Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đô Thị Sóc Thiên Vương

Chương 136: Phương Pháp Hoá Giải




Chương 136: Phương Pháp Hoá Giải

"Đây là âm khí." Tống Lĩnh ngay lập tức xác nhận luôn là âm khí

Đối với sát khí, thì không cần hấp thu, người tu luyện cũng ngay lập tức nhận ra được, tại vì sát thì thường có thể gây sát thương trực tiếp lên con người như những lưỡi đao sắt bén chém qua vậy, và v·ết t·hương liên tục bị ăn mòn.

Âm khí thì khác, nó không thể trực tiếp tác động liên con người, không thể hấp thu, nhưng theo thời gian nó sẽ bám lên con người và gây ảnh hưởng đến tâm lý, sức khỏe đi xuống, đó là đối với người thường, còn đối với người tu luyện thì nó sẽ chặn quá trình hấp thu khí và gây ảnh hưởng đến quá trình hoạt động.

"Nếu như đây thật sự là âm khí thì thứ mà chúng ta đang chiến đấu là quỷ." Lâm Bình nói.

"Quỷ sao? C·hết tiệt, tại sao lại là cái thứ khó g·iết đó." Tạ Dũng nghe được thứ hắn đang chiến đấu với là quỷ thì không khỏi chán nản.

"Ngươi từng đánh với nó rồi à?" Đặng Mặc quay qua hỏi.

"Đã từng đánh qua, và đánh không lại nên phải nhờ tới người tu phật đạo đi xuống bắt, thứ quỷ đó ở dạng quỷ thể thì hầu như công kích của chúng ta là không thể gây thương được, trừ khi ngươi có dương khí." Tạ Dũng nói

"Dương khí?"

Tạ Dũng tiến hành phổ cập cho những người chưa biết về quỷ một số chi tiết, nếu như đây là ở bên ngoài thì có cho tiền hắn cũng không thèm hé miệng dù chỉ một câu, nhưng đây bọn hắn đang phải đối mặt với quỷ, cần tìm người có dương khí để đánh.

"Đệt, thế theo như ngươi nói thì có ba cách nhỉ, một là người tu phật đạo, hai là người có dương khí, ba là công pháp mang thuộc tính dương nhỉ? Nếu như vậy thì khó, rất khó, cách một và cách hai là không thể rồi, giờ chỉ còn cách ba, công pháp của mỗi người là khác nhau và cũng không biết như thế nào mới là công pháp mang thuộc tính dương."

"Ta cũng không biết, trước giờ công pháp có là tu luyện, không ai nhắc là công pháp còn có thuộc tính."

"Có, thực ra công pháp còn có thuộc tính." Tống Lĩnh lên tiếng.

"Thuộc tính của công pháp thường gây ảnh hưởng trực tiếp đến tính cách, tâm lý của người tu luyện, nếu như người tu luyện có thể chất đồng nhất với công pháp thì khi tu luyện, tốc độ tu luyện sẽ được đẩy nhanh hơn."

"Thế thì làm thế nào để có thể biết được thể chất người tu luyện?" Một người nào đó tò mò hỏi.

"Không biết, cái đó thì các ngươi cần phải tự tìm hiểu."



Các cuộc trò chuyện đã trở nên dễ dàng hơn khi mà người tu luyện dần quen thuộc với tình huống chiến đấu hiện tại, đây chính là khả năng thích nghi.

"C·hết tiệt, vậy thì làm thế nào để có thể---..... Này, các ngươi có cảm thấy không?"

"Có, rất rõ ràng, âm khí đang không được ổn định và có dấu hiệu suy giảm."

"Đám lính không còn ngắm vào chúng ta nữa."

Rất nhiều người cảm nhận được sự thay đổi của khí nơi đây, lượng âm khí đã giảm xuống một cách đáng kể, thay vào đó là một đợt khí nóng truyền khắp cả chiến trường, đám lính không còn tái sinh và ngắm bắn nữa.

Rồi đột nhiên. không biết từ đâu, khí khắp cả chiến trường trở nên dao động mạnh, và bị hút đến một vị trí cách đám người tu luyện không xa, khí bị hút càng ngày càng mạnh đến nỗi, tại vị trí đó đã trở thành một cột lốc xoáy.

