Trên đường trở về, Kim Yến Yến vẫn còn khó hiểu vì ngài Eirlys khiến Trương Vũ Chí chú ý …
“Anh đã được nghe nhiều người nhắc đến ngài Eirlys này, khá là bí ẩn đấy. Trong giới đầu tư, ngài ấy rất nổi danh, đầu tư nơi nào là nơi đó thu về lợi nhuận rất nhanh nhưng lại chưa một ai biết chân dung thật sự của ngài ấy.”
“Là nam hay nữ cũng không biết sao?”
Trương Vũ Chí vừa điều khiển vô lăng xe vừa lắc đầu thay cho câu trả lời …
“Nhưng mà, ngài ấy đã giúp đỡ em và cả HuaTian. Anh nghĩ thời gian tới chúng ta sẽ nhanh được gặp ngài ấy thôi.”
“Bây giờ, em lo nhất là nên nói với Tiểu Ngưng như thế nào đây?”
Giản Tuyết Ngưng đang dưới bếp làm điểm tâm, còn Vương Diệc Thần thì cố gắng tìm kiếm thông tin về Eirlys nhưng đổi lại chỉ là trống rỗng.
“[Ngài Eirlys đó đồng ý đầu tư vì Yến Yến? Lẽ nào …?!]”
Vương Diệc Thần bất giác nhìn về hướng của Giản Tuyết Ngưng mà hoài nghi, anh nhẹ nhàng tiến đến và thì thầm vào tai cô …
“Eirlys … là em phải không?”
Trông thấy hành động đang khựng lại của Giản Tuyết Ngưng thì Vương Diệc Thần đã chắc chắn nhường nào …
“Thật sự là em?!”
“Sao anh thông minh đột xuất vậy?”
Giản Tuyết Ngưng cười bẽn lẽn khiến Vương Diệc Thần khá là bất ngờ, cô từ tốn giải thích …
“Em từng kể với anh chuyện lúc nhỏ khi em rời khỏi nhà chính đấy, em không muốn dựa vào tiền của gia tộc nên đã tự mình kiếm tiền. Ba có dạy em kiến thức cổ phiếu nên em áp dụng thử, nào ngờ may mắn có được một … ít lợi nhuận."
“Một ít của em, anh không dám nghĩ đến.”
Giản Tuyết Ngưng thẹn thùng tiếp tục lời nói …
“Khi đó còn nhỏ nên không tiện giữ số tiền lớn như thế, vì vậy em đầu tư vào một vài doanh nghiệp và lấy tên là Eirlys.”
Vương Diệc Thần nghe được sự tích thần kỳ của Giản Tuyết Ngưng mà gật gù không tưởng …
“Em thật sự là một người con gái đặc biệt nhất mà anh may mắn gặp được đó.”
Giản Tuyết Ngưng cười tươi khiến Vương Diệc Thần không thể không nuông chiều …
“Thần. Em dự tính rằng em và ba sẽ qua nhà anh thăm hỏi, anh thấy được không? Dù gì gia tộc của em, anh cũng thấy rồi. Em không mong ba mẹ của anh bị họ làm cho kinh ngạc …”
“Vậy để anh hỏi lại.”
Gần tối, quản lý Hùng đến khu nhà để đón Vương Diệc Thần rời đi theo lịch trình tiếp theo …
“Tuần sau, em về Thượng Hải luôn à?”
“Vâng. Ngày nhập học gần tới rồi nên em sẽ tranh thủ về, sẵn làm thủ tục ở trường mới cho Tiểu Lam luôn.”
Cả hai cùng nhau trao một cái ôm tạm biệt nhưng đầy ngọt ngào, sau khi xe của Vương Diệc Thần rời đi thì Giản Tuyết Ngưng nhận được cuộc gọi từ Lê Linh …
“Tiểu thư, phía Hạ tổng kia vẫn đang chờ lịch hẹn. Cần tôi trả lời lại không?”
Giản Tuyết Ngưng trầm ngâm một hồi rồi phản hồi …
“Cô nói với ông ta là tối nay tôi có việc, hẹn lại trưa mai. Địa điểm thì tùy ông ta chọn, còn lại tôi sẽ nhắn cô sau.”
“Vâng. Tôi hiểu rồi.//”
Giản Tuyết Ngưng vừa kết thúc cuộc gọi thì tin nhắn thoại từ Kim Yến Yến được gửi đến với nội dung xin lỗi và ngỏ ý muốn thử sức một lần nữa với môn nghệ thuật thứ ba này.
