Chương 47: Chợ Đen
- Nói như vậy chú Thịnh thực sự đã...!
...
Mọi người yên lặng, ánh mắt ai cũng nhìn lên cao, nơi ánh trăng lấp ló sau đám mây, bên cạnh là đống lửa đang bập bùng cùng với âm thanh tí tách...
Người c·hết cũng đ·ã c·hết, người sống vẫn phải tiếp tục sống, sống sao cho không uổng phí sự hy sinh, sự kỳ vọng của người nằm xuống...
Một đêm với nhiều cung bậc cảm xúc trong lòng tất cả, cứ thế qua đi thật tĩnh mịch.
Bánh xe thời gian vẫn quay, cuộc sống vẫn tiếp diễn, thấm thoát đã trôi qua hai tháng. Hiện tại, ở thung lũng núi Bách, ngoài căn nhà trên cao của Huy được dùng để cả nhóm hội họp bàn bạc những vấn đề quan trọng, thì bên dưới gốc cổ thụ bốn căn nhà gỗ đơn sơ mọc lên tạo thành hình chữ U vây lấy xung quanh. Dĩ nhiên không ai ở đây có chuyên môn để dựng nhà dựng cửa, bởi thế cho nên mấy căn nhà ấy cũng chỉ tương đối tạm chấp nhận được mà thôi, chí ít cũng đủ chắc chắn, sẽ không bị mưa gió xô ngã.
Hai tháng vừa qua, một số tin tức mà trước giờ hầu như mọi người đều không thể biết, không thể tiếp cận, giờ đây từ chỗ thằng Huy mà biết rõ ngọn ngành khiến ai nấy không khỏi một phen giật mình sợ hãi.
Cũng nhờ những thông tin ấy mà mọi người mới bắt đầu có cái nhìn khác hơn về việc thế giới x·ảy r·a t·ai n·ạn mang tính hủy diệt, không như tưởng tượng từ trước đến nay họ vẫn luôn đinh ninh rằng những chuyện hoang đường kia là do tự trong thiên nhiên hình thành, không có liên quan đến bất cứ tổ chức hoặc cá nhân nào.
Những khái niệm về Evolution, phòng thí nghiệm X, Tổ chức X, các Tiến Hóa Nhân... Đặc biệt nhất chính là các chủng thây ma biến dị, do có sự uy h·iếp trực tiếp đến sinh mạng tất cả thì thằng Huy cực kỳ cẩn thận hướng dẫn mọi người cách phân biệt cũng như một số phương pháp phòng vệ hữu hiệu khi đối diện đám đó.
Mặc dù có thể nói hiện thời mọi người ở lại đây sẽ tạm thời có cuộc sống thảnh thơi không phải lo nghĩ nhiều đến vấn đề thây ma, nhưng chuyện tương lai rất khó đoán biết, thằng Huy cũng không dám cam đoan mọi việc luôn luôn suôn sẻ, vì vậy nó không hề giấu giếm bất cứ một chút tin tức nào liên quan đến những thứ ấy.
Hơn thế nữa, từ lúc thằng Huy biết chú Thịnh đã nằm xuống, trong lòng nó đã nhen nhóm ý tưởng khá táo bạo, tương lai gần, phải xây dựng được một chỗ tuyệt đối an toàn, nhằm để bảo vệ bản thân cùng những người bên cạnh, ít nhất là đảm bảo họ có thể bình yên sống đến già, thâm tâm nó không muốn tận mắt thấy bất kỳ ai bên cạnh tiếp tục mất đi nữa.
- Cậu nói sao? Mấy thứ đồ công nghệ trên kia là do cậu dùng xác của F1 đổi về? Không phải tháo ra ở mấy khu phế tích?
Dũng khá kinh hãi đưa tay chỉ vào những tấm pin năng lượng trên đỉnh căn nhà gỗ, miệng lắp bắp.
- Chẳng còn khu phế tích nào sót lại thứ gì cho chúng ta lấy đâu thầy Dũng à! Tất cả thứ còn dùng được sau những trận mưa bom đạn đều bị đám Sói Hoang tha đi hết cả!
- Sói Hoang?
- Vâng, là những nhóm sống sót không có chỗ ở cố định, chúng di chuyển thành nhóm riêng lẻ, ít thì năm bảy người, nhiều có khi lên đến mấy chục thậm chí cả trăm. Tụi này ra tay bất kể là thây ma hay người sống, thứ gì trong tầm ngắm của chúng đều chỉ có một kết cục...
- C·hết?
- Đúng vậy!
Dũng gật nhẹ, trong đầu hiện lên hình ảnh của đám người gặp phải hai tháng trước, có lẽ bọn ấy cũng là Sói Hoang như trong lời thằng Huy. Một lúc sau, lại hỏi tiếp.
- Tạm tời những thông tin cậu đưa cho tôi, tôi đều xem qua. Đã tương đối nắm bắt được tất cả. Tuy nhiên, còn vài vấn đề tôi chưa hiểu cho lắm...
