Chương 15: Làm cung tên ( đẩy nhanh tiến độ )
Chương 15: Làm cung tên
Liên tục mấy ngày liền, đám bọn Lộc bị Hiếu hành cho ra bã với các bài tập kỹ năng kết hợp với thể lực nâng cao không khác gì địa ngục. Với giáo án của Hiếu, buổi sáng hắn cho năm người cùng mình chạy một đoạn chừng 5km dọc bờ sông, tiếp tục chống đẩy 50 cái, hít xà đơn 50 cái, gập bụng 50 cái, bật nhảy 50, cuối cùng mới đến phần tập luyện kỹ năng do thám, ẩn nấp. Hiếu để năm người thay phiên nhau một người ngụy trang còn bốn người còn lại đi tìm, lần lượt không sót một ai.
Cứ thế trong suốt một tuần, cả 5 tên đều kêu gào khóc lóc với Hiếu, chẳng biết tên này nghĩ đâu ra các bài tập kỳ quặc như vậy, các tư thế, hành động trong bài tập thì rất lạ lẫm, đều là những thứ mới lạ bọn hắn lần đầu thấy qua. Nhưng than khóc là vậy, đã chấp nhận để Hiếu chỉ dạy bọn hắn đương nhiên không hai lòng, quả quyết theo sát các bài tập của Hiếu dù bản thân bọn chúng đã rất mệt . Huống chi sau một tuần, cả bọn đều bất ngờ với kết quả mà mình đạt được.
Khi mới vào bài tập đầu tiên, bọn hắn thỏa sức phô diễn sức mạnh thể chất, Hiếu nói làm gì bọn hắn liền làm theo. Không biết thì thôi chứ một khi đã được Hiếu giảng giải, bọn hắn liền không ai chịu thua ai, cố hết sức thể hiện ra bản lĩnh. Chống đẩy, hít xà đơn, gập bụng, bật nhảy, bài tập nào bọn hắn cũng hoàn thành quá mức đề ra, làm xong còn tặc lưỡi chê các bài tập này quá dễ, đến trẻ con trong tộc còn làm được.
Trước các đánh giá thiếu hiểu biết, Hiếu cũng chỉ lắc đầu cười nhạt một cái, không trách được những tấm chiếu mới chưa trải sự đời này. Làm sao mà bọn chúng biết được cái giá cho sự thích thể hiện sẽ đau khổ đến mức nào cơ chứ.
Quả thực, sang ngày thứ hai, cả năm tên gặp mặt Hiếu và than khóc về vấn đề mình gặp phải, nào là mình mẩy đau nhức, tay chân như bị thứ gì đó cắn vào, đến cả nhấc một khúc gỗ nhỏ cũng thấy khó khăn. Bọn chúng sợ hãi khóc lóc vì cứ nghĩ mình bị thứ gì đó không sạch sẽ ám vào và đang bòn rút dần sức mạnh của bọn chúng.
Trước tình cảnh dở khóc dở cười, Hiếu cố giấu vẻ mặt cười ra nước mắt của mình, nhẹ nhàng giải thích để trấn an đám này. Nghĩ mắc cười nhưng cũng thấy tội, Hiếu không phải coi thường gì bọn chúng mà cười đâu, ngay cả hắn ở kiếp trước cũng phải bị cơn đau cơ bắp dày vò khi mới tập gym lần đầu tiên, nghĩ thôi cũng thấy sợ hãi rồi.
Vốn sự tín nhiệm của năm người bọn chúng đối với Hiếu đã tăng cao, nghe Hiếu giải thích bọn chúng không khỏi ậm à ậm ừ, không biết thực hư có phải hay không nhưng cũng không làm loạn, bình tĩnh lại ngay sau đó và được Hiếu cho nghỉ ngơi bằng các bài tập có cường độ nhẹ hơn, chủ yếu là để cho cơ bắp được thư giãn.
. . . . .chuyển cảnh. . . . .
Trong khi nhóm do thám phải oằn mình ra ngày ngày tập luyện cùng với Hiếu thì nhóm đi săn thu thập nguyên liệu làm cung tên lại rất bội thu. 34 người chia ra là 2 nhóm 17 người, mỗi nhóm một khu vực tìm kiếm săn bắt, bọn họ lùng sục hết các ngọn đồi xung quanh tộc, lại chạy dọc theo các con sông lớn hòng tìm cho bằng được thú có sừng như lời của tộc trưởng.
