Chương 7: trở về bộ tộc
Chương 7: Kết thúc lễ tế
Sau buổi đêm trằn trọc không ngủ bên cái xác lạnh ngắt của Cóc, ba thành viên đi cùng Lộc đã không còn tâm trạng nào mà đi săn nữa. Lộc hắn nhìn ra điều đó trên khuôn mặt của mọi người, đôi môi khô nứt nẻ thở dài ra một hơi, hắn quyết định tụ họp lại và bàn bạc ra suy tính của mình.
Cả bốn người đều mệt mỏi với v·ết t·hương trên cơ thể và nỗi đau mất mát đồng tộc, tâm trí ai nấy cũng đã tụt dốc, thời gian đến lúc kết thúc lễ tế còn chẳng bao nhiêu. Cả nhóm liền chọn từ bỏ không đi săn nữa, rút lui trở về bộ tộc và mang theo cái xác đã lạnh tanh của Cóc.
Sắp xếp ổn thỏa, Lộc cùng những người khác dò đường mà trở về. Trước khi đi hắn còn quay lại nhìn về một hướng, ánh mắt căm phẫn hắn nghiến răng ken két.
- Cóc à, ngươi yên tâm đi, sẽ có một ngày ta báo thù cho ngươi....ta thề!
.
.
.
Về phía ba bọn Hiếu, Sóc, Tí. Cả một đêm săn lùng từ trong rừng ra tới đồng bằng rộng lớn, kết hợp đặt bẫy với những miếng thịt tươi rói còn nguyên máu tanh. Bọn hắn đã thành công săn được bốn con sói rừng cực lớn.
Trong đó có một con là xui xẻo dính bẫy bọn hắn đặt, ba con còn lại là tranh giành nhau miếng thịt dê do Hiếu đặt mà cắn xé lẫn nhau đến trọng thương. Cuối cùng Hiếu núp từ trên cây cao nhảy xuống, dùng cây rìu đá giáng ba nhát bổ vào đầu ba con sói. Hắn thành công g·iết hạ ba con hung thú khát máu.
. . .
Nằm bên đống lửa bập bùng và xung quanh là xương và thịt nướng đã ăn dở. Mặc cho Sói cùng Tí nằm đối diện ngủ ngon lành, Hiếu hí hửng vừa dùng cọng cỏ xỉa răng vừa cười khúc khích.
Chuyến này xuất sơn hắn cảm thấy thật may mắn. Hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ săn g·iết thú lớn cho lễ tế hắn không nói đến, chuyện làm hắn vui mừng nhất là đêm qua, khi lùng tìm con mồi hắn đã phát hiện ra một đàn trâu nước đang nằm nghỉ bên cạnh một bờ suối. To có nhỏ có, đực cái đủ cả, hắn nhìn phải có đến 18 con đang nằm ở đó.
Với việc phát hiện ra đàn trâu này, Hiếu nhẩm tính dự định mở rộng khu vườn của hắn có lẽ sẽ thực hiện được rồi. Những con trâu đó nếu mà đem về thuần hóa thì công việc cày xới đất đai thật dễ dàng biết bao nhiêu.
Cười hề hề với những dự tính trong đầu, hắn cảm thấy chuyện mình ấp ủ từ lúc chuyển sinh sang đây phải bắt tay vào thực hiện dần rồi. Điều trước tiên nhất là mang ba con sói về để làm lễ tế kết thúc. Mặt trời đã lên cao ba sào rồi, hắn phải nhanh chóng trở về báo cáo kết quả lần này. Xử lý gọn gàng sự vụ trong tộc để tiến hành bước đầu tiên ... phát triển nơi đây với tri thức hắn có sẵn.
. . .
Bộp bộp, bép bép bép...
- dậy, Sóc, Tí. Dậy đi về, trời sáng rồi.
Cánh tay thương yêu dùng lực vừa đủ tác động vào mặt và má của hai tên sâu ngủ, Hiếu gọi Sói và Tí dậy như mẹ gọi con dậy đi học vào mỗi buổi sáng. Hắn tát má hai tên đó và liên tục gọi tên Sói, Tí không thôi, rất quyết liệt và tận tâm.
Bị phá hỏng giấc nồng hai tên kia thật rất không chút vui vẻ gì. Hậm hực thức dậy, ánh mắt tột cùng của sự phẫn nộ, Tí nhìn Hiếu như muốn ăn tươi nuốt sống nhưng rồi lại thở dài, nuốt cục tức xuống trở lại.
Sói cũng sôi máu không kém tên mập bên cạnh là bao. nhưng hắn rất tỉnh táo, có bực tức phải xem kẻ gây chuyện là ai đã...còn là tên Hiếu thì...haizz bỏ đi vậy.
Ai bảo bọn chúng không tên nào đánh lại được Hiếu cơ chứ, mỗi lần đọ sức toàn là bọn chúng bị tên khốn vô sỉ này cho nằm đất không thương tiếc.
"Tốt nhất vẫn nên nhịn" Sói thầm nghĩ trong đầu
- Nhanh cái tay cái chân lên, về muộn là tao cho hai tụi mày ngủ luôn một giấc ngàn thu đấy.
Trên lưng đã vác xác một con sói, Hiếu hối thúc hai tên lề mề vẫn còn ngáp ngủ.
- Ahhh! Ta biết rồi, đi ngay đây! - Sói bực dọc trả lời.
- Thật là bực mình mà, suýt chút nữa là ta ôm được Tiểu Hoa rồi.
