Đóa Hồng Gai Trong Tầm Ngắm Ái Tình

Chương 60: Vén màn bít mật




Từ lúc về nhà đến giờ, trong đầu Doãn Doanh cứ luôn quẩn quanh cuộc trò chuyện của Chung Sở Hòa và Vạn Luân Thành mãi không dứt ra được.

Vạn Luân Thành nhắc tới Hà Thương… Doãn Doanh nghĩ chắc hẳn trước kia mối quan hệ giữa Hà Thương và Chung Sở Hòa rất sâu đậm, bởi thế mà Vạn Luân Thành mới nhắc đến cô ấy như vậy trước mặt y.

Cuộc trò chuyện của bọn họ cũng rất mờ ám, tuy rằng Chung Sở Hòa nói là giữa y và Hà Thương đã chấm dứt hoàn toàn rồi… cũng giống như lần đó y khẳng định với cô vậy. Thế nhưng không hiểu vì sao, Doãn Doanh lại cảm thấy trong lời nói của hai người họ còn ẩn chứa điều gì đó mà Doãn Doanh không ngờ tới được.

Doãn Doanh cứ không thể ngừng suy nghĩ về vấn đề này, cô ngồi lặng thinh ở trong phòng, nắm chặt trong tay chiếc USB mà khi đó Vạn Luân Thành đã đưa cho mình.

Rõ ràng trước đó đã quyết tâm tin tưởng vào Chung Sở Hòa, sẽ không để Vạn Luân Thành chen chân vào phá hoại tình cảm giữa cô và y nữa. Thế nhưng lúc này trong lòng Doãn Doanh không thể nào yên ổn nổi, thâm tâm tràn đầy nỗi lo sợ bất an khiến cô cảm thấy nếu như Doãn Doanh cô không tận mắt xác nhận mọi chuyện, thì những việc này sẽ mãi quấy nhiễu lấy cô không buông, chẳng thể nào tự nhiên mà lắng xuống được.

Cô nghĩ cô cần phải xem bên trong chiếc USB này rốt cuộc đang ẩn chứa những điều gì!

Hồi hộp cắm cổng USB vào laptop, Doãn Doanh ngồi ở trong phòng tối hai mắt chăm chú nhìn vào màn hình đang sáng đèn.

Từng mỗi phút giây cô vẫn luôn cầu mong rằng người trong đoạn video dài 40 phút 9 giây kia không phải là Chung Sở Hòa.

Thế nhưng cho đến tận khi tầm nhìn dần nhòe đi vì nước mắt, Doãn Doanh vẫn không thể tin được người đàn ông cô vẫn luôn cố gắng dành hết sự tin tưởng kia, hiện tại trong đoạn video đó đang cùng một người phụ nữ khác… âu yếm ân ái, hòa cùng làm một, còn rên rỉ thành tiếng như vậy!

Cơ thể trong nháy mắt trở nên vô lực chống đỡ, Doãn Doanh chống tay lên bàn, sắc mặt trắng bệch hệt như cắt không còn một giọt máu vậy.

Bờ vai cô không ngừng run rẩy, giọt lệ mặn đắng đảo quanh hốc mắt khiến cô không thể nào nhìn rõ được phía trước, thế nhưng Doãn Doanh có thể đảm bảo… người kia chính là Chung Sở Hòa, mà giờ giấc hiện trên video lúc này vừa vặn là một tuần trước.

“…” Cô thật không thể tin nổi!

Chung Sở Hòa lại có thể đối xử với cô như thế…

Trong lúc Doãn Doanh còn đang bận điều chỉnh lại tâm trạng của mình, lúc này cửa nhà lại truyền tới tiếng chuông cửa.

Tiếng động đó khiến Doãn Doanh không khỏi rùng mình.

Cô nhanh tay bấm dừng video lại rồi xoay lưng ra ngoài, vừa vặn lúc này trên màn hình đang hiện rõ gương mặt của người phụ nữ kia.

Doãn Doanh chạy vội ra bên ngoài đón khách, tâm trạng vẫn còn chưa kịp yên ổn thì đã phải tiếp nhận những sự việc khó có thể chấp nhận khác.

Cửa nhà vừa mới mở ra, không ngờ tới người đang đứng trước mặt cô lúc này lại chính là Hà Thương.

“… Hà Thương?”

Doãn Doanh không tự chủ được mà bật thốt tên của người phụ nữ nọ, Hà Thương còn có thể nghe thấy được đâu đó sự vụn vỡ trong thanh âm của cô.

