Hồi 1 - Chương 5
Tôi đã chơi solo cho đến tận Level 45.
Đó chính xác là một trải nghiệm thú vị cho đến khi tôi nhận ra lợi ích của việc tham gia vào một đoàn thể nào đó.
Tôi là một chàng trai có phần hơi nhút nhát, vụng về, có lòng tự trọng thấp và hầu như không có kỹ năng xã hội nào, có lẽ đó là tác dụng phụ của việc dành phần lớn thời gian trong EFO.
Trong game, tôi không gặp vấn đề gì đáng kể khi nói chuyện với mọi người hoặc kết bạn.
Nhưng trong thế giới thực, việc tương tác với những người khác, đặc biệt là với những người lạ, khiến tôi trở nên cực kỳ căng thẳng.
Tôi chưa bao giờ biết phải làm hay nói gì để đáp lại đối phương, và khi tôi lấy hết can đảm để nói, dường như tôi luôn nói sai.
Ngoại hình của tôi là một phần của vấn đề.
Tôi không phải là một người có ngoại hình dễ nhìn, có hơi gầy gò và điều này đã diễn ra từ rất lâu rồi.
Chế độ ăn uống thiếu thốn của tôi cộng với thực phẩm thiếu dinh dưỡng (và đôi khi là quá hạn) là một trong những nguyên nhân chính.
Nhưng tôi cũng là một người nghiện EFO, vì vậy bài tập thể dục duy nhất mà tôi thường tập khi đó là chạy trốn khỏi những kẻ côn đồ trong khu tị nạn trong thời gian đi kiếm ăn.
Điều này đã khiến cho lượng calo mà tôi nạp vào cơ thể mỗi ngày bị sụt giảm, dẫn đến tình trạng ốm yếu vẫn mãi không thể khắc phục được.
Mặc dù vậy, tôi vẫn cố gắng hết sức để hòa nhập. Hết năm này qua năm khác, mắt tôi quét phòng ăn trưa như một chiếc drone, cố gắng kết bạn với thật nhiều người.
Nhưng ngay cả những người chơi nghèo khổ khác cũng không muốn dính dáng gì đến tôi.
Tôi quá kỳ lạ, ngay cả đối với những kẻ lập dị, không cần kể đến hình ảnh trong mắt những cô gái khác.
Nói chuyện với con gái là điều không thể, kể cả khi đó là trong game.
Đối với tôi, phụ nữ ngoài đời thực giống như một giống loài ngoại lai kỳ lạ nào đó, vừa xinh đẹp vừa đáng sợ. Bất cứ khi nào tôi đến gần một trong số họ, tôi luôn toát mồ hôi lạnh và mất khả năng nói thành câu hoàn chỉnh.
Tất nhiên, sau tất cả thì dì Hermosa thật may là không nằm trong hàng ngũ đó.
Tôi có thể giao tiếp một cách bình thường với dì ấy, trong mắt tôi, dì ấy không khác gì một nữ thần vậy.
Đối với tôi, xã hội là một loại cấu trúc mô phỏng theo thuyết Darwin.
Bạn sẽ luôn phải đối mặt với sự nhạo báng, l·ạm d·ụng và cô lập hàng ngày của những kẻ thuộc tầng lớp cao hơn ngay từ khi còn bé.
Khi mà tôi vẫn còn là một học sinh lớp 5, tôi đã luôn tự nhủ mình phải luôn giữ vững được sự tỉnh táo của mình trong lớp học, bởi vì chỉ có như vậy, tôi mới không trở thành đối tượng bắt nạt của những đứa trẻ to khoẻ hơn.
Sau đó, tất nhiên là bởi vì lý do gia đình, tôi đã nghỉ học và bỏ trốn khỏi nhà.
Tuy rằng đó là một quãng thời gian không mấy dễ dàng, nhưng tôi đã có thêm được rất nhiều thời gian rảnh rỗi để tập trung vào EFO.
Tôi thuê một căn phòng nhỏ tại trại tị nạn bằng số tiền dành dụm được, sau đó mưu sinh bằng việc thu thập các loại linh kiện điện tử bị vứt bỏ.
Cho đến khi mọi thứ ngoài đời thực sự đi vào quỹ đạo ổn định, tôi mới bắt đầu dấn thân sang con đường kiếm tiền bên trong thế giới ảo EFO.
