Dưới Bóng Cây Sồi

Chương 114: Under the oak tree - 124




Max thức dậy với tiếng kêu của một con mèo. Nằng miễn cưỡng mở mí mắt nặng chĩu và lưỡng lự vì ánh sáng rực rỡ chiếu qua cửa sổ khiến nàng đau đầu. Nàng rên rỉ đau đớn khi ngồi xuống, ôm đầu nhói lên giữa hai tay.

Bụng nàng cảm thấy nặng nề như nó đầy cát, và đầu nàng đau đớn như thể ai đó đã đóng đinh vào sọ nàng suốt đêm. Nàng cau mày với sự khó chịu khác thường và bất ngờ nhìn thấy một cốc đầy nước xuất hiện trước mắt mình.

Max từ từ ngẩng đầu lên.

Với khuôn mặt ảm đạm, Riftan nhìn xuống nàng, và nàng nhận ra lần đầu tiên có ba chú mèo con ngồi trên chân nàng dường như đã lấy lại được sức mạnh của chúng hoàn toàn.

"Thức dậy đi, cô nàng say sỉn " Riftan nói với nàng.

Max cứng người khi những ký ức của đêm qua tràn ngập suy nghĩ của nàng. Riftan đưa cho nàng ly nước mà nàng nhận được trong sự xấu hổ.

“Hôm qua là rất đáng để nhìn thấy. Ta không biết vợ ta là một người uống rượu giỏi như vậy. " Riftan đã nói với nàng một giọng nói trầm thấp.

"Ôi không! H-Hôm qua là lần đầu tiên em uống rượu như thế. " Max trả lời một giọng nói mờ nhạt.

Riftan nhìn nàng nghi ngờ trước khi ngồi xuống giường bên cạnh nàng. Nàng cảm thấy chàng đang hít thở sâu, như thể làm dịu cơn giận của mình.

Max cảm thấy lo lắng hơn nữa bởi hành động của chàng. Nàng chôn khuôn mặt bị sưng của mình vào chăn, nhưng giọng nói nhẹ nhàng của Riftan đi thẳng vào tai nàng, rõ ràng hơn tiếng hét của chàng.

"Ta nói với nàng một điều, Maxi, nếu ta thấy nàng say xỉn giữa những chàng trai lớn, một lần nữa, ta sẽ khiến nàng không thể đi bộ một thời gian đấy"

Max ngước nhìn chàng trong sự ngạc nhiên.

Nàng nhận ra rằng nàng đã ngạc nhiên hơn bởi thực tế là những lời nói của chàng dường như không hề đe dọa nàng so với chính mối đe dọa. Nàng tin rằng chàng không thể làm bất cứ điều gì với mình và sẽ không làm hại mình.

"Nàng có hiểu những gì ta đang nói không?"

Chàng hỏi nàng, nhưng chàng khẽ càu nhàu ngay khi thấy rằng nàng không tỏ ra sợ hãi. Chàng có vẻ không vui lòng vì nàng không coi trọng lời chàng.

"Em s-sẽ không tái phạm đ-đâu" Max hứa.

"Có vẻ như nàng chỉ nói cho có."

Với đôi mắt không hài lòng, chàng nhìn xuống cơ thể đáng thương của nàng, và rồi thở ra một hơi dài kiệt sức.

“Ta sẽ yêu cầu người hầu mang đến cho nàng một số trà thảo dược tốt để giải rượu, vì vậy hãy nghỉ ngơi. Hãy nói chuyện vào buổi tối sau. "

"Rif-riftan..." Max yếu ớt gọi chàng.

“Ngay bây giờ, ta có một số công việc cần được ưu tiên quan tâm,” Riftan trả lời, từ từ đứng dậy khỏi chỗ ngồi của mình.

Chàng nhấc con mèo ra khỏi đôi giày của mình, đặt nó lên giường bên cạnh Max, và rời khỏi phòng. Max vội vã cầm những con mèo đang chuẩn bị khóc với sự bất mãn trong vòng tay. Tiếng khóc thét như một cây kim đâm vào não nàng.