“Cô không sao chứ?”

Chẳng xuất phát từ ý tốt gì cả, chỉ là Hà Thương bỗng dưng nhìn thấy vành mắt cô gái kia đỏ ửng lên khi nhìn mình, nên tiện miệng cô ta hỏi thăm một tiếng mà thôi.

Dẫu sao cũng là phụ nữ với nhau, đến đây với tư cách trà xanh hạ bệ chính thất, còn sắp tung ra bằng chứng người yêu của chính thất cắm sừng cô ấy… bỏ ra một câu thăm hỏi này, Hà Thương vẫn làm được.

Doãn Doanh nhìn thấy Hà Thương thì trong lòng càng thêm hỗn loạn, tâm trạng rối bời của cô hiện tại càng không thể khống chế được mà trở nên bất ổn hơn.

Khi Doãn Doanh nhìn thấy đoạn video kia, dù rằng cô chưa nhìn thấy rõ được gương mặt của nữ nhân đang cưỡi trên người Chung Sở Hòa là ai, thế nhưng giây phút trái tim cô vỡ nát ra thành từng mảnh đó cô đã nghĩ người phụ nữ ấy chính là Hà Thương.

Ngay lúc này, người phụ nữ mà cô đang nghi ngờ lại tới tận đây tìm cô… không có Chung Sở Hòa ở bên cạnh, trái tim Doãn Doanh càng đánh thình thịch lên như báo hiệu có điều gì đó không lành sắp đến.

Doãn Doanh cố gắng gạt bỏ đi những suy nghĩ tiêu cực trong đầu sang một bên, cô hơi tránh người ra một chút nhường chỗ cho cô gái kia đi vào nhà.

“Cô vào nhà đi.”

Doãn Doanh cảm thấy Hà Thương không phải là loại người dễ đối phó, vả lại đêm hôm như thế người này đến tìm cô, không có Chung Sở Hòa ở đây hẳn là phải có việc gì quan trọng muốn nói.

Nhìn thần sắc người nọ tươi tỉnh đắc ý như vậy, Doãn Doanh cũng ngầm đoán ra được mối quan hệ giữa cô ta và Chung Sở Hòa có điều gì đó không đúng.

Tuy nhiên cô sẽ không để bản thân thua thiệt trước mặt Hà Thương. Cho dù Hà Thương đến đây để nói với cô rằng rằng cô ta và Chung Sở Hòa đang quen nhau lén lút sau lưng cô đi chăng nữa… Doãn Doanh cũng không tỏ ra thất thốt, khiến người khác xem thường được.

Trong đầu Doãn Doanh hiện tại cứ không ngừng suy tính làm thế nào để đối mặt với những việc sắp sửa diễn tới, mà cô nào ngờ được rằng người phụ nữ kia mang đến cho cô không chỉ là tin tức động trời Chung Sở Hòa cắm sừng cô… mà còn có một chuyện khác càng kinh thiên động địa hơn cả!

“Xin lỗi vì đã mạo muội đến đây mà không báo trước cho cô biết.”

Hà Thương nhỏ giọng lịch sự xin lỗi một tiếng, nhưng Doãn Doanh vẫn cứ cảm thấy, người nọ đến đây và với phong thái này hệt như đang muốn tuyên chiến với mình vậy.

Còn về phần tuyên chiến cái gì, thì Doãn Doanh lại chưa thể hình dung ra được.

Đương nhiên cô làm sao có thể nghĩ ra người nọ hôm nay tới đây là để tặng cho cô một món quà cực lớn. Một tin tức chấn động mà Doãn Doanh có chết cũng không ngờ tới.

“Cái này, tôi muốn cho cô xem.”

Nhìn một tập phong bì được đặt ở trên bàn, Doãn Doanh ngơ ngẩn không hiểu việc gì đang xảy ra.

Không hiểu sao trống ngực của cô cứ không ngừng đập mạnh liên hồi, càng lúc càng trở nên lo lắng bất an, có lẽ cô biết rõ sắp tới sẽ là một hồi sóng gió mà Doãn Doanh không thể nào một tay chống đỡ được.

“Cô cứ mở ra xem đi.”

Nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của Doãn Doanh đang hướng về phía mình, nụ cười đắc ý của Hà Thương càng giương cao bên môi.

“Xem xong cô sẽ rõ thôi. Tôi nghĩ là có một số điều cô vẫn còn chưa biết rõ về tôi và về người yêu hiện tại của cô đâu.”