Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đô Thị Sóc Thiên Vương

Chương 113: Đấu Giá Hội




Chương 113: Đấu Giá Hội

Nói ra thì nó cũng đáng đồng tiền bát gạo, khi mà đánh cược mạng sống để rồi nhận lại được chừng này cũng tính là không tệ.

Giờ thì vấn đề là nên tiêu số tiền này vào việc nào? Mua nhà? chưa đủ để mua được miếng đất nữa là. Mua đồ dùng? Đồ gì nữa trong khi bản thân hiện tại không có quá nhiều nhu cầu.

Nếu như dùng số tiền này mua dược liệu thì liệu có được? Nhưng vấn đề là mua ở đâu? Khi mà tên gọi của các dược liệu này rất lạ, chưa chắc đã có người bán, cũng chưa chắc đã có người gặp và biết tên của nó.

"Sao vậy Tín Nhân?" Nhìn thấy Lương Tín Nhân có vẻ thất thần, Lý Thiên Hương hỏi.

"À, không, em đang tự hỏi rằng có chỗ nào bán dược liệu nguyên chất không thôi." Lương Tín Nhân nói.

"Dược liệu nguyên chất? Dược liệu gì?"

"Em cũng không biết nó có thực sự là dược liệu không nữa, có những thứ nó giống như đồ trưng bày hơn là...."

"Đâu? em viết ra chị xem."

"Để xíu về đi." Lương Tín Nhân bản thân không thể tự tìm kiếm những thứ này, thôi thì nhờ người vậy, trước tiên nhờ Lý Thiên Hương xem thế nào, vì nhà nàng khá giàu, quen biết cũng có vẻ rộng nên có vẻ được, về đến nhà thì hắn sẽ nhắn tin hỏi Thiên Thành, dù sao thì cũng là người tu luyện và hắn đã đi khắp nơi đất nước, có lẽ sẽ biết một số thứ.

"Được, thế thì khi chiều về nhắn qua số điện thoại của chị, số chị là....." Lý Thiên Hương nói rồi đưa số cho Lương Tín Nhân, mặc dù cả hai quen biết nhau nhưng hầu như là chưa trao đổi liên hệ bao giờ cả.

Lương Tín Nhân ghi nhớ lấy số điện thoại, sau đó nói: "Ok chị."

"Hai người cứ bí ẩn gì đấy? Trông thân thiết ghê." Đặng Bảo Nhi trêu ghẹo nói.

Lương Tín Nhân nghe vậy thì vẫn bình tĩnh trên mặt, ngược lại Lý Thiên Hương có chút ngượng ngùng, nhưng vì để tránh biểu hiện trực tiếp trên mặt, nàng lên giọng nói: "Thôi được rồi, ăn nhanh đi, cũng sắp tới giờ trở lại tiết học rồi."

"Ha ha, không cần sừng cồ như thế, đùa thôi mà." Đặng Bảo Nhi che miệng cười, tay vỗ lưng Lý Thiên Hương nói.

"Hứ, ăn đi."

Thời gian cũng đã không còn nữa, mọi người đều cố gắng ăn lấy phần của mình thật nhanh sau đó trở lại lớp học.

Vì là khoảng thời gian học cửa mỗi ngành và mỗi năm là hoàn toàn khác nhau, nên đến khi Lương Tín Nhân tan thì Lý Thiên Hương đã trở về nhà, Lương Tín Nhân ghi lại năm thứ "Dược liệu" và gửi tin nhắn cho Lý Thiên Hương.



Vì khá tiện, hắn cũng sao chép lại tin nhắn, gửi cho Thiên Thành để hỏi thăm.

Về phía Lý Thiên Hương, sau khi nhận được tin nhắn của Lương Tín Nhân, nàng quả thật cũng có chút không hiểu được những thứ được ghi ở phía trên.

"Những thứ này là cái gì?" Lý Thiên Hương thầm nói.

"Có chuyện gì à con?" lúc này một người đàn ông trung niên bên cạnh lên tiếng hỏi, người này không ai khác là cha của Lý Thiên Hương.

