Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Địa Họa Cầu Tiên

Chương 8: Đồ Quỷ Sứ




Chương 8: Đồ Quỷ Sứ

Chương 8: Đồ Quỷ Sứ

Ngồi với gái xinh có sung sướng không? Tất nhiên là vừa có cái sướng vừa có cái khổ rồi, nào rảnh lại quay sang nhìn một cái cho đỡ buồn, còn cái khổ thì nhiều có vẻ gấp mấy lần cái sướng, Trần Thiên Nam tất nhiên là khổ muốn c·hết rồi, từ hồi bé đi học hắn toàn bị thầy cô giáo sắp xếp cho ngồi cùng bạn nữ, đến cấp ba cái cảnh đó cũng không có thoát được, lên đại học cứ tưởng cái viễn cảnh không bị làm cu li cho đám con gái kết thúc ai ngờ ngày đầu tiên đi học lại có siêu phiền phức chủ động ngồi cạnh rồi, ngày mai hắn nhất định phải sát giờ học mới mò đến, lựa lựa chỗ nào không có gái mà ngồi vào, hắn không phải là không thích con gái, mà ngược lại rất thích, nhưng so với những phiền phức mà đám con gái mang lại hắn thà ngồi cùng mấy tên đực rựa cho rảnh thân.

Hà Trang nhìn vẻ mặt Trần Thiên Nam như bị táo bón thì cười nhạt một cái, cái tên này mặt mũi cũng không tệ, lúc trước nghe bố kể về việc trùng hợp lại chở Trần Thiên Nam biết hắn học khoa tâm lý làm Hà Trang trong lòng cũng có một cảm giác chờ mong, hơn nữa là muốn đối đầu.

“Này này đừng có nhìn anh như vậy, anh biết anh đẹp trai.”

Trần Thiên Nam dở cái tính vô vỉ mặt dày tự luyến của mình ra, Hà Trang hừ mũi nói.

“Tự luyến, đồ đầu đất.”

Hà Trang nói xong cũng chẳng để ý đến Trần Thiên Nam thêm, hắn thì bĩu môi, thầm nghĩ bà cô này rất khó đối phó, nhân lúc thầy giảng viên chưa lên Trần Thiên Nam chống cằm đảo mắt nhìn khắp lớp, buổi đầu tiên thì đám sinh viên phần lớn đều không vắng mặt, vừa được thầy cô nói tổng quát trương trình học vừa phân nhóm, những người nào mà nghỉ buổi đầu tiên xác định bị chia vào nhóm những người nghỉ buổi đầu khác, tất nhiên thì trong mắt thầy cô nhóm này có ấn tượng xấu rồi.

Tia một lúc Trần Thiên Nam hai mắt sáng ngời nhìn về bàn thứ ba dãy cuối, ở đó có một gương mặt xinh như thiên thần, tóc đen xõa ngang vai, cả người mang lại cho người khác một cảm giác hiền lành dịu dàng, đây chính là mẫu người vợ hiền dâu thảo mà Trần Thiên Nam đang tìm kiếm. Có vẻ như cảm nhận được ánh mắt của Trần Thiên Nam đang nhìn tới cô gái nhìn lại, hai mắt v·a c·hạm trên không trung, sau đó cô gái cụp mắt, vẻ mặt không có gì thay đổi.

Trần Thiên Nam thì vẻ mặt như táo bón, khẽ thở dài một tiếng, hắn nhận ra ánh mắt kia có ý gì, đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn, một cái nhìn thờ ơ cộng thêm một chút khinh thường, Trần Thiên Nam mặc dù không quan tâm mấy đến cái nhìn của người khác, nhưng lại bị một cô gái mang hình mẫu dịu dàng nhìn như vậy hắn có chút tiếc nuối, đúng là con người không thể đánh giá qua vẻ bề ngoài, một người cười cười nói nói với bạn chắc gì đã không phải người đâm sau lưng bạn.