- Thầy nói đi!
Dũng im lặng, sửa soạn lại dòng suy nghĩ, sau đó lên tiếng.
- Như cậu đề cập, cậu có kỹ năng khác thường là do tiếp nhận một thí nghiệm của Tổ Chức Evolution, và cậu bị bọn họ truy đuổi? Cậu có thể cho tôi biết, ngoài cậu thì còn ai cũng gặp hoàn cảnh tương tự như cậu hay không? Nguyên nhân bị truy đuổi là gì? Tại sao hiện tại cậu lại nói ra, đáng lý chuyện như thế cậu phải tuyệt đối giữ bí mật, thậm chí anh Sáu cũng không thể biết...
Huy mĩm cười, nhìn thật sâu vào mắt Dũng, trong lòng không khỏi cảm thán với sự nhạy bén của đối phương. Rất nhanh, Huy đứng lên, nhìn ra bên ngoài căn nhà, bên dưới là nhóm mấy người Sáu râu đang thảnh thơi nằm trên bãi cỏ. Nó nói, giọng nói có vẻ như đang tự sự.
- Giấu đủ lâu rồi, nhiều năm giữ bí mật, nhưng giờ thì chẳng còn ý nghĩa gì nữa cả! Tôi thu thập tin tức ở khắp nơi, có tin gì về Tiến Hóa Nhân tôi đều ghi chép lại, khoảng năm năm trở lại đây tôi mới biết, sự truy đuổi của đám Evolution đối với Tiến Hóa Nhân đã dừng lại ngay tại thời điểm xảy ra trận đại dịch toàn cầu. Một số thông tin chưa được xác thực, dường như bọn chúng không muốn tốn thời gian vào những kẻ như chúng tôi nữa mà tập trung lực lượng nồng cốt ở vùng Tây Á tạo dựng một thành phố, mà bọn chúng gọi là Future City! Nơi mà bọn chúng hứa hẹn với tất cả những ai sống sót trên khắp thế giới về một nơi được bảo vệ tuyệt đối, là thành trì cuối cùng làm mầm mống duy trì sự sống của toàn nhân loại. Thầy tin không? Ha ha, thú thực tôi thì tuyệt đối không tin, tôi chỉ tin bản thân, tin chú Sáu, tin vào những người bên cạnh... Thầy Dũng? Thầy có thể để tôi hoàn toàn đưa lưng về phía thầy khi giáp mặt kẻ địch chứ?
Nuốt ực một tiếng, đối diện với ánh mắt của Huy, đây là lần đầu tiên Dũng cảm nhận được sự uy h·iếp, không phải uy h·iếp bằng vũ lực, mà là uy h·iếp từ ảnh hưởng tâm lý, là thứ mà từ trước đến nay Dũng đều cho rằng đó là ưu thế của bản thân. Có điều, uy h·iếp và khuất phục là hai khái niệm khác biệt.
Dũng mĩm cười, đáp lại.
- Tôi không cần chứng minh, càng không có gì để chứng minh! Tuy nhiên, anh Sáu tin tưởng tôi, tôi cũng tin tưởng anh ấy!
Một câu trả lời không liên quan, thế nhưng thằng Huy lại yên lặng, một lúc sau nó mới vươn vai, thoải mái nói.
- Vậy là đủ rồi!
- Tương lai cậu muốn làm gì?
- Một nơi bất khả x·âm p·hạm, kể cả Evolution và xác sống...
o0o
Chợ Đen!
Chợ Đen được một số Nhóm lớn nhỏ chung sức thành lập, nơi này không chỉ có một, mà có vô số địa điểm trải đều trên khắp thế giới.
Ban đầu, việc hình thành Chợ Đen chỉ là nhằm tránh khỏi sự quản lý của của ba Hội lớn, để không bị thao túng vật giá của thực phẩm cùng các vật dụng thiết yếu như thuốc men cơ bản, tuy nhiên, sau vài năm, do tính chất giao thương ngày càn trở nên quan trọng, cùng với nhu cầu giao dịch rất lớn những thứ không tiện bày ra ánh sáng mà Chợ Đen nghiễm nhiên trở thành một nơi cực kỳ phát triển, là điểm đến yêu thích của phần đông người sống sót.
Ở đây có câu nói, thượng vàng hạ cám, bất kể thứ gì chỉ cần anh có "tiền" đều mua được. Tất nhiên nghe qua thì có vẻ rất phô trương bốc phét như mấy cái quảng cáo ngày trước trên tivi, nhưng nói gì thì nói, dám tuyên bố như vậy cũng đủ hiểu được chuyện hầu hết mọi thứ cần thiết đều có thể xuất hiện tại đây.
