Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Dị Giới Trọng Sinh Lục

Chương 26: Trận chiến mở màn




Chương 26: Trận chiến mở màn

Nhìn chung quanh một mảnh reo hò cùng ở giữa đấu trường võ đài khá lớn, Hạ Phong cảm khái: "Có vẻ so với bảng đấu đơn thì bảng đoàn đội được quan tâm hơn nhiều lắm!"

"Ca ca thật nhiều người!" Thu Nguyệt lần đầu bị nhiều người vây xem như vậy nhất thời hơi ngượng ngùng. Ba người còn lại đối với việc này khá quen thuộc, Hạ Phong nhìn 9 đầu đường hầm khác thấy mỗi đầu đều đứng một chiến đội, đa số đều đủ bảy người, chỉ có một chiến đội sáu người.

"Vậy là chúng ta là người tới cuối cùng sao?" Hạ Phong quay sang cùng bọn hắn cười khổ.

"Bảng này chỉ có 10 chiến đội sao ca ca?" Thu Nguyệt đếm một chút hiện hữu tại đây đội có chút ngạc nhiên.

"Bảng đoàn đội thường thành viên tham gia không nhiều, nhưng đây chỉ tính dựa trên đơn vị chiến đội, nếu tính trên đầu người thì tham gia có hơn 60 người, bởi vậy đây mới là bảng đấu khốc liệt nhất." Tĩnh Phù Dao bình tĩnh nhìn xung quanh cho Thu Nguyệt giải thích.

Lúc này, đứng giữa võ đài ăn mặc khá lòe loẹt trung niên trọng tài lên tiếng:

"Các chiến đội đã đến đông đủ, náo nhiệt nên bắt đầu rồi!!!"

"Trước đó hãy để tôi cho mọi người phổ biến một chút quy tắc tranh tài:



Đầu tiên, các chiến đội đội trưởng sẽ tiến hành bốc thăm chia cặp và thứ tự thi đấu, số ghi trên lá thăm chính là thứ tự xuất chiến, chiến đội mang số giống nhau chính là lẫn nhau đối thủ. Cho nên vòng đầu tiên chỉ có 5 chiến đội có thể đi tiếp thôi.

Tới vòng thứ hai, quy tắc trở thành tính điểm, mỗi chiến đội đều phải chiến đấu với bốn chiến đội khác, nếu chiến thắng điểm +2, thua thì điểm -1, thế hòa tính cả hai +1. Sau đó vòng chung kết là hai chiến đội hạng nhất và hạng nhì đối chiến.

Trong chiến đấu cho phép sử dụng v·ũ k·hí, nhưng nghiêm cấm dùng thuốc, dùng đan dược trừ phi là do chân linh tạo ra, không được nhận buff trước trận đấu, không được phép g·iết người, không được đánh tàn phế đối thủ."

"Quy tắc chỉ có như vậy thôi, bây giờ tôi sẽ để sân khấu cho các chiến đội!" Trọng tài nói xong, sau lưng dài ra đôi cánh chim ưng bay lên một bình đài khá cao đã được chuẩn bị sẵn, trong các trận đấu thường thì trọng tài chính sẽ kiêm luôn bình luận viên.

Lúc này, chính giữa võ đài xuất hiện một quả cầu thủy tinh, bên trong là mười quả cầu màu trắng, không cần nói đây là để rút thăm. Hạ Phong nhìn vậy dẫn đầu tiến lên, xung quanh những đội trưởng khác cũng theo sát tới gần quả cầu thủy tinh.

Mười người khác nhau tụ tập tại chính giữa võ đài, đều đang quan sát những người khác, tuy nhiên có thể thấy toàn bộ đều đặt ánh mắt trên người của Hạ Phong, bọn họ đều đang quan sát người có khả năng lãnh đạo bốn thiên tài đồng cấp mình (Ít nhất họ nghĩ như vậy) có gì đặc biệt. Hạ Phong thấy vậy cũng nhún vai bất đắc dĩ, quyết định bốc nhanh đi xuống, liền đưa tay lại gần quả cầu thủy tinh. Chỉ thấy một quả cầu màu trắng vụt một cái bay vào tay của Hạ Phong, cậu cầm lấy quả cầu trở về vị trí chiến đội của mình.

"Ca ca, như thế nào, chúng ta khi nào ra sân?" Thu Nguyệt là người thứ nhất nhảy ra hỏi. Hạ Phong nhìn thoáng qua quả cầu, chỉ thấy một con số đang dần hiện lên, lại là số 3 "Chúng ta là n·gười t·hứ 3· ra sân, đối thủ anh cũng không biết, nhưng anh xem không có ai là yếu cả."

"Không yếu mới tốt, nếu không thì mất cả hứng thú." Vũ Sở Sở xoa quyền nắm chưởng biểu hiện rất hiếu chiến, thật không biết sao cô nàng này đối với chiến đấu hứng thú rất mạnh lại nhìn một chút yên yên tĩnh tĩnh Kinh Vô Mệnh, suy nghĩ có khi nào Kinh gia làm rơi Vũ Sở Sở trong phủ thành chủ bị Vũ Huy Nguyên nhặt được.