Trong khi nàng làm dịu những con mèo bị bệnh trong vòng tay, Rudis bước vào phòng với một khay trà.

"Người cảm thấy thế nào rồi, Phu nhân" Rudis chào nàng.

“Tôi ổ-ổn. Không sao cả." Max trả lời.

Trên thực tế, nàng cảm thấy khủng khiếp, nhưng cảnh tượng ngày hôm qua còn tồi tệ hơn nhiều so với sau khi tỉnh rươu. Max làm dịu dạ dày đau nhức của mình bằng cách nhấm nháp trà nóng trong khi cố gắng duy trì phẩm giá của mình trước Rudis.

“Tôi chuẩn bị nước tắm cho người. Người sẽ cảm thấy tốt hơn nếu tắm rửa bằng nước nóng và làm dịu dạ dày với cháo trứng đặc biệt của đầu bếp. " Rudis nói với nàng với một nụ cười.

Max gật đầu với sự quan tâm của cô với sự cảm kích, nhẹ nhõm bởi những lời chu đáo của người hầu gái.

"Tôi sẽ làm vậy."

Rudis gọi Max sau một lúc, và nàng được chào đón bởi một bồn tắm đầy nước nóng. Max cởi quần áo của mình ra và đi đến bồn tắm. Trong sự ấm áp của nước nóng bốc hơi, nàng làm ướt mình và gội đầu với một hỗn hợp làm bằng thảo mộc.

Nàng hưởng thụ tắm nước nóng cho đến khi nàng cảm thấy nước âm ấm. Lúc sau, Max đổi thành một chiếc váy mới, mịn màng.

Rudis mang đến cho Max một bát cháo đặc với lúa mạch, khoai tây, hành tây và trứng để ăn trong khi chải chuốt.

Sau bữa sáng ngon miệng của Max, nàng ngồi trước ngọn lửa và mở một cuốn sách để đọc. Trà thảo dược có hiệu quả khi làm cơn say của nàng biến mất, và cơn đau đầu của  biến mất, vì vậy nàng đã có thể nhìn vào kệ sách của nàng và chọn một cuốn sách để đọc.

"Tôi có nên mang những con mèo ra ngoài không?" Rudis hỏi Max.

Người hầu thấy nàng lật những trang sách với sự tập trung, và lo ngại về việc nàng bị mèo làm phiền.

Max lắc đầu, và nàng không muốn đá những con vật nhỏ ra khỏi phòng.

"Ôi không. Chúng không làm phiền tôi. Nó không thực sự qu-quan trọng với tôi nếu chúng ở lại. " Max trả lời.

Sau đó, Rudis mỉm cười khi một trong những con mèo được xoa bóp và cọ xát với cô. Cô cúi xuống để xoa tai mèo.

"Con mèo đen rất bình tĩnh. Con mèo trắng và mèo sọc lại ngược lại dường như rất vui vẻ. Nhóc sẽ bắt đầu di chuyển ngay khi nhóc tìm thấy sự can đảm của mình. Tôi chắc chắn rằng khi nhóc lớn hơn, nhóc sẽ là một thợ săn chuột tuyệt vời.

Rudis nói với con mèo, Max bí mật thở phào nhẹ nhõm với vẻ mặt mềm mại của cô. Nàng đã lo lắng rằng công việc của Rudis có thể đã tăng lên. Rudis, tuy nhiên, dường như cũng đã bị nghiện những bé mèo.

"Ồ, tôi đặt tên cho chúng ng-ngày hôm qua. Con m-màu đen là Roy... Màu trắng là La-Laura, và con sọc xám là R-Ron. "

Nàng nhận ra khi mình nói Rudis nhắm mắt lại như thể ghi nhớ tên chúng, và thì thầm tên của những con mèo với vẻ ngoài hạnh phúc trên khuôn mặt.