Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đô Thị Sóc Thiên Vương

Chương 14: Nhảy




Chương 14: Nhảy

Sau một khoảng thời gian đồng cảm Trường Vũ mở miệng nói

"Đi thôi, quán ở ngay phía trước."

"Đi."

Cả nhóm đồng miệng trả lời.

Đi thêm một lúc, qua thêm vài ngã rẽ, trước mắt liền xuất hiện một khối hộp to lớn, phía trước cửa vào có xếp một hàng dài, phía trên khối hộp có ghi Dạ Vũ.

"Tới rồi." Lúc này Trường vũ mở miệng nói.

Lương Tín Nhân nghe vậy cũng dừng xe lại nhìn sang, thấy trước mắt là quán bar Dạ Vũ, hắn không khỏi nghi ngờ.

Nói thật, đây là lần thứ nhất Lương Tín Nhân đi bar nên hắn không biết bề ngoài quán như thế nào.

"Đây là quán bar à." Lương Tín Nhân miệng nói thầm.

Tiếng hắn nói không lớn, nhưng ngồi ngay sau lưng hắn Lê Hiền Hòa nghe được miệng khẽ cười đáp.

"Đúng vậy. Đây là quán bar Dạ Vũ."

"Hòa biết nơi đây à?" Lương Tín Nhân thắc mắc hỏi.

"Đúng vậy, có đi tới đây mấy lần với bạn. Là đi với các bạn nữ."

Nghe thế Lương Tín Nhân cũng không nói quay đầu nhìn sang Trường Vũ.

Lúc này Trường Vũ cũng xuống xe đi tới trước hắn nói

"Đi vào thôi."



"Không xếp hàng à?" Trâm Anh mở miệng hỏi

"Không cần, hồi chiều sau khi mời, tui đã đặt chỗ trước." Trường Vũ trả lời.

"Quán bar mà cũng có đặt trước à?" Lê Hiền Hòa thắc mắc.

"Không có, nhưng tao có thẻ dịch vụ. Thẻ dịch vụ này chỉ dùng được một lần."

"Sao tao không biết có loại thẻ này." Lên Hiền Hòa hỏi.

"Do một lần vô tình nói chuyện với bảo vệ, hắn đưa cho tao thứ này. Tới giờ tao mới biết nó có tác dụng như này."

Nghe thế mọi người cũng không nói gì nữa rồi cùng nhau tiến tới chỗ cửa vào.

Đến chỗ của vào, cả nhóm lập tức bị ngăn cản, thấy thế Trường Vũ móc trong túi ra tấm thẻ dịch vụ đưa cho người bảo vệ.

Bảo vệ nhìn thấy thế, cầm tấm thẻ lên nhìn rồi lần nữa đưa mắt về phía Trường Vũ nói: "Tấm thẻ này lấy ở đâu."

"Lần trước tới đây có nói chuyện với một người bảo vệ, xong tên đó cho em tấm thẻ này." Trường Vũ thành thật trả lời.

"Tấm thẻ này anh lấy, rồi vào đi." Nói xong bảo vệ lách người sang một bên để cho cả nhóm vào.

Đằng sau đám người thấy thế, một người trong đó hỏi

"tại sao tụi nó lại được vào trước mà chúng tôi lại phải đợi."

Bảo vệ trầm mặt nhìn về phía người mới mở miệng, nói:

"Tao thích."

Nghe vậy người kia cũng im miệng.

Tiến vào bên trong quán bar, bên trong là một mảnh tối đen, đi thêm một khúc nữa, trước mắt dần dần xuất hiện tiếng nhạc và những ánh đèn nhấp nháy, càng tới gần tiếng nhạc trở nên càng to, bóng người dần dần xuất hiện trước mắt.



Trước mắt cảnh tượng là một vũ trường to lớn với nhiều kiểu người khác nhau, Lương Tín Nhân ngẩn người, với người chưa đi bar lần nào thì hắn quả nhiên choáng váng với những hình ảnh trước mắt.

