Du Côn Và Xã Hội Đen: Cặp Đôi Bá Đạo

Chương 36






Chap 35: Rượu
Hạ Minh trở về pòng một mình, Di Ngân và Nga đang cùng Hell bày trí cho bữa tiệc ngoài trời. Minh đi qua phòng 1, một vật thể màu đen đang đi lại ở gần máy tính. Minh lùi lại vài bước, đứng nép mình sau bờ tường, phòng của Evil không khóa, cánh cửa để hé ra một đường nhỏ nhìn vào trong. Ngay từ đầu, Minh luôn tò mò về Evil, về con người hắn ta, về cuộc sống và những việc Evil làm. Evil là người quản lí hệ thống an ninh, vậy có nghĩa là mọi việc mà họ đang làm Evil đều biết hết, Minh cảm thấy khá quan ngại về vấn đề này.
Bất chợt từ phía sau, một nhỏ giúp việc đi lên tầng, tay đem theo máy hút bụi, con nhỏ lên dọn tầng theo thường lệ. Thấy Minh đang lấp ló ngoài cửa phòng 1 con nhỏ lên tiếng chào:
- Chào cậu!
Minh bị tiếng nói làm cho bất ngờ, lỡ tay ẩn nhẹ vào cánh cửa đóng hờ làm nó mở ra quá nửa. Bóng đén ngồi trên ghế thấy cửa mở, hốt hoàng đứng bật dậy rồi biến mất ngay vài giây sau đó qua cửa sổ.
Minh thấy kì lạ, không lẽ đó không phải Evil sao?
Minh bật công tắc điện ở sát cửa, căn phòng bừng sáng ngay tức khắc. Chờ cho con nhỏ giúp việc đi tới cuối hành lang và bắt đầu dọn dẹp, Minh giả vờ gõ cửa để thám thính xem có ai trong phòng không nhưng không có ai đáp lại cả. Anh bước chân vào trong, tay đóng cửa lại, anh muốn biết Evil đã biết những gì về tụi anh.

Khoảng sân sau nắng đã ươm vàng, không khí thanh mát, thật là một ngày lí tưởng. Trong khuân viên rộng, bên phải là một khu khá rộng cho xây dựng để trồng cây nhiệt đới với 2 lớp kính chuyên dụng gắn kết với nhau thành hình vòm che chắn nhiệt cho rừng cây, bên trái là một bể bơi hình bầu dục nằm trải dài một nửa chiều rộng khoảng sân.
Một chiếc bàn gỗ dài được đặt giữa hai hàng cây cảnh cao vút, tán lá xòe rộng rũ xuống cách mặt đất chừng 3 mét. Cứ xen giữa 2 gốc cây to là một loại hoa được uốn theo hình vòng cung, leo từ bên này sang bên đối diện, hoa rũ xuống lối đi, nhìn từ xa như thể đường hầm, đi qua chúng sẽ là một thế giới mới, khác biệt hoàn toàn với thế giới sau lưng.
Người giúp việc đang tất bật chuẩn bị đồ ăn, kẻ chạy ra người chạy vào, ai ai cũng bận bịu, tiếng quát tháo, sai bảo của Hell, của Nga càng làm mọi thứ trở nên gấp rút.
Đã 8 giờ sáng, trong khi mọi người đang bận rộn, thì tên quản lí của EL xuất hiện. Lão ta nở nụ cười sung sướng khi thấy Nhược Phong đang ngồi ở ghế tựa dưới dàn hoa ti gôn.