“Nếu cậu đã quyết định thì mình hoàn toàn ủng hộ, nhưng mà cậu bị ấm ức chuyện gì thì phải nói ngay cho mình đấy.//”
Tin nhắn thoại hồi đáp từ Giản Tuyết Ngưng đã được bấm gửi đi, rồi cô trở lại phòng nghỉ ngơi. Tại khu nhà riêng của Hạ tổng ở Bắc Kinh, đang có Giản Minh cùng bàn bạc …
“Eirlys? Ý ngài là nhà đầu tư lừng danh thần bí kia?”
“Đúng vậy. Vì đổi được một cuộc hẹn, nên tôi mới đồng ý không thu mua HuaTian nữa. Trưa ngày mai, anh đi cùng tôi đến gặp ngài ấy đi.”
Giản Minh có phần thất vọng nhưng nếu được sự hợp tác với ngài Eirlys xem như cũng không quá lỗ. Gần trưa, Lê Linh một mình tìm đến nhà riêng của Giản Tuyết Ngưng hỗ trợ công việc …
“Xin lỗi nhé. Làm phiền cô đến một chuyến rồi.//”
“Không đâu. Tiểu thư đừng nói vậy, tôi luôn sẵn sàng cho công việc.”
Giản Tuyết Ngưng chuẩn bị cho Lê Linh một ly nước cam rồi mới bắt đầu hỏi thăm …
“Racass hoạt động tốt chứ?”
“Vâng. Vu tổng điều hành rất ổn, đưa công ty ngày một phát triển.”
Lê Linh dành những lời khen ngợi tốt nhất cho Vu Lăng khiến Giản Tuyết Ngưng yên tâm, cô mới bắt đầu vào chủ đề chính.
“Tôi muốn nhờ cô đến gặp Hạ tổng kia trao đổi công việc, tuy nhiên đừng đồng ý hợp tác vội. Cô cứ xem đề nghị của họ như thế nào, rồi về nói lại tôi hay là được.”
“Vâng. Tôi hiểu rồi, cô còn dặn gì thêm không?”
Bản thân Lê Linh là một người nghiêm túc với công việc, cộng thêm sự tin tưởng của Giản Tuyết Ngưng dành cho cô nên cô thầm nhủ sẽ hoàn thành tốt. Địa điểm hẹn gặp là tại một nhà hàng Trung Hoa theo kiểu cách truyền thống, trong phòng riêng đã có Hạ tổng và Giản Minh đợi sẵn …
“Hạ tổng, ngài nghĩ ngài Eirlys này thật sự muốn hợp tác với chúng ta không?”
“Khó nói. Trong giới, chưa ai biết danh tính thật của người này nên tôi đã nhiều lần cho điều tra nhưng đổi lại hoàn toàn không có thông tin.”
Nửa tiếng sau, Lê Linh đến nhà hàng cùng với giỏ trái cây trên tay trông khá là cao cấp.
“Xin chào. Tôi đã có hẹn với người họ Hạ.//”
“Vâng. Mời cô đi theo tôi.”
Nhân viên lễ tân nhận thông tin và dẫn Lê Linh vào phòng VIP riêng của nhà hàng, tiếng gõ cửa lay động Hạ tổng và Giản Minh khiến cả hai cùng đứng dậy …
“Xin chào. Cho hỏi vị nào là Hạ tổng ạ?”
“Là tôi. Cô là …?!”
Lê Linh xác định mục tiêu liền bước nhanh đến bắt tay chào hỏi …
“Tôi tên Lê Linh_là thư ký riêng của ngài Eirlys, thành thật xin lỗi vì hôm nay ngài ấy có việc đột xuất ở nước ngoài phải lập tức đi ngay nên nhờ tôi đến hỗ trợ thay. Đây là một chút thành ý, mong ngài thông cảm.”
“Không sao không sao. Đã là công việc thì ai cũng phải chú trọng mà, mời ngồi.//”
Cả hai tiếp đón Lê Linh rất nhiệt tình nhưng trong lòng Giản Minh lại cảm thấy như không được tôn trọng.
“Tôi chỉ là một thư ký nên sẽ không có nhiều quyền hành, những điều hôm nay các vị muốn trao đổi tôi sẽ ghi chú thật cẩn thận để báo lại với ngài Eirlys. Sau đó, nếu phù hợp thì ngài ấy sẽ chủ động liên hệ lại các vị. Có được không?”
“À. Đương nhiên là được rồi.//”
Lê Linh mời cả hai một ly rượu vang đầu tiên và chuẩn bị vào nội dung chính. Song song đó, Giản Tuyết Ngưng dẫn Tiểu Lam cùng nhau đến nhà thăm Reina. Trước đó, cô được biết rằng Reina dọn đến ở cùng Quan Kinh Khải nhằm cho anh tiện chăm sóc và sau khi hạ sinh em bé thành công có lẽ sẽ cân nhắc đến một đám cưới trong mơ cũng nên.