Earth

Chương 66: Thú triều




Theo cánh đại bàng năm bạn trẻ bay khắp ba miền, thỉnh thoảng trên hành trình gặp các hung thú phi hành, nếu chúng không có ý định tấn công thì thôi không ai đụng ai, còn ngược lại tuyệt đối sẽ không khoan nhượng, dù sao trên lưng đại bàng là một tu sĩ trúc cơ với chiến lực mạnh mẽ. Hầu hết các loài hung thú cũng không lựa chọn dây vào đại bàng làm gì.

Hoàng Mộc bay qua thôn Nhất Sơn, Nhị Sơn, Tam Sơn, thấy không khí ở đây khá khẩn trương, các lò rèn hoạt động liên tục, cả ba thôn cùng nhau chuyển vào các hang động tiếp giáp với lưới sắt bên trên. Những khu vực gần cửa hang được gắn thêm nhiều khung thép, nhìn qua rất chắc chắn.

Hắn đáp xuống khu rừng gần thôn, bảo đại bàng đợi ở đây một lúc, không quên đút cho nó một viên Uất hương đan. Bản thân đi qua cổng làng tiến vào trong, nhận thấy nơi giam giữ thành viên Tam Sơn Bang đã được dỡ bỏ hắn đi thẳng đên thôn Nhị Sơn nơi tập trung các lò rèn.

Khung cảnh tấp nập hiện ra, không khó để phát hiện những người chân bị xích đang cùng với dân làng rèn sắt, làm mộc, họ chính là thành viên Tam Sơn bang. Hẳn là dân làng muốn tận dụng thêm nguồn lao động nên mới làm như vậy.

Thấy Hoàng Mộc đi đến mọi người vui vẻ chào đón, một ông lão gần đó dừng búa rèn miệng tươi cười lên tiếng:

-Chào cậu Hoàng Mộc, may mà có cậu báo trước thảm họa, dân làng thu xếp được khá nhiều rồi

Nhưng người khác tiếp lời:

-Gần đây xuất hiện thần rừng, từ trên trời truyền đạt cảnh báo giống như lời cậu nói.

-Không chỉ ở làng ta mà các làng khác lân cận cũng thế, hôm qua đi rừng tình cờ gặp dân làng Xuân Thu nghe kể vậy.

-Ông trời có mắt, đang cứu chúng ta.

-----

Hoàng Mộc lên tiếng:

-Thông tin cháu nói rất chính xác đó ạ, dân làng mau tiến hành các biện pháp ứng phó, sau này nếu có cơ hội, các làng ta sẽ cùng nhau tập hợp.

Dân làng vang lên những lời bàn tán

-Các làng tập hợp sao

-Được vậy thì còn gì bằng.

........

Hoàng Mộc đi vào gian phòng lớn nhất, hắn thấy ông Nguyễn Trực cùng với những nghệ nhân khác đang nung chảy quặng sắt cho vào khuôn. Xã giao với mọi người một lúc liền đi thẳng vào vấn đề.

-Cháu đến đây là muốn nhờ các ông bớt chút thời gian, rèn giúp cháu vũ khí này, không cần quá cầu kỳ chỉ cần đúng kích thước là được.

Nói xong Hoàng Mộc đặt bao vải sau lưng xuống rồi rút tờ giấy bên hông ra.

-Đây là quặng xuyên thiết nhờ các ông pha trộn thêm các kim loại khác chế tạo thành vũ khí theo bản thiết kế này giúp cháu. Đổi lại cháu sẽ cấp thêm cho dân làng mình 500kg quặng xuyên thiết để trả công.

-Haha chúng ta cảm ơn cháu còn chưa đủ, sao còn nhận thêm quặng xuyên thiết chứ, vũ khí này chúng ta sẽ làm giúp, khoảng 10 ngày nữa cháu đến lấy nhé.

-Không được, việc gì ra việc đó, cháu đã nhờ thì sẽ phải trả công, hơn nữa có thêm số quặng này pha trộn vào khung thép bảo vệ làng sẽ chắc chắn hơn, các ông đừng từ chối.

Hai bên nói qua nói lại hồi lâu, cuối cùng đành chấp nhận ý tốt của Hoàng Mộc, đúng là pha trộn thêm quặng xuyên thiết sẽ làm cho các thanh thép gia tăng độ bền và sự cứng cáp lên mấy lần.

