Dịu Dàng Riêng Mình Em

Chương 64: Cho em thêm một chút thời gian nữa thôi




Thời gian từng chút một trôi qua, mỗi giây phút đều làm cho ham muốn của Mạc Thiên Vũ trở lên kịch liệt. Anh gắt gao chiếm giữ khuôn miệng cô tới từng góc gách. Bàn tay trên vai cô có gắng kìm chế rồi lại mất khống chế.

Mộc Uyển Đình bỗng nhiên sửng sốt, tim như ngừng đập khi phát hiện bên vai váy đã thấp nay còn bị anh kéo xuống thấp hơn.

Bờ môi anh nhẹ nhàng di chuyển từ miệng cô xuống cổ rồi xuống vai. Mộc Uyển Đình nhịn rồi lại nhịn cuối cùng không nhịn nổi đưa tay chắn trước ngực, run rẩy gọi anh dừng lại.

Mạc Thiên Vũ nằm trên người cô ngẩng đầu lên, ánh mắt cô long lanh, rõ ràng là đang hoảng loạn sợ hãi. Cuối cùng thần trí mơ màng của anh cũng bừng tỉnh được chút ít.

Nhìn cô gái dưới thân đang run rẩy phòng bị. Anh có hụt hẫng, có đau lòng còn có cả tự trách. Vốn chỉ muốn nhìn cô mặc chiếc váy do chính tay mình chọn nhưng không ngờ lại phát sinh thêm chuyện khác khiến anh không thể khống chế được tâm tình. Cuối cùng lại dọa cô sợ hãi.

Mạc Thiên Vũ hướng ánh nhìn đi chỗ khác, cố gắng đè xuống ngọn lửa dục vọng đang bừng bừng cháy trong lòng sau đó mới ngồi dậy kéo Mộc Uyển Đình ôm vào lòng.

" Xin lỗi em…"

Một khoảng im lặng kéo dài, sau khi ổn định lại tinh thần Mộc Uyển Đình nhẹ giọng thì thầm vào tai anh: “Cho em thêm một chút thời gian nữa thôi.”

Rõ ràng là cô vẫn chưa chuẩn bị tốt, rõ ràng là cô rất sợ hãi nhưng lại vì anh mà làm như bình thản. Lúc nào cô cũng ngoan ngoãn như vậy, ngoan tới mức khiến anh có cảm giác mình là người xấu xa.

Ngày hôm sau tin tức về tân chủ tịch tập đoàn Thiên Mạc gần như phủ kín mạng xã hội. Nào là dung mạo bất phàm, khí chất hơn người, tuổi trẻ tài cao, danh xứng với thực… Dường như báo chí đã tốn không ít giấy mực vì anh. Đáng chú ý nhất là bài đăng chụp được anh và Lâm Lam đang nói chuyện.

Trong bức ảnh, người đàn ông lịch lãm, khôi ngô mà người con gái lại thướt tha yêu kiều, họ mỉm cười nhìn đối phương, ngay cả ánh mắt cũng toát lên vẻ thâm tình.

Phía dưới bài đăng nhiều người không tiếc lời khen họ đẹp đôi. Đỉnh điểm là khi một fan hâm mộ của Lâm Lam comment bằng một hình ảnh được chụp lại từ màn hình.

Bức ảnh ngày Mạc Thiên Vũ về nước, trên máy bay Lâm Lam tựa đầu trên vai anh mà ngủ thiếp đi.

Sau khi bức ảnh kia được lan truyền, người thì cảm thán ngưỡng mộ, người thì đẩy thuyền, người thì chúc phúc cho đại minh tinh cùng thiếu gia tài phiệt khiến cho mạng xã hội càng thêm phần nhộn nhịp.

Một đồng nghiệp xem xong tin tức, kinh ngạc nói với Mộc Uyển Đình.

" Uyển Đình, mau xem đi. Mạc Thiên Vũ này chẳng phải chính là anh trai cô sao?"

" Anh ta vậy mà lại là tân chủ tịch của Thiên Mạc."

Sau khi cô ấy nói, Mộc Uyển Đình cùng những người khác cũng bắt đầu xem tin tức, không khí trong phòng càng thêm sôi nổi.

" Trời đất, thì ra anh ta là bạn trai của Lâm Lam, bảo sao ngày anh ta tới quán bar đón cô tôi lại thấy anh ta quen mắt như vậy."

" Phải đấy, lúc đó tôi cũng thấy anh ta rất quen nhưng không nhớ ra đã gặp ở đâu, thì ra là nhìn thấy từ tấm ảnh này."

" Mộc Uyển Đình, cô cũng thật là, có người anh cực phẩm như vậy sao không giới thiệu cho chúng tôi chứ."

" Mà nói thật nha, nhìn anh ta thì đẹp thật nhưng có vẻ mắt nhìn người không tốt nhỉ. Sao có thể thích Lâm Lam cho được. Sau lần chụp ảnh đó tôi thấy không thể ưa nổi cô ta luôn."

" Sao trên đời này thứ gì tốt đẹp cũng rơi hết lên người cô ta vậy. Dung mạo của cô ta, tài năng của cô ta, còn có xuất thân của cô ta thật đã khiến người ta ghen tị muốn chết giờ lại còn có bạn trai cực phẩm thế này. "

" Nói mới nhớ, cô ta nói thân quen với cô là bởi vì Mạc Thiên Vũ này đúng không? Vậy chuyện bồi thường hợp đồng kia cũng là vì nhượng bộ cô rồi."

Mỗi người một câu, mặc dù những người trong tòa soạn này không còn yêu thích Lâm Lam nhưng cả căn phòng lúc này đều là nói tới cô ta, đúng là sức khuấy động của Lâm Lam thật lớn, dù là bất cứ phương diện nào.

Mộc Uyển Đình nghe tới hai tai như muốn ù đi. Cô nhìn vào bức ảnh mà trầm tư. Cô yêu anh, cô cảm nhận được tình yêu của anh dành cho cô nhưng nhìn hai người họ đứng chung một khung hình trong lòng cô vẫn dâng lên cảm giác tự ti.

Buổi chiều, Mộc Uyển Đình nhận được một tin nhắn của Mạc Thiên Vũ. Anh nói tan ca sẽ tới đón cô.

Bình thường anh đưa đón cô đều đỗ xe cách tòa soạn một chút để cô tự đi bộ tới nhưng hôm nay cô vừa cùng đồng nghiệp bước ra khỏi thang máy đã thấy anh đợi sẵn trong sảnh lớn.

Nụ cười tuấn mĩ, dịu dàng khiến cho mấy cô gái ngẩn ngơ, bước chân Mộc uyển Đình cũng theo đó mà hơi khựng lại.

Một người trong số họ đột nhiên cao giọng.

" Đây không phải nhân vật đang nổi đình nổi đám trên mạng xã hội hay sao?"