Error: Điệp Biến - Lân Tiềm

Chương 60




Toàn bộ trên dưới Công ty Game Grey Crow đều hỗn loạn, mọi người trong phòng đều mắt chữ a mồm chữ o nhìn màn hình livestream trước mặt.

Subway đã nhắc nhở bọn họ, nghiêm cấm livestream nội dung “Gray Crow: Dollhouse” trong quá trình thực hiện ủy thác, mà tình hình hiện tại lại nằm ngoài tầm kiểm soát, mười hot streamer không hẹn mà cùng phát sóng cảnh tượng trong trò chơi, dùng style riêng của mình để bình luận, sự cuồng nhiệt của khán giả còn lên đến đỉnh điểm khi ID “Bồ Hóng Đen Nhánh” xuất hiện trên đầu của nhân vật pixel một mắt, khiến bão bình luận lấp kín màn hình.

“Vl, lại là cao thủ này, chắc chắn Bồ Hóng Đen Nhánh là người của công ty game, đợt trước cũng có mỗi cậu ta live game này.”

“Bồ Hóng Đen Nhánh là ai?”

“Tôi từng xem đoạn cut rồi, chỉ lộ mặt có chút xíu, rất đẹp trai.”



Cả phòng làm việc yên lặng như tờ, một trong những nhân viên điều hành viên yếu ớt nói: “Bây giờ chúng ta lên bài giải thích đi, nói trò chơi này vẫn chưa tái phát hành, không thể tiếp tục livestream nữa.”

Ngay lập tức có người phản bác: “Đưa ra tuyên bố rồi để những hot streamer này bị chỉ trích à? Độ phổ biến bây giờ còn lớn hơn mấy trò chơi trước đây cộng lại, nếu đắc tội những người này, sau khi game lên cửa hàng thì còn ai quảng bá cho mình nữa?”

Giám đốc Trần đỡ cái eo già đau nhức của mình, chậm rãi vỗ trán cân nhắc một hồi, cho dù lần này đắc tội với Subway sau này vẫn có thể dựa vào Redneck Drift, suy cho cùng họ cũng không độc quyền nghề săn dị thể.

Ông chắt lọc lại nói: “Ừm… Gửi thông báo nội bộ cho các streamer của chúng ta, không được phát sóng hình ảnh trong trò chơi. Những người khác thì mặc kệ.”

“Đã gọi điện cho từng người một nhưng hiện không thể liên lạc với Hoàng Kỳ, có điều tài khoản của cậu ta đang ngoại tuyến.”

Âm mưu của Redneck Drift, sếp lớn thúc đẩy cộng thêm sự dung túng của công ty Grey Crow đã giúp anh em J.S có một sức mạnh phi thường.

*

Boss treo cổ Tiểu Minh đã tử vong, thi thể rơi xuống đất để lại một hố đen cực lớn, đồng hồ đếm ngược ở cửa thoát hiểm về không, ổ khóa nổ tung, toàn bộ bức tường bị đám người treo cổ điên cuồng đạp đỗ, làn sóng xác chết tràn vào.

Bức tường gạch vốn mở ra hai bên như một tấm màn bắt đầu từ từ khép lại về phía trung tâm, tiếng ma sát nặng nề thúc giục những thực tập sinh.

Mọi người quay người liều mạng nhảy sang phía bên kia của hang sâu, Úc Ngạn chạy lấy đà vài bước để nhảy qua bờ vực, nhưng hang sâu quá rộng, khi đến gần mép hang dưới chân trống không, nhưng cũng may tay y kịp thời bấu víu vào mép, chân giẫm vào hố phía trong hang sâu rồi trèo lên.

“Kỹ thuật viên, cẩn thận.” Ngụy Trì Dược bò lên mặt đất trước, vươn tay bắt lấy cánh tay Úc Ngạn, Úc Ngạn kinh ngạc ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào đôi mắt kiên định chân thành trước mặt, không từ chối sự giúp đỡ của gã.

Úc Ngạn mượn lực leo lên mặt đất, Ngụy Trì Dược ngẩng đầu, nhìn kỹ vào đỉnh đầu không có gì của mình: “Xong rồi, tôi chỉ còn nửa trái tim.”

Sau khi bị thương, lượng máu sẽ hiển thị dưới dạng biểu tượng trái tim màu đỏ phía trên đầu, chỉ có bản thân người đó mới nhìn thấy được, khi đang khống chế cánh tay của Tiểu Minh, Ngụy Trì Dược đã bị chưởng mạnh vào tường, bay mất nửa trái tim. Dân thường chỉ có một trái tim nếu bị tấn công lần nữa sẽ chết ngay tại chỗ.

