Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đô Thị Sóc Thiên Vương

Chương 48: Ngành Lịch Sử và Cha Vợ




Chương 48: Ngành Lịch Sử và Cha Vợ

Trên đường đi đến trường Lương Tín Nhân không khỏi toát hết cả mồ hôi, chỉ mới gặp lần đầu mà đã căng thẳng thế này, như thể là hắn đã làm gì có lỗi nên mới gấp thế, nhưng hắn nhớ là bản thân không có làm gì có lỗi cả trừ ngủ với nàng ra, a chờ đã không phải là không có nhưng về sau có thể chuyện này sẽ thay đổi.

“Nè, sao mẹ em lại biết anh qua mà đợi vậy?” Lương Tín Nhân hỏi lấy.

“Do em lỡ nói, ba em đòi chở em đi học nhưng em kêu là anh qua chở, lúc đó mẹ em có đi ngang qua nên nghe thấy.” Lê Hiền Hoà giải thích.

“Anh có cảm giác như mẹ em đang dè chừng anh.”

“Không có đâu, mẹ em hiền lắm.”

“Mong là vậy.” Lương Tín Nhân thở dài nói.

Cả hai tiếp tục lên đường đi đến trường, đến nơi cả hai lên lớp, trò chuyện, rồi theo tiếng chuông vào học, cho đến giờ ra chơi, Lương Tín Nhân bản thân liền đi xuống dưới sân trường tiến đến chỗ tư vấn và giới thiệu các trường đại học.

Dọc theo sân trường, tổng cộng có 9 cái bàn, tương ứng với mỗi trường khác nhau, hiện tai đang có rất nhiều học sinh đang tụ tập lại đó để hỏi thăm thêm các thông tin chi tiết của trường.

Lương Tín Nhân đi thẳng tới vị trí của trường đại học XXXXXX, tại đó Lý Thiên Hương đang cúi đầu xuống giới thiệu cho một học sinh nữ khác về trường của nàng.

Cảm thấy có người tới, Lý Thiên Hương cũng không có ngẩng đầu, mà tay chỉ lấy nói: "Em xếp hàng đợi phía sau cho chị, bạn này cũng sắp xong rồi."

Nhìn nàng có vẻ nghiêm túc vậy Lương Tín Nhân cũng theo luật mà ngồi ở phía sau đợi lấy.

5 phút sau, Lý Thiên Hương cũng hoàn thành việc giới thiệu liền cũng ngẩng đầu lên nhìn lấy, nói: "Bạn tiếp theo." sau khi thấy Lương Tín Nhân nàng không khỏi bất ngờ.

"Ủa, sao em lại ở đây."

"Em tới để hỏi lấy một số thứ liên quan về ngành lịch sử, mà những người khác đâu." Lương Tín Nhân nhìn xung quanh nhưng lại không thấy ba người khác đâu.

"Bọn chị làm theo ca, hết giờ ra chơi sẽ đến người khác, mà em tính chọn ngành này à?" Lý Thiên Hương hỏi.

"Đúng vậy. Có gì lạ à?"

"Không. thường thì giới trẻ hiện nay, chỉ tập trung vào chọn ngành mà sau này bản thân có thể kiếm lấy nhiều tiền, việc chọn theo ngành lịch sử giờ rất ít, ít đến nỗi mà ngành của chị chỉ có 20 người." Lý Thiên Hương cảm thán.



"Ồ, thế bản thân chị thì sao?" Lương Tín Nhân hỏi

"Bản thân gia đình chị thì không gọi là giàu, có thể nói là khá giả, mà bản thân chị lại không hề thích kinh doanh, từ nhỏ chị đã thích tìm hiểu lịch sử rồi, nên khi lên đại học chị lại chọn ngành này, ra trường cũng có thể kiếm tiền nhưng không nhiều thôi."

"Ồ." Lương Tín Nhân không tin lắm, không có lý do gì mà một gia đình có sự thông minh di truyền lại chọn lấy một ngành như vậy, thêm nữa việc kinh doanh của gia đình nàng còn chiếm lấy 65 phần trăm cổ phần, nếu như gia đình nàng không người nối nghiệp có lẽ phần cổ phần này có thể bị mất.

"Được rồi, em muốn hỏi gì?" Thấy Lương Tín Nhân như vậy nàng cũng không cho là gì nên hỏi ngược lại.

"Em muốn hỏi, việc tìm hiểu lấy lịch sử, ngoài việc chỉ xem lấy sách trước đó đã ghi lại thì còn gì khác."

