Đoạt Hôn 101 Lần

Chương 603: Lấy đạo làm người trả lại cho người (3)




ố Ân Ân vẫn cười như cũ, nói, "Ừ, lát nữa gặp sau." 

Thịnh Thế gật đầu, không nói gì, ôm Cố Lan San rồi bước đi. 

Quý Lưu Niên và Hạ Phồn Hoa chưa có người yêu, còn đang nói chuyện với mấy cô gái trẻ thì Thịnh Thế và Cố Lan San bước tới. 

Thịnh Thế và Cố Lan San ngồi đối diện với Quý Lưu Niên và Hạ Phồn Hoa. Quý Lưu Niên nghiêng đầu sang nhìn chỗ khác, Hạ Phồn Hoa liền kéo cánh tay của anh ta, "Lưu Niên, có chuyện gì vậy?"

"Dòm Ân Ân với chồng mới cưới của cô ta chứ có gì đâu!" Quý Lưu Niên thuận miệng đáp lại, sau đó cầm lấy ly rượu, uống một ngụm, cất tiếng thổn thức, "Cho tới bây giờ tôi còn chưa dám tin, Cố Ân Ân vậy mà gả cho người khác, từ bỏ cả Hàn Thành Trì! Mọi người nói xem, tiền tài thật sự quan trọng như vậy sao? Lộ Nhất Phàm có tiền có bạc, nhưng Cố Ân Ân gả cho Lộ Nhất Phàm có hạnh phúc không?" 

Mấy người không quen biết đều cho rằng Cố Ân Ân giận dữ rồi gả cho người khác là vì quan hệ mập mờ giữa Cố Lan San và Hàn Thành Trì, nhưng những người có hiểu biết về chuyện này, tuy họ không rõ, cũng không dám xác định giữa Hàn Thành Trì và Cố Lan San có gì hay không, họ đều biết Cố Ân Ân vì tiền tài nên mới Hàn Thành Trì. 

Hạ Phồn Hoa khác Quý Lưu Niên. Anh ta là người hiền lành, thấy Quý Lưu Niên nhắc tới Hàn Thành Trì thì sợ Thịnh Thế và Cố Lan San xấu hổ, liền vội vàng chuyển đề tài, "Cậu đừng có nói mấy câu vớ vẩn đó nữa!" 

"Không phải tôi nói vớ vẩn, mà là tôi thấy khó chịu trong lòng!" Quý Lưu Niên uống chút rượu, tuy không nhiều lắm nhưng loại anh ta uống lại có nồng độ cồn khá cao, "Mấy người không biết đâu. Hai ngày trước, tôi có gặp Hàn Thành Trì. Cậu ấy bước ra từ bến xe điện ngầm. Tôi ngồi ở trong xe, thấy cậu ấy thì chào hỏi, sau đó mời cậu ấy đi uống rượu. Thành Trì không chịu, nói là muốn tự mình bỏ tiền. Tôi cũng theo ý cậu ấy mà tới một quán rượu nọ. Kết quả, nơi đó bình thường tới mức tôi còn chẳng muốn vào. Đồ ăn nuốt không trôi, cho nên tôi đành uống rượu. Thành Trì uống nhiều hơn tôi, uống xong liền khóc. Mọi người nói đi, đàn ông lớn như vậy mà còn rơi nước mắt, bây giờ nhớ lại tôi vẫn còn hoảng sợ đây này! Có biết Hàn Thành Trì nói gì không? Cậu ấy nói, cậu ấy yêu Cố Ân Ân, cho dù cô ta gả cho người khác, khinh thường cậu ấy, không thích cậu ấy, cậu ấy vẫn yêu cô ta! Thậm chí còn nói, nhất định sẽ có một ngày cậu ấy làm nên việc, kiếm được thật nhiều tiền, sau đó sẽ cưới Ân Ân về nhà. Lúc đó, nghe Thành Trì nói vậy, trong lòng tôi liền nổi nóng. Tôi chỉ vào cậu ấy, nói cậu ấy bị coi thường, loại đàn bà ham mê tiền bạc của cải như Cố Ân Ân không xứng đáng! Hàn Thành Trì lập tức đập bể chai rượu, sau đó thì xin lỗi tôi. Cậu ấy nói, tài sản trong nhà bị tiêu tan cũng không khó chịu, ba mình bị bắn chết cũng không tuyệt vọng, nhưng không có Cố Ân Ân, đất trời quanh người cậu ấy liền sụp đổ. Kế đó, cậu ấy uống nhiều hơn. miệng không ngừng nhắc đến chuyện hai mươi mấy năm trước. Khi đưa cậu ấy về nhà, nhìn chỗ cậu ấy ở mà tôi không tài nào kìm được nước mắt. Mọi người nói xem, chuyện này thế nào, hai mươi mấy năm đó... Hai mươi mấy năm yêu nhau, vậy mà nói bỏ liền bỏ!"