Chương 138: Ngu Dốt
"Giải thích đi." Lương Tín Nhân nhờ Thiên Thành giải thích, những tội trạng khác của thập đại phận quỷ thì hắn còn biết nhưng chỉ có tà kiến là khó có thể hiểu được một cách suông sẽ.
"Tà Kiến, cái tên đã nói lên tất cả, là sự nhìn nhận sai lầm, không bằng trí tuệ mà bằng thương - ghét, theo Phật đạo, tà kiến là ngu si. Ngu si biểu hiện ra bên ngoài chính là tà tri tà kiến."
"Tà kiến khiến trí tuệ bị lu mờ. Khi trí tuệ bị lu mờ thì vô minh nảy sinh. Từ vô minh mà sinh vọng động. Vọng động bao gồm ghen ghét, đố kỵ, tỵ hiềm, kỳ thị, thù hận, xa hơn là loại trừ, g·iết hại." Thiên Thành đơn giản giải thích cho Lương Tín Nhân nghe, nhưng khi đến tai Lương Tín Nhân hắn chỉ hiểu được có sáu mươi phần trăm.
"Điển hình là?" Nếu như có ví dụ cụ thể hơn thì hắn sẽ hiểu được, nên tiện thì hỏi luôn Thiên Thành.
"Để xem.... không tin vào Nhân-Quả, linh hồ bất diệt sau khi c·hết này, p·hân b·iệt c·hủng t·ộc này, Trái Đất là do thần linh tạo ra và quyết định cuộc sống và mạng sống của con người chẳng hạn.... những thứ trên là tà kiến."
"Ồ, thế thì ta đã hiểu, do những cái kiểu nhìn nhận ngu si như thế nên khi thành quỷ thì não tụi nó teo lại như thằng thiểu năng chứ gì?" Lương Tín Nhân không nhịn được cười lên.
Hai người Lương Tín Nhân nãy giờ trò chuyện, đang bay trên trời Vọng Lượng Quỷ đều nghe hết, những câu nói chửi hắn ngu hắn cũng đều nghe, Vọng Lượng Quỷ không khỏi nổi đóa lên, trên thân âm khí thoát ra ngày càng nhiều, tạo thành áp lực, lần nữa đè lên Lương Tín Nhân và Thiên Thành.
"Ngu si? Ta ngu si? Các ngươi mới thật sự là ngu si, cũng chính vì sự ngu si của các ngươi nên ta lúc đó mới phải c·hết và phải biến thành thứ người không ra người quỷ không ra quỷ như này, nếu như lũ người các ngươi lúc đó đồng ý với ý kiến của ta thì các ngươi cũng không phải chôn trong này mà bây giờ đã chạy lon ton ngoài đường, tất cả là lỗi của các ngươi!!!"
Áp lực lần nữa đè lên bọn hắn khiến cho bọn hắn thật sự khó chịu, nếu bình thường đứng trong âm khí thì không sao, nhưng Vọng Lượng Quỷ lại dùng sức mạnh, cưỡng ép dùng âm khí liên tục đè lên bọn hắn, dù cho có dương khí thì đối với lượng âm khí thế này cũng phải e ngại.
"Giờ sao? Từ chỗ này ta có thể phán đoán tu vi của hắn là luyện hồn cửu đoạn, áp, áp lực này khiến ta có chút không thể di chuyển." Không như Lương Tín Nhân, Thiên Thành tu vi chỉ có luyện khí lục đoạn, thua tận 3 tiểu cảnh giới, hắn khó khăn cả trong việc mở miệng nói.
"Trung tâm trận pháp trước mắt, chỉ cần phá hủy nơi cũng cấp âm khí cho hắn thì chúng ta có thể chống được." Lương Tín Nhân tuy hỏi khó chịu nhưng mở miệng vẫn là được, bọn hắn chỉ cách trung tâm bốn mét nữa.
"Nhưng áp lực này..."
"Không sao, để ta đứng ra đấu với hắn câu thời gian cho ngươi phá trận, súng đạn của lũ lính kia không đủ làm b·ị t·hương ngươi mà, đến lúc đó thì ngươi thoải mái." Lương Tín Nhân mỉm cười nói.
"Nếu như vậy thì được, tiến hành đi."
"Được."
