Chương 3: năng lực...nông nghiệp ?
Chương 3: năng lực...nông nghiệp ?
Mặt trời gần khuất sau khe núi, chỉ còn lại le lói chút tia nắng cuối cùng trong ngày. Cùng lúc đó, dưới chân một ngọn núi ngay con đường mòn, 3 đứa trẻ đang hì hục chạy về nhà, trên lưng còn lẽo đẽo vác một ít thực phẩm, nào cá nào thỏ, còn có vài loại rau dại. Đó là thành quả đi săn ngày hôm nay của đám nhóc.
- Nhanh lên đi nào Tí, tên mập này, ăn cho lắm lại không được cái việc gì.
Một đứa nhóc cao kều, gầy ốm loi nhoi đi đằng trước, mồm miệng nhanh nhảu quát đứa bạn, đó là Sói.
- Không được rồi, ta phải nghỉ chút...hộc hộc... - đứa nhóc tên Tí bị quát không thèm để ý đến lời đứa bạn, nó thở không ra hơi, khó nhọc đặt đống chiến lợi phẩm xuống Tí ngồi bệt xuống đất thở phì phò.
Đi đằng sau bước đến, thấy Tí thật sự đuối sức, Hiếu cúi xuống cầm phần của Tí lên rồi cho luôn vào giỏ tre của mình mà đi trước. Hiếu không quên quay lại nhắc Tí.
- Sắp tới giờ đi săn của bầy thú dữ rồi, nhanh đi về không mày thành bữa ăn của chúng đấy.
- Đúng rồi đấy, ngươi mập thế này chắc thịt béo ngậy lắm, ha ha ha - Sói ở tít đằng trước bồi thêm một câu hù dọa rồi phá lên cười.
Bị hai đứa bạn chí cốt nói cho sợ mất mật, Tí chỉ biết cắn răng lau sạch mồ hôi trên mặt rồi dùng hết sức bình sinh chống tay đứng dậy, co giò đuổi sát theo hai đứa bạn.
Cứ thế 3 đứa trẻ dùng tốc độ thật nhanh đi về tộc trước khi trời tối hẳn.
....
Hôm nay là một ngày vui trong tộc của Hiếu. Ngày lễ chính thức kết nạp đám Hiếu và những người nam đồng trang lứa với Hiếu vào nhóm người đi săn. Vì đã 13 tuổi rồi và cơ thể cũng đã phát triển gần như đạt được yêu cầu tối thiểu để có thể tự mình săn được một con hươu nên bộ tộc quyết định tổ chức buổi lễ này cho bọn hắn.
Buổi tối làm lễ tế Thần Minh, báo cáo những việc quan trọng trong tộc rồi cả bộ tộc đốt lửa ăn uống nhảy múa tưng bừng. Họ vui vẻ ăn uống bên nhau, chúc tụng cho những người tham gia lễ kết nạp đạt được kết quả tốt vào đợt đi săn ngày mai.
Ngày mai đi săn sẽ không tính hơn thua, đó chỉ là một nghi lễ để chứng minh sự phát triển thành công của mình cho Thần Minh thấy. Tuy vậy vẫn có yêu cầu đối với việc này, những người đi săn chiến lợi phẩm tối thiểu phải là một con hươu trưởng thành. Ai không đạt được yêu cầu tối thiểu thì coi như tự mình mất mặt với cả bộ tộc dù rằng điều ấy không bị khiển trách hay phải chịu phạt gì cả.
Lúc này Hiếu đang tránh xa không khí náo nhiệt ồn ào của cả bộ tộc, tự mình leo lên một cành cây to gần khu đốt lửa trại mà nằm vắt vẻo đôi chân.
Hiếu suy nghĩ về cuộc sống ở đây, cứ rảnh là hắn lại nằm và nghĩ vẩn vơ. 13 năm ở dị thế này trôi qua thật là nhanh. Từ khi được chuyển sinh đến giờ hắn không ngày nào là không thấp thỏm về việc sẽ có một ngày nào đó hắn b·ị b·ắt về để uống canh mạnh bà. Nhưng có vẻ điều đó là thừa thãi bởi vì Hiếu không nhận thấy một điều kỳ lạ nào từ khi sinh ra ở đây nữa. Ngày qua ngày cứ thế trôi đi thật yên bình với hắn trong 13 năm qua.
Có chăng chỉ là việc hắn phát hiện ra cứ mỗi lần trồng cây hay làm một việc gì đó liên quan đến thực vật thì cơ thể hắn sẽ có chuyển biến lạ thường. Nói rõ hơn thì giống như hắn được cộng thêm chỉ số sức mạnh về các phương diện vậy. Tuy không rõ ràng nhưng kể từ khi bắt đầu chăm sóc mầm cây đầu tiên vào năm 3 tuổi, đến giờ đã 10 năm rồi và hắn nhận thấy trong đám trẻ ở bộ tộc chỉ có mình hắn là phát triển vượt bậc. Cơ thể cao ráo đầy đặn, sức khỏe phi thường lớn mạnh hơn những đứa nhóc cùng tuổi 13 khác. Đặc biệt khi đứng cùng đám con trai khác trong bộ tộc thì hắn cũng...đẹp trai hơn hẳn ( có chút tự luyến ạ >< ).
Khi phát hiện ra được khả năng phi thường đó của mình, Hiếu luôn tranh thủ thời gian để tìm hiểu nhiều hơn về khả năng đó. Hắn cứ đinh ninh đây sẽ là "bàn tay vàng" giúp đỡ hắn trong công cuộc sinh tồn ở tân thế giới .
