Chương 14: Hồi ký : hắn là Minh Hiếu ( ngoại truyện )
Chương 14: Hồi ký : hắn là Minh Hiếu ( ngoại truyện )
Hắn là Minh Hiếu, là thế hệ đầu của lứa gen Z năng động trẻ trung, người ta thường gọi là Hiếu cho nhanh gọn. Từ nhỏ đến lớn hắn thành tích không có gì nổi trội, cái gì cũng biết nhưng không nổi bật rõ ràng ở một lĩnh vực nào. Đến khi trưởng thành hắn vẫn một mực sinh sống và làm việc tại huyện LT, tỉnh ĐN, Việt Nam, rất ít khi phải di chuyển đi nơi khác, ngoại trừ thời gian đi phượt nghỉ xả hơi còn lại đều là ở trong tỉnh.
Nơi hắn sống, tỉnh ĐN là một tỉnh công nghiệp tập trung của cả nước, kết hợp với hai tỉnh, thành phố tiếp giáp tạo thành một vùng tam giác công nghiệp mạnh của vùng kinh tế trọng điểm phía nam đất nước.
Với vị trí địa lý thuận lợi, khí hậu tương đối dễ chịu, ít chịu phải ảnh hưởng tiêu cực của thời tiết, dân cư tập trung đông đúc, tỉnh ĐN nghiễm nhiên trở thành nơi giao lưu kinh tế quan trọng trong khu vực và quốc tế. Vì thế đối với hắn, việc đi đến nơi khác để ở và làm việc là một điều hết sức rỗi hơi, cơm nhà bày sẵn ra đấy hắn không ăn, tại sao lại phải đi đến nơi xa lạ để bươn trải. Tuy nói nơi hắn sống không có nhiều nơi để thư giãn đầu óc nhưng đó không phải là vẫn đề, ở đây làm việc kiếm tiền, có tiền rồi hắn muốn đi chỗ nào vui chơi giải trí mà không được. Quan trọng nhất vẫn là thuận tiện cho công việc a~
Lại nói thêm về Hiếu, trước khi chuyển sinh đến dị giới hắn đã có 5 năm làm việc tại một cty cơ khí, trước đó hắn ra trường liền tham gia nghĩa vụ, hoàn thành trọn vẹn trách nhiệm của một công dân của đất nước. 5 năm làm việc hắn ban đầu còn có hứng thú, cảm giác bừng bừng nhiệt huyết, thế nhưng dần về sau hắn dần mất đi hứng thú với công việc hiện tại. Cụ thể là sau khi đại dịch covid hoành hành, cty hắn nói riêng và toàn nghành nghề nói chung đều chịu chung số phận suy thoái, hắn một nhân viên lâu năm cũng trực tiếp bị cắt giảm lương thưởng mà ảnh hưởng không nhỏ đến đời sống.
Tuy nói lúc đó hắn vẫn độc thân nhưng bồ bịch thì vẫn có, ngoài ra gia đình người thân vẫn đầy đủ, hàng tháng chi tiêu gửi tiền về không ít, trả thêm tiền thuê phòng nữa thì căn bản tiền lương không đủ để hắn trang trải cuộc sống.
Không chịu số phận phải sống những quãng đời còn lại với công việc tẻ nhạt, nặng nhọc nhưng lương bèo bọt này, hắn đã quyết định qua một khoảng thời gian nữa sẽ xin thôi việc, tìm một công việc khác tốt hơn để bám trụ vào, dù sao hắn cũng phải cần tích lũy tiền bạc để cưới vợ sinh con, lo cho cuộc sống sau này.
Thời gian đến ngày dự định xin nghỉ việc đã đến, hắn bấm bụng đến ngày đó sẽ nộp đơn rồi mời anh em bạn dì trong cty đi ăn một bữa cuối để chia tay, nào ngờ bất chợt hôm đó trời nổi lên giông bão, tan làm về gặp mưa to, đứng trú mưa mà hắn sốt ruột. Đợi chờ mãi không thấy tạnh nên hắn đánh liều đội mưa mà chạy về, hắn có chiếc ô nho nhỏ ông sếp đưa nhưng cũng chỉ để làm cảnh, có như không có, che không nổi cơn mưa dày đặc nặng trĩu từng hạt.
Rào rào!
Ràoooo àoooo!
Đùnggg! Đoànggg!
. . . . . . . . .
Quay trở lại hiện tại, hắn vẫn là Minh Hiếu, chỉ khác là nơi hắn sống không phải đất nước Việt Nam nữa. Nơi hắn sống hiện tại là một mảnh lục địa kỳ lạ, là một thứ nguyên thời không khác ở quá khứ hoặc tương lai, có thể là vậy hoặc không phải vậy... hắn không rõ nữa.
Hắn chỉ biết rằng hắn đ·ã c·hết và được chuyển sinh, ở kiếp sống mới này hắn có cha mẹ, có mọi người trong tộc Lạc Việt làm người thân. Mọi người chung sống vô cùng vui vẻ hạnh phúc làm hắn cũng vơi đi nỗi nhớ gia đình ở kiếp trước.
Nhưng hạnh phúc chẳng được bao lâu, đến năm hắn 8 tuổi thì cha hắn c·hết trong một lần đi săn, t·hi t·hể bị thú dữ ăn không còn một mảnh xương. Nửa tháng sau đó mẹ hắn cũng bị hổ vồ cho đến c·hết trong lúc đi tìm thức ăn, thứ còn sót lại chỉ là mảnh áo da thú rách tươm và nửa cánh tay trái nằm trong vũng máu đã khô. Cảm nhận được thế nào là mất đi người thân, lúc đó hắn đã gào lên khóc thảm thiết, đến một khoảng thời gian sau hắn mới chấp nhận được hiện thực, tiếp tục phấn đấu cố gắng mà sống ở nơi đây.
