Phục vụ của quán bày ra rất nhiều món bánh điểm tâm nên Tiểu Lam nhanh miệng chớp lấy, mọi người nhìn bé mà bật cười theo …
“Tiểu Ngưng, vậy tiền bối Diệc Thần thì sao?”
“Mình chưa bàn với anh ấy chuyện này, để về mình sẽ gọi lại sau.”
Cùng lúc đó, tại văn phòng CEO của công ty HuaTian đang có Đổng Linh chờ đợi ai đó với vẻ mặt khó xử …
“Chị Linh, chị tìm em?”
“Thần. Mau ngồi đi.//”
Vương Diệc Thần bình tĩnh ngồi xuống ghế cùng Đổng Linh, anh cẩn thận nhìn sắc mặt của chị mà đặt câu hỏi …
“Chị tìm em có việc gì sao?”
“Đúng là có việc thật. Thần, em có thể nể tình chúng ta mà giúp chị khuyên nhủ Giản tiểu thư được không?”
Vương Diệc Thần ngờ ngợ như vẫn chưa hiểu được ý của Đổng Linh …
“Là thế này, hôm nay người của Giản tiểu thư đã đem hợp đồng bồi thường của Yến Yến đến và yêu cầu rút hết cổ phần ở HuaTian. Em cũng đã biết gần đây tập đoàn Hạ thị đang muốn thu mua lại HuaTian, nếu cô ấy rút lại cổ phẩn thì tính cả cổ phần của chị và em sẽ không đủ để giữ lại HuaTian.”
“Chị muốn em thuyết phục cô ấy?”
Đổng Linh gật đầu thay cho câu trả lời khiến Vương Diệc Thần suy tư …
“Thần, em là một trong những thành viên đầu tiên của HuaTian và nay cũng đã trở thành cổ đông rồi. Em sẽ không muốn nhìn thấy HuaTian rơi vào tay của người khác, phải không?”
“Chị Linh. Không phải em không muốn giúp chị, mà dựa vào tính cách của Tiểu Ngưng chắc chắn cô ấy sẽ không để Yến Yến chịu thiệt.”
Đổng Linh như không thể tiếp tục tin vào sự thật mà nài nỉ …
“Thần, chỉ cần Giản tiểu thư chịu giúp đỡ thì chuyện gì chị cũng sẽ đồng ý với cô ấy. Chị cầu xin em, giúp chị lần này thôi.”
Đổng Linh cố gắng xin nhờ vả nên Vương Diệc Thần gật đầu đồng ý nhưng không hứa sẽ thành công. Tối đó, sau khi sắp xếp cho Tiểu Lam ngủ trước thì Giản Tuyết Ngưng ra ngoài phòng khách xem một vài tài liệu trên máy tính cá nhân mà trầm ngâm nhưng rồi lại vô tình ngủ quên lúc nào không hay. Trời tờ mờ sáng, cô nghe thấy tiếng nấu nướng thì nghĩ rằng là ba Giản liền vệ sinh cá nhân rồi ra ngoài …
“Ba, sao ba tới sớm thế?”
“Dậy rồi à?”
Thanh âm vang lên khác hẳn nhưng thoáng có phần quen thuộc khiến Giản Tuyết Ngưng không khỏi bất ngờ vì Vương Diệc Thần trước mặt, cô liền vui vẻ mà chạy nhanh tới ôm chầm lấy anh …
“Sao anh lại đến mà không báo trước thế? Lịch trình thì sao?”
“Anh kết thúc từ rạng sáng nay rồi, sẵn ghé thăm em và bé Tiểu Lam.”
Sau một hồi ôm nhau đằm thắm thì nghe có tiếng Tiểu Lam réo gọi nên Giản Tuyết Ngưng tạm thời buông tay và vào chăm sóc cho bé, còn Vương Diệc Thần tiếp tục chuẩn bị một bàn ăn sáng dành cho hai chị em …
“Tiểu Lam, đây là bạn …chị. Anh ấy tên là Vương Diệc Thần, chào hỏi đi nào.”
“Vâng. Tiểu Lam chào anh ạ.”
Một nhà ba người thoải mái cùng nhau ăn sáng, Tiểu Lam ăn xong liền ra ngoài dạo chơi …
“Tiểu Ngưng. Có chuyện này anh muốn bàn với em một chút …”
“Hửm?”
