Chương 56: Không Tặc
Sau đó là tiếng vỗ tay của rất nhiều người có mặt trong đại sảnh. Tiếp đó Lý Mỹ Nhân giới thiệu sơ qua về quy tắc đấu giá... cho những người lần đầu tham gia đấu giá được biết, rồi cuối cùng mới bắt đầu chính thức buổi đấu giá:
-Không nói nhiều thêm nữa, tiếp sau đây tôi sẽ giới thiệu đến mọi người vật phẩm đấu giá đầu tiên “Ngọc Hoa Tán”. Đây là loại thuốc bột trị thương, chỉ cần bôi vào v·ết t·hương lập tức có thể cầm máu và giảm đau nhanh chóng. Hơn hết, nếu là v·ết t·hương nhỏ thì chỉ trong vòng vài tiếng là có thể liền trở lại. Có thể coi là thần dược trị thương được tìm thấy trong một di tích cao cấp. Bình ngọc trong tay tôi có mười viên, giá khởi điểm năm mươi yêu hạch bậc bốn.
Phải biết ở thời điểm hiện tại, người ra ngoài săn g·iết yêu ma, yêu thú, xác sống b·ị t·hương rất nhiều. Cho nên b·ị t·hương vong là chuyện thường ngày ở cái thời đại này.
Mà thuốc trị thương bình thường căn bản không đủ dùng đừng nói đến loại thuốc bảo mệnh như Ngọc Hoa Tán này. Vương cũng có thuốc trị thương mua được bên trong Thú Tràng nhưng nó chưa có dùng thử công hiệu như thế nào.
Nhưng có lẽ cũng không thua kém gì loại thuốc này, cho nên không cần thiết phải mua. Thế nhưng những người khác thì dường như ai cũng đỏ mắt thèm thuồng.
Giá cả được đẩy cao đến hơn hai trăm viên yêu hạch bậc bốn mới dừng lại. Tiếp sau đó đấu giá những món đồ như binh khí, công pháp... Tất cả đều không làm Vương thấy hứng thú.
-Tiếp sau đây sẽ đấu giá một món đồ mà chắc hẳn mọi người cũng đã nghe thương hội Nam Phong chúng tôi giới thiệu qua. Vâng, không sai, đó chính là vong tay không gian Linh Lung.
Nói rồi, Lý Mỹ Nhân kéo tấm vải đỏ trên khay ra, một cái vòng tay tinh xảo có đính một viên đá màu lục đẹp tuyệt vời hiện ra trước mắt mọi người.
Nói đến đây Lý Mỹ Nhân dừng lại một chốc, rồi nhìn ánh mắt mọi người ở đây một vòng. Ánh mắt ai cũng sáng ngời đặt biệt là những cô gái có sức chiến đấu mạnh mẽ. Thấy mọi người ồn ào trao đổi, Lý Mỹ Nhân hài lòng dùng búa gõ một cái để mọi người yên lặng trở lại rồi mới nói tiếp:
-Đây là vòng tay không gian chứa đồ có diện tích một mét khối. Mặc dù không thể chứa vật sống nhưng có thể chứa đựng thức ăn và những đồ dùng khác. Thức ăn để trong không gian này sẽ không bị hỏng hốc. Và đặc biệt là nếu để v·ũ k·hí bên trong đó, lúc chiến đấu có thể lấy ra xuất kì bất ý làm cho đối thủ bất ngờ. Thử nghĩ xem trong lúc chiến đấu gay cấn, trong tay đột nhiên xuất hiện thêm một thanh kiếm đâm lên người đối thủ. Như vậy đối thủ của các vị có mấy phần né tránh được.
Nghe Lý Mỹ Nhân nói ra những điều trên làm cho Vương cũng có chút sững sờ. “Cmn, thì ra còn có thể dùng vòng tay chứa đồ theo cách đó.”
Không chỉ riêng gì nó, những người khác cũng không mấy ai nghĩ tới.
Bọn họ chỉ chú ý tới vẻ đẹp và công dụng chứa đồ của nó, chứ mấy ai nghĩ ra việc dùng để chiến đấu như này đâu.
Không khí bắt đầu bùng nổ lên, từng tiếng thán phục không ngừng. Sau đó Lý Mỹ Nhân chờ mọi người bàn tán trong chốc lát thì mới tiếp tục nói:
-Phải biết trong thành Đại Nam hiện tại cũng chỉ có ba cái vòng tay có chức năng tương tự. Cho nên giá khởi điểm của vòng tay không gian Linh Lung là hai nghìn yêu hạch bậc bốn, hoặc hai mươi yêu hạch bậc năm. Mỗi lần tăng giá không dưới một trăm yêu hạch bậc bốn hoặc một yêu hạch bậc năm. Đấu giá bắt đầu.
Cái giá hai nghìn yêu hạch bậc bốn không phải con số nhỏ, còn yêu hạch bậc năm bây giờ chỉ là hàng hi hữu. Bởi chỉ có những người cấp bậc quân chủ mới đủ sức tiêu diệt yêu thú hoặc yêu ma bậc năm.
