Đóa Hồng Gai Trong Tầm Ngắm Ái Tình

Chương 111: Chương 111




“Em đỡ lấy cái của tôi, từ từ ngồi vào là được.”

Vạn Luân Thành đưa tay đặt lên eo hông của cô, anh không động đậy, chỉ nhìn cô bằng ánh mắt tối đen của dục vọng, chờ đợi con mồi ngoan ngoãn dâng mình tới trước cửa hang.

“Tôi… tôi không làm có được không?” Doãn Doanh lắc đầu kịch liệt, nước mắt giàn giụa giống như Vạn Luân Thành đang ức hiếp cô vậy.

Mà không, đúng là thế đấy. Vạn Luân Thành chính là đang ức hiếp cô còn gì!

Càng nghĩ, Doãn Doanh càng ấm ức. Cô giương đôi mắt ầng ậng nước nhìn Vạn Luân Thành cầu xin, cô run chân sắp muốn ngã rồi, lại không dám ngồi thẳng lên vật thể cứng rắn nổi đầy gân xanh đáng sợ kia của anh chút nào.

Vạn Luân Thành nghe cô van nài thì có chút buồn cười.

Giờ phút này còn có thể buông tha cho cô nữa sao?

Đâu lý nào lại thế.

“Em biết là không thể mà đúng không?”

Vạn Luân Thành hơi cười, vừa nói ánh mắt vừa quét quanh một vòng khắp cơ thể của cô.

Đầu vú mềm mại dựng đứng của cô khiến Vạn Luân Thành yêu thích vô cùng, anh đưa tay đùa giỡn với nó một chút, liên tục gảy gảy khiến nó càng thêm mẫn cảm hơn.

Doãn Doanh co rúm cả người, cô thút thít trừng mắt nhìn Vạn Luân Thành, lại thấy anh đưa ngón trỏ tìm xuống phía dưới của cô.

“Nhanh lên đi bé con, tôi sắp căng chết rồi đây.”

Vừa nói Vạn Luân Thành vừa dùng tay ma sát hai cánh hoa mà trước đó đã bị bản thân giã tới chảy nước ướt nhèm nhẹp. Vạn Luân Thành bật cười, còn trêu chọc cô.

“Cún con em xem, chỗ này của em đang mít ướt nè.”

Nói đoạn, anh vuốt nhẹ lên đỉnh hạch thịt của cô, dùng tay ra sức mài ép nghiền nát nó, khiến Doãn Doanh không chịu được kích thích mà giãy giụa khóc lóc.

“Đừng… đừng mà! A…”

“Không muốn tôi xoa thì nhanh lên một chút.” Vạn Luân Thành nói rồi lại dùng tay khác tát vào mông cô.

“Lề mề quá đi, em không xong, tối nay không cho em ngủ đâu đấy.”

“Hức… anh… anh ức hiếp tôi…”

Doãn Doanh ấm ức khóc, nhưng rồi cô cũng bắt đầu chậm chạp đưa tay ra phía sau đỡ lấy cây gậy sắt dưới thân của anh, rề rề cho vào miệng huyệt đang dầm dề chảy nước của mình.

Cô muốn nhanh nhanh một chút… xong việc là được ngủ rồi.

“Này, đừng tưởng làm qua loa là xong đâu đấy.”

Vạn Luân Thành nhìn ra ý đồ của cô, dương cụ chưa cho vào huyệt thịt thì anh đã dùng tay đánh vào mông cô cảnh cáo rồi.

“Em không ngoan, đêm nay đừng hòng tôi cho em ngủ.”

“…” Doãn Doanh hơi mếu, cô lại ngúng nguẩy cái mông một cái, cố gắng canh vị trí ngồi xuống vật cứng đang lên nòng chuẩn bị sẵn sàng kia của Vạn Luân Thành.

Nhưng trượt tới trượt lui nhiều lần vẫn không cho vào được, eo lưng của cô mỏi nhừ, Doãn Doanh chật vật đổ mồ hôi lạnh.

“Không… Không cho vào được…”

Doãn Doanh muốn khóc, cô cuối cùng cũng chịu thua, rướn người tới phía trước chủ động hôn hôn Vạn Luân Thành.