Tí thì thở dài tiếc nuối. Hắn thực sự còn một chút nữa thôi là có thể ôm Tiểu Hoa vào lòng mà thương yêu rồi. Chỉ tiếc là tên trời đánh kia phá đám, gọi hắn dậy ngay thời khắc mấu chốt.
- Ahhhhh, tên khốn...- thầm mắng người trong lòng, Tí hung hăng kéo lê xác sói thốc lên lưng rồi chạy bám theo Hiếu và Sói, một đường trở về tộc.
.
.
.
Về những thanh thiếu niên khác, bọn họ từ khi mặt trời chiếu sáng đã bắt đầu rục rịch đưa chiến lợi phẩm quay trở về tế đàn trong tộc. Đó là những người may mắn săn được con thú vừa ý ngay ngày đầu.
Còn về những thành viên khác chưa săn được thú, họ cắn răng tăng tốc độ đi săn. Tận dụng tối đa thời gian trước khi mặt trời lên tới đỉnh, nhất quyết phải tìm cho ra một con, dù là con hươu con dê cũng phải mang về để có cho dịp tế lễ dâng lên Thần Minh. Nếu như chịu đi về tay không thì họ không có mặt mũi nào mà đứng trong tộc nữa.
.
.
.
Giữa trưa, mặt trời đã lên thẳng đỉnh đầu.
Tại tộc Lạc Việt
Tộc nhân đã vây kín cả khu vực bãi đất trống nơi tiến hành lễ tế Thần Minh. 141 người từ già trẻ trai gái tụ tập hết tại nơi này.
Hôm nay họ tạm ngưng mọi hoạt động sinh hoạt thường ngày mà tập hợp lại, để cùng chứng kiến buổi lễ tế. Buổi lễ dành cho các hậu nhân ưu tú trong tộc. Và để cùng nhau chúc mừng chiến tích đầu tiên của những hậu nhân này.
Ánh mắt chăm chú nhìn về nơi xa ở ngoài địa giới bộ tộc, cả Già La tộc trưởng và mọi người đều hồi hộp chờ đợi, hơi thở bọn họ đồng loạt chậm đi một nhịp.
Mọi người đang nín thở ngóng trông. Bỗng đâu đó từ trong đám tộc nhân cất lên giọng hét, sau đó là hô hào thông báo.
- Aaaa! Về rồi, có người về rồi. Đằng này, đằng này này...
Ngay sau tiếng hô của người thanh niên lẫn trong đám tộc nhân là bắt đầu nháo nhào những tiếng bàn tán, hò hét hứng khởi chào đón tộc nhân ưu tú trở về sau hơn một ngày đi săn.
Huýt, huýt...!
- anh tài Lạc Việt, mừng trở về!
- hú hú hú, làm tốt lắm chàng trai
- nào nào nào, để ta xem thử con cái nhà ai đi về đây! - một ông bác đứng vuốt râu gật gù
Cạnh những tiếng reo hò cổ vũ tinh thần người trở về thì trong đám đông, các bà mẹ cũng bắt đầu ra sức nhanh tay nhanh mắt chọn chồng cho con gái của mình.
- con gái nhà ta vừa hay tuổi trăng tròn. Nhân dịp này cho nó một thằng rể tốt hẳn là được...hi hi hi
- xí, con mụ mà cũng xứng? Trông ốm tong teo thế kia, lấy về để chồng nó hầu à...mơ mộng - một người phụ nữ giọng chanh chua nói móc lại, chẳng là nhà bà cũng có con gái nên rất tỏ ý ganh đua với mọi người.
- thôi thôi các bà im hết đi, giống đực còn nhiều, xem đến cuối rồi chọn sau
...
- Uhmmmm!
Mấy người phụ nữ ngẫm cũng thấy có lý dân số trong tộc cái ít đực nhiều, không thiếu gì trai cho con gái mình lựa nên không ai bảo ai, họ liếc nhau cái rồi quay phắt về phía những người thanh niên đang mang xác hung thú trở về tiếp tục đánh giá hàng họ.
. . .
Nhóm của Hiếu mang theo t·hi t·hể mấy con sói về đến tế đàn thì đã quá trưa. Trước bọn hắn đã có 8 người về trước rồi, ai cũng có cho mình một con thú săn đạt đủ yêu cầu. hươu nai trưởng thành nặng cả trăm cân, báo nanh kiếm, sói xám, trăn gấm to bằng một thân thể đứa trẻ,... loài nào cũng có. Thậm chí còn khủng hơn cả ba con sói mà nhóm bọn hắn mang về.
8 người đứng bên cạnh 8 cái xác động vật, xếp thành một hàng ngang đứng trước tế đàn. Cùng chờ đợi những người chưa về tới.
Phía trên tế đàn là Già La tộc trưởng cùng một vài người lớn tuổi khác có uy vọng trong tộc, là những người mà mọi người thường nói "sống lâu lên lão làng". Các lão làng ngồi bệt trên một tấm da thú trải rộng dưới mặt đất, họ ngồi nhắm mắt định thần, cùng với Già La đợi những nhân tố trẻ của bộ tộc trở về.
- Thưa tộc trưởng, thưa các bô lão, bọn ta đã săn g·iết hung thú đạt yêu cầu. Đây là ba con sói do ba người bọn ta g·iết được.
Đến trước tế đàn, Hiếu dẫn đầu Sói và Tí mở lời trịnh trọng thông báo.
Nhìn ba đứa trẻ cùng ba con thú do tụi nhóc săn được, Già La khẽ gật đầu biểu thị sự hài lòng, Sau đó ra hiệu cho ba đứa trẻ này cùng sang đứng thành một hàng với những người trẻ bên cạnh.