Cuộc sống mới ở thế giới lạ này càng bất tiện về mọi mặt nhưng lại không làm khó được hắn, một người dễ thích nghi và vốn đã quen với guồng quay cuộc sống nhàm chán ở kiếp trước. Sau khi cha mẹ mất, hắn nhanh chóng làm quen với cuộc sống tự lập, tự mình đi săn các loài thú nhỏ, tự tìm kiếm đồ ăn rồi tự chế biến nấu ăn.
Người trong tộc thấy hắn còn nhỏ đã phải chịu nhiều đau khổ cũng sinh lòng thương, họ hay mang cho hắn ít rau thịt khi đi săn được, nhờ đó hắn cũng bớt đi phần nào thời gian và sức lực, chuyên tâm hơn vào mảnh vườn của hắn. Vì để đáp lễ, những khi vườn có thu hoạch hắn cũng sẽ mang thành quả sang biếu mọi người.
. . .
Khi mới bắt đầu trồng trọt, hắn chỉ đơn giản là tìm kiếm một chút niềm vui, sau là tính kế lâu dài cho vấn đề lương thực. Nhưng từ lúc phát hiện ra điều bất thường mỗi khi hắn tiếp xúc với cây cối, nông nghiệp và trồng trọt hắn đã nghiêm túc hơn với việc này.
Bắt đầu trồng cái cây đầu tiên từ năm 3 tuổi, là một cây đậu non mọc hoang, hắn dần dần đã tích lũy được rất nhiều kinh nghiệm trong lĩnh vực nông nghiệp, lĩnh vực vốn trái ngược với nghành nghề mà hắn học tập và làm việc ở kiếp trước. Các cách thức gieo hạt, ươm mầm, chăm sóc tưới tiêu hắn đều phải tự mày mò tự tìm hiểu, càng hoàn thiện tay nghề hơn hắn lại càng nhận thấy bản thân có sự thay đổi.
Xác định phải phát huy hết khả năng có được từ cái năng lực không biết tên này, hắn đã ngày ngày mở rộng diện tích trồng cây. Mảnh đất hắn dùng để trồng trọt ban đầu chỉ chừng có 20 mét vuông nay cũng tăng lên gần 500 mét vuông với nhiều loại cây hắn thu thập được ngoài hoang dã. Tận dụng những lúc rảnh rỗi không phải đi săn tìm thức ăn, hắn lại lật đật xách dụng cụ đá đi khai hoang đất, tìm thêm giống cây về để trồng vào trong mảnh đất mà hắn sau này luôn gọi là khu vườn nhỏ.
Có được năng lực thần kỳ, hắn rất đỗi vui mừng. Tuy không bá đạo ngầu lòi như các năng lực khác của nhân vật trong truyện tiểu thuyết, thế nhưng bấy nhiêu đây cũng đã giúp đỡ hắn rất nhiều trong cổ đại dị giới này rồi.
Trồng cây, chăm sóc cây lại được tăng sức mạnh thể chất, cải thiện tinh thần, mỗi lần nghĩ tới hắn lại phấn khích. Coi như chỉ số một lần tăng chẳng đáng bao nhiêu, nhưng nhiều lần gộp lại thì tiềm năng không thể đo lường, lúc đó người nắm giữ sức mạnh là hắn chẳng phải là vô địch thiên hạ ở dị thế này hay sao.
Có năng lực, lại có trí thức, hắn đương nhiên sẽ có mục tiêu vĩ đại hơn, căn bản sẽ không phí hoài sức mạnh chỉ để đi săn và đào đất. Suy nghĩ ban đầu, Hắn sẽ dùng thứ năng lực mà mình có được để giúp cho bộ tộc của hắn tốt hơn, phát triển hơn, sau đó sẽ đến các bộ tộc khác và tiếp tục "phổ độ chúng sinh" nơi đó. Tiếp bước theo sự phát triển, hắn sẽ tập hợp tất cả mọi người lại và lập nên một đất nước hoàn chỉnh, không để mọi người phải sống riêng lẻ từng bộ tộc như hiện tại, hắn sẽ giúp cho cuộc sống của mọi người có một bước nhảy vọt với năng lực của hắn. Không phải theo như các bộ truyện hắn đọc thường như vậy ư? Hắn cũng sẽ làm như vậy.
Nhưng khác với các nhân vật kia, hắn trước là một người con của đất nước hình chữ S, sinh ra và lớn lên tại đó, hắn sớm đã tiếp thu được tinh hoa văn hóa dân tộc đúc kết hơn 4000 năm, lại thấm nhuần đạo đức, tư tưởng Hồ Chí Minh, trong trái tim hắn luôn chảy dòng máu Lạc Hồng ( dù đã chuyển kiếp mẹ rồi ). Hắn đã vạch ra cho mình một hướng đi khác với các đồng liêu, đó là xây dựng một Đại Việt bắt đầu từ bộ tộc Lạc Việt, nơi mà các đồng chí đồng đội sát cánh bên nhau, tạo nên một xã hội giàu đẹp, văn minh chứ không ăn dơ ở bẩn như hiện tại.
Việt Nam nói là làm! Hắn rất quyết tâm với kế hoạch thế kỷ này.