Chương 8 : Kirito.
Kirito tuy là người sống khép kín nhưng không có nghĩa là cậu sẽ tùy tiện để người khác nhắm vào bản thân. Nhất là chàng trai đang ngồi cách cậu vài mét nhìn trông có vẻ đã biết cậu từ lâu. Lục lọi lại một chút ký ức, Kirito không biết là đã từng gặp qua chàng trai kia. Trong đầu cậu hơi khó hiểu nhưng khuôn mặt vẫn rất bình tĩnh.
"Xin chào, cậu có phải là Kirito?". Người đáp lại câu nói của Kirito là Yuuki, cô lúc này đang nhìn cậu với ánh mắt tò mò.
"À..vâng, sao hai người lại biết tôi?". Kirito nói với giọng hơi ngập ngừng.
"Takei-kun nói rằng anh thật sự rất mạnh". Yuuki vừa nói xong câu thì Takei bỗng nhanh mồm tiếp lời.
"Xin lỗi cậu, là do chúng tôi hơi tò mò". Takei vừa nói vừa gãi đầu tỏ ra xấu hổ nhưng lời của cậu vẫn không ngừng lại.
"Trước đây tôi có nhìn thấy cậu chiến đấu với quái vật, cậu... thật sự rất mạnh đấy!". Takei giơ lấy ngón tay cái lên rồi nở một nụ cười thân thiện.
Kirito nhìn thấy hai người này cũng khá thân thiện với mình nên cậu cũng bỏ xuống sự đề phòng. Tiếp đó, Kirito vừa nở một nụ cười gượng vừa đáp lại.
"Chào cậu Takei-san, Kirito đích thật là tên tôi trong trò chơi".
Nói xong một lúc, Kirito bỗng giật nảy mình rồi tiếp tục.
"À quên, xin lỗi, tôi quên mất, xin chào Yuuki-san, tên tôi là Kirito".
Takei nhìn lấy Kirito không quá kháng cự việc làm quen thì cũng thở phào một cái, cậu âm thầm trách mình đã lỡ mồm nói cho Yuuki mấy điều vớ vẩn. Lúc này giữa ba người cũng đã hơi nhích về nhau một chút, Takei thấy Kirito khá kiệm lời nên cậu bắt đầu mở ra chủ đề.
"Cậu cũng tới đây tham dự hội nghị sao?". Câu này tuy hơi thừa nhưng mà Takei cũng không quan tâm, cậu chỉ cần có chữ để nói là được.
"Ừm... tôi cảm thấy khá hứng thú với con Boss nên là...". Kirito vẫn trả lời với giọng ngập ngừng, nhưng lần này cậu đã hơi thông suốt một chút.
"Ồ, cậu thật sự rất mạnh đấy". Nhìn lòng vòng Kirito một chút, Yuuki vui vẻ cấp ra đánh giá. Takei thấy Yuuki còn bám vào chủ đề cũ nên cậu hơi uých vào lưng cô một chút rồi lại hướng Kirito nở một nụ cười ngượng ngùng. Kirito cũng đáp lại bằng một nụ cười.
"Đều là người chơi tham gia hội nghị tất nhiên sẽ mạnh hơn so với người chơi còn lại rồi Yuu-chan". Takei hướng Yuuki giải thích.
"Nhưng mà, chưa bao giờ anh nhìn vào người chơi khác với vẻ nghiêm túc như nhìn Kirito-san". Yuuki vẫn ngay thơ cấp ra câu trả lời. Takei nghe đến đây thì bắt đầu cảm thấy khá đau não. Cậu lại huých Yuuki nhẹ một cái nữa nhưng cô có vẻ nhưng không hiểu lắm ý cậu.
"Kirito-san, liệu chúng ta có thể đấu một trận?".