Cho nên con số hai mươi yêu hạch bậc năm là con số rất khủng kh·iếp ở thời điểm hiện tại. Có rất nhiều người muốn mua vòng tay này thế nhưng con số hai nghìn yêu hạch bậc bốn đủ làm họ chùng bước.
-Hai nghìn một trăm yêu hạch bậc bốn.
Đúng lúc này có một người trung niên ra giá. Người này dáng người to lớn, ánh mắt sắc bén như đao, trên người có một khí thế hơn người không thể nào giấu được.
Dáng ngồi thẳng tắp, là người ngồi bàn bên cạnh bàn của Vương. Nó đưa mắt nhìn người này một cái rồi cũng không nhìn nhiều. Vì mặc dù người này có khí thế rất mạnh nhưng so với nó thì còn kém xa.
Nhưng những người khác thì không có thế, có người ồ lên kinh ngạc:
-Thành chủ thành Thiên Vân, Nhậm Hồng Viêm.
Một người khác cũng nói thêm:
-Thì ra là Hoả Vương Nhậm Hồng Viêm, hèn gì có thể sở hữu nhiều yêu hạch bậc bốn như vậy. Nghe nói dị năng hoả viêm của ông ta có sức phá huỷ vô cùng kinh khủng, có thể tiêu diệt cùng lúc vài trăm yêu thú bậc bốn.
-Ừa, nếu có được dị năng mạnh mẽ như ông ta thì tôi cũng có khả năng mua vòng tay kia rồi.
Một người khác nghe vậy chế giễu nói:
-Thôi đi, ông đừng có nằm mơ nữa. Cho dù sở hữu năng lực đó mà cấp độ không đủ thì chỉ có đi nhóm lửa cho người ta thôi, chứ ở đó mà đòi đánh với yêu thú bậc bốn.
Những người khác nghe vậy âm thầm cười. Mà lúc này lại có thêm những người khác lục đục đấu giá:
-Ba nghìn hai trăm viên.
-Ba nghìn năm trăm viên.
...
Mà những người đấu giá đều có người nhận ra. Mặc dù ở thời điểm hiện tại công nghệ thông tin không còn nữa nhưng tin tức truyền miệng cũng không phải dạng vừa. Cho nên những cao thủ ở gần đây đều bị nhận ra.
Cuối cùng đấu giá kết thúc với phần thắng thuộc về một người đàn ông tên Đoàn Văn Khải, một vị Quân Chủ có lãnh địa bên cạnh lãnh địa của thành Đại Nam.
Không lâu sau đó, cách thành Đại Nam hơn ba trăm cây có một đám người quần áo màu lam ở trên trên phi thuyền trên không trung hướng về phương bắc. Những người này đang trên đường trở về lãnh địa của mình. Đám người này là Quân Chủ Đoàn Văn Khải.
Phi thuyền này ông ta có được bên trong một di tích cực hiếm, thứ này được khởi động bằng tiên thạch nhưng sau khi cải tiến thì có thể dùng yêu hạch hoặc các nguồn năng lượng khác thay thế.
Tuy tiêu tốn khá nhiều nhưng tốc độ bay khá cao. Lại có trận pháp phòng ngự cấp thấp có thể chống lại sức công phá của các loại yêu thú biết bay cấp thấp.
Trên phi thuyền mọi người đang cười nói vui vẻ vì thắng được đấu giá vòng tay Linh Lung vừa rồi.
Nhưng vào lúc này, một đám lửa từ phía sau lao nhanh đến, “ầm ầm” nổ tung bên trên trận pháp phòng ngự sơ cấp.
-Có địch t·ấn c·ông.
Mặc dù trận pháp vẫn còn nhưng chấn động làm cho phi thuyền lắc lư không nhẹ. Những người trên thuyền phản ứng lại rất nhanh, những người có khả năng bay lượn liền lao ra chặn đánh.
Mà phía đối diện là mấy chiếc trực thăng bay nhanh đến, những người trên đó đều mặc áo đen và đeo mặt nạ kỳ quái.
Một người cầm loa hét lớn:
-Khải đầu heo, mau để vòng tay Linh Lung lại, tôi sẽ tha cho ôngmột mạng.
Nghe được như vậy Đoàn Văn Khải tức giận lao ra, trên lưng ông đeo một dụng cụ bay, bay thẳng đến hướng đối diện với bảy chiếc trực thăng hét lớn:
-Đám đầu trộm đuôi c·ướp tụi mày có bản lĩnh thì đến mà lấy.
Sau đó ông ta không chần chừ mà cầm lấy một lá phù ném ra, trong miệng lẩm nhẩm chú ngữ gì đó. Sau đó một nguồn năng lượng khổng lồ từ lá phù kia bay ra. Đó là Kim Quang Chú toả ra những chùm ánh sáng màu vàng sắc bén như dao lao về hướng những kẻ mặc áo đen.
HẾT CHƯƠNG