Chương 65 : Âm Nhân Lợi Khí.
Chương 65 : Âm Nhân Lợi Khí.
[ Hệ Thống : Đỉnh Cấp Gia Tộc ]
Kí Chủ : Trần Trường Xuân.
Tuổi : 31/130.
Tư Chất : Ngũ Linh Căn ( Thượng Phẩm )
Thể chất : Băng Linh Thể.
Ngộ Tính : Thiên Tài.
Cảnh Giới : Luyện Khí Ngũ Trọng.
Công Pháp : Ngũ Hành Tiểu Thiên Quyết.
Nghề Nghiệp : Nhất Giai Thượng Phẩm Luyện Đan Sư (90/100)
Đẳng cấp gia tộc : Luyện Khí Gia Tộc.
Gia chủ : Trần Trường Xuân
Điểm Khí Vận : 60.
Thành Viên Gia Tộc : Tô Minh Nguyệt, Trần Vân Phong, Trần Vân Vũ, Trần Vân Đông.
Nhiệm Vụ : Chiếm Giữ Một Toà Linh Sơn, Thành Lập Tộc Địa. Hoàn Thành Ban Thưởng : Nhị Giai Linh Khí Một Thanh, Toàn Tộc Tư Chất Tăng Nhất Cấp, Kinh Nghiệm Nhị Giai Luyện Đan Sư.
Thông Tin Thành Viên Gia Tộc :
[ Tô Minh Nguyệt ]
Tuổi : 30/150
Tư Chất : Ngũ Linh Căn ( Trung Phẩm )
Thể chất : Băng Linh Thể.
Cảnh Giới : Luyện Khí Nhị Trọng.
Ngộ Tính : Thiên Tài.
Công Pháp : Ngũ Hành Tiểu Thiên Quyết.
...
[ Trần Vân Phong ]
Tuổi : 14/123
Tư Chất : Ngũ Linh Căn Hạ Phẩm.
Thể Chất : Không.
Ngộ Tính : Thượng Cấp.
Cảnh giới : Tiên Thiên Hậu Kỳ.
Công Pháp : Dương Nguyên Công, Tam Thập Lục Kiếm Pháp, Phong Vân Bộ, Uy Long Luyện Thể Công.
[ Trần Vân Vũ ]
Tuổi : 14/125
Tư Chất : Ngũ Linh Căn Hạ Phẩm.
Thể Chất : Không.
Ngộ Tính : Thượng Cấp.
Cảnh Giới : Tiên Thiên Hậu Kỳ.
Công Pháp : Dương Nguyên Công, Phong Vân Kiếm Pháp, Toái Bộ, Uy Long Luyện Thể Công."
...
[ Trần Vân Đông ]
Cảnh Giới : Phàm Nhân.
Tuổi : 6/80
Tư Chất : Ngũ Linh Căn ( Hạ Phẩm.)
Thể Chất : Không.
Ngộ Tính : Thượng Cấp
Cảnh Giới : Phàm Nhân.
...
Tư chất cả nhà đều tăng, về sau tu tiên lại càng thuận lợi, nhưng Trần Trường Xuân cũng chẳng mấy quan tâm, dù sao mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ tư chất đều tăng, hắn đã sớm miễn nhiễm rồi, bây giờ chỉ có một lần đề thăng đến tiên thể hoạ may thì hắn còn kích động hưng phấn.
Chỉ tăng nhất cấp thì...
Hai mắt tập trung vào con số 60, Trần Trường Xuân tính tính toán toán một hồi liền đóng lại giao diện, không có lựa chọn hoái đoái tu vi phù.
Bởi vì, theo như hệ thống nói, tu vi càng cao tu vi phù hiệu quả càng giảm, bây giờ đổi cũng chẳng tăng lên bao nhiêu, không thể đột phá đến Trúc Cơ Kỳ, Trần Trường Xuân cũng không có ý định đổi tu vi phù để tăng vài trọng, hắn quyết định để lại điểm khí vận đề phòng bất trắc.
Ngoài tu vi phù, hệ thống thương hành còn có rất nhiều vật phẩm trân quý, như là Sinh Linh Đan, Bạo Hoà Cầu, Băng Thiên Cầu,...
Bạo hoả cầu, Băng thiên cầu chính là một loại ám khí có thể âm c·hết tu tiên giả.
Mỗi một khoả có giá ba mươi điểm khí vận, dùng để âm người... không đúng dùng để tự vệ hết sức hợp lý.
Trần Trường Xuân dự định để lại điểm khí vận cũng do đó mà ra, sáu mươi tính ra vừa đủ.
...
Đã có chủ ý, Trần gia chủ cũng không dây dưa, vô cùng dứt khoát đứng dậy, tuy nhiên ngay lúc này hắn bỗng nhiên nhìn về cái túi nhỏ ngay eo mình, hai mắt loé sáng mĩm cười tháo xuống, nhỏ ra một giọt máu vào túi nhỏ.
Một cỗ liên hệ tựa như tay và chân sinh ra, Trần Trường Xuân chỉ loé lên một ý niệm liền có thể nhìn rõ mọi vật trong đó, kiểm kiểm đếm đếm.
Bên trong túi trữ vật có đâu đó một ngàn linh thạch, cùng với một số bình bình lọ lọ, ý niệm loé lên, tất cả đồ vật đều chỉnh tề xuất hiện dưới sàn nhà.
Cầm lên một cái bình nhỏ mở ra, một cỗ xú khí xọc vào mũi, kém chút khiến mũi Trần gia chủ t·ê l·iệt hết sài.
Vội vàng đậy nắp ném nó sang một bên, Trần gia chủ mở ra những chiếc bình khác, không chút gì ngoài ý muốn, tất cả đan dược bên trong đều hư hỏng hết dùng được.
