Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đồng Chí, Làm Nông Cùng Tôi Nào !

Chương 5: buổi đi săn tập thể (2)




Chương 5: buổi đi săn tập thể (2)

Chương 5: buổi đi săn tập thể (2)

------------------

*note: chắc hẳn sẽ có một vài người thắc mắc tại sao ở thời cổ đại mà Hiếu lại xưng hô Tao-Mày trong khi các nhân vật khác lại Ta và Ngươi. Thì nhân đây mình cũng sẽ giải thích luôn, Hiếu là một người hiện đại được chuyển sinh cho nên ý thức vẫn sẽ giữ nguyên, muốn xưng hô thế nào là do hắn quyết định ( cũng không có tài liệu lịch sử cụ thể nào chỉ rõ là thời cổ đại xưng hô theo kiểu nào mà đúng không) vậy cho nên hãy thư thư và đọc truyện đi nhé mọi người.

-------------------

- ôi mệt c·hết ta rồi...nếu biết thế này ta đã không tham gia làm gì cho cực...ôi cái chân của ta ~

- ngươi bớt than vãn lại đi. Nghi lễ trọng đại, ngươi muốn không tham gia là được à. Cái đồ không có tích sự này.

Đã đến được khu vườn của Hiếu, Tí liền ngồi xõng xoài xuống bãi cỏ, tay nắn bóp hai cái chân đã mỏi nhừ, mồm thì khóc than không ngớt. Sói ngồi bên cạnh Không chịu được một màn khóc lóc ỉ ôi này nên không để cho Tí nói hết câu Sói liền chặn họng Tí bằng giọng điệu mà thường ngày cậu vẫn dùng để mắng Tí.

- Ngươi thì biết cái gì, ta chỉ là đang nói đùa một chút thôi...- Bị Sói lên mặt, Tí không chịu thua liền phản pháo. Dừng chút Tí nhìn Hiếu đang chăm nom những mầm cây rồi hếch cằm nói với Sói.

-...Hừ, Có thời gian đôi co với ta thì ngươi nên đi phụ hắn tưới cây đi.

- Khỏi cần nói ta cũng chuẩn bị đi đây, tên mập ngươi cứ lo thân mình đi.

...



Vừa đến được khu vườn Hiếu liền mặc kệ hai đứa bạn mà đi kiểm tra từng gốc cây con. Hắn giở từng chiếc lá lên tìm sâu để bắt, gốc nào lộ rễ thì vun đất cho cao lên. Bên cạnh ngay dưới gốc cây lớn hắn đã đào một hồ chứa nước nhỏ, nước được dẫn từ một con suối gần đây và chảy vào hồ chứa. Rất tiện cho hắn trong việc tưới tiêu.

Toàn bộ quá trình chăm sóc khu vườn Hiếu đều dùng toàn bộ tâm huyết của mình. Dẫu sao nơi đây là nguồn gốc mà hắn dùng để bồi dưỡng bản thân mà, không thể qua loa được.

...

Mất một buổi để chăm sóc cho khu vườn và hai thằng Sóc, Tí. Thoáng chốc mà đã quá trưa, mặt trời lúc này chiếu trên đỉnh đầu ba người từng tia ánh sáng nóng rát.

Sóc và Tí được Hiếu hái cho toàn là những trái cây tươi ngon thượng hạng do chính Tay Hiếu trồng, cả hai ăn no nê bây giờ đã ôm bụng thở khó khăn.

Thấy hai tên này có vẻ đã thỏa mãn được cơn đói, Hiếu ngồi đối diện vừa bóc một trái chuối ra cho vào miệng nhai nhóp nhép, hắn vừa nói.

- Nếu đã no nê hết cả rồi thì giờ vào chuyện chính...

Hiếu mở lời, Sói và Tí đang nhắm mắt tận hưởng cuộc sống với chiếc bụng căng tròn liền dừng lại mở mắt ra nhìn hắn và chăm chú lắng nghe điều tiếp sau.

- Điều kiện tối thiểu là một con hươu lớn, hai tên mày biết rồi. Nhưng tao thì không cam, tao phải bắt ít nhất là con lợn rừng hay con bò đực mới thỏa. Ý hai mày như thế nào ?

