Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Chương 471: Thật sự rất đau




Edit: Lam Thiên..

Thấy Nhu Y nghe được Uất Trì Tà Dịch gặp chuyện không may liền không bình thường như vậy, trong lòng Tà Tâm phi thường không vui, sắc mặt của hắn thoạt nhìn rất đen.

“Hắn tổn thương ta như thế, ta làm sao có thể tiếp tục đối với hắn để tâm? Tà Tâm, ta đối với hắn, chính là muốn trả thù... Bọn họ đối với ta như vậy, ta cảm giác, bọn họ chết dễ dàng như thế, rất thoải mái...”

Nàng không thể cùng Tà Tâm trở mặt, Nhu Y sâu sắc biết điểm ấy.

“Ngươi hiểu được là tốt rồi... U Minh vương này, cùng ta có vài phần giao tình... Nhu Y, nếu là, nếu là ta nói cho nàng biết, lúc hắn không muốn ngươi nữa... Ngươi nói hắn có phải hay không đem hết thảy đều thu hồi lại?”

Thời điểm trước khi Tà Tâm đi, hắn ý vị thâm trường nói.

Thân mình Nhu Y lảo đảo một chút, tuy rằng, hiện tại nàng rất được sủng ái, nhưng nàng không cảm giác được yêu của U Minh vương.

Hắn đối với chính mình, càng nhiều, bất quá là phát tiết.

Hắn đối với nàng trị liệu, cũng chỉ là bởi vì quan hệ với Tà Tâm...

Nếu là...

Thật cẩn thận thu thập lại tâm tư của bản thân, Nhu Y đối với chính mình nói:

“Đừng nghĩ nhiều, bắt đầu từ ngày đáp ứng cùng hắn rời đi, ngươi đã không còn có tự do... Ngươi là người của hắn, mặc dù, các ngươi chưa bao giờ phát sinh quan hệ gì...”



Mà Tà Tâm tựa hồ đối với chính mình vẫn rất có hứng thú!

Nam nhân này quá mức dối trá, nàng không muốn cùng hắn ở cùng nhau...

đăng❤nhập để đọc truyện
Nhưng hôm nay...

Uất Trì Tà Dịch, Uất Trì Tà Dịch thế nhưng đã chết?

Địa phương kia, nàng đã từng đã là người của Tinh Anh học viện, nên tự nhiên cũng biết, nơi đó không có khả năng đi ra.

Bọn họ nói lúc trước cũng có người từng đi ra ngoài, nhưng đây đã là chuyện của mấy ngàn năm trước.

Ai biết là thật hay giả?

Đông Phương Ngữ Hinh đi vào trước, hắn thế nhưng cũng sẽ theo vào...

Đây là cùng chết sao?

Nhu Y gắt gao nắm chặt tay, nam nhân như vậy a --
Trách không được, chính mình luôn luôn đều không bỏ xuống được, nếu nàng đã gặp được nam nhân như vậy, nàng làm sao có thể buông tha cho?


Chỉ tiếc, nàng luôn luôn đều bồi ở bên người hắn, nhưng trong mắt hắn, chính là không có chính mình.

Nàng không cam lòng, vừa rồi nàng còn suy nghĩ, muốn...

Muốn đoạt lại hắn, làm thê tử của hắn.

Cho dù hắn không thương chính mình cũng được. Nhưng hiện tại, Tà Tâm thế nhưng nói cho nàng, hắn đã chết?--

“Mỹ nhân...”

Cửa, truyền đến tiếng bước chân thật mạnh, thanh âm này Nhu Y vô cùng quen thuộc.

Nàng vội vàng làm biểu cảm cười, nhiệt tình đi qua:

“Đại vương...”

“Ha ha, mỹ nhân của ta thật đúng là nhiều hấp dẫn...”

U Minh vương khơi mào khuôn mặt của Nhu Y, híp mắt cười nói.

“Đại vương, người ta là của ngươi...”


Đẹp, là hắn cho mình, nàng tự nhiên...

“Lời này không sai, ta thích...”

U Minh vương nói xong ôm Nhu Y bước tới giường lớn, giường rất lớn, cơ hồ là tính chất đặc biệt.

Hắn không thể nào ôn nhu buông nàng, một phen kéo mở y phục của nàng.

Sau đó cởi y phục chính mình ra, ánh mắt Nhu Y ôn nhu nhìn hắn, hắn lại hắc hắc cười:

“Mỹ nhân, xoay người sang chỗ khác...”

Xoay người? Nhu Y không hiểu, nhưng vẫn như cũ nghe lời xoay qua chỗ khác, U Minh vương nhìn thấy tiểu mông của Nhu Y vểnh cao, hắn chỉ cảm thấy phía dưới nóng lên, hắn cầm trụ eo nhỏ của Nhu Y, từ phía sau thế nhưng...

Đau...

So với thời điểm bình thường, đau hơn rất nhiều...

Nhu Y cắn răng, nàng biết lúc này U Minh vương không thích nữ nhân nói nhiều.