"Đấu...một...trận". Kirito ngạc nhiên nhìn về phía Yuuki, cậu nhìn lấy thân hình nhỏ bé của cô với vẻ hơi nghi ngờ một chút. Yuuki cũng tinh tế phát triển ra biểu cảm của Kirito, cô nhìn lại bản thân cùng với Takei vẫn cao hơn cô một cái rưỡi đầu.
"Đừng coi thường tớ Kirito-san, tớ rất mạnh đấy". Yuuki giơ lên nắm đấm nhỏ của mình rồi nói với giọng cực kỳ kiên định.
Takei nghe đến chỗ này cậu cũng không còn lời gì để nói. Cậu giơ hai tay nhìn Kirito với vẻ bất lực. Kirito cũng đáp lại bằng vẻ ngượng ngùng.
"Đừng làm phiền Kirito-san Yuu-chan". Takei xoa đầu Yuuki.
"Nhưng mà....". Yuuki bắt đầu làm nũng.
"Được thôi". Vào lúc này, Kirito mở lời. Câu trả lời của Kirito khiến Takei và Yuuki khá ngạc nhiên. Ngạc nhiên nhất là Yuuki, ý ban đầu cô chỉ muốn lấy lý do để làm nũng Takei một chút để tí nữa có thể nói Takei đưa cô đi dạo như ngày hôm qua. Cô cảm thấy mình rất thích đi dạo cùng Takei, còn chuyện thách đấu chung quy chỉ là cái lý do cần thiết.
"Sau khi mọi người thảo luận xong". Kirito tiếp tục.
"Okay Kirito-san". Yuuki gật đầu với ánh mắt khá sắc bén, cô hơi bỉu môi một chút nhưng lại nở một nụ cười vui vẻ ngay sau đó. Kirito nhìn thấy biểu cảm của cô thì cũng không biết phải làm sao, cậu nghĩ không phải rõ ràng cậu đã đáp ứng sao.
"Yuu-chan, em làm vậy có hơi phiền cậu ấy đó".
"Em không biết, em không biết". Yuuki chỉ đáp lại hai câu rồi quay mặt xuống quảng trường, cô thậm chí còn không thèm nhìn Takei một chút làm cậu cũng cảm thấy đau đầu.
"Em gái của cậu, có tính cách, khá thú vị ha". Kirito nhìn thấy khuôn mặt bất đắc dĩ của Takei làm cậu cảm thấy hơi buồn cười. Tận dụng cảm xúc vui vẻ, Kirito quyết định đùa Takei đôi câu.
"Bình thường cô ấy không như thế này". Takei không biết đáp lại ra sao, cậu bây giờ chỉ biết đưa tay lên gãi đầu để giải tỏa sự xấu hổ.
Dưới bục diễn thuyết, Amid cùng Diabo cũng đã đạt thành một loại cảm kết. Cả hai bắt đầu hướng tất cả mọi người đang ngồi trên bục thang phát ra thư mời. Chỉ sau vài phút, có rất nhiều Party quyết định tham gia cùng hai người. Số ít người còn lại không tỏ ra quá hứng thú hoặc họ không thích đi chung với nhiều người. Những người này đa số đều là ngại giao tiếp hoặc mặc một số hội chứng tâm thần như r·ối l·oạn ám ảnh cưỡng chế do c·ách l·y xã hội quá lâu.
Takei nhìn thấy mọi người đã bắt đầu tụ lại, cậu cũng bắt đầu chuyển chủ đề.
"Kirito, cậu muốn tham gia không, chúng ta lập party chung?".
"Party? Cái này....tớ cảm thấy..".
"Không sao, chỉ lần đánh boss này thôi, tớ biết cậu là người chơi solo, nhưng mà bên kia họ không nhận người chơi solo".Takei giải thích.
Kirito hơi ngập ngừng, cậu bắt đầu đắn đo một chút trước ánh mắt kỳ là của Yuuki. Sau một hồi tranh đấu nội tâm, Kirito gật đầu một cái rồi nhấn vào mục đồng ý trên màn hình lơ lửng có ghi lời mời gia nhập Party đến từ Takei.
