Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Evolution Xxx

Chương 44: Gặp Lại




Chương 44: Gặp Lại

Nếu phải làm rõ ai là người đang trong tình cảnh khó xử nhất thì chính là đội trưởng Thủy, dù là bất cứ ai đi nữa, khi lâm vào tình huống hiện giờ giống anh ta, cũng sẽ chẳng khác gì nhau, đó chính là sự cùng đường đâu thể nói ra được điều gì mới gọi là đúng đắn, bởi quyết định ra sao thì từ nay bản thân kẻ đó cũng đã trở thành một tên táng tận lương tâm. Vẫn câu nói cũ, chúng ta không thể đánh giá hay phán xét bất kỳ ai khi cách nhìn nhận vấn đề của bản thân khác nhau.

- Anh không có lỗi gì cả, tất cả là hoàn cảnh đưa chúng ta đến vấn đề, và cách giải quyết vấn đề... Ngược lại nếu là tôi, tôi cũng sẽ như anh thôi. Nhưng anh yên tâm, chưa chắc chúng ta sẽ thua...

Từng cử chỉ hành động xen lẫn lời nói của Dũng khiến đội trưởng Thủy có chút khó hiểu, không nhịn được mà đảo mắt trộm nhìn, bất tri bất giác trong đầu bỗng dưng xẹt qua một luồng suy nghĩ khiến đội trưởng Thủy nhất thời tỉnh táo, há miệng tính nói thì Dũng đã c·ướp lời.

- Được rồi, để Sơn cùng tôi qua đó... Riêng Yến đợi khi xác định chị Vân an toàn, cứ theo đúng lời dặn của anh Sáu mà làm.

Lúc này Ngọc tiến lại gần, nắm lấy tay Dũng, ánh mắt đầy lo lắng, nói.

- Anh cẩn thận...

Dũng gật đầu, vỗ vỗ lên tay Ngọc đồng thời giải thích cho cô ta yên tâm.

- Chúng dễ dàng chấp nhận số lượng vật phẩm ít ỏi mà tôi đề nghị thì thấy được có ám muội bên trong rồi, cô đừng quá khẩn trương, tôi sẽ tận sức giữ an toàn! Việc quan trọng của mọi người là giữ bình tĩnh, một lát dù có xảy ra bất cứ chuyện gì hãy luôn nhớ, không được làm trái lời anh Sáu.

Sau mấy lời dặn dò cẩn thận, Dũng gật đầu với Sơn, hai người khoác lên vai mấy cái túi chứa đồ, cùng nhau bước đến khu vực trao đổi.

Bên kia, cô gái không trực tiếp tiến hành, mà giao lại cho một gã gầy còm, mặt chuột mắt híp đầy vẻ gian xảo, cùng tên bặm trợn mặt đầy thẹo dắt theo Vân đến bãi đất trống.

Trong phút chốc, song phương chia làm hai bên đứng đối diện kiềm chế lẫn nhau, chính giữa là năm người đang từ từ di chuyển. Đến khi chỉ còn cách độ chừng mười mét mới dừng lại, gã mặt thẹo quát lớn.

- Ném túi đồ qua trước, tao cần kiểm tra...

Dũng không chần chờ, tháo cái ba lô trên vai, thẳng tay quẳng sang dứt khoát, Sơn thấy thế cũng nhanh chóng ném hai cái túi về phía gã mặt thẹo.

Trong lúc gã mặt thẹo cúi xuống kiểm tra, hai tay Dũng chắp sau lưng, âm thầm ra hiệu cho Sáu râu sẵn sàng. Thời gian cứ từ từ trôi, mãi một lúc sau vẫn chưa thấy gã mặt thẹo rời mắt khỏi mấy cái túi đồ, cứ ngồi đó lục tung hết thứ này đến thứ khác, Sơn không nhịn được, lớn giọng.



- Không thiếu gì cả, mọi thứ trong đó đều đủ...

Cảm thấy có điều gì không đúng, Dũng giật mình quay đầu quan sát bốn phía, tuy nhiên ngoài những ngôi nhà đổ nát, một mảnh hoang tàn thì chỉ có những cơn gió cuốn theo đám bụi vàng cuộn khắp nơi mà thôi. Trong lòng đột nhiên dâng lên cảm giác bất an, Dũng suy nghĩ.

- Không ổn, dường như gã này muốn kéo dài thời gian làm gì đó...

Đúng lúc Dũng cân nhắc chuyện có nên quay đầu tạm thời rút lui hay không, thì gã mặt thẹo đã ngẩng đầu, lên tiếng.