"Dựa theo từng năm học, các em sẽ có những hoạt động khác nhau, theo học ngành này, sinh viên sẽ được cung cấp khối kiến thức toàn diện về Lịch sử Việt Nam, các phương pháp nghiên cứu lịch sử cần đến trong cuộc sống và trong công việc. Đồng thời, họ cũng được trang bị những kiến thức khác, phục vụ cho công việc sau này như ngoại ngữ, tin học, kỹ năng giao tiếp, thuyết trình, quản lý,… Không chỉ được học trên sách vở, sinh viên còn được thực hành qua các chuyến đi thực tế để có một cái nhìn khách quan hơn về lịch sử nước nhà." Tý Thiên Hương kỹ càng nói.

"Các chuyến đi thực tế? ý chị nói là xem các di tích lịch sử ư?"

"Không những là di tích lịch sử còn có những sách vở, cổ thư, ghi chép, tất cả mọi thứ liên quan về lịch sử."

"Thú vị, có lẽ em sẽ học chỗ này." Lương Tín Nhân nói.

"Nếu như em nhập học thì có lẽ chúng ta sẽ là đồng học."

"Chỉ là đồng học thôi sao?" Lương Tín Nhân hỏi lấy, miệng cười mỉm, ánh mắt thâm ý nhìn Lý Thiên Hương.

Lý Thiên Hương nghe vậy liền vô tình giơ tay lên chạm lấy môi, sau đó đỏ mặt nói: "Thế nào? Tin chị nói cho bạn gái em không?"

"Ha ha, chị hiểu nhầm ý em rồi, không chỉ là đồng học mà còn là đàn chị." Lương Tín Nhân cười nói.

Lý Thiên Hương như hiểu nhầm ý tứ thì không khỏi đỏ mặt hơn.

Lúc này một tiếng nói bỗng vang lên: "Hương, đến lúc đổi ca." đã đến giờ đổi ca, Hoàng Gia Bảo từ xa bước đến, phía sau có đi theo Phan Huy, cả hai như hình với bóng vậy.

Hoàng Gia Bảo đi tới chỗ Lý Thiên Hương thì thấy nàng mặt trở nên đỏ lên, hắn không khỏi lấy làm kì lạ, cho đến khi nhìn qua bên cạnh thì thấy Lương Tín Nhân đang đứng đó cười.



"Là mày." Hoàng Gia Bảo giận dữ nói.

Lương Tín Nhân bên này cũng nghe thấy, liền quay đầu nhìn lại, thì phát hiện Hoàng Gia Bảo đang đứng đó, Lương Tín Nhân cười nói: "A, dân chơi, giờ đến lượt dân chơi à."

"Mày sao lại ở đây?" Hoàng Gia Bảo hỏi

"Tất nhiên là hỏi về trường rồi, có thể sau này chúng ta còn học cùng trường đấy."

"Ai thèm chung trường với mày, mày nên tránh xa Hương ra."

"Mày nói như vậy là không đúng, đây là trường của tao, đi đâu kệ tao, đúng không Hương." Lương Tín Nhân vừa nói vừa khoác vai Lý Thiên Hương, hắn muốn ác tâm tên này một xíu, cứ tưởng là có tiền, người đẹp là muốn gì được nấy không bằng, dù sao thứ hắn muốn là cổ phần công ty nhà Lý Thiên Hương chứ không phải nàng.

"Mày..."

Reng~ Reng~

Lúc này tiếng chuông vào lớp lại vang lên

"A, chuông rồi, hẹn gặp lại." Lương Tín Nhân cười nói, rồi quay lưng lại về lớp, để lại đằng sau Hoàng Gia Bảo đang tức đỏ cả mặt tại chỗ không có chỗ phát tiết.

Sau một lúc hắn mới nuốt được cục tức này vào bụng, quay sang nói với Lý Thiên Hương: "Hương, em nên hạn chế tiếp xúc với những người như này, thật không có văn hóa, cũng không có gì tốt."

"Hừ, tao quen ai còn cần mày quan tâm à, hắn dù sao cũng là bạn trai của tao, với lại đừng xưng hô với tao một cách thân thiết thế." Lý Thiên Hương đáp, nàng thật không ưa lấy tên này, những thứ mà hắn thể hiện ra ngoài mặt chỉ là giả tạo, thứ hắn muốn là cổ phần công ty nhà nàng sau khi quen được nàng, nên nàng cũng không cho tên này sắc mặt tốt mà lạnh nhạt nói.

Với sự lạnh nhạt của Lý Thiên Hương, Hoàng Gia Bảo cũng không có nỗi nóng mà ngoài mặt cười lấy, xưng hô cũng đổi, nói: "Hương không cần phải nói láo, hôm qua Bảo đã hỏi lấy bạn của tên kia, tụi nó nói hắn đã có bạn gái."