Vương Diệc Thần hơi bồi hồi không biết nên bắt đầu lời nói từ đâu khiến Giản Tuyết Ngưng vừa nhìn vừa khó hiểu, nhưng cô đã đoán được anh đang muốn nói chuyện gì …
“Có phải anh định nói chuyện thu mua lại HuaTian?”
“Em … biết rồi?”
Giản Tuyết Ngưng nhẹ nhàng gấp thức ăn rồi phản hồi …
“Không khó để đoán, cổ phần ở HuaTian hơn một nửa là của Giản thị. Nay Giản thị đã rút lại cổ phần nên chỉ còn lại của anh và Đổng Linh kia, không đủ để giữ lại HuaTian. Em nghĩ anh bất ngờ có mặt hôm nay có lẽ là Đổng Linh nhờ anh đến thuyết phục em rồi, đúng không?”
“Anh xin lỗi …”
Vương Diệc Thần sớm đã cho rằng sẽ khó giấu được một Giản Tuyết Ngưng thông minh sẵn có …
“Anh đâu có lỗi gì mà xin chứ? Nhưng mà, nếu chị ta nhờ anh thì chắc đưa ra điều kiện gì rồi đúng không?”
“Chị Linh nói em muốn điều kiện gì cũng được, chị ấy hoàn toàn không từ chối.”
Giản Tuyết Ngưng lắc đầu cười nhẹ …
“Em xin lỗi, em sẽ không giúp chị ta đâu.”
Câu trả lời của Giản Tuyết Ngưng không nằm ngoài dự đoán từ Vương Diệc Thần …
“Anh hiểu rồi, để anh chuyển lời đến chị ấy.//”
“Anh … không hỏi em lý do à?”
Vương Diệc Thần dịu dàng xoa nhẹ mái tóc của Giản Tuyết Ngưng mà cất giọng…
“Anh biết mọi chuyện em quyết định có lý do riêng nên anh sẽ tôn trọng nó, ngược lại anh chỉ đang nghĩ dù gì chị Linh và HuaTian đều là nơi khởi đầu cho ước mơ của anh nên anh vẫn chưa biết nói với chị ấy như thế nào …”
“Thần…”
Vương Diệc Thần cưng chiều hai bên má của Giản Tuyết Ngưng rồi tươi cười đứng dậy dọn dẹp, không hiểu vì sao bất giác cô lại ôm lấy cả người của anh từ đằng sau …
“Thần, em biết tìm đâu một người đàn ông hiểu và cảm thông em được như anh đây?”
“Có anh rồi mà em còn muốn tìm à?”
Vương Diệc Thần trêu chọc Giản Tuyết Ngưng nhưng cô lại không có ý trách móc, một hồi sau cô âm thầm xem thêm tài liệu liên quan thì tiếng chuông điện thoại vang lên với tên hiển thị của Kim Yến Yến nhắc cô là hôm nay có hẹn đến HuaTian bàn chuyện hợp đồng …
“Tiểu Ngưng, mình và Tiểu Chí đã đến HuaTian rồi. Cậu đến chưa?”
Giản Tuyết Ngưng nhìn sang Vương Diệc Thần đang ở khu bếp rửa chén mà suy tư …
“Xin lỗi. Hôm nay Thần đang ở nhà nên có lẽ mình không đến được, mình đã nhờ người hỗ trợ hai cậu rồi. Yên tâm vào trao đổi đi nhé, có gì thì gọi ngay cho mình.”
“Được.”
Giản Tuyết Ngưng liên hệ cho Lê Linh – giám đốc điều hành ở Racass nhờ tới HuaTian hỗ trợ. Trùng hợp thay, khi nhóm Kim Yến Yến vào công ty thì đã có người của Hạ thị đến từ sớm để bàn việc thâu mua …
“Linh tổng, mong là chị nhanh chóng đưa ra quyết định …”
Đổng Linh đã nhận được tin nhắn từ chối của Giản Tuyết Ngưng từ Vương Diệc Thần nên vẫn còn chần chừ, chờ đợi một tia hy vọng thì thư ký riêng xin phép vào thông báo nhỏ với bà …
“Chị Linh, có Kim Yến Yến đến nói về chuyện bồi thường hợp đồng kết thúc.”
Trong lòng Đổng Linh như ngồi trên đống lửa vì những gì đang xảy ra, một mặt bà không muốn để HuaTian vào tay người khác nhưng mọi chuyện lại dường như đang đi ngược lại ý bà.
“Bút đâu?”
Thư ký đưa bút cho Đổng Linh để ký vào hợp đồng trên bàn thì chợt có tiếng ai đó ngăn cản …
“Đợi một chút …”
“Cô là ai hả?”