Ngồi thêm một lúc cũng có một giảng viên vào lớp, rồi bắt đầu nói và nói, Trần Thiên Nam dĩ nhiên là nghe chăm chú rồi, học không phải cho ai cả, mà học cho bản thân, mang một hành trang đầy đủ thì mới có thể bước đi trên con đường xa phía trước, trang bị không đủ thì quãng đường có thể đi chỉ có thể một đoạn ngắn, muốn đi xa nhất định phải trang bị đủ kiến thức hành trang cho bản thân. Buổi học đầu tiên cũng chỉ là điểm danh phân chia nhóm, cùng giảng viên nói đề cương học một cách tổng quát, kết thúc buổi học Trần Thiên Nam đeo balo lên đúc tay túi quần ra về, lúc tan học mọi người đi lại tấp nập, Trần Thiên Nam lười chen nên ngồi chờ ở một cái ghế đá dưới sân trường, tâm trạng có chút không được tốt.

“Ê mày vẫn chưa về à? Mà vẫn ngồi đây, hay tao với mày đi làm trận net.”

Thằng Kiên béo không biết từ cái lỗ nào chui ra, rồi xổ một tràng dài, Trần Thiên Nam nhìn thằng Kiên béo xoa xoa cằm.

“Thôi để dịp sau đi, nay tao bận rồi.”

“Ừ thế thôi, tao về trước đây, có gì alo tao.”



Trần Thiên Nam gật đầu, hắn cùng thằng Kiên béo cũng đã trao đổi liên lạc, ngồi thêm một lúc thấy đã vằng hắn mới đút tay túi quần đi về, mà ông trời hôm nay tự nhiên tốt tính thế, nắng muốn vỡ đầu luôn, Trần Thiên Nam mặt đen như cái đít nồi đi ra cổng nhìn ngang ngó dọc vì chẳng nhớ đường nào đi về chỗ trọ nữa, tại đường đông quá, hắn lại có cái tật mù đường nữa, chợt tai hắn động động rồi né qua một bên, rồi há miệng chửi.

“Này này, tí nữa thì đ·âm c·hết n·gười rồi đấy?”

“Đã đâm phải đâu mà kêu như ngan thế.”

Cô gái cười nhàn nhạt đẩy cái kính dâm xuống nhìn Trần Thiên Nam, hắn thì chỉ muốn lao vào tống cho quả đấm vào cái mặt xinh đẹp kia, con nhóc Hà Trang này đúng là bà già khó nhai, thế quái nào lại rình cả đ·âm x·e vào hắn, nếu hắn không tránh kịp lớ ngỡ gẫy mất cái xương đít rồi.

Trần Thiên Nam chắp tay vái như cúng.

“Cho tôi xin, tha cho tôi đi.”

“Gọi tui là chị tui tha.”

“Được rồi chị Hai, chị tha cho em, em muốn sống một cách bình thường.”

“Ngoan lắm.”

Hà Trang cười tít cả mắt, tuy là lần đầu tiếp xúc với Trần Thiên Nam nhưng Hà Trang lại rất hứng thú với hắn, Trần Thiên Nam mang lại một cảm giác gì đó rất khó nói, tên này nắm bắt tâm tư cùng lời nói hành động không quá lố bịch, cũng không có câu nệ như người mới quen biết, đặc biệt Hà Trang còn cảm thấy Trần Thiên Nam là một tên mặt dày.

“Tốt lắm em trai, ở chỗ nào chị mày cho đi nhờ một đoạn.”

Trần Thiên Nam cảnh giác, bốn phía đã có những cặp mắt sắc lạnh nhìn lên người hắn rồi, quả nhiên là nói chuyện với gái xinh thôi cũng đã mang tới phiền phức, nếu có một điều ước hắn ước tất cả phụ nữ trên thế giới này đều xinh đẹp như nhau, để cho các nam thanh niên đàn ông tốt trên thế giới đỡ phải phiền phức khi gặp các thanh niêm cầm thú khác.

Nghĩ một lúc hắn cười nhạt trong lòng, cũng không có ngần ngại gật đầu nói.

“Ok baby.”

“Trở đi.”