"À không, có một vài thứ khá khó hiểu." Lý Thiên Hương trả lời.

"Đâu? Đâu? Để ba xem." Người đàn ông nói, Lý Thiên Hương cũng theo đó mà đưa điện thoại qua cho người đàn ông xem.

Khi nhìn thấy những thứ trên đó, người đàn ông liền trở nên bất ngờ, khuôn mặt trở nên không thể tưởng tượng được, miệng nói thầm: "Viêm, mộc, thủy, ngọc, thổ.... đây chẳng phải là...."

"Sao vậy ba? Ba biết những thứ này à." Lý Thiên Hương hỏi.

"À.. không, những thứ này từ đâu vậy? Vì cái gì lại cần những thứ này?" Người đàn ông hỏi.

"Đây là từ một đàn em, vì cái gì lại cần thì con không biết, nhưng chắc là để trồng cây thôi, đây đầy đủ mọi thứ rồi đúng chứ?" Lý Thiên Hương nói.

"hmm, chắc vậy. thằng nhóc hôm qua đúng không?"

"Đúng vậy, những thứ này ba có thể tìm được chứ?"

"Ba không hứa chắc nhưng để ba thử xem."

"Thế nhé, nhờ ba vậy, con lên phòng trước đây." Lý Thiên Hương nói xong thì nhanh chóng bước lên phòng để lại người đàn ông đứng đó suy nghĩ.

Một lúc sau, như nhớ ra được thấy gì đó, người đàn ông nhanh chóng bước đến thư phòng của mình, tiếp đó là đến trước một giá sách lớn, từ trên đó lấy xuống một cuốn sách.

Những thứ này không có thứ gì đặc biệt và lạ thường, nhưng cuốn sách được lấy xuống thì hoàn toàn khác, từ bên ngoài có thể nhìn thấy đây là một cuốn sách bình thường nhưng khi người đàn ông mở ra thì bên trong lại là thêm một cuốn sách cũ khác, phải nói là sách bên trong sách.

Người đàn ông cầm lên cuốn sách cũ, sau đó là từ từ mở ra, cẩn thận lật từng trang để kiểm tra lấy, cuối cùng thì dừng lại ở một trang nào đó.



Người đàn ông cẩn thận đọc lại nội dung được ghi ở trên sau đó thì thầm nói: "Quả thật là ngũ hành? và những thứ trên là để.... thằng nhóc đó thật sự là.... ta cần điều tra lấy thằng nhóc đó, có vẻ như.... cuộc đời lại lần nữa bị cuốn vào vòng xoáy giang hồ, chỉ mong là không dẫn tới hậu quả quá lớn." Người đàn ông không khỏi thờ dài vài lần.

Có vẻ như gia đình Lý Thiên Hương cũng đang che giấu một bí mật nào đó mà đến cả Lý Thiên Hương còn không biết.

Về phần Lương Tín Nhân sau khi gửi tin cho Thiên Thành thì ngay lập tức nhận lại được tin phản hồi.

"Ngươi muốn tìm những thứ này ư? Không được đâu."

"Không có à?"

"Không phải không có, mà là rất khó để tìm."

"Vậy là không thể à..."

"À, chắc có đấy."

"Ở đâu?"

"Đấu giá."

"Đấu giá?"

"Đúng vậy, tại đó ngươi có thể vô tình tìm thấy được những thứ trên, vật phẩm đấu giá thường là những thứ đồ quý hiểm cũng như là những món đồ cần thiết cho loại người như chúng ta."

"Nhưng nếu như vậy..."

"Không cần lo, nơi đây không phải ai cũng biết, trừ những người tu luyện hoặc những người có liên quan và biết đến."

"Hay nhỉ, địa chỉ và thời gian?"

"Thời gian thì là ba ngày sau, địa chỉ thì đến lúc đó ta sẽ đi với người, nên không cần lo."

"Thế thì nhờ ngươi."