"Thật mạnh, nơi đó đang diễn ra chuyện gì? Tại sao lại xuất hiện lượng khí nóng khổng lồ như vậy, ta có cảm giác giống như bị thiêu đốt vậy." Tạ Dũng chảy mồ hôi hột, nói.

"Đây không phải khí nóng, mà là dương khí, công pháp có thuộc tính dương." Giang Tiến nhìn về phía lốc xoáy chằm chằm, miệng nói, trước đó trong những lần làm nhiệm vụ, hắn đã gặp qua người sử dụng và vận dụng công pháp có thuộc tính dương, nhưng nó cũng chỉ ở mức độ yếu, không có quy mô như hắn đang thấy hiện tại.

"Người mang thể chất dương đi với công pháp mang thuộc tính dương sao?* Giang Tiến thầm nghĩ.

"Nơi đây đã bình ổn rồi, chúng ta nên đi tới chỗ đó xem thôi." Lâm Bình nói, hắn muốn xem xem, rằng ai là người đã tạo ra sức mạnh này.

"Đi." Những người khác cũng đồng ý.

Đang lúc đám người chuẩn bị tiến lên phía trước để xem, thì cột lốc như bị thứ gì đó đè ép xuống, chiều cao cột lốc ngày càng thấp xuống, đi theo đó là áp lực tỏa ra cũng càng mạnh, cho đến khi cột lốc hoàn toàn biến mất thì.

ẦM!!!!!!

Vù!!!!



"Không ổn, sóng xung kích, nhanh chóng nằm xuống." Giang Tiến nhận ra tình hình sớm nhất, hắn nhanh chóng hô lên cho đám người nghe.

Đám người tu luyện cũng nhanh chóng phản ứng lại nằm xuống.

Một làn sóng xung kích mạnh mẽ xuyên qua đám lính, sóng xung kích đi tới đâu, nơi nó giống như bị t·hiêu r·ụi vậy, đám lính ở gần trung tâm xung kích đã bị cháy đen hoàn toàn.

Nhưng cũng may cho đám người tu luyện rằng, do đám lính vẫn còn đứng và mật độ của bọn chúng khá dày, nên khí sóng xung kích đi qua bọn hắn thì đã giảm đi được một phần nào rồi. tuy vậy, sức nóng đã khiến cho đám người tu luyện nóng đỏ cả da.

"Nóng quá, đuỵt mẹ, sức công phá này phải ngang hoặc hơn Ngưng Linh Khí Cảnh." Tạ Dũng khinh hô.

Giang Tiến, Tống Lĩnh và những người có cảnh giới Ngưng Linh Khí cảnh còn sống sót không hề nói gì, trong lòng bọn hắn biết rõ, với sức mạnh của bọn hắn bây giờ, đừng nói là đối đầu, sợ rằng cũng không chống đỡ được loại sức mạnh đó.

"Nhanh đi xem thôi."

Trước đó không lâu.

Sau khi Lương Tín Nhân và Thiên Thành hai người phát hiện ra khói đen và bắt đầu truy đuổi, hai người bọn hắn chen chúc trong đám lính, có vài lần khói đen có dừng lại, hai người bọn hắn cũng phải dừng theo để tránh bị phát hiện, theo thời gian truy đuổi càng dài, cuối cùng thì hai người bọn hắn đã đến nơi cần đến.

Mời đầu vì còn khá xe để cảm nhận, nhưng khi tới đây, âm khí ở đây hoàn toàn so với bên ngoài, nhiều tới nỗi dù chưa vào trung tâm bọn hắn cũng đã cảm thấy ngợp.

"Đệt, phải bao nhiêu xác c·hết mới có thể có được nguồn âm khí dồi dào thế này." Thiên Thành cảm thán.

"Nói đến thì ta mới cảm thấy lạ, tại sao với nguồn âm khí dồi dào thế này mà con quỷ này vẫn ở dạng hồn thể?" Lương Tín Nhân không hiểu hỏi.

"Ngươi nói thì ta mới thật sự là để ý, đây rốt cuộc là vì cái gì?" Thiên Thành cũng tò mò.

"Thôi được rồi, đây cũng xem như là vận may của chúng ta đi, cũng may nó chưa mọc ra cơ thể chứ không thì lại mệt, chúng ta có thể dùng dương khí để đánh, cả hai chúng ta đều có." Lương Tín Nhân thầm than may mắn.