Takei gật đầu rồi nở một nụ cười vui vẻ đáp lại Kirito. Cậu lúc này cũng không quên nhìn lên thanh thông tin Party bên phải. Ở chỗ chỉ có thanh máu của cậu và Yuuki, thanh thông tin hiện thêm một thanh máu khác với cái tên Kirito ghi ở trên. Vào lúc này Takei cảm thấy cảm giác hài lòng, cậu đã hoàn thành mục tiêu kết bạn với Kirito. Đối với cậu kết bạn với nhân vật chính của thế giới này là khá quan trọng. Cậu khá thích tính cách Kirito vì nó khá giống cậu, cả hai đều là con người có tâm hồn mong manh, nhiều v·ết t·hương lòng.
Để tỏ thêm ý thân thiện, Takei đứng dậy khỏi chỗ ngồi rồi đưa bản tay mình về phía Kirito. Kirito sau một hồi do dự thì cậu cũng đưa bàn tay của mình ra, cả hai bàn tay nắm chặt vào nhau đại diện cho tình bạn được thiết lập. Mãi về sau này, sau mỗi lần ngồi tán chuyện, cả hai đều nói về ngày hôm nay, một ngày mà một tình bạn đẹp bắt đầu. Tất nhiên là trong đó có cả Klein ngồi lảm nhảm.
Yuuki hết nhìn vào Takei rồi lại nhìn vào Kirito, cô bắt chước Takei bắt tay với Kirito một cái rồi cả ba cùng bước xuống cầu thang. Amid lúc này sau khi để ý ba người đang bước đến thì cậu cũng vui vẻ bước ra ngoài chào hỏi. Sau khi Takei ngỏ ý muốn tham gia đánh boss, Amid vui vẻ đồng ý, cậu ta tỏ ý rất vui vẻ trước sự gia nhập của Takei.
Bước đi giữa đám đông, Kirito hơi rụt rè bước lại gần Takei, cậu nói với giọng ngưỡng mộ.
"Takei-san có vẻ quen với điều này".
Takei lắc đầu, cậu bình tĩnh đáp lại.
"Không, đây là lần đầu sau nhiều năm, chẳng qua tớ không thích thể hiện sự yếu đuối trước mặt người khác mà thôi".
Kirito hơi ngạc nhiên nhìn về phía Takei thì thấy cậu nói tiếp.
"Tớ cũng như cậu, cũng không thích lắm với việc giao tiếp xã hội, khi bắt đầu trò chơi tớ cũng là người chơi solo".
"Lý do tớ muốn làm quen với cậu cũng vì điều này, tớ thấy hai ta khá có nhiều điểm chung".
Kirito nhận thấy lời nói của Takei có tông giọng rất chân thành, cậu hướng về Yuuki đang ngoái trái ngoái phải rồi hỏi.
"Vậy Yuuki-san".
"À, em ấy là người tớ mới gặp nhiều ngày trước trong Black Iron Palace".
"Thêm cậu thì tớ quen được hai người sau nhiều ngày chơi SAO". Takei nói với vẻ hơi bất đắc dĩ.
Kirito nhìn thấy Takei trông thật sự rất buồn cười nên cậu không kìm lòng cười ra hai tiếng. Yuuki bên cạnh ngay lập tức đưa ánh mắt về Kirito khiến nụ cười của cậu bỗng im bặt.
"Cậu thấy đấy... hử........".
Một hình ảnh in trên tay Amid bỗng thu hút sự chú ý của Takei, cậu nhẹ nhàng liếc qua với ánh mắt hơi chăm chú rồi ngay tức khắc chuyển tầm nhìn ra chỗ khác. Takei dùng tay ra hiệu cho Yuuki đứng yên rồi bước về phía trung tâm quảng trường. Ở nơi đó, Amid cùng Diabo vẫn đang cùng một số đội trưởng cùng nhau nói chuyện. Kirito thu hết hành động của Takei vào mắt nhưng bỗng nhận được cái lắc đầu từ Yuuki khiến cậu không dám có hành động gì thừa thãi.