Trong túi trữ vật ngoài đan dược cùng linh thạch còn có mười mấy viên cầu màu bạc, được khắc ba loại hoa văn khác nhau như là ngọn lửa, băng tuyết, phong vũ, ba loại mỗi loại năm viên, tổng mười lăm.
Trần Trường Xuân tò mò cầm lên một viên nghiên cứu một hồi, khoé miệng của hắn bỗng nhếch lên một nửa, tựa hồ đang khinh bỉ ai đó.
" Trần Anh không hổ danh Kim Đan Chân Nhân, âm người lợi khí không hề thiếu, nếu ngươi còn sống bổn toạ liền cúi đầu nhận hạ phong !."
Lầm bầm một câu, Trần Trường Xuân thu tất cả đồ vật, ngoại trừ những bình đan dược vào túi trữ vật, sau đó đi ra khỏi phòng hướng về phòng ngủ sải bước.
Mười lăm viên cầu nhỏ đó có công dụng nổ c·hết người, đúng vậy chỉ có mỗi tác dụng này mà thôi.
Khắc hoả văn có thể nổ ra một đoá lửa, băng tuyết thì một đoá băng liên, phong vũ thì sinh ra một cơn phong bạo xoắn nát tất cả sinh linh có trong phạm vi, uy lực có thể âm c·hết tu sĩ Kim Đan Kỳ.
Tuy nhiên, Trần Trường Xuân hiện tại cũng không dám dùng nó để âm người, bởi vì một khi hắn kích hoạt nó, chỉ với dư ba cũng có thể g·iết c·hết hắn, còn nói gì đến âm người, chưa âm người đã âm mình trước rồi.
...
Trong khoảng thời gian này vì bận luyện đan, tu luyện Trần Trường Xuân đã quên đi cái túi trữ vật, hôm nay nhớ đến thì nhận chủ mở ra nhưng chỉ thấy mỗi linh thạch cùng ám khí Viêm Hoàn, Tuyết Hoàn, Phong Hoàn là dùng được, đan dược đều thành phế phẩm.
Mặc dù hơi tiếc nuối nhưng Trần gia chủ cũng không để tâm cho lắm, bởi vì..
Trong phòng ngủ.
Tô Minh Nguyệt nhìn trước mắt gã thanh niên, một mặt đắc ý đang lấy ra thu vào cái bàn cái ghế, ánh mắt thỉnh thoảng liếc về phía nàng, tựa như tiểu hài tử khoe khoang đồ chơi mới.
Nội tâm mặc dù muốn tiến lên kí đầu hắn một cái, nhưng Tô Minh Nguyệt vẫn kìm lại, phối hợp nói :
" Phu quân lợi hại nha, túi nhỏ này ngươi lấy ở đâu đó, sao mà thần kỳ vậy, có thể cho ta một cái sao ?"
" Hắc hắc, không thể ta chỉ có một cái mà thôi."
Nghe câu hỏi này của Tô Minh Nguyệt, Trần Trường Xuân cười toe toét đắc ý đáp lời.
Bao năm qua chỉ có mỗi việc ra vẻ trước mặt Tô Minh Nguyệt là khiến hắn vui vẻ, không đúng còn có một việc, hoặc nhiều việc, nhưng đối với Trần gia chủ vui vẻ nhất chính là tạo nét khoe khoang trước mặt nương tử.
Nhưng mười mấy năm chung sống, ngoại trừ gần đây, hắn cũng không có thứ gì lấy ra được, ngoại trừ bạch ngân, cho nên thường xuyên ăn bạch nhãn.
Hôm nay có đồ chơi mới, tự nhiên phải đem ra khoe với nàng rồi.
Mà Tô Minh Nguyệt cũng quá rõ tính tình của Trần Trường Xuân, mặc dù bị hắn dây dưa, đi tới đi lui trước mặt hết thu cái bàn, lại thu cái ghế vào túi trữ vật, nhất là nụ cười toe toét như gã điên, khiến nàng càng bực bội, nhưng dù sao cũng là phu thê, phận làm nương tử cũng không thể quá phận, triệt mất niềm vui thú duy nhất của phu quân, nên chỉ đành hợp tác phối hợp kẻ tung người hứng.
" A... vậy sao, vậy thì tiếc quá, ta cũng muốn có một cái giống phu quân."
" Hắc hắc, được thôi, ngươi theo ta một đời, ta liền cho ngươi sung sướng vĩnh thế, muốn cái gì có cái đó, yên tâm đi, bước vào tu tiên giới ta liền mua cho nương tử một cái."
Trần gia chủ nghe vậy, nội tâm thoả mãn sắc mặt đầy bá khí nói, trong đầu thì nghĩ thầm.
Trên giường... không đúng, nội không thắng được ngươi, nhưng ngoại ta thắng chắc, nương tử ngươi làm sao thắng được ta ?
Hắc hắc, nói đến tầm tài thu bảo bổn gia chủ vẫn là đệ nhất, cho dù đem ra thiên hạ so sánh cũng thuộc hàng đỉnh lưu.
" Được rồi, có thể đi ngủ sao ?"
Ngay lúc Trần gia chủ suy nghĩ lung tung, Tô Minh Nguyệt bỗng nhiên cất giọng nói.
Giọng điệu tựa như dạy con " Chơi đủ rồi, đi ngủ đi không ta đánh đòn ! "
Trần Trường Xuân khoe khoang nãy giờ cũng chán nghe vậy thì gật đầu, thổi nến chui vào chăn, ôm Tô Minh Nguyệt hai mắt nhắm lại, tiếp tục tạo nét trong mơ.