Dụ Hôn

Chương 184




Cố Tương nhìn Ny Ny và dịu dàng xoa đầu cô bé.

Sau khi kể xong chuyện về Ny Ny, bà Giang tiếp tục nói chuyện với người con tra5i cả, anh Cả nói chuyện xong với Giang Trà thì cúp máy.

Bà Giang bảo: “Đúng rồi, Cố Tương, đêm nay con về nhà ngủ đi. Có chủ 6Đỗ và mẹ ở trong bệnh viện là đủ rồi”

“Đêm nay mẹ ở lại cùng anh Giang Trì ạ?” Cố Tương hỏi: “Hay cứ để con ở lại, mẹ về mà n7ghỉ đi ạ. Con không sao đâu?

Trực trong bệnh viện đương nhiên không thể thoải mái như ở nhà. Cố Tương là thanh niên nên cũng 4ngại để người lớn tuổi làm việc này.

Mẹ Giang Trì nói: “Tối hôm qua con đã ở với Giang Trì cả đêm rồi, con vất vả như vậy cũn8g không tốt, mẹ cũng đang lo lắng cho Giang Trì nên muốn ở lại bệnh viện với nó” Bà Giang nói xong thì liếc nhìn con trai mình.

Cố Tương nhìn sang Giang Trì, anh đành nói với cô: “Em đưa Ny Ny về nghỉ ngơi đi”
“Thật ạ?” Ny Ny rất kích động, “Vậy đêm nay cháu có thể ngủ cùng thím Út ạ?”

“Có cần phải vui như vậy không?”

“Dạ” Ny Ny liếc mắt nhìn Cố Tương, cô bé nắm tay cô và nói: “Cháu muốn ngủ với thím”

Dù sao Cố Tương cũng là một cô gái, mặc dù cô không nói nhiều nhưng rất dịu dàng.

Thật ra trẻ con biết hết mọi thứ, Ny Ny có thể cảm nhận được Cố Tương đối xử với mình rất tốt.

Cố Tương nói: “Được thôi.”

Người nhà họ Giang rất đông, vì vậy cô không cần phải ôm hết chuyện chăm sóc Giang Trì vào người.

Buổi tối, Cố Tương đưa Ny Ny về Vịnh Tiểu Long, nơi này cách bệnh viện không xa nên khá tiện.

Cố Tương dừng xe, bể Ny Ny xuống, cô bé nắm tay cô và bảo: “Thím Út, cháu rất thích thím!”

Cố Tương nói: “Thím cũng thích cháu”

Cô bé không phải là loại trẻ con nghịch ngợm khiến cho người ta không thể không thích cô bé.
Ny Ny nói: “Trên người thím Út có mùi giống mẹ”

Cô bé nói xong lại ôm chặt lấy Cố Tương và ngửi mấy lần. Cố Tương nhìn Ny Ny, cô hỏi: “Cháu thường ở một mình à?”

“Vì bố phải đi làm nên Ny Ny phải tự lo cho mình”

Cố Tương hỏi tiếp: “Vậy mẹ của cháu đâu?”

Mặc dù chỉ nghĩ trong đầu, nhưng Cố Tương vẫn muốn hỏi một chút.

Ny Ny nói: “Thỉnh thoảng mẹ có về gặp cháu. Sau khi mẹ kết hôn với chú Chung, mẹ còn bận hơn trước. Ài”

Nói đến đây, cô bé còn cố tình thở dài như người lớn, Cố Tương nhìn Ny Ny mà suýt trào nước mắt.

Cố Tương không chịu đựng được khi nhìn thấy những người có hoàn cảnh giống như mình.

***

Vì hôm qua thức cả đêm nên hôm nay Cố Tương ngủ rất sớm.

Buổi sáng tỉnh dậy, Ny Ny vẫn còn đang ngủ say, Cố Tương nhìn thấy Giang Phong đi ra từ phòng Giang Trì thì chào: “Anh Hai”
Giang Phong nói: “Ở đây gần bệnh viện, anh buồn ngủ quá nên về ngủ một giấc, Ny Ny ngủ cùng em à?”

Cố Tương: “Con bé vẫn đang ngủ, phía bệnh viện sao rồi?”

“Mẹ ở trong viện với Giang Trì cả đêm hôm qua, anh bảo sáng nay sẽ vào.”

Giang Phong nhìn đồng hồ, “Ăn sáng xong rồi đi.”

“Cô giúp việc vẫn chưa đến, vậy để em nấu bữa sáng”

“Em biết nấu à?”

“.” Cố Tương liếc nhìn Giang Phong rồi mỉm cười, sau đó tiến vào phòng bếp.

Nấu bữa sáng cũng không phải vấn đề gì lớn.

Có điều, anh Hai không hề kén ăn như Giang Trì. Lúc ăn cơm, Giang Phong còn khen Cố Tương nấu ngon.

Cố Tương cách: Lần nào Giang Trì

cũng chê em nấu khó ăn.”

Giang Phong nghe xong thì ngạc

nhiên nói: “Quá đáng thế à? Anh sẽ

giúp em đập cho nó một trận”

Cố Tương mỉm cười, cô thật sự

không để ý chuyện này.
Giang Phong vừa ăn vừa nhìn Cố

Tương, nhớ đến cuộc trò chuyện với

Mạnh Viễn Châu hôm qua, trong

lòng anh luôn cảm thấy hơi hoảng hốt.