Úc Ngạn quay người lại nhìn về phía sau, Kỷ Niên vẫn còn ở phía đối diện, hai má cậu lấm tấm máu sợ hãi ngồi phịch xuống, Ngải Khoa nằm lộn ngược trước mặt cậu, sau lưng hắn cắm chặt chiếc rìu cứu hỏa, máu tươi làm ướt chiếc áo mưa màu vàng.

Khoảnh khắc Tiểu Minh bị đứt khỏi sợi dây thừng rồi rơi xuống, hắn ta kéo chiếc rìu cứu hỏa cắm trên tay ra, xoay tròn nhanh như gió chém vào giữa lưng Ngải Khoa.

“Cậu ta chết rồi!”

Úc Ngạn hơi giật mình, Ngụy Trì Dược cao giọng quát lớn: “Đừng để ý cậu ta nữa cậu qua đây!”

Cũng may Xa Ân Tái phản ứng nhanh hơn, lợi dụng đôi chân cao gầy của mình, lùi về đầu bên kia hang sâu kéo Kỷ Niên lên rồi xoay người bỏ chạy, Ngụy Trì Dược ở phía bên kia nghiêng người đỡ lấy, làn sóng xác sống đang chuyển động sau lưng, Xa Ân Tái chạy lấy đà chưa đủ nên chỉ có thể dùng hết sức nhảy lên, Ngụy Trì Dược bắt lấy Kỷ Niên rồi kéo lên, hai người lăn trên mặt đất vài vòng.

Xa Ân Tái nhảy chưa đủ xa nên bị treo trên vách tường, Úc Ngạn nhìn hắn bất giác đưa tay ra.

Xa Ân Tá không nghĩ nhiều nắm lấy tay Úc Ngạn, thấy Úc Ngạn mất tập trung nhẹ nhàng thúc giục: “Cứu tôi.”

Úc Ngạn hạ mi xuống, dùng sức kéo hắn lên mặt đất.

Làn sóng xác sống nhấn chìm thi thể Ngải Khoa, không kịp phanh lại ở bờ vực, trút xuống hang sâu không đáy như thác nước, miệng hang cuối cùng cũng đóng lại, đè bẹp người treo cổ ở giữa khe hở, máu loãng hôi thối bùng lên từ đó.

Cuối cùng, căn phòng u ám được ánh sáng nhợt nhạt bao phủ cuối cùng cũng yên tĩnh trở lại.

Sóng sót sau tai nạn, hai điều tra viên mệt lừ ngồi bệt mông xuống, lau mồ hôi trên trán thở dốc, Kỷ Niên vẫn chưa bình tĩnh nằm rạp trên mặt đất nôn khan, ngay cả đầu gối cũng run rẩy, phản ứng này không giống như đang giả vờ.

“Thực sự sẽ chết.” Ngụy Trì Dược cúi đầu, dùng hai tay lau mồ hôi trên mắt, việc mất đi một bạn đồng hành khiến gã khó chấp nhận ngay lập tức. Chết ở đây có nghĩa sẽ không bao giờ tỉnh dậy trong thực tế.

Úc Ngạn đứng bên cạnh Ngụy Trì Dược một lúc. Y vẫn không thể cảm nhận được cảm giác đau lòng trước cái chết của người bạn đồng hành mới gặp hai lần, nhưng giờ y đã kiên nhẫn hơn trước rất nhiều – lắng nghe tiếng khóc thút thít của người bạn đồng hành còn sống.

Y cũng cảm thấy vô cùng mệt mỏi, lê những bước chân nặng đến kiểm tra phần thưởng sau khi đánh bại boss.

Một hộp quà đầy màu sắc thắt nơ bướm lớn hiện ra trước mặt mọi người, nhưng trước mặt Úc Ngạn lại có hai hộp quà đặt cạnh nhau, một trong số đó là phần thưởng kết thúc, có nghĩa là y ra đòn cuối cùng lên boss.

Xa Ân Tá ngơ ngác nhìn miệng hang đã đóng, một lúc lâu sau mới lắc đầu: “Lo cho bản thân mình trước đã. Tôi không muốn có kết cục như cậu ấy.”

Hắn kéo dây lụa trên hộp quà trước. Nắp hộp tự động mở ra, bên trong tỏa ra tia sáng màu trắng, một huy hiệu thăng cấp từ từ bay lên lơ lửng trước mặt.

Huy hiệu thăng cấp có thể nâng cao sức chiến đấu của nhân vật ở mọi phương diện như nhanh nhẹn và các kỹ năng chuyên môn khác, là một vật phẩm rất hữu ích.