Vứt đống suy nghĩ ngổn ngang trong đầu đi, Hạ Phong mới nói: "Trước đó chúng ta quan sát chiến đấu của các đội khác đi, với lại chốc nữa ta chủ yếu sẽ dùng chân linh phối hợp chiến đấu, nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì ta sẽ không đem kiếm ra."



Mọi người nghe vậy gật đầu hiểu rõ, trận thi đấu này là để bọn họ luyện tập phối hợp, giai đoạn này để Hạ Phong đem cái kinh khủng kiếm pháp kia ra thì mấy đội khác chỉ có "niệm".

Giữa lúc năm người nói chuyện với nhau thì hai đội đầu tiên đã bắt đầu chiến đấu. Trận này diễn ra khá khốc liệt, gần như toàn viên đều là thú linh cho nên đánh không chút chiến thuật, thuần túy vật lộn, tới cuối cùng còn hai tên đội trưởng có thể đứng. Hai người chân linh một hổ một sư tử, dã tính mười phần, cuối cùng chân linh hổ vậy mà lấy ra võ kỹ loại sóng âm, Hổ Gầm, đem chân linh sư tử choáng rồi ném khỏi võ đài. Trận đấu kết thúc, hai bên ai cũng có người b·ị t·hương không nhẹ, không biết trận kế tiếp bọn họ sẽ như thế nào ứng đối.

Trận thứ hai so với trận trước chậm rãi hơn nhiều, hai đội một đội toàn là cận chiến, một đội toàn là viễn trình, thế là hình thành trò chơi mèo đuổi chuột trên võ đài, cuối cùng đội cận chiến hết thể lực mà nhận thua. Không thể nói trận này đội thắng quá may mắn, gặp ngay loại hình bị chính mình khắc chế, không nói người khác, Hạ Phong chính mình cho bọn hắn một người một cái 'Đóng Băng' liền xử lý tốt.

Trận thứ ba, tới lượt chiến đội Tinh Huy, năm người nhìn nhau mỉm cười, sóng vai bước lên võ đài, đối diện bảy người cũng đã xuất hiện. Bọn họ có nam có nữ, nhìn qua tuổi tác có lẽ lớn hơn Hạ Phong 1-2 tuổi. Người dẫn đầu là một thiếu niên mặc áo da màu đen, lúc này cậu ta đang nhìn chằm chằm vào Hạ Phong, ánh mắt toát ra chiến ý.

"Đội trưởng chiến đội Tinh Huy, Hạ Phong" Hạ Phong lên tiếng nói, giới thiệu tên là một quy tắc bất thành văn trên võ đài.

"Đội trưởng chiến đội Thanh Không, Phong Hòa" Thiếu niên kia cũng đáp lại. Hạ Phong dùng hệ thống dò xét một cái, phát hiện đội bọn họ một số chỉ mới bước vào cảnh giới luyện nhục, chỉ có Phong Hoà cùng một thiếu nữ là luyện nhục viên mãn, chân linh của hai người đoán chừng là cấp A, những người còn lại thì thuộc về cấp B, C.

"Vậy, trận thi đấu thứ ba, chiến đội Tinh Huy vs chiến đội Thanh Không, bắt đầu!!!" Trọng tài hét lên một tiếng.



Chiến đội Thanh Không thay đổi đội hình, lấy Phong Hòa và một thiếu nữ cầm đầu, phía sau cùng là một thiếu nữ khác được bảo vệ bởi một thiếu niên khá cơ bắp, còn lại ba người lần lượt tản ra xung quanh.

Mà Hạ Phong bên này làm mọi người bất ngờ là đội trưởng Hạ Phong lại lui ra phía sau đứng cùng với Tĩnh Phù Dao, Thu Nguyệt đứng trước mặt hai người, Vũ Sở Sở và Kinh Vô Mệnh ở hàng tiên phong. Hạ Phong cử động làm Thanh Không chiến đội rất bất ngờ, thông thường đội trưởng đều là tiên phong hoặc ít nhất là vị trí khống tràng, nhưng tên này lại lui về vị trí của phụ trợ là thế nào.

Nhưng lúc này nên tập trung vào chiến đấu chứ không phải suy nghĩ chuyện này "Các anh em, triệu hồi chân linh đi!" Phong Hòa hét một tiếng, theo đó là bảy luồn ánh sáng cùng lúc tỏa ra. Hạ Phong bên này cũng không yếu thế "Mọi người, cho bọn hắn thấy chân linh của chúng ta đi" năm luồn ánh sáng khác cũng tỏa ra.

Chiến đội Thanh Không bảy cái chân linh hiện ra, dẫn đầu Phong Hòa trên hai bàn tay dài ra mười cái móng vuốt phía trên là những giọt chất lỏng màu tím khi rơi xuống đất phát ra tiếng xèo xèo, chân linh cấp A: Tử Độc Trảo, bên cạnh thiếu nữ tay cầm một thanh nhuyễn kiếm trắng như bạch ngọc, lưỡi kiếm óng ánh ngôi sao nhỏ, chân linh cấp A: Bạch Tinh Kiếm.