"Thì sao? Tao thích cặp kè với nó đấy, mày ngăn được à." Nói xong nàng liền quay lưng đi.

Phía sau Hoàng Gia Bảo nhìn theo bóng dáng của Lý Thiên Hương đi, sau khi nàng biến mất, hắn không khỏi chửi ầm lên: "Con mẹ nó, giả cái đéo gì thanh cao, nếu không phải vì cổ phần của gia đình mày thì mày nghĩ tao thèm quỳ đi theo mày à, đợi đấy, đợi đến lúc tao lấy được cổ phần từ nhà mày đến lúc đó thì mày lại phải mà cầu xin tao."

Gia đình hắn vì để giành được cổ phần công ty nhà Lý Thiên Hương, bọn hắn không tiếc dựa vào quan hệ cũng như là tiền bạc để cho hắn học cùng nơi với Lý Thiên Hương, liên tục xuất hiện xung quanh nàng.

"Còn tên nhóc kia, đợi đấy." Hoàng Gia Bảo nói, xong cũng ngồi xuống tại đó, đợi lấy học sinh, đằng sau Phan Huy vẫn không nói gì đứng đó, nhưng ánh mắt lại sáng lên một cái rồi lại trở lại như cũ.

Lương Tín Nhân sau khi lên lớp cũng trở lại với tiết học, học xong sáng, hắn chở lấy Lê Hiền Hòa trở về nhà, xong bản thân hắn cũng muốn trở về nhà để ăn trưa, nhưng trước khi kịp quay xe thì đằng sau có tiếng nói phát ra.



"Nếu như đã tới, thì ở lại ăn trưa, dù sao chiều cũng đi học lai." Lê Chân Ngọc nói.

"Có ổn không ạ?" Lương Tín Nhân không ngờ bà sẽ mới nên có chút ngại ngùng, kèm với bất ngờ nói.

"Cứ vào đi, Hòa chắc nó cũng muốn." Lê Chân Ngọc nói xong nhìn qua Lê Hiền Hòa.

Lê Hiền Hòa bị nhìn liền ngại ngùng cúi đầu không nói.

Thấy bên kia cũng nhiệt tình Lương Tín Nhân cũng không có ý tốt mà từ chối, chỉ có thể gật đầu mà đồng ý: "Thế thì cháu xin phép."

Lương Tín Nhân liền đi đằng sau Lê Chân Ngọc mà vào trong nhà.

Bên trong nhà trên bàn ăn đã được dọn đầy đủ mọi thứ, chỉ cần ngồi xuống là có thể ăn lấy, cạnh đó có ngồi lấy một người đàn ông trung niên đang nhìn lấy hắn, ánh mắt sắc bén, dáng to con, cơ bắp cuồn cuộn, trên thân không có khí tức tu vi nhưng khí thế tỏa ra làm Lương Tín Nhân cảm thấy bị đè ép.

"Người này là ai? Trông thật mạnh." Lương Tín Nhân thầm than, hắn bản thân là luyện khí tứ đoạn nhưng lại bị một người bình thường đè ép, hắn không thể hiểu nổi.

"Ba, con đã về." Lê Hiền Hòa nói.

"Ôi con gái đã về." Người đàn ông trung niên là cha của Lê Hiền Hòa, sau khi nghe Lê Hiền Hòa nói khí thế trên người hắn liền lập tức biến mất, trở thành một người đàn ông hiền lành, yêu mến con gái, Lương Tín Nhân cũng cảm thấy xung quanh trở nên dễ dàng lại.

"Cháu chào bác." Lương Tín Nhân mở miệng nói, âm thanh có mang theo một chút e dè.

"Đây là ai?" Người đàn ông trung niên làm như không biết gì hỏi.

"Cháu là bạn trai hiện tại của Hòa ạ." Lương Tín Nhân nói.

"Tiểu tử ngươi sẽ không bao giờ có được con gái ta!!!" Người đàn ông trung niên trầm giọng nói.

Mọi người xung quanh nghe vậy liền cứng đờ, đặc biệt là Lương Tín Nhân và Lê Hiền Hòa, đứng đó mà không nói gì.

"Ba..." Lê Hiền Hòa kéo dài tiếng nói.

Nhưng lúc này người trung niên lại cười lên: "Ha ha, bác đã muốn nói câu này lâu lắm rồi, cứ xem ti vi thấy tụi nó dùng câu này, trông có vẻ ngầu, cứ tưởng là sẽ không được dùng, ai ngờ cuối cùng cũng có cơ hội, ha, ha."

Lương Tín Nhân đen cả mặt, nước đi này hắn chưa tính tới, bình thường thì gia đình bây giờ không ai dùng cách nói đó nữa, và bác học từ bộ phim nào vậy?