Hồi 1 - Chương 8
Tôi tiếp tục nhìn lấy trang bìa của tạp chí.
"Này, tao có thể xem kỹ nó một chút được chứ?" Tôi lên tiếng.
"Ý mày là Fencilia? Cô ta là gu của mày phải không?" Randolph liếc nhìn tôi và nở một nụ cười khốn nạn.
"Nhìn này, cô ta có một thân hình bốc lửa đúng chứ? Bộ áo giáp bó sát cùng kiểu tóc ngắn này, chà, không biết ngoài đời cô ta có đẹp như vậy không nhỉ?"
"Anh bạn à…" Tôi làm một vẻ mặt khinh bỉ.
"Đánh giá một người phụ nữ qua vẻ ngoài như vậy là không tốt đâu. Fencilia nổi tiếng, một phần là do cô ta quá mạnh đó chứ?"
"Tao mới là người phải làm cái vẻ mặt đó đấy. Tao quá hiểu tính mày rồi còn gì!" Randolph nhăn mặt đáp lại.
"Đúng là Fencilia là gu của tao, nhưng cũng chỉ là thấy cô ấy xinh đẹp thôi. Trong lòng tao, Karina mới là số 1!" Tôi cho một câu khẳng định chắc chắn.
Randolph nghe xong thì không hiểu thấu nhẹ lắc đầu, hắn làm vẻ mặt nhớ lại rồi nói tiếp:
"Tao còn nhớ, chính mày đã từng bảo với tao rằng: phụ nữ giống như một cuốn sách, vẻ ngoài thì giống như trang bìa, một khi đã không đẹp thì cũng chẳng có ai thèm lật ra để xem nội dung bên trong. Giờ nghĩ lại, tao thấy câu này không phải là do mày có thể nghĩ ra được." Hắn ta chất vấn. "Mày đọc được nó ở đâu?"
"Mày nhớ nhầm. Tao chưa từng nói câu đó."
Tôi kiên quyết phủ nhận, mặc dù trong đầu của tôi có một chút kí ức về chuyện này.
Randolph đang cố dụ tôi mắc bẫy.
Hắn ta biết việc tìm hiểu thông tin về những nữ người chơi nổi tiếng là một trong những thú vui tội lỗi của tôi, và hắn đang cố gắng bôi nhọ thanh danh của tôi bằng cách vạch ra những câu nói bồng bột đó.
"Chúng ta đã làm bạn được một thời gian dài rồi đúng chứ?" Tôi cố gắng lơ đi Randolph và bắt đầu lựa một tựa game để chơi trên màn hình TV.
"Một ngày nào đó, mày sẽ cảm ơn tao vì đã là người khai sáng cho mày!"
Một thiếu niên mới lớn thì sẽ có ấn tượng với những cô gái dễ thương như Sophia vì nó đem lại cảm giác như mối tình đầu của họ.
Thế nhưng khi trưởng thành lên một chút, bạn sẽ hiểu những cô gái như Karina và Fencilia mới là chân lý của cuộc đời bạn, thậm chí xa hơn một chút nữa, dì Hermosa thậm chí còn ở một đẳng cấp hoàn toàn khác.
"Mày hẳn là đang nói đùa đi?" Randolph nói.
"Không, tao nghiêm túc đấy. Thời gian sẽ chứng minh những gì tao nói là đúng."
"Bao gồm cả câu nói kia?" Randolph đặt tờ tạp chí xuống rồi nghiêng người về phía sau.
"Cái đó thì không… Ý của tao là, tao chưa từng nói câu đó." Tôi lắc đầu. "Nói tóm lại, Fencilia mới là cô gái được yêu thích nhất. Mày cứ ra ngoài kia chộp tới 10 người để hỏi, đảm bảo sẽ có tới một nửa người trả lời giống như tao."
"Một nửa còn lại là thế nào?"
"Họ sẽ chọn những cô gái tương tự như Fencilia."
Danh sách tất cả những nữ người chơi được yêu thích trong EFO đã được tôi tổng hợp và ghi nhớ trong đầu từ lâu.
Nói đến vấn đề này, tôi có thể tự tin tuyên bố rằng, tất cả những bảng xếp hạng mỹ nhân của mấy tờ tạp chí trong EFO đều là một trò lừa bịp không hơn không kém.
Hẳn là có rất nhiều người đàn ông trong lòng cũng có sự bất mãn giống như tôi, những lều báo kia quả thật là không có chút chuyên môn gì cả.
