Hồi 1 - Chương 4
Cơ thể trong game của tôi hiện ra bên cạnh một cột đèn đường trong thị trấn W·estminster.
Đây chính xác là nơi mà tôi đã đăng xuất vào hai ngày trước.
Cảm nhận được sự u ám của không gian xung quanh, tôi đưa mắt nhìn xuống vũng nước mưa còn đọng lại dưới nền đường.
Thời tiết trong EFO được mô phỏng một cách khá chân thực.
Có mưa, có nắng, có tuyết rơi, và thậm chí là cả loại thời tiết trung lập vào những ngày xấu trời.
Mọi thứ được hiển thị đẹp mắt dưới dạng ba chiều, trừ khi bạn tập trung xem xét không gian xung quanh, nếu không sẽ rất dễ dàng quên đi việc mọi thứ mà bạn đang thấy hết thảy chỉ là do máy tính tạo ra.
Thậm chí đây chỉ là loại đồ hoạ ba chiều được tạo ra bởi bảng điều khiển có card đồ hoạ cũ kỹ của tôi.
Nghe nói rằng, nếu như truy cập bằng một thiết bị nhúng tân tiến nhất, thì chúng ta sẽ gần như không thể phân biệt nổi giữa EFO và thực tế.
Tôi làm một động tác vuốt trong không gian và gọi ra một bảng lệnh trước mặt.
Tại dòng chữ "Item" một âm thanh bật mở với tiếng lách cách nhẹ nhàng của kim loại phát ra khi tôi chạm nhẹ vào nó.
Bên trong là một vài những món đồ đơn giản.
Một vài bình hồi phục máu và mana với đủ loại kích cỡ, một vài món vật phẩm nhiệm vụ còn chưa giao nộp, đáng quý nhất ở đây có lẽ phải kể đến bức ảnh các thành viên trong Guild "The Dark Knights" đang thảo phạt một con boss bên trong Mê Cung Tối Thượng mà tôi đã chụp được cách đây ba tuần trước.
Có một số vật phẩm mà tôi dành hẳn ra một trang vật phẩm để cất giữ chúng.
Một sợi dây chuyền, một thanh kiếm sắt, một chiếc khiên nhỏ bằng đồng và một chiếc áo choàng màu trắng.
Những món đồ này trông có vẻ đơn giản nhưng lại là những thứ quý giá nhất mà tôi đang sở hữu.
Các vật phẩm trong EFO có giá trị vô cùng cao trong thế giới thực, bạn không thể trả tiền cho nó bằng những phiếu ăn uống rẻ tiền ngoài đời.
Loại tiền giao dịch trong EFO được gọi là E-Coin, một trong những loại tiền ảo ổn định nhất trong thời đại này, thậm chí có giá trị còn cao hơn cả đồng Euro hoặc bảng Anh.
Có một hình ảnh phản chiếu nhân dạng của tôi được gắn bên trong kho Item, mà tôi thường xuyên dừng lại để xem xét mỗi khi kiểm tra hòm đồ.
Tôi đã thiết kế khuôn mặt và cơ thể của nhân vật trong game ít nhiều giống của chính tôi ngoài đời.
Nhân vật của tôi có chiếc mũi nhỏ hơn một chút và cơ thể cao hơn, vạm vỡ hơn.
Quan trọng nhất là trên mặt không có bất kỳ mụn trứng cá nào.
Nhưng ngoài những chi tiết nhỏ này, tôi và nhân vật của mình trông ít nhiều giống nhau.
Quy định về lớp chủng tộc được thực thi nghiêm ngặt trong EFO, một khi lựa chọn chủng tộc là Nhân Loại, thì hình dạng nhất định phải giống con người một trăm phần trăm.
Không có người chơi Nhân Loại nào mà trên đầu có hai cái sừng, hoặc là sở hữu một đôi tai dài của tộc Elf cả, trừ khi chúng là đồ trang trí.
Bạn có thể đặt nickname cho nhân vật của mình trong EFO một cách tùy thích, miễn rằng cái tên đó là duy nhất.
Dù sao thì đây cũng là thứ luôn luôn được hiển thị với người chơi khác nên ai cũng muốn nickname của mình thật ngầu và dễ nhớ.
Có những người từng trả một khoản tiền khổng lồ để mua những cái tên mà họ muốn, cụ thể là nó giống với tên của người nổi tiếng, hoặc đôi khi là giống với tên của những game thủ chuyên nghiệp.