Bản thiết kế vũ khí này là do Hoàng Mộc nghĩ ra, hắn muốn tăng cường thêm chiến lực cho bản thân, đối mặt với nhiều loài hung thú chưa biết mặt đến từ hành tinh khác thì chuẩn bị cẩn thận chưa bao giờ là thừa.

Xong xuôi mọi việc hắn đi ra khỏi làng, lấy từ trong hộp trữ vật ra các công cụ hóa trang thành thần rừng rồi nhảy lên lưng đại bàng tiếp tục hành trình.

Thần thức pháp yếu lâu nay chưa từng ngừng luyện tập, tâm thức vì thế tăng trưởng mạnh, qua những khả năng kỳ lạ mà hắn và bốn người bạn đạt được có thể phỏng đoán, công pháp này chỉ có tác dụng gia tăng thần thức, đưa tâm trí nhu nhuyễn sau đó những khả năng kỳ lạ đạt được ra sao là tùy vào mỗi người.

Thời gian qua Hoàng Mộc ở trên lưng đại bàng ngắm nhìn thiên địa, niềm vui giúp đỡ bà con, dân làng khiến tâm cảnh của hắn có sự chuyển biến, giống như đang mở rộng ra. Sự mở rộng này không phải là gia tăng lực lượng tinh thần mà là tâm hồn rộng mở, tâm cảnh rộng mở, hắn cảm thấy bản thân mình như hòa hợp với tự nhiên, từng hơi thở nhẹ nhàng, thanh tịnh. Người ta lấy tranh đoạt lợi ích, đè ép lẫn nhau, giẫm đạp lên nhau làm mục đích còn hắn thì ngược lại cảm thấy sống chan hòa với mọi người, cùng chung vui với mọi người mới là niềm hạnh phúc an lạc nhất, bền vững như sông núi, rộng lớn như hư không chan hòa ánh nắng.

Năm nay bà con vẫn tổ chức ăn tết như thông thường, đầy đủ thịt mỡ, dưa hành, bánh chưng, bánh tét. Sắp tới đối mặt với thảm họa hung thú ai biết sẽ ra sao, hiện tại cứ tận hưởng niềm vui sống đã.

Thời gian thấm thoắt trôi qua, ngày mai là 9/1, tối nay nhiều người không ngủ được, Hoàng Mộc cũng vậy, hắn tập luyện thần thức pháp yếu đến 5 giờ sáng, tâm trạng bồn chồn đi ra cổng làng, ngắm nhìn bầu trời, xung quanh hắn nhiều người đang tụ tập, ai ai cũng thấp thỏm lo âu.

Đúng 5 giời 30 phút từ bầu trời xuất hiện các chấm màu xám, những điểm này lớn dần lên xé toạc các đám mây cản đường, tưởng chừng như nó cứ thể mà lao thẳng xuống trái đất thì đến khoảng cách 500m so với mặt đất bỗng dừng lại, lơ lửng giữa không trung. Hiện rõ hình dạng là những chiếc phi thuyền to lớn hình đĩa tròn. Mối chiếc có đường kính khoảng 10km che khuất một mảng trời, khí lãng tạo ra như dòng thác đổ từ trên không xuống mặt đất khiến cây cối phía dưới phi thuyền tất cả đổ nghiêng, dư kình tuồn về bốn phương tám hướng.

Cách nơi làng Hoàng Mộc sinh sống có một chiếc Phi thuyền đổ bộ, nhìn phương hướng và vị trí có vẻ như trùng với địa điểm hổ trắng giao tranh với Vĩ hạt sói. Kình phong do phi thuyền tạo nên như cơn lốc muốn cuốn bay mọi người đang quan khán, nhiều người sợ hãi chạy xuống hầm chỉ một ít người dám ở lại tiếp tục quan sát.

Âm thanh còi hiệu từ phi thuyền vang lên, thanh âm kéo dài trầm bổng chấn nhiếp nhân tâm, khắp nơi trên trái đất không chỗ nào không nghe thấy âm thanh của tử thần vang vọng.

Khung cảnh 200 năm trước lần nữa tái hiện, khắp các châu lục, đại dương hàng loạt phi thuyền xuất hiện. Chúng đứng yên bất động như đang khiêu khích, như hung thần đang ngắm nhìn sinh linh đồ thán.

