Chương 24: Luyện Khí Nhị Đoạn và Tết Nguyên Đán
Lương Tín Nhân tiếp tục dò xét xem thử hiện tại hắn còn mở được gì khác không, nhưng kết quả lại là không có gì.
Ném những thứ đó sang một bên, Lương Tín Nhân chuyển sang tìm hiểu Thiên Vương Tạo Hóa Quyết, lúc trước hắn nhận được phương pháp thổ nạp chỉ là một bộ phận cơ sở của Thiên Vương Tạo Hóa Quyết.
Với những tu sĩ vừa mới bước đầu tu luyện thì phía trên có ghi phương pháp đơn giản để hấp thu khí xung quanh khi môi trường không có linh khí mặc dù tốc độ tu luyện sẽ giảm xuống. Phía trên còn có hình ảnh để minh họa các mạch máu, kinh mạch, vị trí xương cốt trong cơ thể, cũng như là phương pháp nhập định, khi nhập định tu sĩ sẽ bị mất hết cảm giác đối với môi trường xung quanh để tăng khả năng tập trung hấp thu khí đồng thời nó cũng có cái rủi, khi mất hết cảm giác thì khi có người cầm dao đâm thì tu sĩ cũng không hề biết.
Bên cạnh đó có kèm theo một bộ quyền pháp gồm 18 thức, càng lên cao lực sát thương càng lớn nhưng điều đó đồng nghĩa với khí trong cơ thể hắn bị rút ra để thi triển quyền pháp càng nhiều.
Thời gian cứ thế trôi đi cho đến tối, Lương Tín Nhân vẫn còn trầm mê ở bên trong không có cách thoát ra được. Cũng nhờ một lần mẹ hắn bảo hắn xuống ăn tối nên hắn mới dừng lại chứ không thì hắn còn sẽ nhìn cho đến sáng.
Sau khi ăn tối xong, Lương Tín Nhân trở lại phòng chuẩn bị lần nữa xem công pháp thì có tin nhắn điện thoại, hắn cầm điện thoại lên nhìn thì đó là tin nhắn bạn gái hắn gửi cho.
Lương Tín Nhân lần nữa mới lại rằng hôm qua hắn trễ hẹn, không thể xuống thăm bạn gái hắn, phía trên tin nhắn có ghi
"Sao hôm qua không xuống? Để người ta đứng đợi gần cả tiếng đồng hồ mà không thấy?"
Đọc đến đây Lương Tín Nhân cảm thấy tội lỗi liền lập tức nhắn lại: "Xin lỗi, hôm qua anh xảy ra chút chuyện không thể nhắn lại cho, đã để em đợi vô ích."
"Có chuyện gì sao?"
"Chỉ là khi leo núi lỡ chân vấp té."
"Anh có bị sao không?"
"Chỉ là đầu có chút đau, nên ngất cho đến sáng nay mới tỉnh, thật xin lỗi."
"Thế thì thôi, để dành cho bữa khác vậy, anh cũng nên nghỉ ngơi sớm đi cho mau khỏe."
"Cảm ơn em đã quan tâm."
"Lần sau gặp lại nhớ đền bù là được."
"Được."
Cuộc trò chuyện chỉ đơn giản mấy câu rồi kết thúc, nhưng nhiêu đó đã đủ. Khi yêu nhau không phải là cứ phải mỗi ngày nhắn tin cho nhau, gặp nhau các thứ mới gọi là quan tâm, chỉ cần những câu tin nhắn chủ động hỏi thăm đã là đủ.
Lương Tín Nhân nhìn về phía tin nhắn thầm nghĩ: "Có lẽ lần tiếp theo gặp mặt sẽ là hè." hiện tại là tháng hai nhưng sau khi nghỉ tết xong thì đã vào nửa tháng và bắt đầu từ lúc đó thì cần phải ôn tập cho việc ôn thi đại học vào tháng 6 nên từ bây giờ đến lúc đó sẽ không có thời gian.
Lương Tín Nhân thở dài một cái, hắn hiện tại vẫn chưa quyết định được rằng bản thân sẽ học gì trên đại học, theo thời đại kinh tế và công nghệ đang phát triển hắn đã từng nghĩ rằng hắn sẽ học công nghệ thông tin nhưng theo việc càng trưởng thành thì hứng thú càng ngày giảm, không còn như trước.
"Xe tới trước núi ắt sẽ có đường." Lương Tín Nhân tự an ủi lấy bản thân.
Đang lúc Lương Tín Nhân suy nghĩ thì mẹ hắn mở cửa tiến vào phòng kêu.
"Nhân, đi xuống với ba đi vô trong lò cúng giao thừa."
Cúng giao thừa hay còn gọi là cúng trừ tịch, là lễ cúng truyền thống được thực hiện đúng vào thời khắc chuyển giao giữa năm cũ và năm mới.
Lễ cúng giao thừa được xem như lễ cúng để "Tống cựu nghinh tân" tức là tiễn những vị thần năm cũ và chào đón những vị thần mới xuống hạ giới cai quản công việc, nó có ý nghĩ cầu mong các vị thần linh, gia tiên chứng giám, phù hộ độ trì cho gia đình được đón một năm mới bình an, hạnh phúc, đón nhận được những điều tốt đẹp, may mắn.
