Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Dị Giới Ma Đạo Sư

Chương 9 : Tạo Hình Ma Pháp




Chương 9 : Tạo Hình Ma Pháp

Chương 8 : Tạo Hình Ma Pháp

Lão đầu tràn đầy im lặng nhìn hắn, đến cuối cùng thì hoá thành tiếng thở dài : “Thật không biết ta lựa chọn ngươi giữ thứ này là đúng hay sai nữa.”

“ Không lẽ lão định cầm lấy thứ này tiếp tục chạy trốn, nếu như vậy thì mau chóng cầm lấy nó mà rời khỏi đây, ta nghĩ bọn người điên kia vẫn chưa đến đây đâu, vẫn còn có thời gian cho lão thoát thân.” Thành Nam ánh mắt sáng lên, vội vàng đưa thánh giá đến trước mặt lão đầu, khuôn mặt tràn đầy chờ mong.

“ Ngươi nghĩ hay lắm, vừa rồi ta đã sử dụng ma pháp, sợ rằng những tên điên kia đã cảm nhận được vị trí của ta, không đến một chút nữa thì sẽ tìm được ta mà thôi.” Lão đầu khuôn mặt tức giận bừng.

Ngay khi lão đầu vừa mới nói xong, một thanh âm vang vọng toàn bộ khu vui chơi, truyền đến các nơi trong toàn thủ đô.

[Khẩn cấp thông báo! Khẩn cấp thông báo!]

[Cảnh sát thủ đô cùng Hiệp hội ma đạo sư vừa mới nhận được tin tức cực kì quan trọng!]

[Chúng tôi nhận được thông tin liên quan đến sự an toàn của cả thủ đô, ngay tại vừa rồi chúng tôi đã phát hiện, bên ngoài khu vui chơi giải trí lớn nhất thủ đô xuất hiện số lượng lớn yêu ma, đề nghị người dân khẩn cấp tìm lối thoát, rời khỏi xung quanh khu vực này!]

[ Cảnh sát thành phố cùng hiệp hội ma đạo sư đã phái hai mươi vị Cao giai ma đạo sư đến hiện trường để tiêu diệt lũ yêu ma!]

[Trong lúc này thì đề nghị người dân tự mình tìm đường thoát hiểm! Mau chóng rời khỏi khu vực xuất hiện yêu ma! Chúng tôi không can đoan hai mươi vị cao giai ma đạo sư có thể kịp thời đến hiện trường giải quyết bọn chúng! Nên người dân mau chóng rời khỏi đây càng sớm càng tốt!]

[Xin nhắc lại một lần nữa, đây là tình huống khẩn cấp cực kì! Những ai không muốn m·ất m·ạng thì mau chóng tự tìm lối thoát!]

[Nếu như bên trong khu vui chơi có Cao giai ma đạo sư ở trong, thì mau chóng tìm cách ngăn cản lũ yêu ma tiến công khu vui chơi]

“C·hết tiệt, thật không ngờ bọn người điên kia hành động lại nhanh đến vậy!”

Lão đầu sắc mặc trở nên cực kỳ khó coi, cắn răng nghiến lợi nói.

“ Lão đầu, ông đừng nói với ta đám yêu thú đó do những người điên kia làm ra.” Đứng bên cạnh, Thành Nam sợ ngây người.

“Đúng vậy, chỉ sợ không lâu nữa bọn họ sẽ tìm được vị trí của ta nhưng mà ngươi yên tâm, ta sẽ thi triển một đại ma pháp giúp ngươi rời khỏi nơi này, ở trước đó ngươi cần học được làm sau để sử dụng ma pháp.” Lão đầu cười khổ, trầm thấp mở miệng.



“Đừng có đùa, bên trong còn có cả em gái ta cùng thanh mai trúc mã của ta, nếu như ta rời đi thế thì hai người bọn họ phải làm sao.” Thành Nam rống giận hét lớn.

Khi không hắn lại tự nhiên bị lôi vào một chuyện không liên quan, tính mạng của hắn hiện tại đã gặp nguy hiểm.

Bây giờ nếu cả Huyền Trang cùng Như Ý điều g·ặp n·ạn, hắn phải ăn nói làm sao với cha mẹ nàng, làm sao để có mặt mũ nhìn mặt cha mẹ đã khuất.

“Em gái cùng thanh mai trúc mã? ngươi đang nói là hai người đang ngủ sai như c·hết ở đó.” Lão đầu sững sờ, bàn tay giơ lên chỉ về cánh cửa.

Thành Nam sửng sờ, quay đầu nhìn thấy Huyền Trang hai người đang nằm sắp dưới mặt đất, đang nhắm chặt đôi mắt.