Lớn thêm chút tuổi, chạy nhảy vững vàng thì Hiếu liền tìm một vùng đất địa thế tốt và không quá xa bộ tộc để tiến hành mở một mảnh vườn nhỏ, tiện cho việc dễ dàng trồng cây và tìm hiểu về năng lực, chính là khoảng đất Nơi lúc sáng hắn hí húi trồng mấy mầm cây non của cây dưa leo.
Về việc hắn lấy đâu ra các giống cây thì đây lại là một chuyện rất dễ dàng. Vốn hắn có uy khá lớn với mấy đứa nhóc cùng tuổi trong tộc nên mọi người rất vâng lời hắn. Hắn chỉ cần mở lời quán triệt một lần thì từ lần sau có đi đâu làm gì, hễ cứ thấy cây trái lạ mọc ở đâu là mọi người liền nhổ cả gốc mang về cho hắn. Năng suất rất lớn nhưng lọc ra loại cây có ích thì không được bao nhiêu...nhưng mà cũng kha khá cây tốt được hắn chăm cho lớn rồi, chuối, táo, khoai môn, xoài và vài loại cây nữa, đều được đám nhóc tìm từ rừng mang về cho hắn.
Qua thời gian dài chăm bón cho các loại cây, Hiếu cũng tích lũy được rất nhiều kinh nghiệm cả về trồng trọt và về năng lực kỳ diệu.
Khoan bàn về kiến thức từ kiếp trước, riêng khoản trồng cây ở thế giới này Hiếu tự tin không ai rành hơn hắn. Tất nhiên rồi, khi mà con người nơi đây đang ở thời kỳ săn bắn hái lượm thì làm gì có ai nghĩ đến chuyện sẽ bỏ công sức và thời gian ra để trồng và đợi thu hoạch chứ. Thời gian đó họ tùy tiện cũng hái được vài loại trái trên cây rồi, còn ăn được hay không thì thử mới biết .
Liên quan đến năng lực thì qua nhiều lần thử nghiệm Hiếu cơ bản đưa ra một kết luận. Đó là tùy vào từng loại cây và kỹ thuật, tay nghề chăm bón mà hắn sẽ nhận được mức độ tích lũy sức mạnh khác nhau.
Không thể nào diễn tả rõ ràng bằng lời được nhưng cơ hồ hắn có thể đại khái hiểu rằng, các loại cây khó trồng, cây lâu năm sẽ cho hắn nhiều kinh nghiệm hơn khi trưởng thành hay khi đến mùa thu hoạch và ngược lại các loại cây ngắn ngày dễ thao tác thì hắn sẽ nhận được ít kinh nghiệm hơn.
Việc kinh nghiệm được phân chia vào những chỗ nào Hiếu vẫn chưa rõ cho lắm, Có thể là ngẫu nhiên đi. Vì Tốc độ, sức mạnh thể chất, độ bền, khả năng tư duy cùng các bộ phận khác trên cơ thể, hắn thấy điểm nào trên người mình cũng đều có chỗ được cải thiện ít nhiều sau khi bắt tay vào làm nông.
Hiện tại Hiếu 13 tuổi, so với tên to con nhất trong đám bạn cùng trang lứa thì Hiếu vẫn vượt trội hơn. Chiều cao và cơ bắp hắn gần ngang ngửa với một người đàn ông trưởng thành trong bộ tộc.
Lại nói, con người ở thời kỳ này có vóc dáng vạm vỡ hơn rất nhiều so với người sống ở thế kỷ 21. Hiếu cũng không lấy làm lạ bởi chính hắn cũng vậy, có thể là sống ở trong môi trường khắc nghiệt, luôn phải chiến đấu để có miếng ăn sinh tồn nên người thời đại này mới phải chọn cách tiến hóa hình thể ưu tiên hơn là trí óc.
Hoặc Nói như vậy cũng không hẳn là chính xác, có thể là do môi trường sống ít tiếp xúc với những điều mới lạ nên con người mới bỏ quên không vận dụng tối đa sự sáng tạo và logic, dẫn đến tư duy chậm phát triển...hoặc có thể là chưa tới thời điểm để người ở thế giới này tiếp nhận tiến hóa bộ não.
Quanh đi quẩn lại thì tất cả đều là những suy nghĩ vô căn cứ của Hiếu về con người ở thế giới này hay đơn cử là chỉ riêng cư dân trong bộ tộc của hắn. Dù sao 13 năm qua hắn chưa từng đi quá xa bộ tộc để tìm hiểu thêm về cư dân nơi này.
....
Cứ thế nằm cho đến khi tiệc tàn, đống lửa to lụi đi thì ai cũng về lại lều lán người ấy mà say giấc nồng. Hiếu ngáp một hơi thật dài rồi từ trên cành cây mới bắt đầu mò mẫm leo lên cao hơn tìm đến một ngôi nhà nhỏ trên cây. Hắn chui tọt vào trong rồi vươn vai nằm xuống đánh một giấc thật sâu.
- bonus thêm thông tin thì đây là ngôi nhà trên cây do chính tay tôi làm ra đấy mọi người ạ, mọi người hãy cứ tưởng tượng đi, đẹp đúng không ^^ ( Minh Hiếu đã vượt qua bức tường thứ 4 để giao tiếp )