"Chào mọi người, tôi là Takei".
Vừa bước lại gần Amid, Takei vừa đưa tay ra chào mọi người. Cậu bước lại gần Amid rồi bỗng lớn tiếng.
"Amid, nãy cậu không nói rằng mọi người sẽ tụ tập ở đây".
"Ô, Takei-san, tôi thật sự quên mất, nãy giờ tiếp hơi nhiều người, tôi xin lỗi". Amid bỗng bừng tĩnh nhớ ra rằng mình vừa nãy mới mời người này mà lại quên mất, cậu ngay lập tức xin lỗi với giọng thành khẩn.
"À, mọi người, đây là Takei-san, anh ấy là một đội trưởng của Party..... À... Takei-san, Party cậu tên là gì nhỉ?".
Takei mỉm cười trả lời.
"Brotherhood".
"Ô, Brotherhood, đó thật sự là một cái tên khá kỳ lạ đối với một Party, cậu có ý định lập guild sao?". Diabo giống như nhận ra điều gì đó, cậu tò mò hỏi Takei.
"Cái này... tôi cũng không biết nữa". Takei xua tay vài lần biểu thị rằng cậu vẫn chưa chắc chắn. Tiếp đó, Takei lại hướng Amid mỉm cười, cậu hướng ánh mắt về phía huy hiệu được in trên tay Amid rồi nói.
"Amido-san, vết xăm trên tay anh làm sao để có vậy? Tôi cũng muốn có một cái như thế?".
"À.. hả... cái này sao". Amid hơi bất ngờ nhìn Takei, cậu ta nhìn lại huy hiệu trên tay rồi bỗng nở nụ cười thật tươi hướng Takei giới thiệu.
"À, đây á, có một chức năng trong hệ thống cho phép ta tự thiết kế, tôi cũng không phải dân thiết kế nên cái này tôi nhờ đại một người bạn nào đó làm ra, à như thế này....".
Ở một phía khác, Kirito cũng đang nói chuyện với Yuuki. Cậu hỏi một chút về những gì hai người đã trải qua trong game, Yuuki đáp lại với giọng rất vui tươi. Kirito nhiều lần nhìn thấy sức sống mạnh mẽ của Yuuki làm trái tim cậu cũng phần nào cảm giác được một chút nào đó yên bình.
"À mà, tại sao Takei-san có thể nói chuyện vui vẻ với những người đó như thế, không phải là cậu ấy nói mình là một người ít giao tiếp sao?". Kirito hỏi Yuuki với giọng thắc mắc, cậu không hiểu tại sao Takei lại có vẻ như lời nói không đi đôi với việc làm cho lắm.
Yuuki nghe câu hỏi của Kirito thì cô không nói thẳng thắn vui vẻ như vừa này mà bỗng trở nên hơi nghiêm túc, cô vẩy tay bảo Kirito lại gần mình rồi hướng vào tai cậu thủ thỉ.
"À... hả?". Kirito bật thốt lên, ánh mắt cậu ta bắt đầu hiện lên một chút sợ hãi.
"Đừng nói điều này với ai, lý do tôi nói ra cho cậu là vì Takei-kun bảo với tôi rằng cậu là người có thể tin tưởng được".
Kirito không trả lời mà chỉ âm thầm gật đầu một cái, đầu cậu bắt đầu vận chuyển với nhiều dòng suy nghĩ chạy nhanh như xe lao trên con đường cao tốc.
'Một người ít giao tiếp xã hội nhưng lại giỏi giao tiếp xã hội, một người luôn thích nói chuyện với những người nguy hiểm'.
'Nếu trên đời này có một loại người như vậy, hắn ta chỉ có thể là'.
'Hacker'.