Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đoạt Mệnh Đường Lang

Chương 55: Kết Thúc Rèn Luyện




Chương 55: Kết Thúc Rèn Luyện

Dùng cách cũ, Hằng bắn tiễn dẫn dụ từng con yêu ma ra để tập kích. Nhưng do hồi hộp hay sợ hãi mà mũi tên trượt qua một bên rồi lao thẳng tới con yêu ma khổng lồ kia.

Con yêu ma lập tức gào thét lên, âm thanh chói tai khiến cho lòng người sợ hãi. Sắc mặt Hằng trở nên trắng bệch khi con yêu ma kia đang trợn trừng nhìn mình.

Những người khác cũng không khá hơn bao nhiêu, chỉ có mình Vương là còn bình tĩnh nhìn lấy thế cục trước mắt. Vương cảm thấy đám người đã không còn đủ sức đánh g·iết với những con yêu ma này cho nên đi lên trước vài bước nói.

-Mấy cô cậu nhanh chóng xử lý con yêu ma khổng lồ đi nhé. Mấy con lính lác khác cứ giao cho tôi.

Nói rồi nó nhảy lên, né qua con yêu ma khổng lồ rồi lao lên cản đường những con yêu ma khác đang lao tới đây. Bốn người kia cũng lấy lại một chút bình tĩnh tiến hành công kích con yêu ma khổng lồ kia.

Vẫn trận thế cũ, ba người cận chiến là Duy, Thuỳ và Vũ vây lấy đối thủ của mình, còn Hằng thì đứng từ xa bắn tỉa. Thế nhưng sức t·ấn c·ông của con yêu ma khổng lồ kia vô cùng to lớn cùng với sức phòng ngự cực mạnh.

Đòn t·ấn c·ông của bốn người không làm khó được nó. Nó cầm đại đao rỉ sét chém tới, khí kình phả vào mặt khiến cho cả đám sợ hãi.

Trong lúc những người khác né tránh thì Trần Anh Vũ cầm kiếm đón đỡ một đao này. Âm thanh kim loại v·a c·hạm chói tai vang lên, thằng nhỏ bị nó chém trúng, lực đạo đè ép thanh kiếm lên ngực rồi đẩy văng ra xa mấy mét.

Cũng may thanh kiếm khá cứng cáp cho nên không có bị phá huỷ mà chống đỡ được một chút.

Ba người còn lại thấy vậy thì vô cùng hoảng sợ. Nhưng lúc này yêu ma khổng lồ kia không có cho bọn họ cơ hội suy nghĩ nhiều, nó vung đao chém về một người khác.

Minh Thuỳ thấy nó vung đao về phía mình thì không dám đối cứng mà tung người né sang một bên. Sau đó thuận thế đưa đao chém về phía chân nó.

Mặc dù lợi dụng thời cơ vô cùng tốt, nhưng sức mạnh của cô bé không chặt đứt được chân con yêu ma khổng lồ kia mà chỉ để lại một vết cắt nhỏ.

Duy thấy vậy cũng lập tức phối hợp, thằng bé nhảy lên cao đập một thương xuống đầu con yêu ma khổng lồ. Thế nhưng tốc độ con yêu ma không hề chậm chút nào, nó trở tay chộp lấy cây thương của thằng bé.



Cây thương quá nhỏ bé so với thân hình to lớn của yêu ma. Nó cầm thương vung mạnh, Duy và cả cây thương bị nó ném ra xa xa đập vào trên vách tường không rõ sống c·hết.

Trong lúc đó, mũi tên của Hằng cũng đã bắn tới trên người nó, thế nhưng không hề gây ra được v·ết t·hương chí mạng nào. Cô bé vội vã chạy sang chỗ Duy để kiểm tra thương thế của cậu.

-Này, ông làm sao rồi? Còn sống không?

Mặc dù b·ị t·hương khá nặng, nhưng vẫn không nguy hiểm tới tính mạng, Duy than một tiếng nói :

-Còn chưa c·hết được, nhưng tôi b·ị t·hương rồi, không thể chiến đấu tiếp được.

-Vậy ông uống thuốc trị thương rồi ngồi ra xa một chút.

-Bà cũng cẩn thận chút.

-Ừa. Biết rồi.

Hằng nói xong thì kéo Duy sang một góc để cho cậu nghỉ ngơi, còn mình thì đi ra hỗ trợ hai người kia. Mà trong lúc đó, Minh Thuỳ và Vũ chỉ có thể né tránh và kéo con yêu ma kia rời xa nơi này một chút chứ không hề dám t·ấn c·ông nữa.

Về phía Vương thì nó đã diệt gọn đám yêu ma khác, lúc quay lại thì vừa trông thấy Duy bị ném bay. Nó thở dài, đúng là làm v·ú em không hề dễ mà, vừa quay đầu là tụi nhỏ đã bị hành cho ra bã rồi.

Tuy vậy bây giờ còn chưa phải lúc nó ra tay, cho nên chỉ đi đến chỗ Duy b·ị t·hương rồi quan sát. Thấy v·ết t·hương không đáng ngại thì không quan tâm nữa mà chỉ đứng quan sát ba người còn lại chiến đấu.

Trận chiến của tụi nhóc vẫn tiếp tục diễn ra.

