Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Evolution Xxx

Chương 29: Bạo Quyền




Chương 29: Bạo Quyền

Ở phía đối diện, thằng Huy vừa đánh vừa lui, gương mặt nó dần trở nên tái nhợt như thể đang cố gắng tung ra đợt công kích sau cuối, trước khi sức cùng lực kiệt.

Ngược lại bên phía quái vật, đôi chân không ngừng tăng nhanh phạm vi di chuyển, mỗi bước chân là một khoảng cách tương đương hai mét, dường như nó đang chuẩn bị thay đổi từ thủ sang công.

Viu... Viu...

Rốt cuộc sau hai lượt ánh sáng yếu ớt lóe lên, Vuốt Bạc bỗng dưng ngừng lại, thậm chí trên tay thằng Huy còn mất đi hình dạng chiến đấu trở lại trạng thái bình thường. Đồng thời ở đối diện, xác định đã không còn bất cứ sự uy h·iếp nào, quái vật bỗng lắc lư cái cổ dài ngoằng, nắm bắt được thời cơ rú lên một tiếng dữ tợn, móng vuốt khua mạnh vào không khí giống như chiếc máy xay lao thẳng đến người đối phương.

Mười mét, sáu mét, ba mét...

Ngay lúc này!

Thằng Huy gầm vang, tiếng hô như sấm!

-Bạo Quyền!

Kỹ năng cấp S duy nhất nó sở hữu, tuy chưa bao giờ dám thi triển bởi e ngại cơ thể không thể chịu đựng nổi dẫn đến nguy hiểm tới tính mạng. Thế nhưng mà hiện giờ đã không còn đường lui, dù sao vẫn phải thử một phen, ít nhất còn có đường sống trong chỗ c·hết, huống chi đằng sau vẫn còn cả đám nhỏ đang chờ mình quay lại.

Rất nhiều nguyên nhân buộc lòng thằng Huy phải đưa ra quyết định sử dụng Bạo Quyền.

Ngay khi quái vật nhào đến, bộ vuốt đen kịt tạo thành âm thanh vù vù sắp chạm đến cắt nát thân thể thằng Huy, thì tay trái nó đột nhiên dùng một động tác đơn giản, cực kỳ đơn giản, chỉ là nắm đấm bình thường vung tới trước.

Tức khắc khi nắm đấm đụng vào vòng xoáy như máy xén kia, ngay chỗ tiếp giáp giữa nắm tay cùng móng vuốt thình lình lóe lên ngọn lửa xanh.

Mới đầu ngọn lửa chỉ như hạt gạo, rồi đột ngột phừng một tiếng, tạo thành vòng tròn khổng lồ bao phủ toàn bộ cơ thể thằng Huy cùng quái vật. Vòng tròn lửa tựa như sinh ra từ trong không khí chẳng thể nhìn thấy nguồn gốc, sau đó phát ra ánh sáng xanh trắng vô cùng chói, khiến cảnh vật xung quanh nhất thời không còn trông thấy được bất cứ thứ gì khác.

Tất cả chỉ diễn ra trong chớp mắt, khi thứ ánh sáng xanh trắng ấy biến mất, thằng Huy vẫn giữ nguyên tư thế hạ thấp trọng tâm đưa quyền ra trước, có điều ở đó không còn thấy bóng dáng của quái vật nữa, thứ còn lại duy nhất là một chút cặn đen như bụi rơi lả tả, rồi nhanh chóng cuốn theo gió bay vào trong hư vô.

Thằng Huy đứng yên không dám động đậy, ngay chính bản thân nó cũng không dám tin vào những gì vừa xảy ra. Mặc dù từng suy nghĩ đến chuyện Vuốt Bạc cấp B đã lợi hại như thế thì Bạo Quyền cấp S chắc chắn còn khủng bố hơn, tuy nhiên khủng bố đến mức làm cho quái vật hoàn toàn tiêu biến thì thực sự nó chẳng thể nào tưởng tượng nổi.

Cứ đứng như thế chừng mười, mười lăm giây, cơ thể vẫn chưa xuất hiện tình huống như ngày đó tại khách sạn Thiệu Quang. Thằng Huy không khỏi dâng lên chút nghi hoặc, trong lòng đang suy nghĩ có hay không việc mình cử động sẽ ngay lập tức té xỉu, thì trong mơ hồ, bên tai nó vang lên tiếng nói, tiếng nói quen thuộc mỗi khi nó chiêm bao thấy bản thân trôi nổi trong tinh không.

“Kỹ năng Bạo Quyền phát động lần thứ nhất, diệt sát đối thủ hạ đẳng, đủ điều kiện khai mở kỹ năng Hấp Thụ. Bạo Quyền trước khi tăng lên cấp 2, còn ba lần phát động”!

Khuôn mặt thằng Huy chợt xanh chợt đỏ, tự nhiên trong đầu vang lên giọng nói của ai đó khiến tâm lý phút chốc không khỏi nảy sinh ý nghĩ thật hoang đường. Trong giấc mơ nghe thấy thì còn tạm chấp nhận, nhưng lúc này đang hoàn toàn tỉnh táo lại có thể nghe ra âm thanh đó, thực sự nói ra ai mà tin cho được.



