Chương 64 : Luyện Khí Gia Tộc.
Trên đường đến phòng tắm, Trần Trường Xuân nghĩ mãi rốt cuộc có gì sai, mà trời cũng không phụ lòng người, hắn rốt cuộc cũng biết sai ở chỗ nào.
Bổn toạ từng nói với nàng nước tiểu đồng tử có thể trừ tà, nhưng mà bô tiểu đó là của ta ? Ta còn là đồng tử sao ?
Đồng cái búa !
Cố ý ác ý, nhất định là vậy, nương tử a nương tử, ngươi cũng quá xảo trá rồi, có gì không hài lòng có thể ngồi xuống nói chuyện, ngươi cần gì làm vậy ?
Được lắm, tối nay ta muốn cày ruộng !
Dám chơi trên đầu của bổn toạ, nương tử a nương tử, đêm nay canh ba minh nguyệt chứng kiến ta cho ngươi đẹp mặt !
Hừ hừ.
...
Ý nghĩ này của Trần Trường Xuân mặc dù hợp lý, nhưng lại chẳng đúng chút nào.
Bởi vì Tô Minh Nguyệt chỉ là đơn thuần muốn giúp hắn trừ tà mà thôi.
Lại thêm hắn nói nước tiểu đồng tử có thể trừ tà, nhưng mà Tô Minh Nguyệt chỉ nhớ hai chữ nước tiểu không được sao ?
Do đó, ý nghĩ của Trần gia chủ là sai hoàn toàn, có thể nói vu khống đổ oan cho người có tội.
Tô Minh Nguyệt thật sự rất đơn thuần, nàng chỉ là muốn giúp phu quân của mình tránh khỏi ma quỷ mà thôi.
Nàng thật sự rất đơn thuần !
...
Mang theo ý nghĩ phải dạy cho Tô Minh Nguyệt một bài học, nhưng kẻ nhận bài học lại là mình.
Sáng hôm sau Trần Trường Xuân sắc mặt trắng bệch, hai tay vịn tường mà đi ra khỏi phòng.
Tô Minh Nguyệt nằm trên giường gặp cảnh này, ánh mắt hiện lên vẻ khinh thường bĩu môi một cái, sau đó lại nhắm mắt nướng tiếp.
...
Thời gian ba tháng thoáng cái đã qua.
Bên trong Trần Trạch, phòng ngủ.
Trần Trường Xuân cầm Ngũ Hành Tiểu Thiên Quyết trong tay nhìn Tô Minh Nguyệt nói :
" Nương tử, ngươi tu luyện môn công pháp này đi."
Vốn đang nướng ngon lành trên giường, bị Trần Trường Xuân đánh thức Tô Minh Nguyệt có chút gắt gỏng nói :
" Được rồi để đó đi, mới sáng tu cái gì luyện cái gì ? Ngươi muốn ta c·hết để đổi lão bà hay gì, gần một năm qua tu luyện chưa đủ sao ?"
Gần một năm qua, Trần Trường Xuân đốc thúc cả nhà tu luyện, khiến Trần gia gà chó không yên, sáng sớm liền có âm thanh huy kiếm múa quyền.
Mặc dù hiệu quả rất tốt, Tô Minh Nguyệt, Trần Vân Phong, Trần Vân Vũ đều đột phá tiên thiên cảnh, nhưng có lợi thì cũng có hại, ba người ngày nào cũng mang theo một thân mệt mõi về phòng.
Cái bô tiểu lần trước cũng không phải không có lý do...
Không đúng, Tô Minh Nguyệt chỉ đơn thuần muốn giúp Trần Trường Xuân, dù sao hắn cũng là nhất gia chi chủ, nàng làm sao lại đối xử với hắn như vậy có đúng không ?.
Gặp Tô Minh Nguyệt như vậy, Trần Trường Xuân nghĩ nghĩ thấy cũng đúng, dù sao quá căng thì rất dễ đứt, tu luyện cũng như lao động phải lao nhàn kết hợp mới được.
Trần Trường Xuân nói :
" Được rồi, vậy nghĩ một tuần đi, nương tử ngươi thành công cảm ứng linh khí, trở thành tu tiên giả chúng ra liền rời đi phàm tục giới."
" Được rồi."
Tô Minh Nguyệt đáp lại một câu sau đó ngủ tiếp.
...
Tám ngày sau.
Trần Trường Xuân ngồi trong phòng luyện đan, thần du thiên ngoại, không biết đang suy nghĩ gì.
Bỗng nhiên bên tai vang lên thanh của hệ thống.
[ Chúc mừng đẳng cấp gia tộc đề thăng đến Luyện Khí gia tộc, ban thưởng : một trăm điểm khí vận, toàn tộc tư chất tăng nhất cấp, một thanh pháp khí trường kiếm. Phải chăng nhận lấy phần thưởng ?]
Vốn đang nghĩ đến chuyện tìm đường đến tu tiên giới, cũng chưa từng nghĩ đến đẳng cấp ia tộc tăng còn có phần thưởng, Trần Trường Xuân nghe được lời này của hệ thống thì hưng phấn nói :
" Nhận lấy."
Một thanh trường kiếm bỗng nhiên xuất hiện trước mặt, thân kiếm dài ba thước, cộng thêm chuôi, thanh trường kiếm này dài đâu đó bằng hoặc hơn một mét.
Mũi kiếm bén nhọn, thân kiếm còn khắc lên từng đoá hoa văn, nhìn qua vô cùng đẹp mắt.
Cầm lên trường kiếm, đâm chém một hồi Trần Trường Xuân liền ném sang một bên nói :
" Hệ thống hối đoái tu vi phù !"
