Chương 45: Độ Thiên Kiếp
Ngay sau khi ra khỏi Không Gian Thần Bí kia, bọ ngựa nhìn xung quanh thì đã không một bóng người. Cũng không có một yêu thú bậc năm nào cho nó lấy yêu hạch.
Dùng tay chóng cằm suy nghĩ thì nó phát hiện mình đã không còn ở hình dáng bọ ngựa nữa rồi.
-A… haha. Mình vậy mà hóa thành hình người rồi. Haha...
Lần đầu tiên sau khi sống lại nó dùng được tiếng mẹ đẻ trực tiếp hét to vui sướng. Nhưng mà hét xong thì nó lại cảm thấy có chút vô lực.
Hóa hình người là thật nhưng mà nhìn cái bộ dáng trẻ con này thì cũng làm cho nó hơi nhức đầu rồi. Lúc này cậu ta lại cảm nhận mình sắp phải hứng chịu thiên kiếp nên có chút hốt hoảng.
Nhưng mà từ sâu trong ý thức nói cho cậu ta biết ở đây là tiểu thế giới cho nên pháp tắc không đầy đủ. Nếu độ kiếp ở đây thì sẽ khó đạt được thành tựu.
Cậu ta nhìn về tấm bia đá, ở đó có một cái điện thoại, một cái vòng và một cái ngọc phù. Không cần suy nghĩ cậu đã chạy đến nhận chủ cái vòng rồi đặt vào khe cắm. Do một lần làm công việc tương tự nên không có chút nào khó hiểu.
Cậu đem số điểm tích lũy đổi một số đồ vật linh ta linh tinh, sau đó mới cầm điện thoại lên xem nhưng mà điện thoại đã cạn pin rồi. Cậu đem mấy thứ linh tinh đó mang lên người rồi chọn lập tức rời khỏi Thú Tràng quay trở về Ngũ Hành Thế Giới.
Ánh sáng lóe lên cậu xuất hiện ở bên ngoài lúc trước. Ở đây bây giờ đã không có một bóng người, chỉ có một vùng trời u ám yên tĩnh đến lạ.
Ánh mắt của cậu ta bây giờ có thể nhìn xa mấy kilomet vậy mà không phát hiện bóng dáng của một người nào. Chỉ thấy vài con xác sống cùng yêu thú cấp thấp đang lang thang bất định.
Lúc này kiếp vân đã hội tụ ngay ở trên đỉnh đầu, cậu ta đưa tay lên, trong tay lập tức xuất hiện hai thanh liêm đao hình dáng tương tự như cánh tay của cậu khi ở dạng bản thể trước đây.
Bên trên có hai hàng cổ tự, hiển nhiên đây là v·ũ k·hí bổn mệnh của cậu. Yêu thú khi hóa hình thường sẽ chọn một bộ phận trên cơ thể chúng luyện hóa thành v·ũ k·hí bổn mệnh.
Vũ khí bị hủy thì chúng phải chịu phản phệ nghiêm trọng thậm chí tu vi không có cách nào tiến thêm. Sức mạnh cũng bị giảm xúc rất nhiều.
Cậu ta chọn phần cánh tay của mình luyện hóa thành liêm đao. Vì nó đã quen thuộc sử dụng thứ này rồi, cộng thêm phù hợp với kỹ năng Song Trảm Phá Thiên Quân của nó nữa.
Hai thanh liêm đao được nó đặt tên là Tuyệt Sát.
Hai tay cầm v·ũ k·hí tỏa ra khí tức sắc bén chờ đợi lôi kiếp hạ xuống.
Mặc dù vậy nhưng trên người không mảnh vải che thân của một thằng nhóc ba bốn tuổi làm cho người nhìn thấy không khỏi buồn cười.
Lúc này kiếp vân đã hội tụ đùng đùng trên đầu cậu ta, từng đám mây đen cuồn cuộn từ bốn phương tám hướng hội tụ về đây. Lôi kiếp nhộn nhạo bất cứ lúc nào cũng bổ xuống trên người cậu.
Cảnh tượng vô cùng hoành tráng này từ ở xa hàng nghìn kilomet vẫn có thể nhìn thấy được. Đã có vài yêu thú và xác sống bậc cao đều đã chú ý đến cảnh tượng nơi này.
Cậu ta không hề sợ hãi đạp không mà lên, phía sau mọc ra hai cánh bay thẳng bầu trời đón tiếp lôi kiếp.
Một lúc sau, một đạo lôi kiếp thô to ầm ầm đánh xuống với tốc độ nhanh như tốc độ ánh sáng. Cậu ta chỉ kịp dùng Tuyệt Sát đón đỡ lôi kiếp. Một trảm tuyệt luân xé rách bầu trời v·a c·hạm với lôi kiếp phát ra âm thanh vang vọng trời đất.
Lôi kiếp tan đi, nó đã thành công độ qua một đạo lôi kiếp đầu tiên.
Vốn là yêu thú mà lại nghịch thiên mà đi nên lôi kiếp của nó mạnh mẽ hơn lôi kiếp của tu sĩ loài người khá nhiều. Còn nếu là ma tộc hoặc quỷ tộc thì lôi kiếp sẽ càng khủng bố hơn.
Chỉ có linh bảo thiên địa sản sinh tu luyện mới là dễ dàng nhất, được thiên ý chấp nhận nên không phải chịu lôi kiếp hay bình cảnh.
Chỉ là ban đầu tốc độ tu luyện của bọn chúng cũng là chậm chạm nhất, đến khi hoá hình thì mới chuyển biến. Còn tu luyện nhanh nhất dĩ nhiên là ma tộc.