Lương Tín Nhân nói xong thì ngay lập tức vận dụng khí, áp lực trên cơ thể dần biến mất, thay vào đó là một cỗ năng lượng to lớn phát ra từ cơ thể.
"Thứ sức mạnh gì đây, lại có thể đẩy lui được sức mạnh tối thượng của ta." Vọng Lượng Quỷ cảm nhận được áp lực mà bản thân tạo ra lên người Lương Tín Nhân bị hóa giải, liên không khỏi bất ngờ.
"Chuẩn bị đi, Đệ Nhị Thức!!!!!" Lương Tín Nhân quay qua kêu Thiên Thành chuẩn bị, sau đó dương khí tuông trào đến nắm đấm, hắn liền dùng Thiên Vương Tạo Hóa Quyết-Đệ Nhị Thức đánh xuống phía dưới mặt đất.
Mặt đất ngay lập tức b·ị đ·ánh nát ra, bán kính bốn mét xung quanh hầu như là bị luống xuống một chút, những tên lính đứng trong đó cũng mất thăng bằng, ngã xuống, tạo ra một khoảng chống đủ để Thiên Thành lao tới trung tâm.
Bắt được thời cơ Thiên Thành nhanh chóng di chuyển đến trung tâm, Lương Tín Nhân thì lần nữa vận dụng khí vào chân, kết hợp với Vô Ảnh Bộ để tăng tốc, nhảy về phía Vọng Lượng Quỷ.
"Cái Gì?" Vọng Lượng Quỷ trở nên bất ngờ, nhưng bất ngờ cũng nhanh trôi đi khi mà Lương Tín Nhân đã tới sát nút hắn.
Lương Tín Nhân đổi sang vận dụng khí vào tay, đưa ra một cú đấm, đấm vào cái đầu thiểu năng của Vọng Lượng Quỷ, nhìn ngu ngu rất là khó chịu, muốn đấm cho một phát, đó là những gì Lương Tín Nhân hiện tại nghĩ.
"Đệ Nhất Thức!!!"
"Hừ, mơ mộng ảo huyền." Vọng Lượng Quỷ khinh thường nói, sau đó là nhẹ nhàng né tránh công kích của Lương Tín Nhân "Ngươi nghĩ chỉ mình ngươi là có thể chống lại được sức mạnh tối thượng của ta sao? Thần Linh đã cho ta sống lại và sức mạnh tối thượng này là để t·rừng t·rị lũ ngu dốt các ngươi, chống lại ta chính là chống lại thần linh, mà chống lại thần linh chính là phạm thượng, nên ta sẽ ban cho ngươi c·ái c·hết."
Lương Tín Nhân sau khi đánh hụt thì cũng rơi xuống đất, hắn vẫn chưa đủ mạnh để có thể bay, sau khi xuống đất phải nghe Vọng Lượng Quỷ nói nhảm, Lương Tín Nhân có chút bực mình, nhưng nếu nói nhảm có thể giúp Thiên Thành câu thêm thời gian thì hắn lại không ngại mà tám cùng.
"Ngươi luôn miệng nói bọn ta ngu dốt, vì cái gì?" Lương Tín Nhân gợi chuyện.
"Còn gì cái gì nữa, tất cả lũ người các ngươi đều là ngu dốt, vì cái gì? Vì cái gì lúc đó không nghe ta? Nếu như lúc đó các ngươi nghe ta thì các ngươi đã không phải c·hết và ta đã không phải c·hết, cũng chính sự ngu dốt của các ngươi đã khiến cho đất nước không thể phát triển, luôn đi sau các nước khác." Nhắc tới thứ này Vọng Lượng Quỷ càng trở nên khí chịu hơn.
Lời nói của Vọng Lượng Quỷ gợi lên sự tò mò của Lương Tín Nhân, hắn thật sự muốn biết là tên này khi còn sống muốn làm thứ gì.
"Ngươi có thể kể cho ta nghe một chút không?"
"Cũng được, dù gì các ngươi cũng sẽ c·hết, thôi thì để ta kể tóm tắt cho ngươi về lúc đó." Vọng Lượng Quỷ nói xong cũng ngay lập tức hồi tưởng.
Lương Tín Nhân cảm thấy thành công khi có thể câu được một chút thời gian cho Thiên Thành.