Bây giờ tụi nó không dám đối đầu chính diện với yêu ma khổng lồ kia nữa mà chỉ né tránh rồi lợi dụng thời cơ để phản công, dần dần mài c·hết con yêu ma kia.



Một lúc lâu sau con yêu ma khổng lồ kia cũng bị ba đứa nhỏ giải quyết. Mặc dù có nhiều lúc sắp bị yêu ma kia ra đòn chí mạng thì đều được Vương ra tay hoá giải. Nhưng sau khi g·iết được nó, ai cũng thấy tự hào và vui vẻ.

Cả bọn nằm dưới đất thở hồng hộc, mặc dù vậy trong mắt chúng đều chút ánh sáng rạng ngời. Mặc dù Duy không có tham gia nhưng cũng nở nụ cười đi tới chỗ ba người.

Lúc thu dọn rời khỏi bí cảnh, Hằng đi đến gần Vương nhỏ giọng nói :

-Cám ơn giám thị Vương. Lúc nãy đã giúp đỡ tụi em.

-Việc nên làm thôi, không cần cám ơn.

Vương lạnh nhạt đáp, quả thực nó cũng không quá để ý đến việc này. Hằng nghe nói thế thì mỉm cười.

-Nhưng dù thế nào thì giám thị Vương cũng giúp đỡ tụi em rất nhiều. Về thành rồi tụi em mời thầy ăn tối nhé.

-Để trở về thành rồi nói.

-Vâng.

Công việc cũng không có gì đặc biệt, mọi người thu thập xong ma hạch, nghỉ ngơi một chốc là bắt đầu đi trở về. Hai tháng sau thì có thể quay trở lại đây thu hoạch một lần nữa. Đây là một trong những nguồn tài nguyên nhỏ của học viện ở thời điểm hiện tại.

Việc của Vương đã xong, còn lại báo cáo này kia đều được giao cho tụi nhỏ làm vì nó lười động đến mấy thứ râu ria này. Đám nhỏ lúc này đâu còn dám hó hé với nó nữa nên chỉ ngoan ngoãn đi làm.

Bên trong thành Đại Nam, Mai lại mang đồ ăn đến chỗ Vương chờ nó. Vừa về tới thì đã thấy cô bé ngồi chờ ở trong sân rồi. Hai người ngồi dùng bữa ở trên bàn đá dưới một gốc cây Dã Hương trong sân.

-Tối mai đại ca có đi đấu giá hội không?



Nghe Mai hỏi Vương mới nhớ là tối nay còn đi xem nên gật đầu nói :

-Đi xem một chút.

-Vậy tối mai em qua đón đại ca.

-Ừm.

Tối hôm sau, hai người đi đến chỗ Nam Phong thương hội thì được nhân viên dẫn đến một cái bàn khách quý trên tầng. Nơi này có thể dễ dàng quan sát cũng như không lẫn lộn với những khách thông thường ở bên dưới.

Mặc dù lần đầu tiên đến một hội đấu giá nhưng Vương không cảm thấy có gì đặc biệt, bởi kiếp trước nó cũng từng xem qua ti vi vài lần rồi.

Trên bàn Vương ngồi có một ít hoa quả, trà, bánh, bên cạnh còn có một nữ nhân viên xinh đẹp phục vụ.

-Chị ơi, lấy cho em chút nước ngọt được không, em không uống trà được.

Nghe Vương nói, cô nhân viên kia lễ phép đáp lời rồi đi lấy nước ngọt mà nó yêu cầu. Mai cũng chọn một loại khác để cô ta mang lên cùng lúc. Ở thời điểm hiện tại nước ngọt đang là mặc hàng hiếm có, rất có thể trong thời gian sắp tới sẽ không kiếm ra được nữa.

Nên chỉ có những vị khách cao quý của thương hội mới có được ưu đãi này. Thêm nữa nước đá chỉ có thể tạo ra bằng dị năng hoặc kỹ năng hệ băng.

Nhưng mà dị năng hay kỹ năng hệ băng đều cực kỳ hiếm có. Cả thành Đại Nam cũng không có bao nhiêu người sở hữu, mà tất cả đều được phủ thành chủ quản lý nghiêm ngặt, phục vụ cho toàn thành.

Ít lâu sau buổi đấu giá mở màn, người chủ trì là một chị gái cực kì xinh đẹp, mặc trên người chiếc váy màu lam tinh tế. Vừa tôn lên dáng ngọc lại không quá hở hang táo bạo.

Nhưng lại khiến cho cánh đàn ông không thể nào rời mắt, cả các cô gái cũng không thể nào ghét bỏ. Phối hợp với âm thanh ánh sáng khiến cho cô ấy trở thành trung tâm không thể nào nổi bật hơn được nữa. Cô cầm lên một cái mic, rồi giọng nói truyền cảm truyền ra bốn phía.

-Xin chào mừng các vị khách quý đến với buổi đấu giá của thương hội Nam Phong chúng tôi. Tôi là Lý Mỹ Nhân là người đại biểu cho thương hội Nam Phong chủ trì buổi đấu giá lần này. Rất mong sự chiếu cố của tất cả các vị quý khách có mặt tại phòng đấu giá hôm nay.

Hết Chương