Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đoạt Mệnh Đường Lang

Chương 30: Toàn Bộ Phát Huy




Chương 30: Toàn Bộ Phát Huy

Lam còn chưa kịp nhìn thấy nhưng ở bên trong lồng băng, Thiên Thanh đã thấy trước, cô bé hét lên:

-Chị Lam cẩn thận.

Sau đó, Thiên Thanh vận dụng uy lực cao nhất của tinh thần công kích t·ấn c·ông con bọ ngựa to kia. Nó bị sựng lại khoảng một giây nhưng cũng đủ để Lam phản ứng lại.

Cô tung người né sang một bên, Phá Pháp Thương đâm thẳng vào người bọ ngựa to kia. Khí kình kinh khủng thẳng tiến không lùi hướng thẳng đầu nó lao tới.

Con bọ ngựa to kia vừa kịp tỉnh táo sau đòn công kích tinh thần của Thiên Thanh thì mũi thương đã đâm tới đầu của nó. Nhưng lúc này thân thể của nó quỷ dị nhích sang một bên để lại một tàn ảnh.

Thương của Lam đâm vào khoảng không. Linh lúc này cũng phản ứng lại, cô di chuyển cực nhanh đến bên cạnh Lam rồi dùng đoản kiếm chém tới cổ con bọ ngựa to kia.

Nhưng nó lại quỷ dị né tránh thêm lần nữa, ánh mắt sắc bén nhìn lấy hai người. Sau đó dưới ánh mắt của tất cả mọi người, bóng hình nó nhoè đi rồi biến mất.

-Cẩn thận, nó biết ẩn thân. Thanh em cảm ứng xem có thấy nó ở đâu không.

Linh la to sau đó tung đoản kiếm chém ra khí kình vào vị trí vừa rồi của nó nhưng lại rơi vào khoảng không. Nó đã không còn ở đó nữa rồi. Có vẻ như con bọ ngựa to này mạnh hơn hai con xuất hiện lúc đầu rất nhiều.



Lúc này, một con bọ ngựa to ở phía khác đã chém vỡ lồng băng mà Băng Tâm tạo ra. Linh và Lam tập trung ở phía còn lại nên không kịp di chuyển sang hỗ trợ.

Đám người ở bên trong lồng băng hết hồn hết vía nhìn con bọ ngựa kinh khủng kia. Đứng trước mặt nó là Thiên Thanh, dù đã trải qua nhiều lần chiến đấu với yêu thú nhưng lần này chạm mặt với ánh mắt của nó khiến cho cô bé có cảm giác kinh hoảng vô cùng.

Con bọ ngựa to giơ cánh tay lên chuẩn b·ị c·hém xuống mà cô bé còn không biết vận dụng dị năng chống lại mà chỉ đứng đó không cử động.

Nhưng vào lúc cái tay sắc bén của nó chém xuống được một nửa thì bỗng nhiên bị một thanh đao chặn lại. Thì ra Đào đã ra tay, cô bé cầm thanh đao to đỡ lấy đòn công kích này của nó.

Thế nhưng thanh đao không chống cự lại được mà rạn nứt. Thấy vậy cô bé vội né ra, những người khác cũng đã kịp thời kéo Thiên Thanh sang một bên khác.

Băng Tâm thúc dục dị năng tạo ra một bức tường băng dày chặn con bọ ngựa to kia ở bên ngoài. Liên thì thúc dục dị năng của mình đọc ra chú ngữ gia trì cho bức tường kia khiến nó cứng rắn hơn.

Dị năng của Liên khá đặc biệt có thể chúc phúc giúp cho người hoặc vật phẩm được chúc phúc có thể tăng cao lực công kích cũng như phòng ngự thêm gấp rưỡi.

Ngoài ra còn có thể dùng chúc phúc để trị thương, mỗi loại chúc phúc sẽ phải niệm những câu chú ngữ khác nhau. Năng lực này của cô bé mới được thức tỉnh gần đây, cũng là năng lực rất hữu dụng và hiếm thấy ở cái thời đại bây giờ.

Con bọ ngựa to bị chặn lại thì liền dùng cánh tay sắc bén chém lên bức tường băng vừa được dựng ra kia. Thế nhưng đòn t·ấn c·ông này của nó không phá huỷ được bức tường đã được Liên gia cố bằng chú ngữ. Nhưng nó cũng đã có dấu hiệu rạn nứt.



Lúc này Lam đã đến bên này dùng Phá Pháp Thương đâm thẳng về hướng bọ ngựa to kia. Còn Băng Tâm thì phát ra một lúc ba mũi tên băng t·ấn c·ông về nó. Thiên Thanh lúc này cũng đã bình tĩnh lại, cô bé dùng kỹ năng tinh thần của mình trói buộc nó ngay để nó không kịp thời ẩn thân như con trước đó.

Thế nhưng lần trói buộc này của cô bé không trúng bởi vì nó đã nhanh chóng di chuyển né sang một bên. Vừa né khỏi đòn t·ấn c·ông của Lam, cũng như làm mất đi mục tiêu công kích tinh thần của Thiên Thanh.

