Hồi 2 - Chương 0 (Giao Đoạn)
Khoảng thời gian ban ngày trôi qua một cách nhanh chóng khi tôi đắm chìm trong thế giới EFO.
Hầu như thời gian cả tuần của tôi đều trôi qua một cách lãng xẹt như vậy.
Khi nhận ra điều này, tôi đã điều chỉnh thời gian sinh hoạt của mình một cách hợp lý nhất có thể.
Cứ mỗi ba tiếng online trong game, trừ khi có một sự kiện cực kỳ quan trọng nào đó đang diễn ra, tôi đều sẽ bỏ dở mọi thứ và đăng xuất nghỉ ngơi tầm 30 phút.
Cứ như vậy, một ngày của tôi sẽ có bốn lần như thế, tương đương với 12 tiếng đồng hồ trong game.
Nửa ngày còn lại, chính là thời gian để làm những việc lặt vặt và đi ngủ.
Nhưng kể cả như thế, trong khoảng thời gian trước khi đi ngủ, tôi vẫn dành ra chút ít thời gian để nghiên cứu về những vấn đề liên quan đến Kordhelm.
Có thể nói rằng, cuộc sống của tôi gắn liền với game và tiểu thuyết.
Bất cứ khi nào có thời gian rảnh rỗi hoặc buồn chán, tôi sẽ đăng nhập vào EFO, một là tận hưởng những chuyến phiêu lưu trong đó, hai là tìm tới thư viện để đọc miễn phí những cuốn sách.
Trong những năm qua, tôi đã đọc toàn bộ những cuốn sách viết về Kordhelm.
Không dừng lại ở đó, tôi còn tìm hiểu toàn bộ những sở thích và thói quen của anh ta, dựa trên những thông tin được leak ra từ trên mạng.
Tôi không quan tâm những nguồn tin này có phải là chuẩn xác hay không, bởi vì dựa theo toàn bộ những manh mối điều tra được trong thời gian qua, tôi hoàn toàn có thể phân biệt được đâu mới là thông tin quan trọng đối với mình.
Tôi tự tin rằng bản thân đã không bỏ sót bất kỳ góc cạnh nào.
Một gợi ý nào đó dù chỉ là nhỏ nhặt nhất cũng sẽ không thoát khỏi tầm mắt của tôi.
Mặc dù có thể nói rằng tôi đã gần như phát điên lên một chút, nhưng chỉ cần có được chút thành quả, hết thảy đều là đáng giá.
Phim ảnh, âm nhạc, tiểu thuyết, game...
Nếu như chỉ xét về khía cạnh sở thích, tôi thực sự đã gần như trở thành một phiên bản thứ hai của Kordhelm.
Cuộc điều tra có chút gì đó đã trở thành một nỗi ám ảnh, thế nhưng tôi vẫn không bỏ cuộc.
Bạn có thể sẽ ngạc nhiên về độ nghiêm túc của tôi trong chuyện này. Một ngày 24 tiếng, trừ lúc đi ngủ, có thể là tôi đã suy nghĩ về kho báu của Kordhelm gần như là mọi lúc.
Trên thực tế là tôi cũng là một con nghiện game nên cũng không có vấn đề gì cả.
Tôi bắt đầu chơi game từ năm 6 tuổi.
Từ loại máy console, máy tính gia đình hay bảng điều khiển, tôi đã dành phần lớn thời gian trong thời thơ ấu của mình để chơi mọi loại game, thông qua đa dạng các nền tảng và mọi thể loại game từng được biết đến.
Game nhập vai góc nhìn thứ ba, game bắn súng góc nhìn thứ nhất, cho đến các loại game phiêu lưu trên đồ hoạ 8-bit, 16-bit, 32-bit,...
Trò chơi càng khó để phá đảo, tôi lại càng yêu thích nó.
Và tôi chơi đi chơi lại những con game có độ khó cao như thế này, hết đêm này qua đêm khác, tôi phát hiện ra bản thân mình thực sự có tài năng về nó.
Tôi có thể thành thạo hầu hết các tựa game hành động trong vài giờ, và không có trò chơi phiêu lưu hay nhập vai nào mà tôi không phá đảo được.
Tôi không bao giờ cần đến bất kỳ phần mềm g·ian l·ận nào, việc cần làm chỉ là thao tác bấm nút, hoặc đôi khi là nhấp chuột.
Và tôi thậm chí còn giỏi hơn trong các trò chơi giải đố.
Khi tôi ở trong một khu vực mê cung tràn ngập những câu đố hóc búa, tôi cảm thấy não bộ của mình giống như là một cái thư viện.
