Chương 210: Thế Giới Mà Không Ai Phải Chết
"Mau mau ! Lập trận !!!"
Cát Tường bắt đầu ra lệnh cho người của Hắc Y Hội.
"Hồng Mân đại nhân đã thi triển Tử Vong Minh Tưởng rồi, không được phí một giây nào cả !"
Cát Tường vô cùng lo lắng.
Vừa nhìn Hồng Mân lúc này đang tiến tới Bạch Thú, vừa nhìn lên bàn tay ban nãy mình vừa niệm ấn.
Nó đã hóa một màu tím, với hoa văn quỷ dị trông như những con rắn quấn quanh bàn tay.
Hơi thở có chút nặng.
"Đại nhân... Nhất định không được xảy ra chuyện gì...!"
Nàng quyết tâm mà nhìn Hồng Mân.
Trong lòng là biển bờ lo lắng cho người.
Hồng Mân nhất quyết không chịu đem Hắc Y Thiên Ma tới, hiện tại Cát Tường cũng không thể làm gì.
Cách hoạt động của Vòng Tri Mệnh, là một chiều.
Một chiếc vòng là 【Linh Hồn Cho Sói Trắng】
Một chiếc vòng là 【Linh Hồn Nhớ Nhung Người】
Hồng Mân đang đeo 【Linh Hồn Nhớ Nhung Người】.
Hắc Y Thiên Ma đang đeo 【Linh Hồn Cho Sói Trắng】
Ai trong hai kéo đứt chiếc vòng khi nó phát sáng, thì 【Linh Hồn Cho Sói Trắng】cũng là người sẽ dịch chuyển đến 【Linh Hồn Nhớ Nhung Người】.
Nhưng hiện tại, Hồng Mân từ chối mọi suy nghĩ dính đến Hắc Y Thiên Ma...!
"Không thể nào..." Bạch Thú lườm nàng.
"Lúc này lục phủ ngũ tạng của ngươi vốn dĩ phải như lửa đốt. Tâm trí hỗn loạn. Sống không bằng c·hết rồi."
Nơi đây không có Thánh Nữ có khả năng giải độc.
Nhưng tại sao chỉ trong một thoáng vừa rồi, sắc mặt của Hồng Mân lại rõ ràng hơn nhiều.
Hiện tại đáng lẽ Hồng Mân phải cận kề c·ái c·hết rồi.
Lý do gì khiến ả ta lập tức hồi phục lại như vậy ?
Là pháp tắc và minh tưởng kia sao ?
Bạch Thú trừng mắt nhìn.
Hệ thống trong mắt hắn vừa rồi hiển thị thông báo.
【Tử Vong Minh Tưởng đã được tạo nên.】
Vậy làm một trong những pháp tắc ả ta sử dụng là pháp tắc Tử Vong.
Thật phiền phức...
Bạch Thú và Minh Nhật đều đã có kinh nghiệm đối đầu với Hắc Y Hội từ rất lâu.
Từ rất lâu, Hắc Y Hội đã dạy cho người của họ cách sử dụng pháp tắc dạng Hỗn Mang.
Tức là trộn nhiều pháp tắc.
Mấu chốt cho việc này ngoài việc pháp tắc Hỗn Mang có sức mạnh cao hơn pháp tắc thông thường nhiều.
Bạch Thú còn không biết được pháp tắc chúng sử dụng là gì.
Cách tốt nhất để chống lại pháp tắc, là biết nó là pháp tắc gì.
Bởi "Đặc điểm" của Bạch Thú cho phép hắn chống đối lại pháp tắc.
"Phá Hủy Pháp tắc... Tạo Nên Minh Tưởng..."
"Đều chỉ là những thứ lũ các ngươi tạo nên để chống đối Thiên Đạo."
Khí tức của Bạch Thú biến chuyển.
Phừng.
Cây hỏa mâu hắn cầm trên tay lúc này biến đổi hình dạng.
Bỗng chốc biến to ra.
Cái đầu trường mâu hóa thành đầu rắn.
Chả mấy chốc, một con thuồng luồng khổng lồ đã xuất hiện bao quanh Bạch Thú.
Hai chân trước của nó cầm theo hai viên ngọc đõ thẩm.
Cặp mắt của nó thì lại nhắm chặt.
Hai viên ngọc trên chân nó thì lại linh động vô cùng, liên tục di chuyển.
Như thể hai thứ đó mới là đôi mắt thật sự.
Hồng Mân thẫn thờ nhìn Bạch Thú.
Tâm không một chút dao động trước con quái vật hắn vừa gọi nên.
Tiếng gào thét của con thuồng luồng kia không khỏi khiến mọi người khó chịu.
Mắt nàng đã không nhìn rõ nữa rồi.
"Quả nhiên... Tử Vong Minh Tưởng trong tình trạng này thật sự quá sức."
Tay nàng run run.
Thân thể đã khá hơn trước rất nhiều nhờ có Cát Tường.
Nhưng vẫn chưa thi triển được sát kỹ.
Bạch Thú nhìn nàng ta.
Mỉm cười.
"Hồng Mân... Chắc hẳn là ngươi tuyệt vọng lắm đúng không."
"Sử dụng pháp tắc riêng lẻ để đối đầu với ta."
Cát Tường nghe được lời kia, không khỏi hoảng sợ.
Cắn răng tức giận.
Đúng thật.
"Để ta xem sự tuyệt vọng của cô đáng giá thế nào."
Hắn niệm ấn.
Con thuồng luồng kia lơ lửng giữa không trung.
Hai viên ngọc trên tay liên tục chuyển động.
"Hắn sắp tung đại chiêu !" Lãnh Yên hét lớn.
Thái Huy và Tam Giác Mã đã ngay lập tức lao đến con thuồng luồng kia.