So với chiến đội Thanh Không thì chiến đội Tinh Huy có thể nói huyễn lệ hơn nhiều lắm,tạo thành cột lửa màu tím bao phủ hình thành phượng hoàng lửa < Tử Diễm Thiên Phượng Thương > mang theo tiếng thú rống chấn nh·iếp người xem < Bách Thú Đồ Đằng > như tinh linh đứng giữa bão tuyết cầm lấy < Nguyên Sơ Băng Tinh Linh Cung > Thu Nguyệt, tiếng đàn vang vọng khắp võ đài mỹ lệ lung linh < Thiên Quang Huyền Cầm >. Ngược lại Hạ Phong đặc hiệu cũng không thu hút người xem, chỉ là ba lá bài mang hình ảnh khác nhau vờn quanh thân.

Phong Hòa cùng Hạ Phong ánh mắt giao nhau "Chiến đấu... bắt đầu!"

Phong Hòa cùng bên cạnh thiếu nữ thân hình bắn ra, tiếp đón là Vũ Sở Sở và Kinh Vô Mệnh, mang ngọn lửa nhiệt độ cao Vũ Sở Sở nghênh đón mang Tử Độc Trảo Phong Hòa, Kinh Vô Mệnh kích hoạt Bách Thú Đồ Đằng lấy lực lượng áp chế lối đánh tốc độ của Bạch Tinh Kiếm.

Chân linh của Vũ Sở Sở mỗi thời mỗi khắc đều thả ra ngọn lửa màu tím, ngọn lửa này chẳng những nhiệt độ cực cao mà tính bám dính còn mạnh, độc của Phong Hoà không có một chút tác dụng khi chiến đấu cùng Vũ Sở Sở, vì cứ tới gần sẽ bị thiêu sạch không còn, mà lại mỗi lần t·ấn c·ông thì lửa đều bám trên móng vuốt dập phải tiêu hao linh khí dập tắt. Vũ Sở Sở còn sử dụng thương pháp gia truyền của Vũ gia, < Thiên Phượng Hoả Vũ > áp chế Phong Hoà không ngóc đầu lên được, chỉ có thể nói Phong Hoà quá xui xẻo, Vũ Sở Sở rõ ràng là khắc chế cứng của cậu ta.

Mà bên kia Kinh Vô Mệnh cùng thiếu nữ đánh có lui có tới, thiếu nữ tên là Từ Thiến, cùng Phong Hoà là đồng niên, cô nàng này lối đánh nghiêng về du tẩu tìm kiếm sơ hở mà thực hiện một kích chí mạng, mà Kinh Vô Mệnh hiện tại thủ đoạn chỉ có đem toàn thần 100 đường huyết văn toàn bộ bạo phát đổi lấy cường hoá mạnh trong thời gian ngắn. Nói ngắn gọn thì giữa hai người chiến đấu liền xem người trước bị chạm tới hay người sau bị hao c·hết. Nhưng thế trận có vẻ nghiêng về Kinh Vô Mệnh, đây là bởi vì chân linh của cậu ta chính trực tiếp tăng mạnh thuộc tính của bản thân, còn đối với Từ Thiến thì chỉ đơn giản là trên tay có thêm một phen v·ũ k·hí thôi.

Tại giai đoạn này thì thuộc tính kinh khủng của Kinh Vô Mệnh sau khi bạo phát đơn giản đối với toàn bộ đồng cấp chính là nghiền ép, cho dù sử dụng võ kỹ thì biên độ tăng cường cũng không lớn tới mức thế này, trừ phi là thiên giai trở lên võ kỹ, mà phải tu luyện tới đại thành mới được. Võ kỹ tu luyện bốn giai đoạn nhập môn, tiểu thành, đại thành, siêu hạn; võ kỹ đại thành là phát huy nó 100% uy lực, mà siêu hạn là dựa vào lý giải của mình đem võ kỹ phát huy vượt giới hạn của nó.

Không thể không nói, < Bách Thú Đồ Đằng > cái chân linh này không hỗ là chân linh nổi danh của thời đại trước. Nhìn trở lại, Kinh Vô Mệnh dựa vào thuộc tính của thân thể khủng bố đuổi theo đánh Từ Thiến, cô nàng dưới chân có chút hư huyễn, xem ra là một loại thân pháp nào đó, nhưng phẩm cấp không cao, không tách ra Kinh Vô Mệnh được. Mà tên xã khủng to con này lúc chiến đấu thật là không biết thương hương tiếc ngọc, nắm đấm giáng xuống làm cổ tay của Từ Thiến đều sưng đỏ lên, ấy chưa gãy xương, có vẻ biết hạ thủ lưu tình.

Hai vị trí tiên phong đều lâm vào áp chế, đội viên còn lại trong tâm có chút hoảng, nhưng không dám phân thần. Mà lúc này, ba người tách riêng biệt với đội ngũ của chiến đội Thanh Không cũng có hành động.