Tôi chỉ cần lấy ra những cuốn sách chứa đựng những tri thức tương ứng, mà đó chính là tất cả những gì mà tôi đã tiếp thu được trong quá khứ kể từ khi được sinh ra.
Đó là lần đầu tiên trong đời, tôi cảm nhận được thứ gọi là "siêu năng lực".
Một năng lực giúp bạn có thể nhớ lại tất cả những gì đã từng trải qua.
Ở cái thế giới không tồn tại những điều siêu phàm này, "siêu trí nhớ" là siêu năng lực duy nhất được công nhận là thực sự tồn tại.
Không cần biết là chuyện vui hay buồn, chúng sẽ luôn là những ký ức như mới in sâu trong đầu của bạn cho đến lúc c·hết.
Khỏi phải nói rằng tôi đã từng rất khổ sở vì nó như thế nào.
Mãi cho đến một ngày, tôi học được cách quên bớt những ký ức không cần thiết lại, tình trạng này mới dần chấm dứt.
Năng lực này thực sự là một con dao hai lưỡi.
Như một học giả nào đó đã từng nói, con người luôn phải quên đi những ký ức đau khổ để hướng tới một tương lai tươi sáng hơn.
Trong trường hợp này của tôi, rõ ràng là tôi không thể nào làm như vậy được.
Tuy nhiên, ở thời điểm hiện tại, tôi lại cảm thấy bản thân thực sự may mắn khi sở hữu nó.
Vì sao ư?
Bởi vì nó, siêu trí nhớ, chính là thứ đã tôi giúp đến được với những manh mối đầu tiên về kho báu của Kordhelm.
Tôi phát hiện ra điều này sau lần thứ 1459 hồi tưởng lại đoạn video "Thông điệp của Kordhelm" trong đầu của mình.
Lúc đầu, đoạn video này dường như là tài liệu tham khảo duy nhất về Kordhelm trong suốt những năm đầu tiên.
Nhưng sau đó, nó đã bị c·hôn v·ùi giữa tất cả những bài báo lá cải, những blog suy đoán vô căn cứ của cư dân mạng và những bài phỏng vấn lan man của các chương trình giải đố trên sóng truyền hình.
Tôi không chắc bản thân có phải người đầu tiên phát hiện ra hay không, nhưng đây rõ ràng một thông điệp ẩn giấu.
Rải rác khắp đoạn video là một loạt các tín hiệu được sắp xếp có quy tắc.
Mỗi một tín hiệu là một sự thay đổi rất nhỏ về tốc độ khung hình trong video, gần như là đủ để không ai chú ý đến nó.
Tôi đã chú ý đến điểm thất thường này sau khi so sánh đoạn video gốc trong đầu mình với những bản sao ở những trang web khác.
Vào thời điểm trước đó, tôi đã cho rằng nguyên nhân có thể là đường truyền mạng của mình không được tốt.
Nhưng khi tôi kiểm tra một loạt những bản sao khác, tôi đã nhận ra một vấn đề giống hệt nhau.
Tần số thay đổi tốc độ khung hình giống như là một chuỗi dãy số được viết ở dạng hệ thập phân.
Khi tôi quy đổi nó sang các hệ khác, tôi nhận ra nó thực sự là một tọa độ nếu như đổi sang các hệ 2, 8 và 16 rồi xếp chúng theo thứ tự.
Tôi hưng phấn đến điên cuồng và viết nó vào cuốn sổ ghi chép của mình.
Tất nhiên, tôi cho rằng tồn tại những người chơi khác phát hiện ra tọa độ này.
Nhưng chỉ cần đủ khôn ngoan, ai cũng sẽ đem bí mật này giữ cho riêng mình.
Dù sao đi nữa, vấn đề này đã từng được phát hiện cách đây không lâu, bởi một nhóm những chuyên gia giải mật mã.
Truyền thông cùng cộng đồng mạng sau đó đã trở nên sôi sục trong vòng một tháng, nhưng vẫn không có một phát hiện mới nào được công bố sau đó.
Cho đến nay, manh mối này đã được cả thế giới biết đến, nhưng chí ít là trên mặt nổi, vẫn chưa có ai hiểu được ý nghĩa thực sự của nó.
Tôi suy đoán rằng Kordhelm có lẽ đã để lại toàn bộ manh mối về kho báu trong đoạn video.
Những món bảo vật khác được tìm ra có lẽ cũng có một phần là do sự tình cờ.
Bản đồ Mê Cung Tối Thượng tuy rộng lớn, thế nhưng cũng tồn tại những con người có vận khí phải nói là nghịch thiên, chỉ cần đi loạn thì cũng có thể tìm ra bảo vật.