"Điều này thực sự không đáng để tranh luận." Randolph thở dài rồi chuyển qua chủ đề khác. "Bỏ cái vấn đề này qua một bên, người chơi nữ mạnh nhất trong EFO hiện tại hẳn là Arianne của Giáo Hội Thiên Thánh?"
"Cái này, thực sự rất khó để nói đấy." Tôi còn có chút chưa kịp thích ứng vì Randolph đột ngột thay đổi nội dung cuộc trò chuyện.
Nhưng nói đến vấn đề này, tôi gần như lập tức nghĩ đến một sự việc bất thường đã xảy ra kể từ một năm trước.
"Fencilia đã liên tục tăng hơn 20 hạng trên bảng xếp hạng Conqueror Level trong vòng một năm qua. Nếu mà ngày mai cô ta vượt qua cả Arianne thì tao cũng không bất ngờ cho lắm." Tôi truy cập vào bảng xếp hạng Elo của nhóm người chơi top đầu rồi tiến hành so sánh.
Fencilia hiện tại đứng ở vị trí thứ tám với 2677 điểm, Arianne thì đứng thứ 5 với 2756 điểm.
Cách biệt này cũng chỉ bằng hai mươi mấy trận thắng xếp hạng ở Rank Conqueror mà thôi, nếu như vẫn giữ được phong độ như hiện tại, theo quan điểm của tôi, Fencilia hẳn là có thể tiến vào vị trí ba top đầu trong vòng hai tháng nữa.
Thậm chí, tôi còn to gan nghĩ đến một khả năng, tương lai của vị trí Top 1 EFO có lẽ sẽ rơi vào tay một người chơi nữ cũng nên.
"Fencilia và Arianne có lẽ sẽ trở thành đối thủ trong tương lai. Tao nghe nói dường như quan hệ giữa The Dark Knights và Giáo Hội Thiên Thánh cũng không tốt lắm thì phải." Randolph sờ cằm suy nghĩ.
Hắn ta có một mối quan hệ khá rộng trong EFO, nên liên quan đến một số hội nhóm trong game, tin tức vẫn là rất đáng tin cậy.
"Dù sao thì hai người đó cũng không phải là Conqueror Level duy nhất trong Guild của họ. Nếu xảy ra xung đột, có lẽ đây sẽ là một trận đánh hoành tráng đấy, đồng minh của hai phe cũng sẽ không ngồi nhìn đâu." Hắn nói.
Mối quan hệ giữa hai bang hội chiếm lấy vị trí Top 1 và Top 2 trong một game online bất kỳ nào đó sẽ không bao giờ là hoà thuận cả.
Dù cho có cố ý hay không, một sự cạnh tranh ngầm sẽ diễn ra, có thể ban đầu chỉ là mâu thuẫn giữa các thành viên hai bên, về sau sẽ thăng cấp thành t·ranh c·hấp tài nguyên và thứ hạng.
Cuối cùng, điều tồi tệ nhất xảy đến, sẽ là một trận đại chiến với sự tham gia của những kẻ mạnh nhất.
Điều này thậm chí có khả năng biến tướng thành một drama trên mạng xã hội, nơi mà những game thủ sẽ trở thành những anh hùng bàn phím, lôi kéo một số lượng lớn những kẻ liên quan và không liên quan tham gia, và tạo nên một tràng cảnh hỗn loạn.
Nhất là với tựa game nổi tiếng như EFO, nếu như The Dark Knights và Giáo Hội Thiên Thánh thực sự v·a c·hạm, có lẽ nó sẽ trở thành một sự kiện lớn trong những năm gần đây, chỉ sau tầm ảnh hưởng của kho báu Koldhelm.
"Đánh nhau đi. Đánh càng to càng tốt." Randolph cười lớn.
Hắn ta là một kẻ ưa thích sự hỗn loạn và náo nhiệt, nếu như có một điều mà Randolph không mong muốn xảy ra trong tương lai, đó hẳn là việc sự kiện kia sẽ không xảy đến mà thôi.
Những người chơi khác trong phòng trò chuyện bắt đầu hình thành một đám đông nhỏ xung quanh chúng tôi để lắng nghe.
Cuộc tranh luận của chúng tôi hẳn là đã thu hút bọn họ.
Xem ra tất cả đều là những kẻ ưa thích chuyện bao đồng.
"Chúng ta nên tiến hành một trận đặt cược!" Tôi đã hét.
"The Dark Knights sẽ là những kẻ chiến thắng sau cùng, họ sẽ chiếm lấy Top 1 bảng xếp hạng và trở thành Guild mạnh nhất!"