Nghe Hiếu hỏi, Sói và tí nhìn nhau rồi mau chóng trả lời đồng nhất.

- bọn ta theo ngươi thôi.

- ừm Tốt - Hiếu gật đầu xác nhận rồi tiếp tục trình bày chi tiết - nghỉ thêm lát chúng ta sẽ bắt đầu đi săn. Tao để ý những người khác đều tiến thẳng vào rừng rậm, chỉ có ba chúng ta là xuôi theo hướng đồng bằng vậy nên sẽ không lo chuyện chạm mặt cạnh tranh nhau mục tiêu săn bắt. Giờ ta chỉ cần tạo một hố bẫy, nhắm tìm một đàn thú và lùa chúng vào đúng cái bẫy ta tạo ra là được. Lát nữa tao sẽ chỉ cho bọn mày cách hoạt động của từng loại bẫy cần làm. Còn thú săn thì để tao tìm, bọn mày cứ lo liệu chu toàn việc chế tạo bẫy.



Sói và Tí nghe Hiếu nói một lèo thì cũng ậm à ậm ừ, coi bộ chúng không hiểu cho lắm một số câu từ Hiếu nói. Dù hai đứa bọn chúng biết tên này thường hay nói ra những từ ngữ kỳ lạ, chúng cũng quen rồi nhưng bẫy là gì, đây là lần đầu bọn chúng nghe Hiếu nói đấy.

Cầm một cành cây nhỏ Hiếu vẽ trên mặt đất mô tả hình dạng cái bẫy cần thiết kế cho Sói và Tí coi. Đại khái Hiếu muốn là một loại bẫy chông, được đào sâu xuống đất 1 đến 2 mét, chiều dài và chiều rộng của hố bẫy tùy vào loại thú cần bẫy. Bên dưới hố đã đào sẽ được cắm các cọc chông chĩa mũi nhọn lên trên. Mặt trên hố bẫy thì ngụy trang lá cây hay cỏ tùy thuộc vào địa hình, chủ yếu là để không bị con mồi phát giác được nguy hiểm trước mắt.

Đây là một loại bẫy khá điển hình thời c·hiến t·ranh du kích ở thời đại trước kia nơi Hiếu từng sinh sống. Các chiến sỹ du kích rất thích sử dụng những dạng bẫy thế này, họ là những bậc thầy về đặt bẫy. Tuy có phần thô sơ nhưng lại rất hữu hiệu đối với bọn ngoại xâm.

...

- ...Nhìn chung thì bẫy nó là như vậy đấy, ngoài cái này ra thì còn rất nhiều loại khác nữa. Có thời gian tao chỉ cho tụi mày thêm.

Giải thích cặn kẽ cho Sói cùng Tí hiểu bẫy và cách hoạt động của bẫy xong. Hiếu cười thầm đắc chí trong những tiếng " Ồ Òa" của hai đứa nhóc cổ đại này.

Cũng may kiếp trước hắn có tìm hiểu qua một chút về các loại bẫy và biến thể của các loại bẫy này khi đi tham quan bảo tàng lịch sử c·hiến t·ranh. Cũng như học hỏi từ các chú các bác dưới quê nội của hắn, một vùng núi non trùng điệp với đầy rẫy là thú rừng cho người dân thỏa sức bẫy bắt kiếm thêm thu nhập ( đó là lúc Hiếu còn nhỏ, lớn lên hắn nhớ là nhà nước đã cấm săn bắt thú rừng rồi ).

- oaaaa,không ngờ ngươi còn biết mấy thứ như vậy nữa đó !

Trầm trồ trước sự giải thích và miêu tả của Hiếu, Tí chỉ biết cảm thán một câu, đằng nào cũng không phải lần đầu nó bị bất ngờ bởi những chủ ý của Hiếu.

Sói ngược lại rất phấn khích, tên nhóc này rất hăng hái nhảy cẫng lên không đợi nổi đến khi bắt tay vào thực hiện.