Càng nghe Vọng Lượng Quỷ kể, Lương Tín Nhân càng cảm thấy khó chịu, phẩn nộ trong lòng cũng một ngày càng nhiều, không phải phẩn nộ vì sự ngu dốt của người ở đây mà là sự ngu dốt của con quỷ.
Tóm lại là, Vọng Lượng Quỷ trước kia sống trong một gia đình nghèo, nhờ sự cố gắng và chăm chỉ cuối cùng hắn cũng đạt vào trường đại học của Pháp thời đó, cho đến khi hắn tốt nghiệp thì cũng ngay lập tức được nhận làm giản viên trong đó luôn, tới khúc này thì hoàn toàn bình thường nhưng khúc sau mới thực sự là vấn đề.
Dạy được ở trường Pháp chưa được bao lâu, thì Mỹ thay Pháp c·hiếm đ·óng, nhờ vào sự trẻ tuổi và được nhận làm giản viên trường Pháp lúc đó, nên khi Mỹ c·hiếm đ·óng, hắn cũng lập tức nhận được sự ưu ái của các quan chức cao của Mỹ.
Được người Mỹ dẫn đi đây đi đó, chứng kiến các công nghệ, kỹ thuật hiện đại mà Mỹ đã tạo ra, hắn cũng ngay lập tức sáng mắt lên.
Do người dân lúc đó không chịu hợp tác với Mỹ, Mỹ đành lợi dụng sự nón nớt của các giảng viên, các người có lòng tham để tuyên truyền, trong đó có hắn, trước tiền là cho thấy sự tiên tiến đi trước thời đại, tiếp theo là hối lộ, sau đó là đầu độc tâm trí, những người trên ngay lập tức bị lu mờ.
Sau khi hoàn toàn đầu độc, Mỹ thả những người này về nơi được sinh ra và bắt đầu tuyên truyền hình ảnh đó, Vọng Lượng Quỷ cũng là một trong số đó.
Nhưng hầu như kế hoạch của bọn chúng là không thành công, vì khi đó đã xuất hiện người đứng lên, tuyên truyền về chủ nghĩa xã hội, cho người dân biết thế nào mới là tự do dân tộc dù cho Vọng Lượng Quỷ lúc đó đã đau hết cả mồm khuyên.
Thấy kế hoạch không thành Mỹ bắt đầu mở các cuộc t·hảm s·át, nhưng cũng nhanh chống bị ngăn lại, tuy đã được ngăn lại nhưng có một vài người không may mắn, trong đó có Vọng Lượng Quỷ lúc đấy.
"Tại sao? Chỉ cần các ngươi nghe ta là xong, chỉ cần các ngươi làm theo lời bọn hắn là chúng ta đã còn sống, đất nước đã đi lên thêm một bước, và chính sự ngu ngốc của các người đã không khiến đất nước đi lên mà còn thuộc lùi lại."
"Thứ ngu ngốc mới thực sự là ngươi, ngươi đã bị bọn hắn tẩy não." Lương Tín Nhân không chịu được, chửi lên.
"Không, không, không, các ngươi mới ngu ngốc, các ngươi mới ngu ngốc, thứ ta làm tất cả làm vì dân tộc." Vọng Lượng Quỷ chửi lên.
"Ngươi đã thật sự hết thuốc chữa." Lương Tín Nhân bất lực nói.
"Thiên Thành phá trận gần xong chưa?" Ngoài mặt thì như cãi nhau với Vọng Lượng Quỷ nhưng trong lòng thật ra lo lắng cho Thiên Thành, không biết đã phá trận xong chưa? Cần bao nhiêu thời gian nữa?
"Vì để chứng minh các ngươi là ngu ngốc, ta sẽ g·iết các ngươi."
"Đây là kiểu chứng minh đéo gì vậy, bọn ta c·hết thì liên quan gì tới ngươi đúng hay sai?"
"Được rồi, đừng có cố gắng câu thời gian nữa, ta biết ngươi đang chờ tên kia phá cái thứ mà ta đã tạo ra, và ngươi thật sự nghĩ ta sẽ dễ dàng để hắn phá vậy ư?" Vọng Lượng Quỷ lúc này tươi cười, nụ cười lần này thực sự man rợ, khiến Lương Tín Nhân có một cảm giác không tốt.
Câu nói của Vọng Lượng Quỷ làm Lương Tín Nhân phát giác, hắn ngay lập tức quay người lại xem Thiên Thành thì lúc này đây.....