Là một fan trung thành của The Dark Knights, thậm chí sở hữu một tấm hình của bọn họ bên trong kho Item, tôi sẽ không nghiêng về phía Giáo Hội Thiên Thánh, mặc cho việc Arianna cũng là mẫu người mà tôi thích.
"Tao không quan tâm đến Fencilia hay là Arianna! Giáo Hội Thiên Thánh sở hữu những thành viên mạnh hơn trong Conqueror Level, họ mới là những kẻ thắng lợi sau cùng! Ai theo tôi thì đứng qua bên đây!" Randolph cũng gần như điên cuồng hét lên.
Tiếng cười nói cùng cãi vã tràn ngập phòng trò chuyện.
Tôi thực sự đã có một chút bực mình trước sự cứng đầu của Randolph.
Là một fan cuồng của các thành viên trong The Dark Knights - những chiến binh thực thụ với những bộ giáp sắt tối màu, tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho những kẻ hoài nghi sức mạnh của bọn họ.
"Ồ, vậy là tao đã sai sao? Mày rõ ràng là không thích bọn họ nên mới nói như vậy!" Tôi giật cuốn tạp chí khỏi tay Randolph và ném nó vào mặt đối phương.
"Giáo Hội Thiên Thánh cũng không tốt lành gì, toàn là một đám pháp sư chỉ biết quơ tay múa chân mà thôi!"
"Đừng có mà phủ nhận nữa, anh bạn!" Randolph mặt đỏ bừng, giơ ngón giữa lên và nói:
"Tao sẽ cho mày biết bên nào mạnh hơn, bằng cách sút vào mông mày trong Đấu Xếp Hạng. Tao thề đấy!"
Tôi biết đây là một lời đe dọa rỗng tuếch, bởi vì hai người chúng tôi khó mà có thể phân ra thắng bại nếu sử dụng v·ũ k·hí sở trường của mình.
Có thể là Randolph đã không đồng ý trước những lập luận của tôi về thực lực giữa hai Guild, tôi sẽ ghi nhớ và đá đít hắn vào một ngày nào đó.
Vào lúc cuộc tranh luận sắp sửa thăng cấp thành một vụ ẩ·u đ·ả, một người chơi mới bất ngờ xuất hiện trên cầu thang.
Đó là một người chơi hệ xạ thủ khác tên là Patrick.
Khi nhìn thấy kẻ này, tôi rên lên một tiếng.
Tôi và Randolph là hai người bạn thân thiết nhất, nhưng tôi vẫn không thể hiểu tại sao Randolph lại cấp quyền ra vào phòng trò chuyện cho kẻ này.
Patrick luôn tưởng tượng mình là một xạ thủ ưu tú, nhưng hắn ta chẳng là gì ngoài một kẻ giả tạo đáng ghét.
Chắc chắn, hắn ta đã dịch chuyển tức thời xung quanh EFO, hoàn thành nhiều nhiệm vụ nhất có thể để tăng cấp cho nhân vật của mình.
Nhưng năng lực PvP của hắn ta thực sự khiến tôi không thể nào chấp nhận nổi, và kẻ này không hề có một chút kiến thức nào về game cả.
Patrick luôn vung vẩy một khẩu đại bác có kích thước to bằng một cái bàn ăn bên người, ngay cả lúc xuất hiện trong phòng trò chuyện.
Đây là nơi mà mọi thứ v·ũ k·hí đều trở nên hoàn toàn vô nghĩa. Rất rõ ràng, hắn ta là một kẻ thích phô trương và huênh hoang.
"Bọn mày lại cãi nhau về mấy thứ linh tinh nữa à?" Hắn ta nói, bước xuống cầu thang và hòa mình vào đám đông xung quanh chúng tôi.
"Mày thì biết cái gì?" Tôi liếc hắn ta rồi quay sang Randolph.
"Nếu mày muốn đuổi ai đó ra khỏi đây, tại sao không bắt đầu với thằng hề này nhỉ?" Tôi một lần nữa cầm lấy bộ tay cầm và tập trung vào màn hình TV.
"Im miệng lại đi, thằng khốn!" Patrick trả lời, trong giọng điệu đã xen chút sự tức giận.
"Randolph không cấm tao tới đây, vì biết tao là một người chơi xuất sắc! Đúng không?"
"Không." Randolph không do dự nói.
"Mày gần như xuất sắc, nếu như so sánh với mấy thằng nhóc con trong khu phố nhà tao."