- đúng đấy, cái thứ gọi là bẫy này thật là thần kỳ. Chuyến này chúng ta sẽ khiến cho cả tộc phải trố mắt lên mà coi chiến lợi phẩm chúng ta mang về, ha ha ha...

Cần giải thích cũng đã giải thích. Hiếu liền phân chia công việc. Việc đào hố cắm chông Tí chắc chắn đảm đương không nổi nên Hiếu sẽ cùng với Sói là nhóm đào hố.

Hố bẫy này Hiếu không làm quá to, chiều sâu chừng 2 mét, chiều rộng và chiều dài lần lượt là 2 mét và 3 mét. Do không có công cụ sắt chuyên dụng mà chỉ dùng gậy gộc và đá bản mỏng để đào và nạo vét nên cho dù Hiếu đã chọn vùng đất có độ ẩm cao, chất đất mềm dễ xúc thì hai người vẫn rất khó khăn trong công việc. Lại thêm trời trưa nắng chiếu xuống nên ai nấy đều mồ hôi nhễ nhãi, mỗi lần đào là một lần thân thể thêm ướt, rất chi là mất sức.

Phía bên Tí công việc có vẻ nhẹ nhàng hơn. Tên nhóc này ngồi trong một bóng mát và liên tục dùng một cây rìu đá vót nhọn một đầu cây cọc to bằng bắp tay. Hết cây này đến cây khác Tí đều làm rất trơn tru, tuy bề mặt không được nhẵn bóng như được gọt bằng dao sắt nhưng không ảnh hưởng gì đến tính sát thương khi được sử dụng. Hiếu bên kia đang đào hố nhìn sang Tí chăm chỉ làm mà hài lòng.

Hăng say làm việc đến tận xế chiều, đám bọn Hiếu và Sói mới được coi là hoàn thành hố bẫy. Cùng lúc đó Tí cũng vót xong hàng chục cây chông mũi nhọn. Thế là cả bọn lại hì hục tiếp tục đóng từng cây chông xuống đất. Mất thêm một khoảng thời gian dài nữa để ngụy trang cho chiếc bẫy trông thật tự nhiên nhất.

Lúc này trời đã nhá nhem tối, Hiếu phủi đôi bàn tay dính toàn là đất, nở một nụ cười mãn nguyện. Chiếc bẫy chông đầu tiên hắn làm ở dị giới đã hoàn thành. Sói và Tí đứng bên cạnh nhìn Hiếu cười mà cũng thấy vui trong lòng, bọn nó cũng rất mong chờ xem hiệu quả của chiếc bẫy do chính tay mình làm ra có thể bắt được con thú thật là to không, thật là mong chờ quá đi mà.

Đứng chiêm ngưỡng thành quả trong giây lát rồi Hiếu chợt quay lại thúc giục Sói và Tí. Do thời gian không còn nhiều, trưa mai là phải quay lại tộc nên Hiếu quyết định cả nhóm sẽ ăn lót dạ tạm vài trái chuối rồi tiếp tục xuyên đêm đi săn, lùa thú vào bẫy.

Nói là làm Hiếu hành động thật nhanh, Sói theo sau cũng tỏ ra không chậm chạp, bắt kịp hắn. Chỉ có duy nhất một người cuối cùng đang ủ rũ với sự gấp gáp này, Tí lẽo đẽo theo sau cùng với nội tâm gào thét.

" ôi cái thân thể tội nghiệp của ta đến bao giờ mới được nghỉ ngơi đây" - nội tâm của Tí :))

.

.

.

Ở một nơi nào đó trong rừng rậm

Một nhóm 5 người với cơ thể lấm lem v·ết m·áu đã khô gấp rút chạy băng qua từng bụi cây. Họ vừa chạy vừa ngoái đầu nhìn ra phía sau kiểm tra, rồi lại tiếp tục chạy mà không có dấu hiệu giảm tốc dù ai nấy đều đã có dấu hiệu mất sức. Mặt mũi ai cũng đã tối sầm lại, đôi môi khô nhợt nhạt cắt không một giọt máu.

Không ai bảo ai, 5 người chạy trong cùng một trạng thái tâm lý..."sợ hãi và muốn bảo toàn tính mạng".