- Thật không uổng phí khoảng thời gian 2 tháng cho cô đi tập huấn, thành công ngoài mong đợi của chúng tôi đó. – Lão ngồi về phía đối diện, gương mặt tỏ vẻ hài lòng.
- May mắn thôi. – Nhược Phong trả lời mà không nhìn lão.
Lão đứng dậy, tiến gần phía Nhược Phong, giọng nhỏ đi:
- Ông chủ chúng tôi gửi lời khen đến cô đấy.
* *
“Ông chủ của chúng tôi? Vậy có nghĩa là nhười đứng đầu của EL sao?” Hạ Minh quan sát qua thiết bị camera trong phòng Evil. Anh ta biết kiểu gì thì chuyện này cũng xảy ra mà, EL đang có cảm tình với nó và điều này thì dĩ nhiên là anh không hề mong muốn. Minh ra khỏi phòng 1, anh nghĩ mình nên làm gì đó trước khi để Nhược Phong thăng cấp trong mắt EL.
..
Evil bỗng xuất hiện từ phía cổng chính, hắn đã đi đâu vào lúc này không ai biết được, hắn biết bữa tiệc sắp bắt đầu nên tiến về phía sân sau mà không quay về phòng.
Hắn đi ngang qua phòng điều chế của Di Ngân, cùng lúc thấy Hạ Minh đi ra từ đó, trên tay là một lọ nhỏ gì đó. Thấy Evil, Hạ Minh vội vàng đút tay túi quần, đi thật nhanh về phía phòng ăn.
Evil biết mối quan hệ của Minh và Di Ngân vậy nên hắn cũng không lấy làm bất ngờ việc Minh có thể ra vào tự do khu điều chế của Ngân. Hắn liền quay đầu đi thẳng về bàn tiệc.
Tên quản lí đã ngồi vào vị trí trung tâm của bàn, Nhược Phong kéo ghế ngồi, Phong Hàn cũng vừa kịp xuống, hắn ngồi ngay cạnh nó, phía đối diện là Di Ngân và Nga, chừa một ghế cho Hạ Minh, K ngồi cạnh Phong Hàn. Đối diện với tên quản lí là Evil.

Bữa tiệc vẫn chưa bắt đầu bởi vẫn chưa thấy đồ uống đâu, Hell đứng sát bàn ăn để phục vụ thấy thế liền gằn giọng với mấy con nhỏ mang đồ uống ra. Một nhỏ chạy về bếp ăn, Hạ Minh từ đó đi ra, trở về chỗ ngồi gần Di Ngân, miệng cười đầy đắc ý.
Nhỏ giúp việc bắt đầu giót rượu vào ly ỗi người, tên quản lí là người nhâng ly đầu tiên, nói:
- Chúc mừng vì sự thành công phi vụ vừa rồi!
Nhược Phong chỉ nhấc ly rượu lên, sau khi chạm ly với mọi người thì lại đặt xuống. Đây là loại Armagnac, thứ mà khiến nó nhớ lại quá nhiều điều về quá khứ, về những ngày tháng vẫn còn ở Gangster, mỗi lần có chuyện không vui thì nó, Hạ Minh và cả Hạ Phi thường lôi nhau đến quán bar và uống loại rượu này. Nó không muốn nhớ lại những điều đó, nó muốn quá khứ chết lặng đi và đừng bao giờ sống dậy nữa.
Nhược Phong ngẩng lên nhìn Minh, anh ta đang chờ xem hành động của nó, nhưng thật tiếc khi mọi thứ không như anh ta muốn.
- Cô không uống à? Chẳng phải đó là loại cô thích nhất sao?- Minh lên tiếng thắc mắc
Phong Hàn quay sang nhìn nó, hắn thấy ghê tởm câu nói của Hạ Minh. Minh thấy Nhược Phong không trả lời, anh ta tự chắt ình một ly mới, đứng dậy, tay cầm ly rượu giữa không trung, lên tiếng chúc mừng:
- Rất vui khi cô hoàn thành nhiệm vụ!
Evil uống hết nửa ly rượu, ngón tay hắn đang cầm dĩa bỗng run lên trong thoáng chốc rồi thôi. Hắn cảm nhận được điều khác lạ trong cơ thể mình…
Nhược Phong nhìn Minh đang đứng chờ, tên quản lí thấy vậy tỏ ý: “Cô không nên phụ lòng anh ta”.
Nó cầm li Armagnaclên, đứng lên dù miễn cưỡng thì bỗng Phong Hàn đứng dậy, cầm ly của mình rồi chạm ly Hạ Minh, lên tiếng:

- Tôi thay mặt cho cô ấy, được chứ!
Nói rồi, Hàn nốc cạn ly rượu không chờ Minh kịp nói câu gì, Hàn nghĩ nếu nó không thích đừng nên bắt ép vả lại nó và Hạ Minh đâu phải chỗ thân thiết như trước. Nó nhìn Hàn tỏ ý cảm ơn.
Minh ngồi xuống, vẻ mặt có chút bực bội, Ngân không hiểu Minh đang có ý định làm gì nhưng cô nghĩ chưa một việc gì anh làm lại là thữa thãi cả.
- Cô uống với tôi một ly chứ!? – Ngân tự động chắt đầy 2 ly rượu mới, cầm một ly và đưa nó một ly.
Phong Hàn thả con dao nhỏ xuống đĩa, hắn ngả lưng ra sau nhìn Di Ngân, tụi này định làm chò gì với nó đây!?
Trước ngạc nhiên của những người ở đó, Hàn vòng tay quàng qua vai Nhược Phong, một tay ẩn bàn đứng dậy, nhìn Ngân đầy háo hức:
- Anh sẽ uống thay cô ấy, được không em gái?- Âm thanh phát ra có chút mỉa mai.
Nhược Phong biết đây là loại rượu khá mạnh, tuy đạm đà nhưng khá gắt, nếu cứ với tiến triển như thế này thì hắn ta sẽ say sớm.
Bữa tiệc vẫn tiếp tục trong im lặng, Hàn ngồi xuống ghế, hắn cảm nhận được mấy dây thần kinh trong cơ thể mình đang có phản ứng kì lạ.
Tiếng chuông thông báo từ điện thoại của lão quản lí cắt ngang bầu không khí im lặng, lão đọc xong, nhìn Hàn truyền đạt lại thông tin:
- Họ cần bản thiết kế của Akxxx trước khi đăng kí mua lại lô vũ khí lần này.
- Địa điểm?
- Thành phố D, khu sản xuất vũ khí.

Một nét cười chợt hiện trên môi Hạ Minh, một nơi xa xôi như vậy thì có thể chiều muộn hắn mới về, kể cả đi từ bây giờ thì cũng không bù bớt bao nhiêu thời gian. Một điều kiện thuận lợi cho những mưu đồ mà Minh đang dự tính.
Phong Hàn nhấp một ngụm nước ấm, hắn nghĩ mình nên đi sớm, dù sao thì địa điểm đó cũng không gần. Hàn rời sân sau, ra tới xe mới chợt nhớ lại việc ở bàn ăn, hắn nhắn lại cho Nhược Phong một tin nhắn trước khi rời khỏi biệt thự.
Nhược Phong chậm rãi cắt miếng thịt cừu, nó thấy điện thoại rung nhẹ, Phong Hàn: “Họ đang âm mưu chuyện gì đó, cô nên đề phòng”
Một hồi lâu sau đó, tay quản lí vì tửu lượng không cao nên chỉ 4 ly đã có vẻ say, lão ta ra hiệu cho nhỏ giúp việc chắt rượu tiếp ình.
- Chúc mừng cho sự thành công của chúng ta, vì điều này cô uống với tôi một ly được chứ?- Lão lên tiếng gặng hỏi
- Phải rồi, dù sao thì cô cũng là nhân vật chính trong bữa tiệc này mà, hạ cố uống một ít với ông ta đi chứ. – Ngân xỉa xói
- Tôi nghĩ cô nên uống một ly với lão ta. – K ngồi bên cạnh khuyên nó
Nhược Phong cảm nhận được điều gì đó khác lạ trong mùi rượu, nó đã quá quen thuộc với thứ thức uống này rồi vậy nên, dù chỉ ngửi qua thôi cũng đủ biết chai rượu kia không còn giữ nguyên bản chất như lúc ban đầu. Nhưng trước lời mỡi của gã nó cũng không thể từ chối được.
Nhược Phong nhâng ly rượu lên…Minh cảm thấy lòng mình rộn ràng, cuối cùng thì cô ta cũng đã mắc bẫy của anh.
Evil ẩn ghế đứng dậy, hắn chán phải thấy cảnh này rồi…
Evil giật cái ly trên tay Nhược Phong, giọng nói vang lên mang theo hơi lạnh
Tôi sẽ uống với ông.