Sau khi nhắn xong lời đó, Lương Tín Nhân dừng lại chuỗi trò chuyện, thật đáng mong chờ, dù sao đây cũng là lần đầu hắn tham gia những thứ như là đấu giá, và gặp gỡ một đám người tu luyện ở dưới đây.

"Không biết sẽ như thế nào? Thật đáng mong chờ." Mong chờ cũng chỉ là một phần của Lương Tín Nhân hiện tại, còn nữa đó là phấn khích, một cuộc chạm trán với những người tu luyện dưới đây, miệng hắn không khỏi giương lên nụ cười.

Thời gian nhanh chóng trôi đi cho đến ba ngày sau, sau khi Lương Tín Nhân tan học trên trường, trở ra phía ngoài đã thấy Thiên Thành đang đứng phía ngoài đợi lấy hắn.

Lương Tín Nhân tiếng tới hỏi: "Sao ngươi lại tới đây? Với lại sao người lại biết ta học chỗ này?"

"Mấy cái thứ này thì tra một phát là ra ấy mà." Thiên Thành không cho là gì, nói.

Cũng đúng, nhìn như là bậc thầy phong thủy ăn hại vậy thôi chứ người thuê toàn là người có mặt mũi, hay chức cao, nên tra ra việc Lương Tín Nhân ở đâu hay học trường nào không phải là khó.

"Thế sao? Bây giờ có sớm quá không?" Lương Tín Nhân hỏi.

"Sớm? Không đâu, là trễ đấy, trước đây những lần đấu giá thường diễn ra từ sáng cơ, nhưng không hiểu sao lần này lại diễn ra trễ đến vậy, nhưng ta nghĩ là do chắc có thứ tốt đấy." Thiên Thành dựa theo suy nghĩ của mình và nói ra.

"Ồ.. Thế thì đi thôi."

"À, mà ngươi cần những thứ này làm gì?" Thiên Thành hỏi, từ lúc đọc lấy tin nhắn của Lương Tín Nhân hắn đã muốn hỏi rồi, nhìn sao thì đối với người tu luyện phong thủy thuật thì nhìn phát có thể phát hiện ra những món đồ này liên quan tới ngũ hành.

"À, để tu luyện đấy." Đối với những người tu luyện, việc mua mấy thứ kì trân dị loại thế này cũng chỉ để tu luyện nên cũng không cần che giấu với Thiên Thành.

"Ồ." Mỗi người đều có một bí mật và cách thức tu luyện riêng, nên Thiên Thành cũng không truy vấn mà lên đường di chuyển luôn.

Cả hai người di chuyển đến địa điểm đấu giá.

Phải nói là đường đi loằng ngoằn thật sự, thành ra mất hơn 30 phút mới đến nơi.

Trước mặt Lương Tín Nhân bây giờ là một cái cửa hầm với cầu thang đi xuống, từ ngoài nhìn vào thì thật đúng là hoàn toàn bình thường, nhưng khi Lương Tín Nhân đi sâu xuống thì mới hoàn toàn thay đổi.

Phía ngoài đơn sơ, phía trong càng ngày càng sang trọng, cho đến cuối cũng là tạo thành một cái động sâu và to lớn, chính giữa là một căn nhà to lớn, to lớn đủ để tạo thành một cái hội trường chứa ba ngàn người hơn.

Xung quanh hiện tại có rất nhiều người tụ tập lại với nhau, từ những người này Lương Tín Nhân cảm nhận được khí phát ra từ trên người bọn họ, có một vài người khí rất yếu, có một vài người thì hắn không thể cảm nhận được.

"Dừng lại đi, không nên thăm dò ở đây." Thiên Thành bên cạnh ngăn cản lại Lương Tín Nhân.

Lương Tín Nhân nghe thế thì cũng ngay lập tức dừng lại, vừa mới dừng lại thì có một luồng khí mạnh mẽ, thăm dò đánh tới phía hắn nhưng chỉ lướt qua chứ không hoàn toàn dừng lại, có vẻ như đây là một lời cảnh tỉnh, không phải bất cứ nơi nào hắn cũng có thể tùy tiện tra xét người khác.