Chương 31: Cứu Người
Mà khi bọ ngựa nhỏ đi qua những cành cây khác, hoàn cảnh ở những nơi này tương đối thê thảm rất nhiều. Dường như tất cả mọi người trong căn cứ đều bị tiêu diệt gần hết.
Nó cũng không có thời gian đi cứu lấy từng người trong bọn họ, nó nhanh chóng phi đến chỗ căn cứ của Trần Văn Châu. Sợ là đến trễ một chút thì Thiên Nhi sẽ gặp nguy hiểm.
Lúc này, Thiên Nhi đang được hai phó thủ lĩnh dưới trướng của Trần Văn Châu và đám thuộc hạ bảo vệ. Mà xung quanh họ là hai con bọ ngựa to đang ẩn thân, yêu khí và thân thể biến mất hoàn toàn không có cách nào kiểm tra được.
Đối với loài chuyên á·m s·át như bọ ngựa thì kỹ năng này có thể được xem là tuyệt phối với chúng. Hai tên phó thủ lĩnh, có một tên đang hóa thành nửa người nửa hổ, tên còn lại thì là một dị năng hệ hỏa.
Tên này có thể coi là khắc tinh của yêu thú hệ côn trùng và hệ thực vật. Nhưng mà phải dùng lửa đốt cháy được bọn chúng rồi mới tính tiếp được.
Bởi vì bọ ngựa vốn nhanh nhẹn, nay còn có thể tàng hình thì đúng là không có cách nào cho tên này phát huy sức mạnh. Thế nhưng hắn có thể sử dụng dị năng của mình tạo thành vòng lửa bảo vệ mọi người.
Chờ khi Trần Văn Châu trở về chắc chắn sẽ bảo vệ được bọn họ. Đó là tín niệm của bọn họ, kể cả Thiên Nhi cũng có chung suy nghĩ này.
Bọ ngựa vừa đáp xuống căn cứ, đám người thấy được không những không vui mừng mà còn lo sợ hơn. Bốn căn cứ trung tâm chỉ có sáu bảy con bọ ngựa khổng lồ chia nhau t·ấn c·ông.
Ở đây xuất hiện hai con đã rất khó đối phó rồi, giờ lại thêm một con thì ai có thể vui cho được. Mọi người chuẩn bị t·ấn c·ông nó vì nghĩ nó giống với đám bọ ngựa kia.
Mà Thiên Nhi lúc này lại không sợ nó như lúc trước nữa. Vì cô có nghe lại việc nó từng cứu rất nhiều người ở căn cứ của Linh và Lam cho nên không có sợ nó như lần trước nữa. Cô đưa lên cánh tay trắng như tuyết của mình chỉ nó nói:
- Mấy anh đừng t·ấn c·ông. Nó là bọ ngựa của căn cứ chị Linh. Có thể nó là đến giúp chúng ta.
Mặc dù là người yêu của đại thủ lĩnh Trần Văn Châu, nhưng mà sống còn trước mắt, đám người sao có thể tin tưởng bọ ngựa khi mà đồng loại của nó đang tàn sát đồng đội của mình. Dù là không t·ấn c·ông nó nhưng vòng lửa cũng lớn hơn ngăn cản không cho nó tiến vào bên trong.
Nhìn thấy như vậy, bọ ngựa nhỏ có chút cười khổ. Nhưng vì nó không muốn Thiên Nhi bị g·iết c·hết cho nên nó liền tìm kiếm thân ảnh hai con bọ ngựa kia. Mà hai con bọ ngựa to kia vì tưởng là đồng bọn của mình cho nên hai con bọ ngựa kia hiện ra thân hình đi đến gần. Có lẽ là định chào hỏi bọ ngựa nhỏ.
Bọ ngựa nhỏ cũng không tỏa ra sát khí mà rất bình tĩnh đợi bọn chúng đến gần mình. Bọ ngựa nhỏ tung ra Yên Sát Chi Địa bao phủ lấy cả ba rồi đưa tay lên chém ra Song Trảm Phá Thiên Quân bổ hai con bọ ngựa thành bốn phần bằng nhau nằm chèm bẹp dưới đất (quên, là trên thân cây).
Hai giọt tinh huyết vàng tươi từ bên trong đầu chúng nó được bọ ngựa nhỏ cho vào trong miệng của mình. Hai viên yêu hạch bậc năm cùng với bốn cái tay của chúng cũng được nó thu vào nhẫn không gian.
Sau khi Yên Sát Chi Địa tản đi, đám người bên trong vòng lửa thấy xác hai con bọ ngựa khổng lồ thì trợn mắt há hốc mồm. Yêu thú bậc năm vậy mà bị nó g·iết trong thời gian ngắn như vậy đúng là không thể tin được mà.
Biết được Thiên Nhi an toàn, nó cũng không ở lại đây nữa mà nhảy đến căn cứ của Selene. Đi xem Selene là bởi nó xem cô là bạn nên nếu cứu được nó sẽ cứu.
Mà Selene cũng đã cho nó một cơ duyên, còn có cái viên ngọc bên trên thanh Thiên Phong nó cũng rất có hứng thú. Còn cả viên ngọc trên Cuồng Chiến chắc cũng không tệ. Nhưng mà lúc này, Thiên Nhi từ bên trong vòng lửa mở miệng nói:
- Bọ ngựa nhỏ. Anh Châu vừa ra ngoài cứu El. Nhưng có lẽ El cũng gặp phải đám yêu thú bọ ngựa đáng ghét này t·ấn c·ông. Ngươi có thể giúp bọn ta cứu anh ấy không?