Kết quả không làm bọn họ thất vọng, tổng kết lại sau một tuần đi săn g·iết bọn họ đã mang về 13 cặp sừng trâu đủ tiêu chuẩn để làm được cung tên, sừng hươu nai các loại 7 cặp, tuy nhỏ nhưng bọn họ cũng không vứt đi. Thịt trâu, hươu nai mang về được hơn 2000 cân ( hơn 1 tấn)* chủ yếu là vác cả con về cho tộc trưởng xác định đâu là gân chứ bọn họ cũng mù tịt. Tre thì đốn hạ được hơn trăm gốc chất một đống tại sân tổ chức lễ tế, do xung quanh tộc tập trung các bụi tre to nhỏ dày đặc nên việc thu hoạch tre rất nhanh và dễ dàng.
Vì kế hoạch báo thù cho Cóc và muốn răn đe các bộ tộc có ý dòm ngó khác nên các chiến binh tộc Lạc Việt rất chịu khó. Ban ngày đi săn, tối về tụ tập lại bên đống lửa to ở giữa khoảng sân trống cùng với tộc trưởng, bọn họ chăm chú xem Hiếu hướng dẫn cho cách phân biệt và lóc lấy gân, bóc tách sừng ra thành miếng, ngoài ra còn chế tác tre thành hình dạng từng thanh dài bằng sải tay và dày khoảng 2 phân. Làm được đến đâu bọn họ lại đem đi treo trên một đống lửa to mà hun khói ngày đêm không ngừng nghỉ. Theo như Hiếu nói thì việc này có công dụng chống mối mọt cho cung sau này, tăng độ bền, lại giảm đáng kể thời gian hong khô gân thú và tre vốn còn tươi và tích nhiều nước bên trong.
Làm cung tên lại không thể thiếu dây cung, Hiếu suy nghĩ trong đầu vô số những nguyên liệu có thể làm được dây cung. Ruột thú, gân thú, tơ tằm...đủ các thể loại, có nhiều nhưng khổ nỗi hắn lại không biết cách làm. Cuối cùng vẫn nhìn đến hoàn cảnh hiện tại mới vỗ đầu tự rủa bản thân ngu quá trời, nơi hắn sống bao quanh là hàng tá núi đồi, cây cối mọc um tùm, không thiếu gì cây có thể bện được làm dây.
Trong ký ức, Hiếu từng xem được một video sinh tồn trên mạng, trong đó có một đoạn ghi lại cảnh người đàn ông thực hiện các bước se sợi từ phần bóc ra của vỏ cây để tạo thành một đoạn dây thừng. Các công đoạn trông rất tỉ mỉ chi tiết, hắn lúc đó xem rất say mê quên cả chớp mắt, không ngờ bây giờ lại có thể mang ra thực nghiệm.
Nghĩ liền làm, trong lúc chờ cho các nguyên liệu khác hong khói cho thật khô, Hiếu đã tỏ ý với tộc trưởng muốn nhờ các cô các chị trong tộc đến giúp một tay để bện sợi làm dây và được tộc trưởng đồng ý.
Rất nhanh ngoài các thanh niên trai tráng đang hì hục dùng đá cạnh sắc để vót tỉa các thanh tre và tấm sừng thì một bên khác lại có những người phụ nữ đang theo sự hướng dẫn của Hiếu mà làm việc rất tỉ mỉ.
Vỏ cây bóc ra được ngâm trong nước một khoảng thời gian, sau đó lại tước phần sợi trắng ở mặt trong của vỏ cây ra, gộp lấy những sợi trắng đó mà se lại với nhau để hình thành nên một sợi dây hoàn chỉnh. Để tăng thêm độ săn và bền cho sợi dây, Hiếu còn hướng dẫn cho đám phụ nữ dùng mỡ động vật vuốt dọc theo đoạn dây đó, vuốt thật nhiều cho đến khi dây ngả sang màu đen sẫm thì dừng lại. Lúc này mỡ đã ngấm sâu vào dây, làm tăng khả năng chịu lực cho sợi dây rồi nên có thể dùng nó để làm dây cung mà không lo bắn không có lực hay mới bắn mấy phát đã bị đứt dây.