“Lão đầu, lão đã làm gì hai ngươi bọn họ!!!” Thành Nam sốt ruột nhanh chóng chạy lại kiểm tra tình huống của hai người, quay đầu tức giận nhìn ông lão.

“Lúc nãy hai người đó đi vào căn phòng tựa hồ đang tìm kiếm ngươi thì phải, ta sợ hai người đó ảnh hưởng đến ngươi nên mới sử dụng tinh thần ma pháp khiến họ rơi vào ngủ sai.” Lão đầu cười khổ, bắt đầu giải thích đầu đuôi câu chuyện.

“Bọn họ có sao không?” Thành Nam âm thầm thở phào nhẹ nhõm, thấp giọng nói.

“Yên tâm đi, ta chỉ khi triển một chút phép thuật khiến hai cô gái đó ngủ sai, một canh giờ sau sẽ tỉnh dậy.” Lão đầu mỉm cười giải thích, ánh mắt liếc nhìn hai cô gái “Xem ra hai cô gái này rất quan trọng với ngươi đúng không?”

“Đúng vậy.” Thành Nam gật đầu mở miệng, khuôn mặt sững sờ.

Hắn vừa rồi vậy mà trông lúc vô ý thức trả lời câu hỏi của lão đầu.

Ánh mắt phức tạp nhìn hai cô gái, hắn thật sự không hiểu nổi tại sao mình lại nói như vậy.

Có lẽ trong tìm thức hắn thật sự đang dần dần trở thành tên kia.

“Nếu vậy thì một chút nữa, ta sẽ đưa cả ba người các ngươi cùng nhau rời khỏi nơi này.” Lão đầu gật đầu, khoé miệng cong lên, thấp giọng nói.

“Cảm ơn!” Thành Nam sửng sờ, nhẹ nhàng gật đầu, hắn đột nhiên cảm thấy lão đầu này tựa hồ cũng không thề đáng ghét như hắn nghĩ.

“Vậy thì nhanh lúc bọn hắn sắp đuổi đến đây, ta sẽ dạy ngươi làm sao để sử dụng ma pháp!”



Lão đầu khuôn mặt nháy mắt trở nên nghiêm túc, trầm giọng nói, không đợi hắn trả lời, lão đầu nói tiếp : “Ngay từ khi còn bé, tất cả trẻ em điều được tiêm một chút ma lực vào trong cơ thể, khi đến mười tám tuổi ngày sinh nhật, thì bản thân mỗi người sẽ thành công thức tỉnh ma pháp hoặc là thức tỉnh thất bại, điều này tùy thuộc vào cường độ linh hồn của mỗi người.”

“Không thường mỗi một cá nhân lần đầu tiên thức tỉnh ma pháp chỉ có thể thức tỉnh một loại ma pháp, nhưng cũng có vài trường hợp ngoại lệ có thể thức tỉnh hai loại ma pháp khác nhau, thậm chí cũng có người lần thứ hai vẫn tiếp tục thức tỉnh hai loại ma pháp cùng một lúc.”

“Ma pháp giống như linh hồn của con người, nó là một phần của linh hồn, mà muốn sử dụng ra ma pháp thì cần phải biết cách khống chế ma lực, bây giờ ta sẽ dạy cho ngươi cách để làm sao khống chế ma lực của chính mình!”

Thành Nam nhíu mày, hắn chăm chú thật kĩ từng lời nói phát ra từ miệng lão.

Đến khi hắn nghe được lão đầu bảo rằng mỗi cá nhân chỉ có thể thức tỉnh một loại ma pháp, đôi mắt cậu tràn đầy nghi hoặc.

Nếu mỗi người lần đầu chỉ có thể thức tỉnh một loại ma pháp, vậy vì cái gì hắn lại có thể thức tỉnh cả hai ma pháp cùng một lúc.

Hắn chẳng lẽ là trường hợp đặc biệt mà lão nhắc đến, vậy thì vì cái gì hắn lại đặc biệt hơn kẻ khác, không lẽ đây là người xuyên việt phúc lợi giống như mấy bộ tiểu thuyết trên mạng có hay nhắc đến, hắn cũng không rõ ràng cho lắm.

Lão đầu này vẫn cứ thích nói nữa câu mà vẫn không chịu giải thích rõ ràng gì cả.

Cũng mặc kệ Thành Nam có nghe rõ được không, lão đầu tiếp tục nói.

“Ma lực là một loại năng lượng tồn tại trong thân thể, ngươi cần phải học cách cảm nhận ma lực của chính mình, như vậy mới có thể điều khiển ma pháp một cách tùy ý.”