Vì vậy, hằng năm Lương Tín Nhân thường cùng Lương Thừa Hưởng đi vô lò để cúng giao thừa sớm tại đó, xong lại về nhà thức tới đêm để đón giao thừa.
"Lần này để thằng nhóc đi đi, con bị gãy tay nên không tiện." Lần này Lương Tín Nhân quyết định từ chối đi lần này, hắn muốn khoảng thời gian từ bây giờ tới đêm dành để tu luyện Thiên Vương Tạo Hóa Quyết.
"Thế thì để thằng nhóc đi để cho nó làm quen luôn." Trần Xuyến nói xong cũng đi đến phòng Lương Chính Đạo.
Một lúc sau, bên ngoài có tiếng xe vang lên, trên xe được chất đầy đồ cúng, nhìn không có chỗ để ngồi, còn cần dùng dây để buộc vào cho chắc chắn vì đường vào lo phải đi qua khu đường đá nếu không buộc thì có thể rơi xuống bất cứ lúc nào.
"Xin lỗi thằng em, lần này hãy giúp anh mày, lần sau anh mày bù cho." Lương Tín Nhân thầm nghĩ.
Sau khi cha va em trai hắn đi, trong nhà chỉ còn Trần Xuyến và Lương Tín Nhân, vì Trần Xuyến đã không còn trẻ nên bà quyết định đi ngủ sớm để xíu nữa còn dậy cúng giao thừa, lúc này chỉ còn lại Lương Tín Nhân là còn thức.
Lương Tín Nhân nhẹ nhàng đi đến cửa, ra khỏi nhà, không một tiếng động đóng cửa tiến về hướng phòng sách, hắn muốn nhờ trận pháp giúp hắn tu luyện.
Tiến đến phòng sách, vào bên trong, trận pháp vẫn còn đang khởi chạy, Lương Tín Nhân không biết làm cách nào để dừng lại trận pháp, hắn cảm thấy việc cứ để trận pháp chạy liên tục sẽ dẫn đến việc trận pháp hết hiệu lực, việc này sẽ rất lãng phí.
Tiến vào bên trong trận pháp, Lương Tín Nhân ngồi xuống tĩnh tọa bắt đầu vận dụng công pháp.
Thật ra thì việc tu luyện có thể thực hiện bất kỳ lúc nào không nhất thiết phải ngồi tĩnh tọa nhưng hiệu quả của việc ngồi tĩnh tọa lại giúp tu sĩ tập trung hơn để hấp thu.
Sau khi ngồi xuống hắn liền lấy trong túi quần ra một cục đá, đúng vậy đó là khí thạch, khối khí thạch mà hắn phải dùng gần như cả mạng sống để đánh đổi lấy.
"Người hãy đừng có khiến ta thất vọng." Lương Tín Nhân thì thào nói.
Theo công pháp vận chuyển, khí xung quanh dần dần bị hút vào cơ thể hắn, từ trong khí thạch đi ra năng lượng cũng dung nhập vào chung, bắt đầu bị Lương Tín Nhân hấp thu, lần này hấp thu với lần trước là hoàn toàn khác biệt, với Thiên Vương Tạo Hóa Quyết khí xung quanh như các sợi tơ đồng dạng, nhẹ nhàng, mịn màng tiến vào cơ thể hắn, các khí bắt đầu thông theo các mạch máu đi vào cơ thể.
Nhờ khí thạch và trận pháp, tốc độ tu luyện của Lương Tín Nhân được tăng cao lên gấp hai lần so với bình thường, cái này là Lương Tín Nhân chưa tiến vào trạng thái nhập định.
"Không ngờ tốc độ hấp thu khí lại tăng lên gấp hai quả nhiên là công pháp mạnh, nếu như dùng thêm phương pháp nhập định có lẽ tốc độ sẽ lại tăng nữa." Lương Tín Nhân quyết định không dùng nhập định bởi vì xíu nữa hắn cần phải về nhà, cũng không thể vì tu luyện mà bỏ đi truyền thống.
"Mong sao ngươi có thể giúp ta tiến tới luyện khí nhị trọng." nói xong Lương Tín Nhân tập trung hấp thu khí xung quanh.
Thời gian cứ thế trôi qua, lúc này khí xung quanh bắt đầu trở nên cuồng loạn. mặt đất xung quanh Lương Tín Nhân do bị khí đè ép bắt đầu xuất hiện những vết nứt. Lương tín Nhân thì ngồi đó mồ hôi chảy khắp người, hắn đang cố gắng để khí tôi luyện phần đang dang dở.
"Ầm." Một t·iếng n·ổ nhẹ kêu lên, Lương Tín Nhân cũng đồng thời mở mắt, trên khuôn mặt không thể che giấu được tia vui sướng.