Khi tôi tạo tài khoản EFO lần đầu tiên, tôi đã đặt tên cho nhân vật của mình là "TheGreatestKnight".
Sau đó, tôi liên tục thay đổi nó vài tháng một lần, thường là một cái tên cũng ngớ ngẩn không kém.
Nhưng nhân vật của tôi tính đến thời điểm hiện tại đã không thay đổi nickname trong khoảng ba năm.
Vào ngày cuộc săn lùng kho báu của Koldhelm bắt đầu, tôi quyết định chuyển đổi Class của mình từ Swordman thành Bậc Thầy Kiếm Thuật (Blademaster) tôi đã đổi tên nhân vật cho gần giống với tên thật của mình, Netero.
Tôi nghĩ rằng đây là một sự liên kết đặc biệt nên đã quyết định giữ nó lại như một loại kỷ niệm cho đến ngày mà tựa game này kết thúc.
Mọi người hiếm khi sử dụng tên thật của mình trong game.
Ẩn danh là một trong những đặc quyền chính của EFO. Trong thế giới mô phỏng này, không một ai biết bạn thực sự là ai, trừ khi bạn muốn họ biết.
Phần lớn sự nổi tiếng và văn hóa đại chúng của EFO được xây dựng xung quanh thực tế này.
Tên thật của bạn, dấu vân tay, và các mẫu giọng nói được lưu trữ trong tài khoản, nhưng hệ thống bảo mật của EFO đã mã hóa và bảo mật các thông tin đó.
Ngay cả nhân viên quản trị thường trực trong game cũng không thể tra cứu danh tính thực sự của chủ tài khoản.
Vào những ngày đầu mà tựa game mới được ra mắt, nhà phát triển của EFO, là tập đoàn Virtual World Company (viết tắt là VWC) đã giành được quyền giữ kín danh tính của mọi người chơi trong game tại một phiên toà quốc tế.
Cũng vào lần đầu tiên đăng ký vào thế giới ảo EFO, tôi đã được yêu cầu cung cấp tên thật, ảnh ngoài đời, địa chỉ gửi thư và số an sinh xã hội.
Những thông tin đó được lưu trữ trong hệ thống máy chủ của game, và chỉ có những người có đủ thẩm quyền mới được truy cập vào nó.
Quay trở lại với vấn đề tên nhân vật trong EFO, mọi người chơi trong game đều có thể trông thấy nickname của người chơi khác nếu như tập trung nhìn kỹ vào đối phương.
Cái tên đó nổi trên đầu của mỗi nhân vật trong góc nhìn của những người còn lại.
Điều này cũng có nghĩa là, không phải bất cứ ai khi lọt vào tầm mắt của bạn cũng điều sẽ hiển thị tên nhân vật trên đỉnh đầu, trừ phi bạn cố tình suy nghĩ về nó.
Đây cũng là một trong những vấn đề được khắc phục vào những ngày đầu của EFO, nó chính xác là một vấn đề ảnh hưởng đến tính chân thực và mỹ quan trong game nếu không được khắc phục kịp thời.
Thật may là nhà phát triển đã chú ý đến điều đó.
Tiếng chuông vang lên và một thông báo xuất hiện ở góc màn hình của tôi.
Thông báo với tôi rằng tôi có bốn mươi phút cho đến khi cuộc họp định kỳ của Guild bắt đầu.
Tôi bắt đầu di chuyển dọc theo con đường của thị trấn, tản bộ về hướng về lãnh địa Guild của mình.
Tôi mỉm cười và vẫy tay chào những gương mặt quen thuộc mà tôi đi ngang qua.
Tôi sẽ nhớ những NPC này khi mà EFO thực sự có một ngày phải đóng cửa.
Tất nhiên, tôi thực sự không mong một ngày đó xảy đến.
Tôi của hiện tại không hề có một chút định hướng nào trong tương lai, thậm chí không có một nguồn thu nhập ổn định đáng kể nào từ EFO, và trên hết, tôi vẫn còn chưa khám phá ra bí mật của Koldhelm.
Kế hoạch nhỏ của tôi hiện tại chính là trở thành một người chơi giỏi và có kinh nghiệm.