Vận lực mà có ý định kích sát nó.
"Ta đã rất ngại sử dụng sát chiêu đấy, ngươi biết không ?"
"Bởi vì không gian nơi này quá chật hẹp, mà ta không biết các ngươi sẽ có chiêu trò gì."
Chiếm Đoạt của Tâm Kiếm, công pháp của Võ Đang.
Chúng có rất nhiều cách vô hiệu hóa đòn đánh.
"Thế nhưng ngươi sử dụng Tử Vong Pháp Tắc, thì ta yên tâm rồi."
Gương mặt nhe răng cười của Bạch Thú, thật sự ám ảnh.
【Hiến Long Chầu Thần】
"Cái...!" Thái Huy sửng sốt.
Khí tức của con thuồng luồng đang kia thay đổi rõ rệt.
"Con thuồng luồng này...! Nó sắp tự bạo !"
C·hết tiệt ! Lãnh Yên niệm ấn.
Tâm Kiếm vẫn còn đang trọng thương, không thể dùng Chiếm Đoạt được.
Người duy nhất có thể vô hiệu hóa đòn t·ấn c·ông này, chỉ có lão.
【Thái Cự-】
"Hơ..."
Ít nhất là lão nghĩ vậy.
Lão mở to mắt mà nhìn.
Hồng Mân đưa tay ngăn lão niệm ấn.
"Giữ nó lại đi. Ông sẽ cần dùng nó sau."
【Thế Giới Mà Không Ai Phải C·hết】
"Định nghĩa lại c·ái c·hết." Hồng Mân nhẹ giọng nói.
Tiếng p·hát n·ổ từ thân xác con Thuồng Luồng Mù to đến điếc tai.
Tai của mọi người liên tục ong ong, nghe như tiếng chuông liên hồi.
Thế nhưng.
Tất cả mọi người đều phải sửng sốt.
Tất cả mọi người đều nhận thương tổn.
Thái Huy và Tam Giác Mã bị đẩy ra xa, da thịt vừa cháy, vừa mất.
Những người khác cũng b·ị t·hương tổn nặng nề.
Bạch Thú nheo mắt.
Tất cả mọi người ở đây hiện tại đều hiển thị sinh lực là 0.
Nhưng không ai c·hết.
Hồng Mân xé một lá bùa.
Khựng.
Sinh lực của tất cả đã hồi phục về trạng thái trước đó.
Thế nhưng, Bạch Thú lại mỉm cười.
"Thêm một lần nữa nhé ?"
Lãnh Yên lạnh người.
Bạch Thú lại triệu hồi thêm một chiếc hỏa mâu.
Đòn t·ấn c·ông khi nãy thật sự sẽ g·iết tất cả mọi người nếu không nhờ có Hồng Mân.
Nàng nhíu mày.
"Mọi người... Xin đừng để hắn tự tiện tung sát chiêu như vậy nữa."
Thái Huy và Tam Giác Mã gật đầu.
"Được...! Trương Đường huynh ! Đừng cho hắn có kẽ hở !"
Thái Huy lao lên như thiểm diện, phút chốc lưỡi kiếm đã đánh tới, khiến Bạch Thú phải giơ trường mâu lên đỡ lại.
Tam Giác Mã một lần nữa dùng trọng quyền đánh tới.
Áp lực mà trường mâu kia phải nhận, vốn dĩ có thể phá hủy bất kỳ binh khí nào.
Thế nhưng nó lại không mảy may thương tích.
Hồng Mân hiểu Bạch Thú muốn làm gì.
Hắn đang muốn rút cạn sức lực của nàng.
Pháp Tắc là loại khả năng vô cùng hao tổn thân thể.
Tình trạng của nàng lại còn đang nguy kịch.
Mỗi một lần sử dụng kỹ năng từ pháp tắc, c·ái c·hết của nàng càng đến gần.
"Trớ trêu thay cho kẻ sử dụng Tử Vong Pháp Tắc, lại không quyết định được chính c·ái c·hết của mình." Bạch Thú bật cười.
"Khốn nạn." Hồng Mân mắng thầm.
Thể trạng lúc này không cho phép nàng nói nhiều.
Mọi âm thanh đều khều khào.
Khi chiến đấu với các Luyện Vương, nàng có sử dụng pháp tắc t·ử v·ong.
Bởi vì thế nên mọi đòn đánh đều vô hiệu hóa.
Tuy nhiên, để nàng vô hiệu hóa nguyên do của c·ái c·hết, pháp tắc phải được sử dụng khi nguyên do c·hết xảy ra.
Nếu không, nàng chỉ có thể đảm bảo nàng sẽ không c·hết khi mà pháp tắc còn được kích hoạt.
Nàng không thể kích hoạt pháp tắc mãi mãi, nên mới sơ suất để hắn một đòn chí mạng như vậy.
Bây giờ chỉ cần nàng ngừng sử dụng pháp tắc.
Nàng nhất định sẽ phải ngã xuống.
"Hắc Y Thiên Ma đâu ?"
"Tình trạng đã thế này, ngươi vẫn không đem ả ta đến đây."
"Có lý do gì sao?"
Răng nanh Bạch Thú nhe ra, như một con sói đang mỉm cười nhìn con mồi của mình.
Với sự tinh ranh của hắn, tất nhiên là hắn đã đánh hơi được rồi.
Chỉ là chưa hiểu rõ lý do thôi.
"Không phải việc của ngươi."
Hồng Mân cố gắng không nói đến tên của người.
Ninh Tử.
Nếu nghĩ đến người quá lâu, liên kết sẽ được tạo nên.
Ninh Tử.
Đại nhân nhất định không bỏ lỡ cơ hội đó.
Ninh Tử.