[ bao nhiêu ?]
" Một! Ta cũng không muốn bị ngươi hố thêm một lần, hai mươi điểm khí vận là quá đủ rồi ! "
[ Được.]
Hệ thống lười phản ứng vế sau của Trần Trường Xuân, âm thanh biến mất liền làm việc, một tấm hạ phẩm tu vi phù trong nháy mắt đã xuất hiện.
Bình phục tâm tình, Trần Trường Xuân leo lên giường đả toạ, tay bóp nhẹ một cái.
Tu vi phù liền hoá thành những đốm nhỏ li ti chui vào thân thể hắn, cảm nhận một cỗ linh lực hùng hồn bỗng nhiên xuất hiện.
Trần Trường Xuân ngay lập tức vận chuyển tâm pháp, dẫn dắt nó chạy qua lộ tuyến cố định thông qua linh căn lại về kinh mạch, sau đó tụ lại đan điền. Đoá vân vụ ngũ sắc biến lớn hơn một chút, vốn dĩ như ngón tay cái bây giờ thì như ngón chân cái.
" Phốc"
Một tiếng gì đó tựa như có thứ gì khai thông, đan điền của Trần Trường Xuân bỗng nhiên mở rộng gấp đôi, vân vụ ngũ sắc lại biến lớn, kích cỡ bằng một đóa hoa hướng dương, xoay tròn trong đan điền.
Nội thị thấy vân vụ ngũ sắc đã to lớn hơn, Trần Trường Xuân mĩm cười, nội tâm hài lòng thì thào :
" Luyện Khí Tầng năm, linh lực hay thực lực đều mạnh hơn Luyện Khí hai tầng gần ba lần, rốt cuộc có thực lực bước vào tu tiên giới !"
Trần Trường Xuân vốn muốn chờ Tô Minh Nguyệt trở thành tu tiên giả, sau đó lại cùng nhau tiến vào tu tiên giới, có hai tu tiên giả dù sao cũng tốt hơn một.
Mặc kệ là tu vi gì, ít nhất thì vẫn có thể chiếu cố lẫn nhau, đi đường càng an toàn.
Nhưng không nghĩ đến đẳng cấp gia tộc tăng lên, cẩu hệ thống còn có ban thưởng.
Bây giờ lên đường lại càng an tâm, chuyện kia cũng có thể đi xác nhận một lần.
Nghĩ đến " chuyện kia" ánh mắt Trần Trường Xuân loé lên tinh quang, nhìn về hướng Ninh Thành.
Trong khoảng thời gian này, Trần Trường Xuân sau khi đọc tới đọc lui thư tịch tu tiên, bỗng nhiên phát hiện một điều, đó chính là giấy của những cuốn thư tịch này rất giống.
Rất giống tờ giấy hai mét của Bách Sự Lâu !
Đúng vậy, hai loại giấy có đâu đó bốn thành giống nhau, cả hai đều có thể gập lại vô số lần.
Giấy bình thường nào có thể gập lại như vậy ? Chuyện bất thường như thế chỉ có trong tu tiên giới mà thôi !
Ngay từ đầu khi mở ra phong thư của Bách Sự Lâu, Trần Trường Xuân đã thấy kỳ lạ rồi. nhưng lúc đó bận tâm chuyện Doãn gia, cho nên hắn cũng không suy nghĩ nhiều.
Nhưng trong khoảng thời gian này vì tu luyện vài môn pháp thuật cơ bản trên Ngũ Hành Tiểu Thiên Quyết hắn đã vô tình phát hiện hai loại giấy lại khá giống nhau, mặc dù loại giấy của Trần Anh tốt hơn, nhưng có điểm chung đó là cả hai đều có thể gập lại vô số lần !
...
Nhưng nhìn lại bản thân chỉ là một tên tiểu tu sĩ Luyện Khí nhị trọng, Trần Trường Xuân cũng không đi xác nhận việc này.
Nếu như không sai, Bách Sự Lâu thực chất cũng không phải là một thế lực bình thường ờ phàm tục giới. Rất có thể là một sản nghiệp nào đó của tiên tông hoặc gia tộc tu tiên nào đó.
Nói như vậy, nếu như muốn tìm đường đến tu tiên giới, Trần Trường Xuân đi tìm bọn hắn cũng không sai, dù sao việc chủ yếu của bọn hắn làm chính là bán tin tức.
Tin tức đã có bán, chắc cũng có bản đồ tu tiên giới đúng không ?
Trước kia không đến là ngại bản thân tu vi quá thấp, một là bị đá ra cửa, hai là bị ăn xương cốt vô tồn, hoặc là bị bán làm nô đi đào quáng đến c·hết.
Những suy đoán này của Trần Trường Xuân cũng không phải là vô căn cứ hay suy đoán lung tung, mà là trong bút ký của Trần Anh đều có ghi lại một số kỳ văn dị sự ở tu tiên giới, việc ác việc thiện gì cũng có.
Những việc như trên cũng không hiếm lạ gì ở tu tiên giới, thậm chí còn có ma tu đi bắt nữ tu sĩ làm đỉnh lô, hoặc là g·iết nữ nhân hoài thai, hút đi tiên thiên chi khí trong thân thể thai nhi để mà tu luyện đột phá, hoặc là rút ra hồn phách mà tế luyện pháp bảo, pháp khí gì gì đó.
Tất cả đều có trong Trần Anh bút ký, cuốn bút ký của hắn cũng chẳng khác gì một cuốn tiểu thuyết, những gì hắn gặp đều được hắn ghi chép lại.
...