Xa Ân Tái thở phào nhẹ nhõm, đeo huy hiệu thăng cấp lên trước ngực.

Ngụy Trì Dược và Kỷ Niên cũng lần lượt mở hộp quà của mình ra, bên trong hộp quà của mỗi người đều bay lên một huy hiệu thăng cấp.

Sau khi đeo huy hiệu lên, Ngụy Trì Dược nắm tay lại thành nấm đấm rồi thử sức, cảm thấy cơ thể mình nhanh nhẹn hơn rất nhiều: “Đồ tốt, tí nữa có đánh nhau thì cũng dễ dàng hơn.”

Kỷ Niên do dự cầm lấy huy hiệu thăng cấp, vai không thể gánh tay không thể nhấc, cho dù có đeo huy hiệu cũng không cải thiện được bao nhiêu, 0 nhân với 200% cũng bằng 0, khá lãng phí. Cậu quay đầu nhìn Úc Ngạn, thấy Úc Ngạn đang khoanh chân ngồi trước hai hộp quà của mình, nhìn chằm chằm về phía trước giống như đang chuẩn bị làm nghi lễ khai quang nào đó trước khi rút thăm trúng thưởng.

Rút thăm trúng thưởng rất thú vị, tiền đề là có thể rút được đồ tốt. Xem ra huy hiệu thăng cấp là một phần thưởng đảm bảo? Úc Ngạn nghĩ thầm, chỉ cần có thể rút ra hai huy hiệu thăng cấp là sẽ lời to, hiệu quả của huy hiệu thăng cấp có thể cộng dồn, tính thêm huy hiệu trên người thì y sẽ có ba huy hiệu, diệt boss ở phần sau không phải dễ như trở bàn tay à.

Liều một phen vậy.

Úc Ngạn rút hai sợi ruy băng cùng lúc. Sau khi hai hộp quà được mở ra, bụi sao đầy màu sắc xuất hiện, hai món đồ trong hộp bay lên trôi nổi giữa không trung rồi xoay tròn trước mặt Úc Ngạn.

Màu sắc nhìn rất huyền diệu, cảm giác như đang khoe mẽ. Ánh mắt của những người khác cũng tò mò tập trung lại.

Phần thưởng một: Nút bấm thay đổi quần áo

Mô tả: Có thể thay quần áo bạn sở hữu bất cứ lúc nào, các cô gái trong đội sẽ khóc vì ghen tị.

Khóe miệng Úc Ngạn giật giật, lấy chiếc nút nhỏ màu đỏ trên không xuống, vất vả nhét vào trong túi.

Y chuyển hy vọng cuối cùng của mình vào hộp quà còn lại.

Phần thưởng 2: Thang đo mức độ thiện cảm

Mô tả: Màn hình nhỏ này cho phép bạn xem thái độ của các nhân vật khác đối với bạn, có thể bạn vô tình mạo phạm NPC nào đó, thật tuyệt vời phải không nào?

Úc Ngạn vẫn ngồi khoanh chân trên mặt đất, hóa đá không thể nhúc nhích.

Kỷ Niên và Xa Ân Tái thường không chơi game nên không hiểu được tâm trạng hiện tại của Úc Ngạn, chỉ có Ngụy Trì Dược tiếc nuối vỗ vai y: “Tôi hiểu, mười gói 648 đổ sông đổ bể.”

*648 đề cập đến số tiền nạp tối đa trong nhiều trò chơi hiện tại, nguồn gốc của giá trị này thực sự hơi trùng hợp. Khi Apple ra mắt App Store, họ không có quyền định giá cho các nhà sản xuất game, nên trực tiếp đặt giới hạn trên và dưới từ 0,99 USD đến 99,99 USD, tỷ giá hối đoái giữa đồng USD và nhân dân tệ (RMB) lúc đó vào khoảng 1 đến 6,48, vì vậy giá nhân dân tệ tương ứng với 99,99 USD là 648, và con số kỳ diệu này đã ra đời. – Theo baidu

Thời gian để bọn họ nghỉ ngơi cũng không nhiều, miệng hang đóng kín không ngừng xê dịch về phía trước, đồng thời có một con dao mũi nhọn ở bên kia miệng hang đột nhiên đâm tới, đến gần bọn họ từng chút từng chút một.

“Đi.” Úc Ngạn vặn hai nắm tóc để trút giận, cầm lấy phần thưởng rồi đứng dậy chạy về phía hành lang tối tăm vô tận phía trước, những người khác cũng nhặt vũ khí theo sát phía sau.

Hành lang không có ánh đèn, Úc Ngạn chỉ có thể bật đèn pin soi sáng, điều tra viên tự động nhận trách nhiệm dò đường nhưng Ngụy Trì Dược mất đi một nửa máu, thế là Xa Ân Tái lấy đèn pin từ Úc Ngạn, đi lên đằng trước.