Người của Hạ thị khó chịu ra mặt khi chuyện làm ăn bị phá đám …
“Xin chào. Tôi là Lê Linh – trợ lý của ngài Eirlys.”
“Eirlys? Nhà đầu tư lừng danh?”
Người của Hạ thị ngạc nhiên trước tin tức Eirlys xuất hiện nên liền tìm cách liên hệ ngay cho Hạ tổng và Giản Minh để báo cáo, ngoài ra Lê Linh đặc biệt mời Kim Yến Yến và Trương Vũ Chí cùng vào phòng họp nhằm trao đổi chung.
“Linh tổng, ngài Eirlys nhờ tôi chuyển lời có thể giúp chị giữ lại HuaTian nhưng với một điều kiện.”
“Cô cứ nói.”
Lê Linh nhớ lại những điều mà Giản Tuyết Ngưng từng dặn dò rồi mạch lạc giải thích.
“Ngài Eirlys sẽ đầu tư một nửa cổ phẩn còn lại vào HuaTian với người đứng tên cổ phần này sẽ thuộc về cô Kim Yến Yến, chị thấy thế nào?”
“Tôi?”
Kim Yến Yến tỏ ra bất ngờ trước điều kiện của ngài Eirlys mà cô chưa từng gặp bao giờ …
“Nhưng tôi không có quan hệ gì với ngài ấy cả.”
“Cô Kim, ngài Eirlys từng xem qua bộ phim cô diễn và hâm mộ cô từ đó. Nghe nói công ty cô có chuyện nên ngài ấy đặc biệt kêu tôi đến giúp đỡ, mong là cuối ngày sẽ nhận được chữ ký của cô.”
Lê Linh dõng dạc trả lời rồi nhìn sang sắc mặt của Đổng Linh …
“Nhưng hôm nay tôi đến để kết thúc hợp đồng nên tiếc là …”
“Yến Yến, nếu như ngài Eirlys đã có ý thì em đừng phụ ý tốt của ngài ấy. Nếu HuaTian được giữ lại, chị hứa những sự việc đang xảy ra chị sẽ cho người làm rõ, trả lại công bằng cho em. Hãy tin tưởng chị một lần nữa, nhé?”
Kim Yến Yến phân vân không biết nên làm thế nào thì Trương Vũ Chí bên cạnh âm thầm nắm lấy bàn tay của cô mà động viên, mặt khác người của Hạ tổng vừa báo cáo tình hình vừa đang chờ chỉ thị mới nhất thì Lê Linh lên tiếng …
“Này anh, tôi có thể mượn điện thoại trao đổi với Hạ tổng không?”
“Chuyện này …”
Lê Linh trực tiếp bước đến giành lấy điện thoại nói chuyện với Hạ tổng …
“Hạ tổng. Ngài Eirlys đã nhận được nhiều email hợp tác của ngài và xin lỗi vì đã phản hồi trễ. Ngài ấy hỏi rằng tối nay Hạ tổng có thể sắp xếp thời gian đến trao đổi không?”
Hạ tổng từ lâu luôn muốn ngỏ ý hợp tác với Eirlys nhưng đều chưa có hồi đáp, nay lại được ngài ngỏ lời mời thì dĩ nhiên ông không thể từ chối.
“Tất nhiên là được.”
“Vậy tôi sẽ nhắn lại thời gian và địa chỉ với người của ngài, mong là ngài đến đúng giờ.”
Kết thúc cuộc gọi, Hạ tổng liền bỏ qua chuyện thu mua HuaTian và ra lệnh người của mình rút về. Một cái hẹn với Eirlys còn hơn nhiều HuaTian cộng lại nên khiến ông mừng tựa chiến thắng. Cùng lúc này tại nhà, Tiểu Lam đang ngủ trưa trong phòng và Giản Tuyết Ngưng thì ngả đầu thoải mái lên đôi chân của Vương Diệc Thần mà lướt điện thoại.
“[Tiểu thư, mọi chuyện đã hoàn thành.]”
Tin nhắn wechat của Lê Linh gửi đến báo cáo tình hình với Giản Tuyết Ngưng, phía Vương Diệc Thần cũng nhận được tin nhắn từ wechat của Đổng Linh rằng HuaTian đã được giữ lại. Tuy không biểu hiện gì, nhưng khi đọc được thì anh thầm thở phào nhẹ nhõm vì HuaTian sẽ không bị bán đi nữa.