Thậm chí còn có lời đồn trong đám Sói Hoang với nhau, nơi này từng đưa ra ba liều BloodSoul rao bán với cái giá trên trời, là thứ mà giúp người bình thường trong chớp mắt trở thành Tiến Hóa Nhân cực kỳ dũng mãnh, hoàn toàn không còn sợ hãi trước đám thây ma, điều đó có nghĩa rất lớn với vấn đề sinh tồn trong thời đại này. Vấn đề là lời đồn hay sự thật thì đến hôm nay vẫn chưa có ai chứng minh được, chỉ có điều, với cái tin đồn nữa giả nữa thật ấy khiến Chợ Đen vốn nổi tiếng nay lại càng tiếng tăm vang dội.
Cũng vì như thế đã đánh động tới ba Hội lớn, làm cho đám người này ăn ngủ không yên mới phái người tới dò xét thực hư.
Nói qua một chút, kỳ thực ba Hội lớn này chính là ba lực lượng mạnh nhất của vài quốc gia còn giữ lại được cho đến thời điểm hiện tại. Về nội tình ba Hội này tương đối giống nhau đều sỡ hữu quân số đông đảo, có sự phân cấp rõ rệt, chỉ khác biệt ở chế độ quản lý cùng tín niệm hướng tới.
Hội Angel, những người này tôn sùng một vị Thần mà họ cho rằng sẽ sớm có mặt để giải thoát mọi khổ đau cho nhân loại.
Hội Khai Thiên, những người này lại khác, họ không tôn sùng bất cứ khái niệm siêu nhiên nào, với họ, một thế mới phải do người lãnh đạo cũng tức là kẻ đứng đầu dẫn dắt họ mở ra một vùng trời mới.
Hội Primitive, đây là một hội khác biệt nhất, họ không có người lãnh đạo, cũng không tin vào chuyện Thần Thánh hoang đường, họ tin vào bản chất sơ khai nguyên thủy nhất, họ tùy ý làm việc, thu nạp bất kể ai không quan trọng, đến mức nếu thây ma có ý định muốn gia nhập họ cũng sẽ không từ chối, chỉ cần giữ lấy điểm mấu chốt là đủ. Còn điểm mấu chốt là gì thì phải gia nhập mới có thể rõ ràng.
Quay lại vấn đề Chợ Đen.
Tiền bạc ở đây, hoặc nói cách khác, tiền bạc ở thế giới hiện giờ chẳng còn bất cứ giá trị nào, mấy thứ vàng bạc kim cương đem ra chọi chó người ta còn sợ phiền, họa chăng tiền giấy đem đi chùi cửa hậu sau khi vệ sinh thì coi như còn có chút tác dụng. Tiền dùng để giao dịch mà ai cũng cần bây giờ là Máu Xanh, một loại năng lượng được xác minh là hữu hiệu trong nhiều vấn đề cần thiết, khi mà nguồn năng lượng dầu mỏ đã không thể khai thác, hay nói đúng hơn là không ai dám mạo hiểm đem công cụ đến để khai thác. Bởi ngoài việc có thể bị t·ấn c·ông bất cứ lúc nào từ đám thây ma, F1 thậm chí F2... Thì chính là từ con người, một thế giới khi pháp luật mất hiệu lực thì mấy ai đủ can đảm ôm một đống tài sản đứng giữa đường la hét? Muốn c·hết thì có hằng ngàn cách để c·hết, cần gì trước khi c·hết hai tay dâng lên cho gã s·át n·hân một đống vàng? Chính vì như thế, các mỏ dầu dù trữ lượng không thiếu, nhưng người nhắm đến thì chẳng có mấy ai. Chung quy, Máu Xanh trở thành một dạng tài sản được đảm bảo tốt nhất tính đến thời điểm hiện tại.
Ngoài Máu Xanh, một số tài liệu trên cơ thể thây ma từ F1 trở lên cũng được chào đón rất nồng nhiệt, không rõ đám người thu mua mấy thứ kinh tởm ấy về làm gì, mà cũng không ai thèm quan tâm, người có được xác F1 chỉ quan tâm đến việc dùng nó đổi được bao nhiêu vật dụng cần thiết nhất để sinh tồn trong những ngày tháng tiếp theo.
Thằng Huy chính là từ con đường trao đổi này mà lấy về không ít tin tức cùng nhiều thứ đồ hữu dụng dùng xây nên căn cứ hiện tại của nó. Mặc dù căn cứ ấy ngoài chút màu sắc thiên nhiên thì cũng chỉ là cái vỏ bề ngoài đẹp đẽ, thực chất thì nếu không phải nó oằn lưng chống đỡ, cái căn cứ ấy đã bị đám Tiến Hóa Nhân E1, E2 khác phá nát từ lâu rồi. Đây cũng là điều nó luôn sầu não nhất, chỉ trong vòng chưa tới ba năm vừa qua, nó đã hạ hơn bảy tám gã Tiến Hóa Nhân xâp nhập nơi này, hiện tại thêm sự xuất hiện của đám Sáu râu, nó càng phải đẩy nhanh việc mà nó đang suy nghĩ...