Quá trình từ một người chơi gà mờ cho đến hiện tại cũng là một hành trình dài và có nhiều thứ để kể, thế nên tôi không thể kể chi tiết vào lúc này được.
Quay trở lại với thời điểm gần với hiện tại.
Trước khi gia nhập Black Cats, tôi chưa bao giờ từng rời khỏi lãnh địa của Roosevelt - một vương quốc nằm ở trung tâm của bản đồ lớn là Lục Địa Thule.
Đây là nơi được cho là một trong những cái nôi của rất nhiều người chơi tân thủ tộc Nhân Loại.
Không có nhiều việc mà tôi phải làm vào thời điểm đó, ngoại trừ việc dành thời gian để kiếm chút tiền bằng việc đào quặng, hay là đi khám phá những vùng đất bí ẩn mà tôi chưa biết đến bên trong vương quốc.
Nếu bạn muốn đến một bản đồ nào đó thú vị và có cấp độ cao hơn, bạn phải trả một khoản phí dịch chuyển tức thời để đến đó.
Điều đó tất nhiên là sẽ tốn tiền, thế nhưng cũng hơn hẳn việc bạn phải di chuyển bằng chính đôi chân của mình, hay là cho dù có sở hữu một con thú cưỡi đi chăng nữa.
Vương quốc Roosevelt rất rộng lớn, nó chẳng khác gì một quốc gia tầm trung bên ngoài thế giới thực cả, khi bạn lựa chọn những phương thức di chuyển đơn giản nhất để rời khỏi đây, bạn đang tự biến chính mình thành một kẻ du mục.
Vì vậy, nhân vật của tôi đã bị mắc kẹt tại đây hàng năm trời.
Đó là cho đến khi Black Cats chịu chi trả cho tôi một số tiền đủ để mua một phiếu dịch chuyển tức thời qua email, để tôi có thể dịch chuyển đến thị trấn W·estminster, nơi mà lãnh địa Guild được thiết lập tại đó.
Đây tất nhiên là một địa điểm nằm ngoài Roosevelt, vương quốc này có tên là Artemis.
Có hàng trăm vương quốc tồn tại trên Thule, trải đều trên khắp bề mặt lục địa.
Tất cả các vương quốc ở đây đều giống hệt nhau, bởi vì chúng vốn là lãnh địa được cai trị bởi những người chơi thuộc tộc Nhân Loại.
Ở đây vẫn tồn tại những kẻ nhập cư với đủ mọi loại chủng tộc khác như Elf, Skeleton, Devil, vân vân và mây mây, thế nhưng tất cả bọn họ chỉ chiếm 10% tổng lượng người chơi trực tuyến hàng ngày trên Thule.
Như đã đề cập ở trên, thế giới bên trong EFO quá rộng lớn để một người chơi có thể đi hết được nó, cho dù có là một bản đồ tầm trung đi chăng nữa.
Những chủng tộc khác cũng có lãnh địa riêng của họ, trừ khi là bạn là một kẻ có tiền và thích đi du lịch, sẽ không ai rảnh rỗi mà vượt qua hàng chục nghìn cây số chỉ để đến một vùng đất khác cả.
Và bởi vì tất cả chủng tộc trong EFO trên bản chất đều chỉ là những con người từ thế giới thực nhập vai vào, nên sẽ không tồn tại sự khác biệt về văn hoá, rào cản ngôn ngữ, hay bị giới hạn bởi những hạn chế về tiền tệ hay gì.
Nhờ vào năng lực phiên dịch tự động mạnh mẽ của AI trong thời đại này, giao tiếp trong EFO thực sự trở nên quá dễ dàng.
Tôi trong lúc ngơ ngẩn thì đi dọc qua dãy hành lang làm bằng đá cẩm thạch bóng loáng.
Các căn phòng giống như kho chứa đồ, phòng luyện tập không trọng lượng và thư viện đều có người ra vào 24/24.
Vào ngày đầu tiên của tôi tại phòng luyện tập, tôi nghĩ rằng bản thân đã gần như c·hết đi sống lại.
Bây giờ, mỗi khi phải đối đầu với những k·ẻ c·ướp giật và nghiện m·a t·úy trong khu tị nạn mỗi sáng, tôi lại thầm cảm ơn nhà phát triển đã tạo ra nó.
Tốc độ chạy trốn của tôi đã cải thiện đáng kể bằng việc rèn luyện tại đây.
