Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Địa Họa Cầu Tiên

Chương 7: Va Chạm Đầu Tiên




Chương 7: Va Chạm Đầu Tiên

Ngày X tháng Y năm 2018.

Trần Thiên Nam nhìn vào mấy tờ lịch trên tường, mắt nhắm mắt mở một lúc rồi mới đi vào nhà vệ sinh cá nhân, hôm nay là ngày mà hắn nhập học chính thức, vệ sinh cá nhân xong mặc môt bộ quần âu áo sơ mi trắng đúng chuẩn soái ca Hàn Quốc, sỏ thêm đôi giày adidas không biết là loại hàng rởm nào nữa, đeo thêm cái balo rồi đóng cửa phòng đi học. Việc trước tiên thì dĩ nhiên là phải làm việc quan trọng, lấp đầy cái bụng thì mới có đủ năng lượng cho một buối sáng, đi bộ tới trường Trần Thiên Nam thấy rất nhiều sinh viên giống mình, hắn cũng chẳng để ý lắm cứ thế mà đi vào trường, đánh giá các kiến trúc một chút, rồi cứ ngơ ngơ như bò lạc mãi mới tìm thấy khoa của mình.

Cũng có các anh chị khóa trên vui vẻ hướng dẫn các tân sinh viên, đặc biệt là các bạn nữ sinh được các anh khóa trên nhiệt tình không kém, Trần Thiên Nam cũng cảm thán, đôi khi nhìn thấy con gái được ưu tiên hắn cũng muốn làm thử con gái xem như thế nào, nhưng chỉ là ý nghĩ vớ vẩn, hắn vẫn muốn làm một người đàn ông hơn.

Đánh giá một chút cái phòng học mà hắn vừa vào, cũng đã khá đông người, hắn chọn một cái bàn thứ hai còn trống chưa có ai ngồi, liền xách mông đi tới ngồi vào trong cùng, hắn cũng không có quen biết ai cả, đa phần giống với những người khác, ngồi như sư thầy nhập định, có những người hướng ngoại liền đi giao lưu làm quen hoặc nói chuyện với nhau, Trần Thiên Nam thì thôi, hắn còn bận dùng ánh mắt ti tiện của mình nhìn những bạn gái khác, hắn đang tìm đối tượng phù hợp để còn lên kế hoạch tán tỉnh lấy về làm vợ, sinh chắt cho ông bà nội bế.

“Ông bạn làm quen cái?”

Trần Thiên Nam nhìn khuôn mặt đang tươi cười nhìn mình, thì cũng gật đầu, các cụ bảo rồi đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại, người ta chủ động làm quen dù trai hay gái hắn cũng đồng ý hết, có thêm một người bạn là có thêm một con đường, còn đường to hay đường nhỏ thì còn phải xem hai bên sống như thế nào với đối phương.

“Ok ông, tôi tên Trần Thiên Nam, quê Phú Thọ, còn You?”

“Ồ, I am Nguyễn Trung Kiên, quê Yên Bái.”



“Vậy là cũng sát nhau rồi, sau này có gì giúp đỡ.”

“Mà nghe cái tên của ông quen lắm, hình như là…”

Trần Thiên Nam cũng không có nói gì, chỉ gãi gãi mũi, chuyện được người ta nhớ tên cũng không phải là một chuyện gì hay ho lắm.

“Trần Thiên Nam, y đúng rồi, ông là cái tên max điểm thi đầu vào thi phải.”

Trần Thiên Nam cũng chẳng mấy để tâm lắm kéo tên béo Kiên ngồi xuống nói nho nhỏ.

“Hazzz người anh em tôi biết tôi giỏi, nhưng cũng không cần ông nói lớn, người ta nhận ra tôi liền nhào tới xin chữ kí với chụp ảnh cùng thì làm sao, mệt lắm.”

Tên béo Trung Kiên mỡ trên mặt hơi giật giật, cái tên này cũng thật là có chút ảo tưởng sức mạnh hơi quá, nhưng không sao Trung Kiên hắn thích chơi với mấy người như vậy, ai bảo hắn cũng có chút bệnh ảo tưởng này cơ chứ, nay lại gặp đồng môn thì đúng là bèo nước gặp nhau.

“Sau này nhớ kéo tiểu đệ qua môn nhá đại ca?”



Trần Thiên Nam gật gù hài lòng, cái tên béo này nhìn thì ngu ngu, nhưng thật ra tên này rất biết điều, không thể để vẻ mặt ngu ngu của tên này đánh lừa thị giác được, tâm lý học phải dựa trên nhiều phương thức, rồi mới có thể tổng quát đánh giá chung về một con người được, còn những tính cách ẩn dấu thì phải tiếp xúc trong một thời gian dài mới có thể nhìn thấu.

“Cái này thì phải xem chú mày có ngoan không cái đã.”

Hai người còn đang nói chuyện thì một cái vỗ bàn làm hắn giật cả mình, nhìn lên thì thấy một cô nàng tóc nâu buộc đôi nhựa, khuôn mặt xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo, đôi mắt đen trong như nước giếng đang nhìn đánh giá Trần Thiên Nam từ đầu xuống chân. Trần Thiên Nam cũng nheo nheo mắt đánh giá đối phương, đầu tiên là ngoại cảnh trước, mặt này đi thi hoa hậu cũng không tồi, khúc nào ra khúc đó, cao chắc cũng phải một mét bảy mươi hai, đặc biệt là buộc tóc lên vẻ mặt lúc này nhìn cứng lắm, giống mấy chị đại giang hồ trên phim lắm.