Hà Trang nhảy xuống xe, nhường vị trí lái cho Trần Thiên Nam, hắn cũng chẳng có vẹo gì mà ngại cả liền nhảy lên cầm lái con Sh đen mới cóng của bà già Hà Trang.

“Này đừng có lợi dụng chị đấy, bố chệ làm công an đó nhóc.”

Hà Trang nhảy lên xe ngồi cách Trần Thiên Nam một đoạn rồi nói, Trần Thiên Nam bĩu môi dơ tay trái lên õng ẹo nói.

“Quỷ sứ hà, ai thèm lợi dụng bà.”

Hà Trang rùng mình một cái vì cái điệu bộ chảy nước của Trần Thiên Nam, còn chưa kịp phải ứng Trần Thiên Nam đã dồ ga chiếc Sh phóng đi, Hà Trang theo quán tính xô về phía Trần Thiên Nam.

Trần Thiên Nam trong lòng thì cười như được mùa, lợi dụng sao? Hazz hắn đâu có, là người ta tự lao vào hắn đấy chứ.

“Đi c·hết đi.”

Hà Trang mặt đỏ bừng bừng, tay thò xuống không có ngần ngại vặn vào eo Trần Thiên Nam làm hắn kêu như heo bị chọc tiết.

“Chị Hai bỏ bỏ tay, đau đau sắp đâm vào ô tô rồi.”

Hà Trang hừ mũi rồi ngồi xích ra sau một đoạn Trần Thiên Nam, hắn nhăn mặt như khỉ trong lòng thì đã mừng hớn hở khi thấy phía trước có mấy chú áo xanh áo vàng, lúc sáng hắn đi đã nhớ ở chỗ này có công an giao thông, lại vừa vặn muốn trả thù bà già Hà Trang một vố, hắn chẳng có mũ cứ phi thẳng tới kiểu gì chả bị tóm.

“Toét toét...”

Một chú công an ra hiệu Trần Thiên Nam sẽ vào dề đường, hắn dĩ nhiên là ngoan ngoãn chấp hành rồi.

“Chào hai cháu, cháu vi phạm khi tham gia giao thông không đội mũ bảo hiểm...”



“ Cháu không có giấy tờ ạ.”

“Dắt xe lên thùng đi Minh.”

“...”

Trần Thiên Nam mang vẻ mặt áy náy nhìn Hà Trang.

“ Sorry nhiều nha.”

“Chệ cắn c·hết mày.”

Hà Trang cũng không có ngốc, liền đoán ra nhất định Trần Thiên Nam này hố mình, nhưng lại nhìn vẻ mặt như con cún của hắn lúc này cũng không có phát tác, dù sao thì cũng chỉ cần nói với bố mặt dày đi xin xe về thôi.

“Ông trả thù đấy à?”

Hà Trang nhìn Trần Thiên Nam chằm chằm, Trần Thiên Nam cái tính thật thà dĩ nhiên bộc phát, hắn chẳng ngại ngần gật đầu cái rụp.

“Đúng thế.”

“Sao không nói dối?”

“Không thích.”

“Ông như đàn bà ế.”

“Ai là đàn bà cơ muốn thử không hả? Đồ quỷ sứ hà.”

Hà Trang cười khanh khách dơ dơ nắm đấm, cái tên này đúng thật là lắm trò, cảm giác như cả hai người là bạn thân không vậy, lại dám chơi xỏ mình, Hà Trang trong lòng cũng đang suy nghĩ cách thức trả thù.

“Bắt ông phải đưa tôi đi ăn vì vụ b·ị b·ắt xe.”

“Nhưng tôi không có tiền.”

Trần Thiên Nam nhún nhún vai, Hà Trang mặc kệ đội cái mũ bảo hiểm lên đầu cứ thế kéo Trần Thiên Nam đi, hắn cũng nhăn cả mặt, đúng là cô nàng Hà Trang này tính tình cũng thú vị không kém, không giận, không có tính tình tiểu thư, không ngại, nhưng cũng rất là thù dai, đấy là tổng hợp sơ sơ mà hắn đánh giá qua.