Tôi rõ ràng không có nhiều sự lựa chọn, trở thành một game thủ có tiếng tăm và bắt đầu khởi nghiệp trong EFO dường như là con đường duy nhất để thoát khỏi các khu tị nạn trong thời đại này.
Trừ khi tôi có thể ký hợp đồng livestream dài hạn với một tập đoàn nào đó, nếu không cuộc sống lênh đênh này sẽ mãi mãi chẳng có hồi kết.
Khi tôi tiếp tục đi đến một toà nhà bốn tầng khang trang và rộng lớn, những thành viên khác bắt đầu xuất hiện trước tủ đựng đồ riêng của họ đặt bên ngoài đại sảnh, có đủ mọi loại chủng tộc xuất hiện và âm thanh trò chuyện bắt đầu vang vọng khắp nơi.
Không lâu sau, tôi bỗng nghe thấy một giọng nói khá lớn đang gọi tên của mình.
"Này, này! Đây không phải là Netero sao?"
Đó là một giọng nói đáng ghét, tôi sau đó quay lại và trông thấy Frankin, một người đồng nghiệp mà tôi không thể nào ưa nổi trong cái Guild "Black Cats" này.
Anh chàng đang đứng với một vài người bạn của mình, cười lớn nói ra:
"Lại là một bộ trang phục độc đáo đấy. Mày đã kiếm được nó trong cái Mê Cung xó xỉnh nào vậy?"
Nhân vật của tôi hiện tại đang khoác một cái áo choàng nâu, bên trong thì là một bộ quần áo giáp làm từ da thú, là một bộ trang phục rẻ tiền mà bất cứ người chơi nào cũng có thể mua được tại giao diện "Cửa Hàng".
Frankin hiển nhiên biết được điều này và rõ ràng là đang cố gắng chế nhạo tôi.
Mọi người thường kết hợp những bộ trang phục cùng kiểu dáng và nội tại của chúng lại thành một set đồ hoàn chỉnh.
Giống như trường hợp của tôi, tôi hoàn toàn có thể đổi sang một bộ trang phục khác khi bước vào trạng thái chiến đấu, và trong trường hợp đối mặt với Frankin, không cần thiết để làm một điều dư thừa như vậy.
Hắn ta đang mặc một bộ áo giáp bạc có vẻ ngoài hào nhoáng của Class "Knight" có lẽ nó được mua ở một cửa hàng cao cấp nào đó tại những khu vực lớn khác.
"Mẹ mày đã mua nó cho tao." Tôi mỉm cười đáp lại.
"Hãy cho tao gửi lời cảm ơn, và khuyên bà ta rằng lần sau hãy giữ lại số tiền đó để mua sữa cho con nhé!"
Frankin kém tôi hai tuổi.
Đối với một đứa trẻ còn chưa nhận thức về thế giới này một cách đầy đủ thì một vài câu nói mang tính khiêu khích cũng có thể khiến cho đối phương trở nên mất kiểm soát và trằn trọc vài ngày.
Cú chọc ngoáy của tôi đã khiến một vài người bạn của Frankin và những người chơi khác đứng gần đó bật cười.
Hắn ta cau có và vẻ mặt thực sự chuyển sang màu đỏ, đây là dấu hiệu cho thấy hắn đã quên tắt đi tính năng thể hiện cảm xúc theo thời gian thực của nhân vật, tính năng này khiến cho nhân vật phản ánh nét mặt và ngôn ngữ cơ thể của chính chúng ta.
Frankin định đáp trả gì đó, nhưng tôi đã tắt tiếng hắn ta trước nên không nghe được điều gì nữa cả.
Tôi chỉ khẽ mỉm cười và tiếp tục lên đường.
Khả năng tắt tiếng người chơi khác là một trong những chức năng yêu thích của tôi khi chơi game và tôi đã tận dụng nó gần như hàng ngày.
Ưu điểm của nó là người chơi khác có thể thấy rằng bạn đã tắt tiếng họ và thật khó chịu khi họ không thể làm gì với điều đó.
Không bao giờ có bất kỳ vụ ẩ·u đ·ả nào trong lãnh địa của Guild, đây là một lãnh địa được gắn cờ Hòa Bình, mọi người chơi không thể PK với nhau.
Ở trường hợp này, v·ũ k·hí có thể sử dụng duy nhất là miệng lưỡi, vì vậy tôi đã cố gắng sử dụng chúng một cách thật thành thạo.