Nhưng hiển nhiên là tôi không phải loại người này.
Tôi đã cố gắng tìm tòi toạ độ này trong thư viện của W·estminster.
Bởi vì mọi địa điểm trong EFO đều được định dạng dưới dạng mã vùng, tôi hoàn toàn có thể tra cứu được nó thông qua những cuốn sách địa lý.
Các tọa độ có dạng đại loại như: ABC-123-4567-8899
Trong đó, mỗi một đoạn chữ cái và số, sẽ đại diện cho những mã vùng tương ứng.
Từ trái qua phải, ta sẽ tra cứu được toạ độ này đến từ siêu lục địa nào, vương quốc nào, sau đó truy đến tận cùng là những bản đồ nhỏ hơn nằm trong khu vực đó.
Nó có thể là một thị trấn và cũng có thể là một nơi hoang dã ít người qua lại.
Trong trường hợp này, tôi suy đoán toạ độ sẽ chỉ hướng đến một điểm dịch chuyển bị ẩn giấu, mà điểm đến sau cùng sẽ dẫn tôi đến với vị trí cất giấu bảo vật bên trong Mê Cung Tối Thượng.
Có rất nhiều siêu lục địa trong EFO, và diện tích tổng thể của chúng rộng lớn không kém gì bề mặt Trái Đất.
Tôi có thể tưởng tượng ra các manh mối mà Kordhelm cài cắm có lẽ đang nằm rải rác ở khắp mọi nơi, với mọi điểm dịch chuyển đang ở trạng thái chưa được kích hoạt.
Hai trong số bảy bảo vật đã được tìm thấy theo cách như vậy, mặc cho việc manh mối tương ứng với chúng được tìm ra một cách hoàn toàn là do trùng hợp.
Trên thực tế, nếu như toạ độ này ở quá xa, tôi cũng không có cách nào khác ngoài việc tìm đến sự trợ giúp của Randolph, dù rằng điều này sẽ phá vỡ quy tắc giữa cả hai.
Nhưng sự may mắn đã đến với tôi vào thời khắc quan trọng nhất.
Tôi đã điên cuồng tìm kiếm trong các cuốn sách tra cứu địa lý, cho đến khi tìm thấy những mã vùng phù hợp với toạ độ.
Khi nhận ra mục tiêu nằm trong vùng lãnh thổ của Thule, tôi đã coi đây chỉ là một sự trùng hợp đáng kinh ngạc.
Cho đến khi đoạn mã tiếp theo trực chỉ đến phía Đông Nam của một vương quốc tên là Artemis, tim tôi đã gần như ngừng đập.
"Không thể nào…"
Tôi lẩm bẩm trong khi nín thở khi đặt hình cận cảnh bản đồ của thị trấn W·estminster bên cạnh địa điểm mà toạ độ chỉ rõ, đồng thời tăng độ phóng đại của nó lên một chút, sau đó chỉnh lại vừa phải để xác nhận rằng cả hai đều cùng biểu thị một địa điểm.
Địa điểm này nằm ở trung tâm của một khu rừng lớn, thuộc vào phía Đông Nam của vương quốc Artemis, cách đó hơn 50 ki-lô-mét là một thị trấn nhỏ.
Nơi này chẳng phải có chút quen thuộc hay sao?
Tôi đã hét lên một cách đầy đắc thắng bên trong thư viện, đến nỗi khiến cho lão thủ thư Robert phải ra dấu im lặng.
Sau đó, tôi đã khởi hành trong thầm lặng vào ngay buổi tối cùng ngày, thậm chí không ngại mạo hiểm tiến nhập vào lãnh thổ của một vài bang hội khác.
Có những trạm kiểm soát ở ranh giới lãnh thổ giữa các bang hội, cần sự cho phép để vượt qua nhưng tôi đã phớt lờ điều đó.
Sau một đêm ròng rã thức trắng, tôi đã đến được nơi mình cần tìm.
Đó là một ngọn núi đá cỡ nhỏ, nằm giữa rừng cây hoang vu không một ai qua lại.
Có một lối vào trên vách đá đã bị bịt kín bởi những sợi dây leo.
Sau khi dỡ bỏ và tiến vào trong, tôi đã tìm thấy một điểm dịch chuyển bị phong ấn tại đây.
Đó là một tảng đá hình quả trứng, bên trên khắc lấy những hoa văn màu đỏ sậm.
Hoa văn không phát sáng, biểu thị trạng thái bị phong ấn tạm thời.
Tôi gọi ra bảng thông tin ba chiều của nó, trên đó ghi rõ:
Trực chỉ hang động Mercus, Mê Cung Tối Thượng.