Những bài tập về chạy đường dài hay là mô phỏng đối đầu với quái vật trong game có thể gia tăng một ít chỉ số về mặt thể chất trong game.
Tuy rằng mọi thứ chỉ là ảo giác khi tôi đăng xuất, nhưng nó vẫn có chút tác dụng về mặt tinh thần.
Tôi vẫn ốm yếu ngoài đời thực, nhưng trong EFO thì không ai có thể nhận ra điều đó cả, thậm chí cả việc trên mặt tôi có mụn, hay là tuần nào tôi cũng chỉ mặc đi mặc lại một bộ quần áo rách rưới.
Khi tôi đặt chân đến phòng họp của Guild, mọi người đều đã ngồi vào bàn ghế của họ.
Đa số đang rôm rả trò chuyện, một vài người khác thì bất động nhắm mắt, đây là tín hiệu cho thấy họ đang thực hiện một cuộc hội thoại riêng tư, bằng cách đưa ra yêu cầu và được đối phương chấp thuận.
Sẽ không một ai có thể can thiệp và biết được nội dung của một cuộc trò chuyện kín cả, như đã nói, EFO rất chú trọng quyền riêng tư của mỗi người chơi.
Tôi ngồi vào chiếc bàn của mình và nhấn vào ô "Tin Tức" ở khung lệnh ba chiều. Khi tôi tiếp tục chạm vào một biểu tượng khác, một cửa sổ trình duyệt Web xuất hiện, lơ lửng trong không gian ngay trước mặt tôi.
Các cửa sổ như thế này chỉ hiển thị trong tầm nhìn của tôi, không ai có thể đọc được nó, trừ khi được tôi cấp quyền đồng ý.
Tôi truy cập vào trang chủ của EFO, một trang theo dõi thông tin phổ biến với tất cả người chơi trong game.
Giao diện của nó được thiết kế để trông và hoạt động giống như một tờ báo điện tử, tôi đã dành vài phút để đọc và kiểm tra các tin tức gần đây nhất.
Bên cạnh đó, có một diễn đàn được liên kết với trang tin tức và được điều hành bởi chính nhân viên của VWC, tất cả mọi người dùng đều có thể thảo luận và đăng những bài đăng tương tác ở đây.
Dù diễn đàn là một nơi khá thích hợp để giao lưu, tôi hiếm khi đăng bất cứ thứ gì lên đó.
Tôi không cảm thấy hứng thú gì về việc chia sẻ những điều riêng tư của mình cho người khác, cho dù đó chỉ là những câu chuyện trong game.
Loại tin tức nóng hổi thường là các cuộc chạm trán giữa những Guild mạnh và nổi tiếng, hay là những cuộc tranh luận đang diễn ra về giá trị của một món Item hiếm có nào đó.
Những người chơi cấp cao thì lại hay khoe khoang về một số vật phẩm hoặc trang bị mới mà họ kiếm được.
Điều nhảm nhí này đã diễn ra cho đến tận thời điểm hiện tại.
Trong trường hợp không có bất kỳ sự cải biến về nhận thức nào, những chủ đề chính thống như giúp đỡ người chơi tân thủ, hay là những lời chia sẻ kinh nghiệm từ người chơi lâu năm sẽ dần bị mai một.
Chủ đề yêu thích của tôi là những cuộc thảo luận giữa những người chơi thuộc Class Thợ Săn Kho Báu.
Bọn họ là những kẻ có chung một mục tiêu duy nhất, đó chính là khám phá ra bí mật sau cùng của kho báu Koldhelm.
Do sự xuất hiện của món bảo vật thứ 8 gần đây, câu chuyện này lại một lần nữa trở thành đề tài nóng hổi và lôi kéo những người quan tâm quay trở lại chú ý đến nó.
Phần lớn người chơi Thợ Săn Kho Báu tập trung ở bản đồ Mê Cung Tối Thượng, đây là một trong những bản đồ có cấp độ và độ khó khám phá cao nhất trong game.
Tính đến thời điểm hiện tại, vẫn còn có đến 30% lãnh thổ thuộc bản đồ này chưa được khai phá.
Những người chơi cấp cao có thể dễ dàng b·ị b·ắt gặp ở đây, họ chủ yếu là những người tìm đến để săn lùng tin tức về bảo vật.