Ngay sau đó, tia lôi kiếp thứ hai uy lực lớn hơn đánh xuống, cậu ta lại dùng Tuyệt Sát chém ra Song Trảm Phá Thiên Quân đối chọi lại lôi kiếp. Lần này lôi kiếp mạnh mẽ xuyên qua Song Trảm Phá Thiên Quân.
Nhưng năng lượng cũng đã suy giảm nên không gây ảnh hưởng nhiều đến bọ ngựa chỉ làm cho nó đầu choáng mắt hoa, tay chân có chút run rẩy.
Mà tia lôi kiếp cuối cùng lại càng khủng bố. Gọi là một tia nhưng sự thật là cả một đám lôi kiếp nhập làm một hình thành một thanh lôi kiếm khổng lồ đánh thẳng vào thân hình nhỏ bé của nó.
-Đây là lôi kiếp cái quỷ gì. Rõ ràng là muốn g·iết người mà!
Tuy nói vậy nhưng cậu ta cũng không dám thả lỏng mà cắn răn dùng toàn lực chống trả lại lôi kiếp. Song Trảm Phá Thiên Quân chém ra mấy lần để chống chọi lại lôi kiếm khổng lồ kia.
Nhưng không thể phá vỡ được lôi kiếm, lôi kiếm còn to lớn nhanh chóng đâm lên người nó. Toàn thân của nó b·ốc k·hói đen, vài ba sợi tóc trên đầu vậy mà đã dựng đứng cả lên, một mùi thịt cháy nhanh chóng lan ra.
Thằng nhóc đang hiên ngang đứng giữa trời cao, đùng một cái bị lôi kiếp đánh cho cháy đen và hãm sâu vào lòng đất sống c·hết không rõ.
Lần đầu chạm trán lôi kiếp làm cho cậu có nhận thức mới. Lờ mờ cảm ứng được sự tồn tại của pháp tắc lôi điện. Nhưng với cảnh giới hiện tại thì nó không tài nào lĩnh ngộ được, mà đây cũng không phải lĩnh vực quen thuộc của tộc Đường Lang.
Thêm phần may mắn là nó đã quen với nhiệt độ cao cho nên nó vẫn cảm thấy khá ổn, b·ị t·hương cũng không quá nặng.
Cộng thêm sau khi lôi kiếp tán đi một phần linh khí tinh thuần theo lôi kiếp tiến vào cơ thể giúp cho nó củng cố cảnh giới Tiên Nguyên cảnh tầng thứ nhất. Trên đầu nó xuất hiện một vùng không gian u ám, không gian bạo liệt rạn nứt ầm ầm như muốn sụp đổ bất cứ lúc nào.
Dù rằng không gian bạo liệt và u ám không hợp với hai từ tiên cảnh nhưng đây là tiên cảnh mà cậu ta ngưng tụ ra được khi đạt đến Tiên Nguyên Cảnh.
Mà huyết mạch cũng được kích phát ngay sau đó, trong đầu nó xuất hiện thêm một số ký ức xa xưa. Lần này không có thông tin công pháp mới mà chỉ có thêm kỹ năng mà thôi. Nhưng quan trọng nhất là thông tin về dòng chữ cổ xuất hiện trên tay nó.
Nghe nói ở thời đại sơ khai ban đầu chỉ có ba ngàn vị cổ thần nằm giữ ba ngàn đại đạo. Sức mạnh của cổ thần là không thể nào đo lường được.
Thế nhưng không biết vì lí do gì, bọn họ nảy sinh mâu thuẫn rồi tự chiến đấu với nhau. Cuộc chiến kinh thiên động địa này được biết đến với cái tên Thần Chiến đầu tiên.
Mà ở thời đại này có một chủng tộc gọi là tộc Đường Lang bọn họ có ba cổ thần trong tộc. Mỗi vị cổ thần trên người có một loại cổ tự khác nhau.
Ba cổ thần của tộc Đường Lang cũng tham gia Thần Chiến. Bọn họ kết hợp với chín cổ thần khác đánh đâu thắng đó vậy mà dần dần dành lấy chiến thắng chung cuộc. Cuối cùng Thần Chiến cũng kết thúc với sự lãnh đạo của mười hai cổ thần này.
Nhưng mười hai cổ thần sức mạnh ngang nhau không ai chịu nhường ai cho nên không thể thống nhất được với nhau. Mười hai vị cổ thần vậy mà phân chia nhau ra tự mình xưng là Thần Vương.
Cuối cùng mười hai vị Thần Vương bị một cổ thần nắm giữ thời gian đại đạo đánh bại và thống nhất mười hai giới vực. Người này tự xưng là Thần Đế Vô Thiên. Không biết bằng cách nào trên người vị Thần Đế này lại có mười hai cổ tự, ông ta nắm giữ mười hai đại đạo khác nhau tính cả không gian đại đạo.
Mà trên tay bọ ngựa nhỏ mỗi bên có sáu chữ cổ. Hai bên có mười hai chữ vậy mà vừa hay lại trùng hợp với mười hai chữ cổ của tất cả các vị Thần Vương.
Mà hiện giờ có hai chữ cổ trên tay cậu đã lờ mờ phát sáng. Hai chữ cổ này là đại diện cho Sinh Mệnh và Không Gian.
Từ bên trong thông tin truyền thừa, bọ ngựa đã học được cách khống chế không gian pháp tắc. Từ đó cũng biết được là không gian thần bí hôm trước là không gian gắn kết với chữ cổ đại diện cho Không Gian chi đạo.
Chỉ cần đạt đến Tiên Nguyên cảnh là có thể trực tiếp ra vào không gian đó. Khi cậu ta tiến vào bên trong vùng không gian đó thì bên ngoài cổ tự sẽ hóa thành một hạt ánh sáng phiêu lãng vào bên trong không khí cho đến khi cậu ra lại bên ngoài.
Hết Chương