"Ngươi nói đúng, theo như những gì ta quan sát nãy giờ, tại trung tâm nơi đó có trận pháp, và tổng hợp lại những gì chúng ta đã đoán được trước đó thì đây có thể là Tụ Khí Trận." Thiên Thành phán đoán, nói.

Tụ Khí Trận, tác dụng thì đúng như tên gọi của nó, kéo khí xung quanh về trung tâm trận pháp, nhằm khuếch đại lượng khí trong một khu vực được bố trận.



"Thế ngươi có biết cách phá không?" Lương Tín Nhân hỏi.

"Nếu là ở chỗ khác thì ta còn phá được nhưng ở đây thì lại không, nơi đây địch quá đông, nếu như tiến hành phá trận thì sẽ ngay lập tức bị phát hiện, đã vậy còn bị hạn chế tự do di chuyển nữa, hầu như phá trận là không thể, với lại chúng ta vẫn không biết đây là quỷ gì và tu vi của hắn thế nào." Thiên Thành lắc đầu, nói, theo như kinh nghiệm trước giờ của hắn thì để phá trận thì cần phải tốn thời gian, mà ở cái chỗ này thì lấy đâu ra thời gian để hắn phá trận, sợ là vừa đụng vào thì đã lủng người.

"Thế này thì khó, có cách nào khác không?"

"Không, không hề có bất kỳ phương pháp nào để phá giải, đối phương công thủ toàn diện qu----... à không, nếu như ngươi có cách có thể khiến cho tất cả bị thổi bay trong tức khắc thì chắc có thể."

"Thổi bay trong tức khắc sao?" Lương Tín Nhân miệng lảm nhảm vài thứ, xong cũng bỏ qua ý tưởng điên rồ vừa mới xuất hiện trong đầu, nếu như bây giờ mà làm vậy thì hắn có lẽ sẽ.

"Tới đây rồi vẫn không có phương án giải quyết, giờ phải làm sao?" Không cần phải nói, giờ đây hai người bọn hắn đang rất bực bội, tình hình cứ tiếp diễn như này thì sẽ thành lính của con quỷ đó trong này luôn mất.

Thêm 5 phút nữa trôi qua, tình hình vẫn không khả quan hơn là mấy, Lương Tín Nhân cố gắng gợi nhớ lại xem thử xem bản thân có bỏ sót chi tiết nào đó không, quả nhiên là hắn đã bỏ qua một chi tiết thực sự quan trọng.

“Ta biết rồi!!!”

“Ngươi biết gì?” Thiên Thành hỏi, hắn cũng thật sự mong Lương Tín Nhân tìm ra giải pháp để thoát khỏi cục diện này.

“Ngươi có để rằng, hoàn cảnh nơi đây là được mô phỏng tạo ra, và đám lính này không phải con người không? Nếu như nó không phải con người thì nó được tạo nên, mô phỏng từ thứ gì? Người c·hết được chôn trong chiến trường này chỉ có dân ta chứ không có quân Mỹ, vậy thì tại sao lại có lính Mỹ?”

“Gộp tất cả các thứ trên lại thì ta có thể khẳng định một cách chắc chắn rằng bọn chúng không thực sự là người thật và v·ũ k·hí bọn hắn cầm không phải là súng thật.” Lương Tín Nhân nói

“Nhưng đạn nó bắn ra có thể g·iết người thì sao súng lại không thể thật.” Thiên Thành chỉ có thể tạm hiểu được thứ Lương Tín Nhân nó lúc đầu, còn phần sau vẫn chưa hoàn toàn hiểu.

“Với một lượng âm khí dồi dào thế này lại vẫn chỉ ở trạng thái hồn thể thì có thể nói lên rằng, nó đã chi ra một phần lớn âm khí để làm gì đó. Và thứ nó chi ra để làm là súng, là đạn và lính Mỹ, nó có thể nén khí lại để làm đạn bắn, giống như việc người tu luyện dùng khí vậy, có thể gây sát thương trực tiếp lên người thì bị g·iết c·hết bởi thứ đạn này cũng không phải không có, nếu như nó cắt đứt nguồn cung cấp này thì có thể đám lính và v·ũ k·hí có thể sẽ biến mất.”

Lương Tín Nhân giải thích, Thiên Thành gật đầu nghe.

“Và?”

“Và tất nhiên đám lính và v·ũ k·hí được tạo ra từ âm khí thì chúng ta có thể dùng dương khí để chống lại.”