. . .
Một tuần chuẩn bị, các nguyên liệu có vẻ như đã khô hoàn toàn, dây cung cũng được làm ra rất nhiều . Hiếu lúc này ngồi giữa một nhóm rất đông người mà dõng dạc nói lớn.
- Các anh các chú đang có mặt tại đây xin hãy chú ý kỹ những gì ta sắp nói và làm ra đây. Những ngày vừa qua chúng ta đã tốn không ít thời gian và công sức để tìm và thu thập đủ nguyên liệu chế tạo v·ũ k·hí, mục đích thì ai cũng rõ, vì một Lạc Việt bình yên và vì chuyện của Cóc nên chúng ta phải chuẩn bị trước cho các tình huống nguy hiểm sau này.
Nghỉ một chập, Hiếu cầm lấy những thanh tre và sừng bên cạnh giơ lên, nhìn mọi người rồi nói tiếp.
- tộc trưởng chắc đã nói cho mọi người biết rồi, v·ũ k·hí cung tên này là một loại mới khác xa với các dụng cụ đá chúng ta đang sử dụng. Ngay cả ta có chút hiểu biết về nó, được tộc trưởng giao cho chức trách quản lý công đoạn này thì ta cũng không dám vỗ ngực tự đắc được, cái này ngoài hiểu biết ra thì phải xem thiên phú của mọi người nữa. Bây giờ hãy nhìn kỹ, ta làm đến đâu sẽ giải thích đến đó, mọi người xem qua một lần rồi bắt đầu tự làm cho mình một cây cung.
- Được, ngươi cứ làm, bọn ta ở đây sẽ chú ý thật kỹ không bỏ sót bước nào!
Mọi người xung quanh đáp lời Hiếu khẽ gật đầu rồi sẵn trên tay cầm một thanh tre liền tiến hành đem đi hơ lửa cho nóng, vừa đưa qua đưa lại hơ trên đống lửa, hắn vừa dùng lực nhấn nhấn tạo độ cong cho hai đầu thanh tre. Tay làm chuẩn xác từng chút, hắn ân cần giải thích.
- Cung tên có cấu tạo ba phần chính là thân cung, dây cung và mũi tên, cái ta đang làm là phần thân cung. Thân cung được uốn chỉnh, tạo hình độ cong như thế này thì gọi là thuần cung. Chú ý, lúc làm mọi người đừng để trong lửa lâu quá mà cháy mất thanh tre....A! còn một điều nữa, trước khi tạo hình mọi người nên xác định phần tay cầm và cánh cung trước nhé, công đoạn đấy khá quan trọng, ta quên mất đấy!
Nói xong thì vừa lúc Hiếu giơ lên thanh tre mà ngắm nghía, thân cung hắn làm như thế này cơ bản đã có thể dùng được rồi. Tay cầm và cánh cung trước đó hắn đã xác định được, chỉ là quên mất chưa nói cho những người xung quanh đây nghe thôi, giờ nói ra cũng không muộn.
Thân cung thẳng tắp, hai đầu cánh cung hơi cong lên, mỗi đầu cánh cung cũng đã được khấc khuyến, nạo rãnh bo tròn nhẵn mịn các cạnh để giữ dây cung và tránh cho dây không bị đứt.
Hiếu tay làm không ngừng, miệng cũng không quên liến thoắng giải thích từng công đoạn các bước mà mình đang làm, nhờ đó mọi người tập trung bên đống lửa bập bùng, mắt nhìn lúc tỏ lúc mờ nhưng cũng có thể đại khái nghe hiểu được cách làm và công dụng để làm gì. Chỉ là lần sau đến lúc tự mình làm vẫn phải cần có người cạnh bên để chỉ giúp thêm.
. . . . . . . . . .
* đơn vị đo cân: ở nước ta ngày xưa đơn vị đo 1 cân = 8 lạng. Nhưng trong truyện mình viết, để dễ dàng quy đổi thì cứ cho 1 cân = 5 lạng cho dễ tính toán ( chủ yếu là mình lười, ngu toán nên vậy thôi :)) .