Sau đó nó chém thêm một đao phá vỡ tường băng rồi nhảy đến định t·ấn c·ông nhóm người đàn ông đứng ở bên cạnh bị Lam nhanh chân chặn lại. Cô nhanh chóng xoay người dùng thương pháp Phá Pháp Thương chiêu thứ tư Chấn Bát Phương.

Một thương từ trên cao đập xuống gây chấn động lan ra bốn phía, không chỉ bọ ngựa khổng lồ b·ị đ·ánh trúng mà đám người đàn ông cũng bị kình khí đánh văng ra một bên.

Bọ ngựa khổng lồ b·ị đ·ánh trúng có chút choáng váng nhưng cũng không bị chút thương tích nào đáng kể. Nó vẫn còn đứng yên ở đó mở hai mắt ra nhìn Lam có chút khiêu khích. Mũi thương của Lam đang bị nó dùng một chân chặn lại. Sau đó trở tay một cái đầu thương bị nó dùng tay chặt gãy làm đôi.

Lam phản ứng rất nhanh vội vàng rút thương trở lại nhưng đã chậm. Cây thương gỗ chỉ còn là khúc côn gỗ mà thôi. Mũi thương sắc bén đã nằm dưới chân của bọ ngựa to kia rồi.

Về phía đối diện, mặc dù có ưu thế về kích thước nên sức mạnh có phần nhỉnh hơn. Nhưng mà có lẽ đây cũng là nhược điểm của bọ ngựa khổng lồ, thân thể to lớn không theo kịp tốc độ của bọ ngựa nhỏ, bị Đường Lang Xuyên Vân Bộ của bọ ngựa nhỏ làm cho xoay vòng vòng đến choáng váng.

Mà hai cái tay của bọ ngựa nhỏ cứng rắn vô cùng vậy mà tạo thành thương thế trên tay của bọ ngựa khổng lồ.

Cứ thế mà đánh nó ắt hẳn có thể hạ sát con bọ ngựa khổng lồ kia. Mà con bọ ngựa khổng lồ nó cũng nhận biết được điều này, vậy mà dĩ nhiên quay người định bỏ chạy.



Bọ ngựa nhỏ dĩ nhiên không dễ dàng buông tha cho nó rồi. Nó nhanh chóng dùng Hư Không Bộ chặn trước mặt con bọ ngựa to kia, sau đó nhanh chóng mở ra Yên Sát Chi Địa bao phủ cả hai vào bên trong.

Một lát sau, Yên Sát Chi Địa tản đi. Bọ ngựa đang cầm lấy đầu của yêu thú bọ ngựa khổng lồ dò xét gì đó. Sau đó, từ bên trong đầu yêu thú bọ ngựa khổng lồ bị nó rút ra một giọt tinh huyết màu vàng sáng long lanh đem bỏ vào miệng nó.

Nhìn xuống dưới thân thể của bọ ngựa thì bị nó quăng vào bên trong nhẫn không gian chứa đồ. Rồi hướng qua chiến trường bên mọi người để hỗ trợ.

Cũng may bọ ngựa trở về kịp lúc cho nên đã cứu được Lam và mọi người vì v·ũ k·hí của cô đã bị mất rồi, không có cách nào phát huy ra sức mạnh cả. Sau khi bọ ngựa nhỏ được Liên gia trì chú ngữ thì con bọ ngựa to kia không chống cự được bao lâu đã bị tiêu diệt. Thiên Thanh cũng rút kinh nghiệm trước đó cho nên không có để cho nó có thời gian để sử dụng ẩn thân thuật.

Chỉ tiếc là con bọ ngựa này không có giọt tinh huyết màu vàng giống như con kia. Chỉ có một viên yêu hạch bậc năm được bọ ngựa nhỏ thu lại, còn cái xác thì nó vẫn để ở đó bởi vì có nhiều người ở đây nên không tiện thu lại như con trước.

Cuối cùng chỉ còn một con sau cùng, nó cũng đã xuất hiện đang đánh nhau với Linh. Lần này không cần bọ ngựa trợ giúp, chỉ có Linh và mấy cô bé bên trong lồng băng phối hợp cũng đã diệt được nó. Thanh dao găm của Linh cứng rắn và sắc bén hơn cây thương của Lam nhiều.

Cuối cùng cổ nó bị Linh chém xuống, cô cũng bị nó chém trúng đùi một phát, tuy v·ết t·hương không sâu nhưng cũng chảy khá nhiều máu.

Lúc này lồng băng cũng được mở ra, Liên liền chạy đến dùng chú ngữ trị thương cho Linh.

Mà lúc này, xung quanh đây cũng nghe thấy tiếng đánh nhau phát ra từ những cành cây khác. Bọ ngựa đột nhiên nhớ đến Thiên Nhi và những người khác vẫn còn ở đây, nếu như bị bọn này t·ấn c·ông thì sẽ gặp nguy hiểm.

“Mọi người ở lại đây không được đi lung tung. Đợi tôi trở về”. Một hàng chữ xuất hiện từ trên màn hình chiếc điện thoại, đưa đến trước mặt Lam và Linh. Rồi nó nhanh chóng thu điện thoại lại, thoăn thoắt phóng đi về hướng trung tâm của cây cổ thụ.

HẾT CHƯƠNG