Thời gian trôi qua thêm mấy phút, giọng nói đã không còn văng vẳng bên tai nữa, mọi thứ đều trở lại bình thường, lúc bấy giờ thằng Huy mới đánh liều chầm chậm co cánh tay, thân thể cũng khẽ đứng thẳng lên.

Sau một hồi quan sát không phát hiện bản thân có dấu hiệu suy yếu hay bất cứ sự bất ổn nào, nó mới thở hắt ra, đưa tay lau mồ hôi trên trán, nhanh chóng quay người về hướng cũ, lao đi như tên bắn. Ném hết mọi nghi vấn khỏi đầu, mặc kệ là gì, xem ra hiện tại tạm thời không có gì xấu là đủ rồi.

o0o

Tổng bộ Evolution!

-Tình hình thế nào, tiếp tục thông báo cụ thể?

-Đội GreenShield chia thành năm tổ, dẫn đầu mỗi tổ là thành viên cấp 3, tiến đến những điểm phát ra thông báo cầu cứu. Trong số đó, tổ 2 có tín hiệu gửi về đầu tiên, phát hiện dấu hiệu của sinh vật lạ tiến hóa từ những xác sống. Sau đó tổ 3 cũng chạm trán và chiến đấu cùng loại sinh vật ấy. Hình ảnh và thông tin đã gửi về, ngài có thể xem lại bất cứ lúc nào. Xác định loại sinh vật biến dị có trí tuệ, có khả năng tự phân tích đồng thời sở hữu sức mạnh tương đối lớn, bằng chứng là phải hai thành viên cấp 3 hợp lực mới có thể hoàn toàn tiêu diệt cá thể đó. Tuy nhiên không phải loại biến dị nào cũng có khả năng tương tự, ở vùng Bắc Âu phát hiện sáu cá thể biến hóa nhưng hành vi chỉ dựa theo bản năng. Vẫn trong tiến trình theo dõi và nghiên cứu. Báo cáo hết!

o0o

Quay lại khu vực thành phố Kỷ Nguyên.

Hiện giờ chiếc xe bus do Ngọc điều khiển không ngừng lung lay do hàng trăm thây ma vây kín, tựa hồ bọn chúng đang cố gắng cào xé để xông vào.

Vài ô cửa kính đã bị phá vỡ, năm sáu cánh tay thò vào khua khoắng loạn xạ, làm cho đám nhỏ la hét sợ hãi đến xanh mật, co ro dồn lại một phía sát băng ghế cuối.

Ngọc che chắn trước người bọn chúng, cầm trên tay bình chữa cháy có sẵn trên xe, liên tục đập mạnh vào những cánh tay đang thò đến.

Con bé Yến tương đối bình tĩnh nhất, một mặt không ngừng trấn an các bạn, một mặt ngoái đầu trông về phía xa, như đang chờ đợi ai đó quay lại.

Tình hình càng lúc càng căng thẳng, những ô cửa kính đã bắt đầu không chịu nổi, âm thanh răn rắc rồi loảng xoảng thi nhau vang khắp, cánh cửa chính cũng dần dần hở ra.

Ngọc nhìn thấy, đáy lòng hốt hoảng, đưa bình chữa cháy trên tay cho Yến, cắn răng lao tới bên cửa, dùng hết sức chặn lại.

Mặc dù tạm thời có thể ngăn cản, những để giữ vững thì rất khó, tiếng hít thở nặng nề của Ngọc mỗi lúc mỗi khó khăn.

Cọt kẹt...

Khoảng trống của khe hở mỗi lúc mối lớn hơn, rồi thình lình một bàn tay thối rửa, từng thớ thịt rách rưới màu nâu sẫm thò hẳn vào.

Bốp... Ầm...



Trước khi bàn tay chạm phải cơ thể Ngọc, một vật đỏ lòm từ trên cao nện xuống, chiếc bình chữa cháy đập mạnh vào đè cánh tay ấy xuống sàn nát tươm, máu đen văng ra bắn lên áo của Ngọc cùng Yến.

-Cảm ơn... Cảm ơn em...

Ngọc hoảng sợ nhìn Yến, lại nhìn đến cánh tay đang cựa quậy dưới sàn, miệng thốt lời cảm tạ.

Chỉ là vừa giải quyết được một mối nguy, thì mối nguy kế tiếp liền ập tới, cánh cửa ngay phía trước cạnh ghế lái bỗng dưng ầm một tiếng, hoàn toàn bị hất tung khỏi xe. Hai gã thây ma nháo nhào bò lên, khuôn mặt kinh tởm lòi cả xương hàm quay về hướng cả đám, gào rú rồi thi nhau chồm đến.

-Hết rồi...

Ngọc bàng hoàng thẩn thờ mở miệng, mặt cắt không còn giọt máu, Yến nghiến răng chụp lấy bình chữa cháy đang tính xông thẳng vào mấy con thây ma thì ngay lúc ấy, giọng thằng Huy văng vẳng từ xa.