“Tôi không làm được… anh động đi được không… tôi ngồi- tôi ngồi cho anh làm.”

Doãn Doanh giống như con mèo nhỏ kích tình không ngừng hôn hôn lên gương mặt cương nghị của người đàn ông kia mà năn nỉ. Bộ dáng ngọt ngào đáng yêu đến vậy, có người đàn ông nào nhìn thấy cảnh tượng này mà còn có thể giữ được bình tĩnh nữa hay sao.

Vạn Luân Thành cảm thấy sườn mặt của mình ngứa ngáy, anh chơi cười, cũng không nói sẽ đáp ứng cô. Thế nhưng lúc này từ phía sau, Vạn Luân Thành đã nhắm trúng âm môi đang khép mở đó của Doãn Doanh, anh không nói lời nào mà trực tiếp đem cây gậy sắt tuyệt tình đâm vào.

“A…!”

Doãn Doanh thét lên một tiếng, cả người mềm nhũn gục xuống trước ngực Vạn Luân Thành mà rên rỉ.

“Chậm… chậm chút. Sâu quá, tư thế này sâu quá…”

Vật lớn kia một khi đã vào được tới bên trong hang động ấm nóng rồi thì không ngừng càn quấy.

Vạn Luân Thành có chút cười đắc ý, sự va chạm mãnh liệt của anh khiến Doãn Doanh không giữ vững được cơ thể của nữa, trực tiếp ngồi xuống hạ bộ của anh.

Mà càng là như thế, đỉnh đầu kia càng như được đẩy sâu vào bên trong hơn.

Doãn Doanh nức nở khóc, cô thút thít lắc đầu nguầy nguậy: “Không… không được… Sâu quá, sâu quá… Á!”

“Bốp” một tiếng đầy vang dội, Vạn Luân Thành phấn khởi tát lên mông thịt đầy đặn của cô.

Anh hơi ngồi dậy, hơi thở trầm đục phả lên sườn mặt của cô.

Hai người áp sát cơ thể vào nhau, từng mỗi một cú thúc sâu của Vạn Luân Thành vào bên trong, Doãn Doanh lại không ngừng cọ xát mặt mình vào mặt anh tỏ ý thân mật. Động tác vô thức này của cô không ngờ lại châm lửa đốt cháy dục vọng của anh hơn.

Vạn Luân Thành tiến quân thần tốc vào sâu bên trong cơ thể cô, còn Doãn Doanh chỉ có thể thở hổn hển van xin dừng lại, cảm giác kích thích khiến cô như muốn nổ tung lên vậy.

Trong cơn kích tình Doãn Doanh không nhịn được hôn lên chiếc cằm cương nghị của Vạn Luân Thành.

Đầu óc cô rối mù vì khoái cảm lẫn kích thích mãnh liệt, ngón chân co quắp lại đung đưa theo từng nhịp đẩy của ai kia.

Bỗng dưng trong cơn mê man Doãn Doanh lại hỏi anh: “Mối quan hệ giữa chúng ta là gì vậy...?”

Mồ hôi trên trán của người đàn ông kia không ngừng rơi xuống vì động tác mãnh liệt bên dưới, song anh vẫn không quên để ý tới cảm nhận của cô gái nọ.

Dường như cô rất thích tư thế này, miệng nói không nhưng cơ thể lại vô cùng hòa hợp với anh.

“Theo em thấy chúng ta là mối quan hệ gì chứ?”

“Tôi… a… tôi không biết nữa… ưm…”

Doãn Doanh bị đâm đến mềm nhũn, ánh mắt cô loan loan ánh nước, nhìn Vạn Luân Thành trong sự mù mịt.

Cô không biết… cô không biết rốt cuộc mối quan hệ giữa cô và Vạn Luân Thành đang là gì nữa.

“Em muốn chúng ta là quan hệ gì, chúng ta liền có thể trở thành mối quan hệ đó.”

Vạn Luân Thành vừa nói, hạ thân lại không ngừng đâm rút thật sâu vào cơ thể của cô.

“Tôi cũng rất cần một danh phận đấy, cô Doãn à.”