"Thế nào? Hoành tráng chứ?" Trường Vũ tiến tới bên hắn nói

"So với trong tưởng tượng khác nhiều."

"Ha Ha, tận hưởng đi." Trường Vũ cười to

"Thế, lúc nào mày hành động?" Lương Tín Nhân thì thầm hỏi.

"Xíu nữa, nhớ làm theo kế hoạch." Trường Vũ thì thầm trả lời, nói xong hắn lập tức xoay người dẫn đầu tiến tới, chỉ để lại Lương Tín Nhân đứng đó trầm mặt.

"Kế hoạch gì? Có kế hoạch à." Lương Tín Nhân suy tư

"Đi thôi, đứng đờ ra đó làm gì." Lúc này Lê Hiền Hòa tiến tới, đánh thức hắn.

"À, được."

Cả nhóm bắt đầu đi tìm vị trí ngồi xuống. Ngồi xuống phía dưới, đối diện với hoàn cảnh như thế này, Lương Tín Nhân cảm thấy không được thoải mái, hắn thích những nơi yên bình hơn thế này.

"Thế nào, không thoải mái à." Lúc này ngồi bên cạnh Lê Hiền Hòa hỏi

"Đúng vậy, quá náo nhiệt." Lương Tín Nhân gật đầu nói

"Không sao, đi một lần cho trải sự đời."

Nghe vậy, Lương Tín Nhân gật đầu, cố gắng thích nghi với hoàn cảnh hiện tại. Lúc này cả nhóm bắt đầu gọi nước uống.

Lương Tín Nhân im lặng, uống nước, đồng thời nhìn xung quanh, giữa khu nhà là một sàn nhảy, phía trên là những DJ và dàn vũ công đang đu đưa, phía dưới là người nhảy theo điệu nhạc, tại đây hắn nhìn thấy rất nhiều người đang nhảy tự do.



Bên cạnh, Lê Hiền Hòa dõi theo ánh mắt nhìn sang, thấy thế, nàng nhìn lại phía Lương Tín Nhân nói.

"Thế nào, đi nhảy chung không?"

Lương Tín Nhân bất ngờ trước lời mời, hắn cũng không ngờ rằng nàng sẽ mời hắn nhảy, đang định từ chối khéo lấy thì bên cạnh Trường Vũ nói thầm với hắn

"Cơ hội đấy. Mày kéo theo Hiền Hòa sang kia để tao có không gian nói chuyện với Trâm Anh."

Nghe vậy Lương Tín Nhân cũng đành gật đầu đáp ứng

"Được thôi. Nhưng Nhân không biết nhảy."

"Không sao, Hòa sẽ dạy."

Nói xong nàng đứng dậy, kéo tay hắn đi về phía trước.

Tự nhiên bị kéo tay, Lương Tín Nhân cũng cứng đờ theo sau.

Lúc này bên cạnh Trâm Anh thấy vậy hỏi: "Tụi nó đi đâu vậy?"

"Tụi nó đi nhảy đấy." Trường Vũ trả lời.

"Tui cũng muốn đi." Trâm Anh định đứng dậy đi. Thi sau lưng có tiến nói kéo lại.

"Trâm Anh, đợi đã, tui có điều này muốn nói."

...............

Phía bên kia, lúc này Lương Tín Nhân đã bị kéo lên bên sàn nhảy, nhìn thẳng về hướng thiếu nữ đang nhảy trước mắt hắn, điệu nhảy không mãnh liệt nhưng vũ động lòng người, như thần tiên đang nhảy, con tim hắn bị dao động, nhìn chằm chằm về phía đối phương.

"Thế nào? Sao không nhảy?"

m thanh kiến Lượng Tín Nhân giật mình tĩnh lại.

"Nhân không biết nhảy."

"Thế mà lúc nãy vẫn đồng ý. Tới đây, nhảy theo Hòa."

Thấy Lê Hiền Hòa đang nhảy, hắn cũng dần bắt chước theo.