Những nơi đã được nhóm người Hoàng Mộc thông báo tin tức người dân mau chóng tìm nơi ẩn náu, ngược lại những nơi khác dân chúng sụp xuống quỳ lạy, qua hơn 200 năm Octopieus đã trở thành thứ gì đó khiến lòng người phải kính sợ.

Tiếng còi hiệu qua đi, hàng loạt khoang chứa bên dưới phi thuyền với kích thước khác nhau đồng loạt mở ra. Có thể thấy rất nhiều sinh vật to lớn, hình dạng kỳ dị đứng trên những tấm thép dày, ở bốn góc của tấm thép là bốn thanh kim loại đang từ từ kéo dài ra đưa chúng xuống mặt đất.

Có loài to như ngọn núi, có loài to bằng ngôi nhà, có loài đi theo bầy, cùng với đó là rất nhiều hung điểu, khoang phi thuyền vừa mở chúng đã bay loạn xạ. Tiếng còi hiệu đã tắt nay được thay thế bằng tiếng rống, gầm của hung thú khiến cho con người dù trốn trong hang động cũng không khỏi run lên sợ hãi. Những người vừa nãy quỳ lạy trước Octopieus nay cuống cuồng chạy trốn.

Hung thú thả xuống mặt đất hết lớp này đến lớp khác như dòng thác liên miên bất tuyệt. Hệ sinh thái của trái đất vốn đã cân bằng nay vì sự xuất hiện của hàng tỷ con hung thú mà trở nên mất cân bằng. Hung thú đói khát vừa chạm chân xuống mặt đất lập tức bộc phát phá hủy, thú rừng hoảng sợ chạy bạt mạng, từ trên cao nhìn xuống có thể thấy từ vị trí mỗi chiếc phi thuyền muông thú bắt đầu chạy nạn như một con sóng lan ra khắp nơi.

Tuy nhiên chúng sao có thể chạy thoát khỏi những hung thần vừa thả xuống, với kích thước tương đương một quả núi, mỗi bước chân chấn động thiên địa, cái miệng to lớn một ngụm đem hàng chục thú rừng nuốt vào, tiếng kêu la thảm thiết, âm thanh kinh hoàng như tận thế.

Bầy khỉ và đại bàng đã được Minh Nguyệt căn dặn trước nếu thấy tình huống nguy hiểm lập tức quay về thôn. Bị tràng cảnh chấn nhiếp mọi người chui xuống hầm chỉ còn năm người Hoàng Mộc đang quan khán, thấy trên bầu trời bầy đại bàng đang bay về phía này, trên lưng chúng là bầy khỉ mặt đỏ. Cả nhóm liền mở cửa nhà vòm bằng đá cho chúng vào trú ngụ, sau đó khóa cửa lại, bên dưới nhà vòm có một cánh cửa thông xuống ngôi làng dưới đất. Năm người từ đó chui xuống, để bầy khỉ và đại bàng ở lại.

Hoàng Mộc hiểu những hung thú được thả xuống địa cầu có con nào không phải là bá chủ một vùng, vừa chạm mặt chắc chắn sẽ xảy ra hỗn chiến để phân chia địa bàn, trong thời gian này tuyệt đối phải lánh nạn. Đợi đến khi chúng phân chia địa bàn xong mới có cơ hội hành động.

Toàn bộ dân làng không ai về nhà riêng của mình mà tập trung lại với nhau, đối mặt với nguy hiểm con người vẫn luôn lựa chọn kề vai sát cánh để cùng tồn tại. Âm thanh kinh khủng từ bên trên vọng xuống, mặt đất chấn động không ngừng khiến ai cũng câm nín không dám phát ra tiếng động vì sợ bị phát hiện.

Nếu mọi người có thể quan sát được tình cảnh phía trên mặt đất có thể thấy, thú rừng như một cơn sóng thần đang ập về phía ngôi làng, có nhiều con lựa chọn tách sang hai bên né tránh đám chông, nhưng nhiều con không phản ứng kịp va vào cọc nhọn rồi bị đám thú phía sau xô đẩy khiến cơ thể chúng bị đâm xuyên, treo lơ lửng trên cọc nhọn. Đám cọc nhọn dày đặc, diện tích bao phủ rộng lớn, bây giờ trước thú triều đang dần dần bị phá hủy.