- Đủ rồi... Chỉ là súng không có đạn...

- Đạn trên người tôi, các anh cứ thả cô ta...

Dũng âm trầm nói lớn, ánh mắt vẫn không quên đề phòng tất cả các dấu hiệu khả nghi xung quanh, tuy nhiên đám người bên phe kia vẫn chỉ đứng yên khoanh tay quan sát, không hề có chút dị động hoặc bất cứ động tác nào cho thấy sẽ đột ngột ra tay. Điều này làm cho Dũng càng thêm đắn đo, nhất thời chưa thể phân tích được tình huống kế tiếp. Đây rõ ràng là nghi binh, nhưng lại chẳng thế xác định chúng nghi binh làm gì. Lần đâu tiên Dũng cảm nhận được có kẻ sử dụng sách lược hơn hẳn mình một bậc, mình hoàn toàn nằm trong dự liệu của đối phương.

Dũng khẽ nói.

- Sơn, từ từ rút lui, đừng vội, làm theo từng bước của tôi, có biến rồi...

Âm thanh của Dũng như tiếng muỗi kêu, chui vào tai Sơn còn chưa dứt, tiếng nói khàn đặc của tên mặt chuột đã vang lên.

- Được rồi...

Hai chữ được rồi vọng khắp nơi, chẳng đầu chẳng đuôi, bên phía Dũng đều cho rằng đó là tín hiệu bắt đầu trao đổi, thế nhưng ngay khi mọi người nâng cao tinh thần, chăm chú nhìn về bãi đất trống, thì gã mặt chuột buông tay, không tiếp tục giữ lấy sợi dây đang trói quanh eo Vân, mặc kệ gương mặt trắng bợt do sợ hãi cùng nghi hoặc của cô ấy, cứ thế quay lưng đi trở lại phía đồng bọn.

- Chuyện gì thế?

Sơn ngỡ ngàng nhìn Dũng. Trong nhất thời ngay chính bản thân Dũng cũng hoàn toàn mơ hồ, chỉ biết tiến tới dìu lấy Vân cùng nhau quay vê.



Chẳng lẽ cứ thế là kết thúc? Dĩ nhiên là không, khi Dũng đưa Vân trở lại cạnh đám người đội trưởng Thủy, cô gái bên kia cười khằng khặc, chỉ tay về ba cái túi đồng thời nói thật to.

- Cảm ơn mấy thứ này, chuyện còn lại tụi này không dám can dự, chúc may mắn... Ha ha...

Nói rồi ả ta nhanh chóng leo lên chiếc xe máy đã đợi sẵn, lập tức cùng đồng bọn rú ga phóng đi, lủi thẳng vào những đống phế tích biến mất dạng.

Hết thảy mọi sự diễn biến quá nhanh, kể cả Dũng, ngoài việc chắc chắn sắp có chuyện thì chỉ biết hối thúc tất cả mau chóng chạy khỏi nơi đây.

Chỉ có điều, khi mọi người chuẩn bị lên xe, từ trên cao đột nhiên vọng xuống âm thanh cực kỳ chói tai, như tiếng thét của ai đó.

- Khốn kiếp... Là thây ma F1... Nhanh... Lên xe...

Dũng cùng Sáu râu từng chứng kiến loại này, nghe được thứ âm thanh kinh khủng ấy nhất thời hoảng sợ, hai tay đẩy bất kể là ai dồn hết vào xe, giờ này còn phân biệt ai với ai, không biến lẹ thì có mấy cái mạng cũng không đủ.

Nhưng cũng đúng vào lúc đó, một âm thanh tràn trề sức sống, nối tiếp ngay theo sau...

- Con bà mày, muốn chạy...

----------------

Trên ngọn tháp tín hiệu, một trong những công trình còn sót lại vẫn giữ được đôi chút hình dáng ban đầu của nó, hai bóng người một nam một nữ đứng chắp tay sau lưng, ánh mắt quan sát về phía xa, nơi nhóm người Sáu râu đang hốt hoảng tháo chạy.

- Thưa cô Hồ! Tôi vẫn chưa hiểu cô sắp xếp hết mọi chuyện để gã E1 kia gặp đám người thường ấy để làm gì?

Người vừa nói hơi cúi người, biểu lộ sự cung kính với cô gái bên cạnh.

Nghe câu hỏi của gã ta, cô gái đưa tay khẽ vén mái tóc óng ánh sắc tím sang vành tai, chưa vội đáp mà nhẹ nhàng hỏi lại.