-Cút...

Phập... Phập...

Liên tiếp là hàng loạt những âm thanh như xương sọ bị vật gì đó cắm vào, máu tanh bắn tung tóe. Chẳng mấy chốc t·hi t·hể đổ xuống la liệt, tạo thành một cảnh tượng cực kỳ kinh hãi, một con đường đầy xác c·hết xếp chồng đè lẫn lên nhau.

Nói thì lâu nhưng khi Yến vung bình chữa cháy cùng giọng thằng Huy vang lên chỉ mới trôi qua vài giây, khi thằng Huy bước lên xe bus, hiện thân cắm dao thẳng đến đỉnh đầu một gã xác sống, tay còn lại nắm lấy cổ gã còn lại bẻ mạnh, âm thanh xương cổ gãy lìa khiến đám nhỏ nhất thời nuốt một ngụm nước bọt, vừa mừng vừa sợ.

-Đi...

Ngọc còn chưa hoàn toàn tỉnh táo, bị tiếng quát của thằng Huy khiến thân thể như bị đ·iện g·iật phải rùng mình, lập tức gật đầu như gà mổ, nhảy đến ghế lái, đề máy cho xe lăn bánh di chuyển.

Thằng Huy đứng bên cạnh, bất kỳ thây ma nào đuổi theo đều không thể chạm vào cửa xe, đều bị con dao trên tay nó không cắm vào đầu thì cũng cắt ngang cổ đứt lìa.

Cứ như thế, thằng Huy di chuyển dần về phía sau xe, đảm bảo an toàn không cho kẻ nào tiến lại gần.

Xe nhanh chóng đạt được tốc độ tối thiểu, đủ để vượt khỏi sự đuổi g·iết của đám xác sống, thế nhưng lại dẫn dụ chúng đeo bám thành một đoàn dài như cái đuôi. Mà cái đuôi này mỗi lúc mỗi nhiều, số lượng dần dần tăng lên khó mà đếm nổi.

-Được rồi, đi thẳng chừng hai kilomet nữa là tới trung tâm thương mại. Nhớ kỹ, khi tới đó lập tức theo tôi chạy thẳng lên sân thượng, chạy thật nhanh, tôi sẽ cố gắng giữ an toàn cho mọi người.

Ngọc vâng nhẹ trong miệng, bàn tay đặt trên vô lăng khẽ run.

Đám nhỏ cũng đòng dạng rối rít gật đầu, không có chút ý hỏi lại, mọi sự như thể lời thằng Huy là mệnh lệnh.



Không mất bao lâu, khi xe dừng lại ở trước cửa trung tâm, thằng Huy nhảy xuống, đỡ từng người rồi nhanh chóng ra hiệu di chuyển.

Trong tầm mắt của tất cả, cách nhóm người không xa cho lắm, ở cuối con đường đám thây ma từ từ xuất hiện, ồ ạt lao về nơi đây.

-Đi nhanh, mặc kệ chúng...

Thằng Huy xông thẳng, tất cả những thây ma trên đường đi đều bị nó giải quyết êm xuôi, một mạch nhằm hướng sân thượng không chút chậm trễ.

Tuy nhiên, bọn xác sống cũng đã tiến đến, với số lượng quá lớn, chúng ào ào như cơn l·ũ q·uét qua, bất cứ thứ gì chắn lối cũng bị dẫm đạp mà trở thành mảnh vụn dưới chân.

Tầng hai, tầng ba...

Tầng sáu...

Khi cánh cửa kim loại hiện ở trước mắt, đám thây ma phía sau cũng đã áp sát đến tầng năm.

Thằng Huy gầm lên, bàn tay lóe sáng chém mạnh xuống, cánh cửa kim loại như miếng đậu hũ bị cắt thành năm vết rách xuyên thẳng qua bên kia, sau đó nó đạp một phát, hất tung cánh cửa.

Bên ngoài, nhóm đội trưởng Thủy giật mình chưa kịp hiểu chuyện gì thì giọng thằng Huy vọng đến.

-Nhanh... Khởi động trực thăng... Nhanh lên...

-Ba... Mẹ... Nghe anh Huy... Tụi nó đang tới...

Yến lao qua khỏi đám bạn, xông thẳng đến vị trí của Vân cùng đội trưởng Thủy. Hốt hoảng la lớn.

Không một chút chần chờ, đội trưởng Thủy phất tay ra hiệu, gã phi công nhảy ngay lên buồng lái, mấy cánh quạt từ từ chuyển động.

AW-101

Đây là chiếc trực thăng quân sự chuyên dụng, số lượng người tối đa cho phép là 26 người.

Từng người từng người theo nhau, cúi rạp người di chuyển về phía trực thăng, cánh quạt quay tạo thành gió mạnh, thổi tung tóc tai cả đám.

Thằng Huy mím chặt môi, đứng chắn ngay lối cửa.

Gào... Gào...

Tiếng gầm thét của đám xác sống đột ngột vang lên, đã xuất hiện hai ba kẻ nhanh nhất, lao thẳng đến chỗ thằng Huy đang đứng.