Đóa Hồng Gai Trong Tầm Ngắm Ái Tình

Chương 57: Xứng đôi vừa lứa, hệt như một cặp vợ chồng




Doãn Doanh hiện tại đang ở trong phòng thay đồ thử váy cưới.

Bởi vì thân hình của cô rất đẹp, nhân viên liền gợi ý cho cô những mẫu váy cưới thân váy đuôi cá ôm sát đường cong cơ thể vô cùng đẹp mắt, phía dưới chân váy bung xòe hoàn toàn có thể phô diễn được hết những đường nét quyến rũ trên cơ thể của Doãn Doanh.

Chung Sở Hòa nhìn cô đến lóa mắt, không ngừng cảm thán vợ sắp cưới của mình thật xinh đẹp động lòng người.

Doãn Doanh bình thường đối với những câu nói có cánh của Chung Sở Hòa luôn ngượng ngùng đỏ mặt, hiện tại còn có sự xuất hiện của Vạn Luân Thành ở đây, cô càng không thể khống chế được mà ái ngại khua tay.

“Anh đừng trêu chọc em nữa…”

Chung Sở Hòa không ngừng cười lớn, đưa tay theo thói quen xoa xoa mái tóc mềm mượt của Doãn Doanh.

“Có gì mà phải ngại, chỗ này cũng chỉ có cậu ba nghe thấy, không lẽ em ngại với cậu sao?”

Tiếng cười của Chung Sở Hòa vang vang khắp phòng thử đồ.

Doãn Doanh nghe thấy liền muốn cắn lưỡi tự tử: “…” Ặc – còn không phải là ngại với Vạn Luân Thành hay sao!

Gương mặt cô thoáng chốc rạng rỡ mây hồng, Doãn Doanh lúng túng không biết phải làm sao, thật muốn tìm cái lỗ nào đó để chui xuống trốn mà.

Ánh nhìn của Vạn Luân Thành cứ nóng rực không ngừng phóng tới từ phía xa xa, Doãn Doanh lạnh sống lưng, cô hạ mi mắt không dám nhìn loạn, thế nhưng lúc này Doãn Doanh có thể chắc chắn rằng người đàn ông kia đang nhìn chằm chằm về phía cô, không chớp mắt dù chỉ là một chút.

“…”

Trái tim thấp thỏm của Doãn Doanh cứ không ngừng đập mạnh, lúc này Chung Sở Hòa mới tiến tới một bước, hỏi cô có thích bộ váy này hay không, có muốn lựa thêm những mẫu khác?

Doãn Doanh phân vân một hồi, sau đó nghe nhân viên tư vấn, và Vạn Luân Thành cũng đích thân đi lựa cho cô nhiều mẫu váy mới.

Những mẫu váy mà Vạn Luân Thành lựa chọn cái nào cũng rất đẹp mắt và hợp thời, cộng thêm vóc dáng của Doãn Doanh rất tốt, mặc vào hệt như người mẫu mặc vậy, tôn đồ cũng như tôn dáng, thật sự là đẹp đến mức người khác nhìn vào phải không ngừng cảm thán.

Về phần của Chung Sở Hòa, vest cho chú rể thì rất dễ lựa chọn, tuy nhiên Chung Sở Hòa khá kén đồ, mặc vào mấy cái đều không vừa ý, lựa tới lựa lui mãi vẫn không tìm được cái ưng bụng.

Trong lúc Chung Sở Hòa vẫn đang loay hoay trong phòng thử đồ, Vạn Luân Thành lúc này cũng được nhân viên nhìn trúng cơ thể tỉ lệ vàng của anh, mở lời muốn anh thử vest.

Vạn Luân Thành rảnh rỗi không có gì làm, thế nên cũng tiện thể chọn bừa một vài bộ vest màu theo sở thích, sau đó vào phòng thử đồ.

Vạn Luân Thành không kén quần áo, bởi lẽ những cái mà anh chọn anh đều mặc vào rất đẹp, nên không tốn mấy thời gian để thay vào cởi ra như Chung Sở Hòa.

Bộ vest đen hiện tại anh đang mặc, chất liệu vải mềm mại ôm sát cơ thể, làm nổi bật bờ vai rộng của Vạn Luân Thành, quần tây màu đen càng tôn lên đôi chân dài miên man của anh.

Doãn Doanh nhìn anh đến không rời mắt, mà nhân viên bên cạnh cũng bắt đầu ca thán người đàn ông này sao lại có tỷ lệ cơ thể hoàn hảo đến thế, mặc vest vừa in như được đo may riêng.

Nhìn Vạn Luân Thành đứng cạnh Doãn Doanh, nếu như khi nãy không nghe cuộc đối thoại giữa ba người bọn họ, các cô nhân viên ấy còn cho rằng người đàn ông này mới chính là chú rể!

Bọn họ xứng đôi vừa lứa, hệt như một cặp vợ chồng vậy!

Doãn Doanh đứng khép nép một bên chừa chỗ cho Vạn Luân Thành soi gương. Hai người đứng cạnh nhau, nhìn thật tương xứng như một cặp đôi sắp cưới.

Vạn Luân Thành rất ưng ý nhìn ngắm hình bóng hai người đang hiện ở trên gương. Anh còn tiện tay giơ điện thoại chụp lại một tấm.

Lúc này Doãn Doanh mới sững sờ nghiêng mặt nhìn anh, chớp thời cơ Vạn Luân Thành lại nháy thêm một tấm nữa.

“…” Doãn Doanh bối rối không biết phải làm sao, cô lắp bắp: “Anh… anh chụp cái gì chứ!”

“Chụp để kỉ niệm chứ sao.”

Vạn Luân Thành nói lời thâm ý, đôi mắt hút hồn có chiều sâu của anh chậm rãi ngắm nhìn gương mặt ngờ nghệch lúc này của cô.

Vạn Luân Thành không nhịn được bật cười, nhớ lại trước kia anh cũng đã từng nghĩ tới một hôn lễ như thế với Doãn Doanh, anh sẽ mặc vest như thế nào, cô sẽ vận một chiếc váy cưới xinh đẹp ra sao, lễ đường của bọn họ sẽ rực rỡ và nhiều hoa tươi mơn mởn… Tất cả những thứ đó trước kia Vạn Luân Thành đều đã tự vẽ ra trong tưởng tượng, chỉ chờ ngày có thể được thực hiện mà thôi.

Thế nhưng mọi thứ đều bị phá vỡ.

Nếu như năm đó Doãn Doanh không phản bội lại tình cảm của anh, một mực muốn đi theo Cố Nghị, thì Vạn Luân Thành đã thành công tiến tới bước cuối cùng, cầu hôn với cô rồi.

Nhẫn cầu hôn năm đó cũng đã mua sẵn, rất cẩn thận lựa chiếc nhẫn kim cương thật lớn, mẫu mã còn là anh tự mình tìm nhà thiết kế đôi bên trao đổi ý tưởng. Chỉ còn thiếu một bước nữa thì cả hai đã có thể đi đến một kết quả đẹp.