Bọ ngựa dừng bước quay lại nhìn cô như nhìn kẻ ngốc, rồi chuẩn bị quay đầu bỏ đi. Cứ tưởng nó giận vì mình lỡ nói nó là bọ ngựa đáng ghét nên Thiên Nhi gấp rút nói tiếp.
- A...Xin lỗi. Ta không phải nói ngươi đáng ghét mà chỉ nói mấy con bọ ngựa khổng lồ kia thôi.
Nhưng mà nó cũng không để ý tới sống c·hết của tên Trần Văn Châu. Vốn chẳng có giao tình mà còn là tình địch của nó. Kêu nó đi cứu hắn à, nằm mơ đi.
Khi bọ ngựa nhỏ rời đi rất xa rồi thì đám người mới dám đi tới kiểm tra, nhưng không thấy được yêu hạch bởi đã bị nó mang đi rồi.
Nó bay đến chỗ Selene, ở đây thê thảm hơn căn cứ chỗ Thiên Nhi nhiều. Ngoại trừ Selene, Wiliam, Alice, Anna, Luxy và mấy cô gái người Nam Mỹ và vài tên thuộc hạ ra toàn bộ mấy chục người khác đều đã ngủm củ tỏi.
Thì ra lúc trước sau khi b·ị t·hương để triệu hồi cây khổng lồ này, cho nên nhóm người của hai cô gái phải dựa vào thế lực khác để tiếp tục sinh tồn. Chứ nếu không bọn họ cũng sẽ bị c·hết hoặc bị thế lực khác chèn ép. Mà thế lực họ dựa vào vừa hay thế lực của Selene và Wiliam.
Hai con yêu thú bọ ngựa to ở đây không kiêng kỵ gì mà ở đó gặm t·hi t·hể n·ạn n·hân. Selene muốn xông lên cản bọn chúng nhưng bị Wiliam kéo lại.
- Công chúa điện hạ đang b·ị t·hương nên đừng manh động. Tranh thủ lúc bọn nó đang ăn, chúng ta từ từ rút đi thôi.
Chính vào lúc này, từ phía bên trên không trung một người bị té ngã xuống. Kẻ này bởi vì s·ợ c·hết đã dùng dụng cụ bay để bay đi bỏ trốn nhưng làm sao bay nhanh bằng yêu thú bọ ngựa khổng lồ.
Từ trên không trung bị nó chém đứt đầu, thân thể rơi xuống chỗ này. Còn cái đầu thì đang bị nó cầm lấy từ từ hạ xuống chỗ này. Mọi người ở đây ai cũng sởn gai óc.
Nhưng ngay sau đó lại một con bọ ngựa nữa từ trên không trung hạ xuống. Nhưng không có cơ thể to lớn như bọn kia mà chỉ vỏn vẹn có hai mươi phân mà thôi.
Hai con yêu thú bọ ngựa to đang gặm t·hi t·hể đều ngừng tay lại. Bọn chúng nhìn lấy hai kẻ vừa đến hét lên “Khè Khè” như muốn cảnh báo đã chia khu vực sao còn lại đây.
Con bọ ngựa to vừa đến cầm lấy đầu tên kia quăng ra rồi không nhìn hai con bọ ngựa khổng lồ ở đây trước mà vô cùng cảnh giác nhìn vào bọ ngựa nhỏ. Nó phát hiện được trên người bọ ngựa nhỏ có máu huyết của đồng loại.
Nó mở miệng phát ra âm thanh “khè khè” gì đó. Bọ ngựa nhỏ nghe hoàn toàn không hiểu gì cả. Biết là không thể dễ dàng đánh lén như hai kẻ ngu lúc nãy nó cũng không giả vờ nữa mà xông lên đánh nhau với con bọ ngựa đó.
Vì tránh cho hai con bọ ngựa khổng lồ ngoài kia hợp nhau với con này t·ấn c·ông nó. Vừa lên, nó đã sử dụng Yên Sát Chi Địa để bao phủ cả hai.
Trận chiến cũng không kéo dài quá lâu. Hơn một phút đồng hồ sau, Yên Sát Chi Địa mở ra, người thắng dĩ nhiên là bọ ngựa nhỏ. Còn thân xác con bọ ngựa kia thì đã bị bỏ vào nhẫn không gian rồi.
Từ lúc bọ ngựa nhỏ xuất hiện, hai con bọ ngựa khổng lồ kia cũng không hành động mà chỉ hiếu kì nhìn vào đám sương mù đen. Bọn chúng cảm nhận được hai tên kia đang đánh nhau ở bên trong.
Khi vừa thấy bọ ngựa nhỏ xuất hiện mà bọ ngựa khổng lồ kia đã biến mất, hai tên kia đều hoảng sợ. Vậy mà vỗ cánh bỏ chạy ra hai hướng khác nhau.
Bọ ngựa nhỏ cũng không đuổi theo mà chỉ ở đó nhìn theo bọn chúng rời đi bởi vì tình trạng hiện tại của nó cũng không được tốt lắm.
Hết Chương.