Úc Ngạn không nói gì, đi sau cũng chẳng sao, y lấy phần thưởng mới nhận ra loay hoay.

Nút thay đổi trang phục thì thôi, chơi thang đo mức độ thiện cảm vậy.

Y giơ màn hình nhựa nhỏ trong suốt lên mắt, nhắm vào tấm lưng rộng lớn của Ngụy Trì Dược.

Hiển thị độ thiện cảm của gã đối với y: Kính phục tín nhiệm.

Tên to con thẳng thắn thành khẩn, xem ra không giỏi nói dối là một người trọng tình nghĩa.

Lại nhìn qua Xa Ân Tái, độ thiện cảm của hắn với y là: Không liên quan gì tới tôi.

Hắn chưa từng bị thương, tình trạng full máu. Đánh giá trận chiến vừa rồi, phản ứng của hắn rất nhanh, hành động cũng rất nhanh nhẹn, sở dĩ hắn không đạt điểm cao trong bài kiểm tra thực lực trước đó có lẽ là do hắn gặp Nặc Lan hoặc Hỏa Diễm Khuê quá sớm.

Cùng là kỹ thuật viên, Kỷ Niên cũng đi theo hai điều tra viên, vịn tay loạng choạng tiến tới phía trước.

Úc Ngạn giơ thang đo độ thiện cảm lên nhìn, đánh giá độ thiện cảm của Kỷ Niên với y là: Bị ép đi theo.

Là sao?

“Là nghĩ mình dọa dẫm cậu ta nhưng lại cảm thấy phải đi theo mình mới ra khỏi đây được à.” Úc Ngạn suy đoán trong đầu.

Hành lang càng lúc càng tối, cho đến khi không còn nhìn thấy con đường dưới chân nữa, Úc Ngạn chỉ có thể mò mẫm vào vách tường để đu, kết cấu của bức tường cũng thay đổi từ gạch men sang giấy dán tường có hoa văn.

Ánh sáng của đèn pin chợt bị một chiếc ghế ngồi chặn lại.

Ở giữa hành lang cách đó không xa có một chiếc ghế xoay màu đỏ được đặt lẳng lặng quay lưng về phía bọn họ, ngồi xuống nhìn dưới ghế không có thứ gì, hình như không có ai ngồi trên đó.

“Tôi đi xem.” Xa Ân Tái giơ đèn pin lên, cẩn thận từng li từng tí tới gần cũng cẩn thận quan sát bốn phía.

Hắn thử dùng đèn pin chống vào lưng ghế rồi từ từ xoay nó, cố gắng làm chiếc ghế xoay đối diện với mình.

Trục rỉ sét phát ra tiếng cọt kẹt dài chói tai, ghế dựa xoay lại thì thấy một người đàn ông bị băng dính tĩnh điện trói vào tay vị, hai mắt và miệng bịt chặt, hai chân thõng xuống dưới ghế.

Xa Ân Tái giật mình, cùng lúc đó hắn nghe thấy tiếng cạch nhỏ cắt đứt dây thừng, chiếc rìu cứu hỏa treo trên trần nhà vung nhanh, Xa Ân Tái nằm xuống tại chỗ nhưng vì chiếc rìu quá gần hành lang chật hẹp, hắn không thể né tránh.

Lưỡi rìu chém tới hướng xương sọ hắn, gió lạnh lướt qua tai, dường như có một bàn tay xuất hiện từ phía trên đầu Xa Ân Tái, nắm lấy chiếc rìu nặng nề đang đánh tới.

Xa Ân Tái ngẩng đầu nhìn lần theo cánh tay của mình, phát hiện bàn tay bị chặt làm đôi, một đám sương đen vây quanh mặt cắt.

Tay cụt bị lưỡi rìu đánh trúng, hóa thành đám sương máu rồi biến mất, một khuôn mặt khiến người ta an tâm xuất hiện từ trong bóng tối của hành lang, mái tóc dài màu hồng nhạt, đôi mắt dưới hơi cụp xuống, khi cười trông không đáng sợ gì.

Chiêu Nhiêm thắt chặt khóa găng tay, vừa nói vừa lộ răng nanh: “Đang ở đó cả à?”

Nhìn thấy người phỏng vấn cách mình hơn mười mét, Úc Ngạn cắn môi bắt đầu tự kiểm điểm, vòng này mình có làm gì bị trừ điểm thao tác không, vừa rồi lúc kéo đồng nghiệp từ mép hang sâu lên, anh có nhìn thấy không?!