"Đây là luyện khí nhị trọng sao? Khí trong cơ thể nhiều hơn so với trước kia một phần ba, lực lượng cơ thể được tăng cao, các v·ết t·hương do chiến đấu hôm bữa cũng hồi phục." Nói xong Lương Tín Nhân cởi dây đỡ tay ra, quơ lấy cảnh tay bị gãy.
Đúng vậy tiếng kêu lúc nãy là tiếng của cơ thể đột phá, cuối cùng hắn cũng đạt luyện khí nhị trọng.
Lương Tín Nhân nhìn lại cánh tay cầm khí thạch thì lúc này đang nắm lại là những mảnh đá vụn, sau khi khí trong khí thạch bị hút lấy hết ra thì nó sẽ trở lại là cục đá bình thường, do lúc đột phá hắn nắm tay trở mạnh, lỡ tay nắm nát cục đá.
"Quả nhiên lúc đó liều mạng giữ lại thứ này là hoàn toàn xứng đáng. Còn về cánh tay này mặc dù hôi phục nhưng vẫn cứ làm như vẫn bị gãy đi chứ không lại khiến người khác nghi ngờ." Lương Tín Nhân lần nữa đeo lại dây đỡ tay.
Cũng là thời điểm trở về, về tới nhà Lương Tín Nhân thấy Trần Xuyến đã thức dậy, ngồi trên ghế.
Nhìn thấy Lương Tín Nhân trở về bà lại chửi lên: "Tay bị gãy mà mày còn không nằm yên ở nhà đi mà đi đâu đấy?"
"Con đi phòng sách của ông nội để dọn cho năm mới," Lương Tín Nhân nữa thật nữa láo nói.
Nghe vậy Trần Xuyến giọng trở nên nhẹ xuống lại nói: "Thế thì giờ đi chuẩn bị đồ đi xíu nữa còn xuống cúng."
"Với cánh tay này ư."
"Cúng xin cho năm sau bớt xui xẻo, cầu cho may mắn đi."
"Dạ." Lương Tín Nhân tính sủi không cúng nhưng có vẻ là không được.
Thế là tối đó, chỉ có em hắn là ngủ thẳng cẳng, còn lại người thì phải thức để cúng.
Vào ngày tiếp theo tầm 9 giờ Lương Tín Nhân mới hoàn toàn thức dậy, hôm qua cúng tới một giờ sáng nên hắn trở nên mệt lả ngủ đến bây giờ.
Sau khi vệ sinh mọi thứ xong, Lương Tín Nhân chọn lấy cho bản thân một bộ đồ đẹp rồi đi xuống dưới lầu.
Xuống đến nơi, không có ai ở đây cả, chỉ có mỗi hắn, cũng đúng hôm nay là tết mà.
Ngày mồng Một tháng Giêng" là ngày Tân niên đầu tiên và được coi là ngày quan trọng nhất trong toàn bộ dịp Tết. Không kể những người tốt số, hợp tuổi được mời đi xông đất, vào sáng sớm ngày này, người Việt cổ thường không ra khỏi nhà, chỉ bày cỗ cúng Tân niên, ăn tiệc và chúc tụng nhau trong nội bộ gia đình. Đối với những gia đình đã tách khỏi cha mẹ và cha mẹ vẫn còn sống, họ đến chúc Tết các ông bố theo tục: Mồng Một Tết cha.
"Ngày mồng Hai tháng Giêng" là ngày có những hoạt động cúng lễ tại gia vào sáng sớm. Sau đó, người ta chúc Tết các bà mẹ theo tục Mồng Hai Tết mẹ. Riêng đàn ông chuẩn bị lập gia đình còn phải đến nhà cha mẹ vợ tương lai (nhạc gia) để chúc Tết theo tục Đi sêu.
"Ngày mồng Ba tháng Giêng" là ngày sau khi cúng cơm tại gia theo lệ cúng ít nhất đủ ba ngày Tết, các học trò thường đến chúc Tết thầy dạy học theo tục Mồng Ba Tết thầy[26]. Trong những ngày này người ta thường đi thăm viếng, về quê, hỏi thăm nhau những điều đã làm trong năm cũ và những điều sẽ làm trong năm mới.
Cùng với việc trong ba ngày này sẽ có rất nhiều tiệc được tổ chức, khi tiệc tổ chức thì thứ mà bọn họ uống là rượu, bia, nước ngọt.
Vì gia đình Lương Tín Nhân làm nghề bán sản xuất và bán rượu nên sáng sớm cha mẹ hắn lại phải dậy sớm để chạy vô trong lò chuẩn bị rượu sẵn cho ba ngày này rồi mới có thời gian tham gia tiệc gia đình, đi thăm người thân cũng như là tảo mộ người đã mất trong gia đình.
Hết chương 24.
Lời tác giả: lần này gọi cảnh giới tu vi là luyện khí nhị trọng vì lúc đầu Lương Tín Nhân chỉ biết tới luyện thể, chia là sơ, trung, hậu kỳ. nhưng bây giờ đã biết được đó là ba trong mười trọng của luyện khí cảnh nên chuyển sang gọi thành luyện khí thay vì chỉ còn là luyện thể.