Thằng Kiên nãy còn hô sống hô c·hết cùng hắn thấy vẻ mặt hai người đầy sát khí nhìn nhau thì vội vàng thụt vòi lại, những người khác cũng là nhìn về bên này, nam thì nhìn nữ còn nữ đa phần thì nhìn Trần Thiên Nam, hắn có một khuôn mặt thứ sinh, da trắng trẻo lại cao ráo nhìn từ góc nào cũng thấy ổn.

“Trần Thiên Nam?”

“Tìm anh có việc gì ?”

Trần Thiên Nam cũng không có e dè cái gì cả, mặt cũng cứng lắm, hắn cứng không chỉ với con trai, ngay cả con gái, gặp mấy chị em không biết điều hắn cũng cứng, e ngại trước đối phương là đang thể hiện mình yếu thế hơn, sau này sẽ bị lẫn tới thêm nhiều hơn, vì thế cứ cứng ngay từ ban đầu cho đỡ lằng nhằng về sau.

“Tớ tên Nguyễn Đỗ Hà Trang, rất vui được làm quen.”



Một màn quay ngoắc một trăm tám mươi độ làm Trần Thiên Nam cũng hơi bất ngờ, nhưng sau đó liền nhanh chóng hiểu ra vẫn đề, cô nàng Nguyễn Đỗ Hà Trang này nhìn thế nào cũng phải thuộc top hoa khôi của trường chứ chẳng chơi, lúc này mà lại chủ động làm quen hắn, Trần Thiên Nam cũng tự luyến thật đấy nhưng hắn cũng không có ngu đến mức cho là thật, cô nàng Hà Trang này cũng thật là, hắn chỉ hơn người ta có 0,5 điểm mà thôi vậy mà giờ không ngờ lại trả thù hắn mới ghê chứ, đúng là phụ nữ ác độc, Trần Thiên Nam liệt Nguyễn Đỗ Hà Trang này vào danh sách đen của mình rồi, tránh càng xa càng tốt.

Tuy nhiên phải giải quyết phiền toái trước mắt một cách tốt nhất cái đã, nếu không sau này sẽ có rất nhiều bom dội xuống đầu hắn cũng không chừng, Trần Thiên Nam nhìn bàn tay trắng như ngọc đang dơ ra về phía mình, lông mày hơi nhăn lại suy nghĩ hướng giải quyết, nếu nói không được tốt, không hóa giải cái bẫy vô hình mà Nguyễn Đỗ Hà Trang này giăng ra nhất định sẽ có rất nhiều tên sĩ gái nhảy ra dằn mặt hắn, Trần Thiên Nam cũng đã cảm nhận được mấy ánh mắt bất thiện nhìn tới rồi, mà chủ nhân của mấy cặp mắt đó nhìn thế nào cũng thấy đều là con nhà giàu, nếu muốn chơi c·hết hắn thì có rất nhiều cách, thời buổi này có tiền còn mua được cả quỷ thần, muốn chơi c·hết hắn chẳng qua là nhổ một ngụm nước bọt.

“Bác hôm trước cũng ở bến xe chở anh, nói là đi học cố gắng giúp em họ nhiều một chút, bác còn nói với anh, em thua anh 0,5 điểm mà ghét anh, haha anh em trong nhà cả mà, em bỏ qua cho người anh họ này nhé?”

Dĩ nhiên là hắn chẳng có quan hệ anh em cái quái gì với cô nàng Hà Trang này rồi, bất quá hắn nói cho những người khác nghe chứ không phải nói với cô nàng này, trong lòng hai người đều hiểu rõ cả, bắt lấy bàn tay như ngọc của Hà Trang, Trần Thiên Nam lộ ra vẻ mặt cưng chiều của một người anh trai dành cho em gái, cái này hắn cũng quen rồi, ai bảo ở nhà hắn có đứa em gái cưng hơn trứng cơ chứ.

Hà Trang cảm nhận được lực đạo ở tay không nhỏ, vẻ mặt hơi nhăn, cái tên c·hết tiệt này phản ứng cũng rất nhanh, cũng chẳng biết thương hoa tiếc ngọc là gì tay mình như vậy mà hắn bóp đau đến mức tí nữa khóc, Hà Trang cười nhẹ một cái, nhưng ánh mắt thì hiện lên vẻ hài hước.

“Sao chưa nghe bố tớ nói đến tớ có người anh họ nào lên trên Hà Nội học nhỉ?”

Trần Thiên Nam buông tay đối phương, đầu này số liên tục.

“Bác trăm công nghìn việc chắc là quên nói với em, bác kể với anh là tính cách của em hơi xấu, thích bắt nạn người khác, thành ra anh biết nhưng cũng chẳng dám tới nói chuyện, sợ em ăn thịt anh mất.”

Hà Trang vẻ mặt khó coi, nhìn cái mặt tên này càng ngày càng muốn đấm thế nhỉ, đây là đang nói xấu công khai trước mặt những người khác một cách không có ngần ngại gì cả, Hà Trang hơi bĩu môi một cái cười nhẹ nhàng lấy lại hình tượng.

“Rồi từ từ cậu sẽ nhận ra tính tình tốt của tớ, bố tớ chỉ đùa với cậu thôi.”

Hà Trang sau đó cũng không có rời đi mà ngồi xuống luôn bên cạnh Trần Thiên Nam, còn cái tên béo Trung Kiên bị đá ra ngồi đầu bàn rồi, chỗ nào có hoa đẹp dĩ nhiên có nhiều ong bướm, chẳng mấy mà chỗ xung quanh bàn Trần Thiên Nam đã chật kín người, Trần Thiên Nam hơi nhăn mặt, cô nàng Hà Trang này quả nhiên là khó nhai rồi, Trần Thiên Nam cũng chỉ đành mặc kệ, nước đến chân rồi nhảy sợ cái gì? Địch đến nhà thì đàn bà cũng đánh, còn đàn bà đánh, hay đánh đàn bà thì còn chưa biết được.