“Để làm được điều này, ngươi phải thả lỏng tinh thần, nhắm mắt rồi tập trung cảm nhận nguồn ma lực trong cơ thể, bây giờ thì hãy làm theo những gì ta đã nói.“

Lão đầu nói đến đây thì dừng lại, ánh mắt ra hiệu cho cậu thực hiện những gì lão nói.

Thành Nam làm theo những gì lão đầu dạy, hắn bắt đầu thả lỏng tinh thần, nếm thử cảm nhận nguồn ma lực của bản thân.

Rất nhanh, Thành Nam đã tìm được nguồn năng lượng mà lão đầu nói tới, hắn có thể cảm nhận rõ ràng trong cơ thể đang chảy xuôi một dòng nước ấm, khắp toàn thân.

Bắt đầu nếm thử khống chế ma lực, Thành Nam phát hiện ma lực tựa hồ không thề khó để nắm giữ.

Thành Nam khống chế nguồn ma lực tập trung chảy về cánh tay.



Lòng bàn tay phải của hắn bắt đầu phát sáng, ma lực của hắn cực kì đặc biệt, ma lực tản mát ra nhiệt độ cao, khi thì sóng im biển lặng, đôi lúc lại tản mát hàn ý, hội tụ trong lòng bàn tay.

“Bây giờ hãy thử tách nguồn ma lực đó ra thành ba, thủy hỏa bất dung tương sinh không tương khắc, hoả cùng băng không thể song song cùng tồn tại, thủy có thể kết hợp với băng nhưng không thể dung nhập vào nhau.” Lão đầu quan sát nguồn ma lực trong lòng bàn tay hắn, rồi cho ra lời khuyên gì đó.

Thành Nam nhíu mày, nhìn chằm chằm ma lực hội tụ trong lòng bàn tay, nếm thử tách nhiệt độ cao năng lượng ra khỏi hai nguồn ma lực còn lại.

Lần đầu tiên hắn vẫn không thể nào tách chúng ra được, phải mất một lúc thì hắn rốt cuộc mới thành công một lần.

“Tốt lắm, nhớ cho kĩ những gì ta nói, mặc dù ta không phải tạo hình ma đạo sư nhưng mà ta có thể dạy cho ngươi những thứ ta biết về tạo hình ma pháp.”

“ Tạo hình ma pháp khó khăn duy nhất đó là tưởng tượng ra hình dáng vật, hoặc thứ gì đó mà bản thân muốn tạo hình, ngươi có thể tưởng tượng trong đầu hình dáng một thanh kiếm được làm bằng băng chẳng hạn, rồi hô to chú ngữ là được.”

Lão đầu tiếp tục truyền dạy từng kinh nghiệm của mình cho hắn.

“Tạo hình ma pháp... Kiếm Băng!!!”

Thành Nam gật đầu, khép lại đôi mắt, hai bàn tay giang về phía trước, trong đầu bắt đầu tưởng tượng ra hình dáng một thanh kiếm được làm bằng băng, phía trên tràn đầy hoạ tiết hoa văn, rồi mở mắt ra hô to.

Ma lực hoá thành hàn khí, khí tức lạnh lẽo từ lòng bàn tay tản mát ra không khí xung quanh, một tòa ma pháp trận nhanh chóng hội tụ ở trước hai bàn tay của hắn, rồi nhanh chóng biến mất.

Khí tức lạnh lẽo ngưng tụ vào một chỗ, một thanh kiếm băng từ hàn khí ma lực của hắn tạo hành.

Thanh kiếm có chiều dài khoảng năm mươi xăng ti mét, thân kiếm tản mát ra hàn khí lạnh lẽo, từng họa tiết sống động trên thanh kiếm giống như được điêu khắc tỉ mỉ.

Thành Nam nắm chặt thanh kiếm, ánh mắt quan sát xung căn phòng, cuối cùng thì nhìn vào bức tường bên cạnh.

Hắn cầm lấy thanh kiếm đâm thẳng vào bức tường, kiếm băng chạm vào bức tường thì nhanh chóng vỡ nát thành từng mảnh nhỏ rơi lả tả xuống sàn nhà, chỉ để lại một vết xước nhỏ trên vách tường.

“ Kiếm băng do ngươi tạo ra chỉ có ngoại hình mà không có uy lực, ngươi cũng không cần phải nãn lòng, bởi vì ngươi hiện tại chỉ mới là Thức Tỉnh ma đạo sư thực lực, cho nên ma pháp ngươi khi triển nhìn thì đẹp mà chẳng có uy lực là chuyện rất bình thường.”

Lão đầu hài lòng tán dương Thành Nam nhưng mà ông không biết rằng hiện tại hắn đang suy nghĩ gì trong lòng.

Thành Nam quan sát lồng bàn tay phải của mình, ánh mắt vui vẻ, thấp giọng nói.

“Nguyên lai... đây chính là ma pháp!”