- Trong ba năm vừa rồi các anh đã phải tổng cộng mấy lần người truy đuổi gã E1 kỳ quái đó?

Cảm thấy nghi hoặc với câu hỏi không vào trọng tâm câu chuyện, nhưng gã đàn ông vẫn không dám lơ là mà vội đáp lại ngay.

- Tổng cộng phái sáu lần, bốn gã E1, hai gã E2...

- Kết quả?

- C·hết toàn bộ!

Gật nhẹ đầu, cô gái cười cười, đôi mắt khẽ nhắm lại giây lát, sau đó nói.

- Thực ra tôi biết gã đó, cũng từng gặp qua... Chuyện này cũng đã rất lâu trước đây rồi, có khi gã ấy cũng chẳng còn nhớ, chỉ là không nghĩ tới lần này Tổ Chức lại phái tôi đến để bắt gã!

Gã đàn ông run run khóe môi, không nghĩ đến cô gái được xem là người sẽ thay thế một trong những vị trí cao nhất của Tổ Chức Evolution lại quen biết tên E1 kia.

Dừng lời nói như đang nhớ đến khoảng thời gian đã qua, cô gái chăm chú nhìn vào khoảng không xa xăm, rất lâu sau mới tiếp tục cất tiếng.

- Hiện giờ Dự Đoán của tôi chỉ dừng lại ở E2, không thể suy tính ra bất cứ trường hợp nào có thể 100% bắt gã ấy được. Nhưng tôi cam đoan, đám người thường bên dưới chính là nhược điểm trí mạng của người đó trong tương lai, tạm thời tôi chỉ có thể thấy được ba tình huống sẽ xảy ra... Nhưng như vậy vẫn không đủ, hoặc anh có thể báo cáo với Tổ Chức phái E4 thậm chí E5 tới thì nắm chắc hơn!

- Ách... E4, E5... Cái này... Cái này tuyệt đối không được, mấy người đó... Nhưng thứ lỗi cho sự ngu xuẩn của tôi thưa cô Hồ, tôi vẫn không hiểu cho lắm?

- Ý anh là tại sao tôi sắp xếp tình huống cho đám người kia gặp lại gã E1 mà không phải là dùng đám đó uy h·iếp gã ta? Hoặc là anh đang không hiểu tôi đang muốn làm điều gì?

- Thưa đúng là như vậy!

- Như tôi đã nói, tôi chỉ có thể nhìn trước được ba tình huống mà gã sẽ thất bại trong tương lai gần, lần thứ nhất chính là lúc này! Nếu không sắp xếp, gã sẽ không trùng hợp gặp phải nhóm người kia ở tại đây, không gặp đám người kia ở đây đúng thời gian này thì một trong số chúng sẽ không bị nguy hiểm dẫn tới việc gã E1... Anh xem đi... Một trong ba tình huống ấy, hiện tại chỉ có 1% xác suất khiến gã bỏ mạng!

-------

(Chương 42-43-44 là ba chương nói lên cách nhìn khác nhau của mỗi người trong chúng ta đến cùng một sự việc, nó không đại diện cho bất cứ ai, nên mình mong sẽ không tranh cãi tới hành động của Vân là Thánh Mẫu hay Lợi Ích của cả nhóm mới là quan trọng. Việc gì cũng có căn nguyên của nó, nếu không có Vân, không có sự lương thiện đến mù quáng ấy thì Dũng đ·ã c·hết ở mười năm trước, bởi vậy đây chính là vòng tuần hoàn của số mệnh, gieo nhân và gặt quả, luân hồi nối tiếp ở ngay thực tại chứ không cần chờ đến kiếp sau, Dũng quyết định đem thân mạo hiểm cũng xem như trả lại món nợ ân tình ngày đó. 42 chương vừa qua, nếu đọc kỹ bạn sẽ thấy tất cả là một vòng tròn... Và, kế tiếp chính là sự trở lại của Huy, nhân vật chính đã lặn biệt tăm mười năm. Cảm ơn các bạn đọc đã theo dõi tới lúc này, vẫn mong các bạn sẽ bình luận bên dưới thật sôi nổi, tiếp tục đồng hành cùng mình để hoàn thành chặng đường dài phía trước. Rõ ràng viết truyện ở VN chỉ là đam mê, tiền hầu như không đủ uống cafe nên mỗi bình luận, mỗi đề cử cùng góp ý là động lực lớn nhất đối với mình, chân thành cảm ơn tất cả).