Chương 10 : Tên của ngươi là gì
Chương 10 : Tên của ngươi là gì
“Đừng đứng ngay ra đó, còn không mau ôm hay cô nàng kia lại đây!”
Ngay tại lúc này, lão đầu nhíu mày nhìn ra phía ngoài cửa sổ, khuôn mặt thay đổi quay sang nhìn Thành Nam trầm giọng nói.
“Đám người t·ruy s·át lão chẳng lẽ đã đến được đây!” Thành Nam khuôn mặt tràn đầy nghi hoặc, hắn bước lại gần cửa sổ nhìn ra phía ngoài khu vui chơi giải trí.
Thành Nam nhìn thấy khu vui chơi thắp nơi có thể thấy được, có vài người mặc trang phục giống hệt như lão nhân, bọn họ tựa hồ đang tìm kiếm thứ gì, liên tục nhìn qua nhìn lại.
“Đám người mà lão nói, là mấy kẻ mặc áo choàng đen ngoài lãn quảng bên ngoài đúng chứ.” Thành Nam quay mặt nhìn lão đầu, nhỏ giọng nói.
“Đúng vậy! Bây giờ ngươi hãy mau cất kỹ thánh giá sợ dây chuyền ta đưa cho ngươi, rồi ôm hai cô bé kia đến đây, ngoài ra đây là thù lao mà ta nói.” Lão đầu nghiêm túc gật đầu.
Lão đầu đút tay vào trong áo choàng đen của mình, móc ra một thanh điện thoại di động đưa vào tay Thành Nam.
“Đây lại là vật gì?” Thành Nam đeo sợ dây chuyền vào cổ, tràn đầy nghi hoặc cầm lấy điện thoại di động mà lão đầu đưa đến, bắt đầu quan sát.
Hắn phát hiện điện thoại di động mà lão đầu đưa cho mình không có màn hình, chỉ có đúng một cái nút tròn duy nhất bên trên.
“Nó gọi [Thông Tin Tra Xét Khí] vật này có thể kiểm tra thực lực cùng ma lực và cả kĩ năng của yêu ma, ngoài ra còn có thể tìm được điểm yếu trên người của bọn chúng.”
“ Vật này cũng có thể xem xét thực lực cụ thể hiện tại của ngươi, chỉ cần ngươi đưa màn hình hướng về thứ mình muốn biết, rồi nhấn vào nút tròn phía trên, hình ảnh 3D sẽ xuất hiện.”
“Phía trên ghi rõ ràng tất cả những thứ ngươi muốn biết, đây là một dạng kĩ thuật khoa học do Thâm Không Khoa Học Kĩ Thuật chế tạo.”
“Vật này chỉ mới được tạo ra một khoảng thời gian, vẫn chưa phổ biến trong xã hội loài người.” Lão đầu khuôn mặt giãn ra, mỉm cười giải thích.
Thành Nam nhíu mày, cầm lấy điện thoại nhắn vào nút giữa màn hình, màn ảnh 3D xuất hiện giống như lão đầu đã nói, phí trên ghi từng hàng chữ.
Tính Danh : Lê Thành Nam
Tuổi tác : 18
Nơi sinh sống : Thủ đô Hà Tiên
Thực Lực : Thức Tỉnh Ma Đạo Sư
Sử Dụng Ma Pháp : Nguyên Tố Tạo Hình Ma Pháp Hoả Chi Diệt Long Ma Pháp.
Ma lực trị số : 220
Vũ lực trị số : 120
Tinh thần điểm : 340
Tạo hình ma pháp : Sơ giai ma pháp • Kiếm Băng
Diệt long ma pháp : Sơ giai ma pháp • Hoả quyền Sơ giai ma pháp • Tiếng rầm của hoả long.
Đánh giá : Thực lực của ngươi ở vào giai đoạn mới thức tỉnh, xem như người mới ma đạo sư ở bên trong, ngươi đã mạnh hơn rất nhiều so với người đồng lứa tuổi.
Thành Nam nhíu mày, hắn phát hiện hầu hết tất cả thông tin liên quan đến ma pháp thậm chí đến cả tuổi tác cùng nơi ở điều bị vật này ghi chép lại, cơ hồ so Google còn phải Google.
“Đừng ngạc nhiên, Thâm không khoa học kỹ thuật công ty đã bắt đầu dự án này hơn một trăm năm nay, bọn họ đã thu thập tất cả tài liệu trên toàn thế giới, họ phải mất rất nhiều thời gian và công sức mới tạo ra được thứ này, hãy giữ cho cẩn thận vào!” Lão đầu tựa hồ biết suy nghĩ của hắn, cười nhạt giải thích.
Thành Nam gật đầu, ánh mắt lơ đễnh chú ý đến diệt long ma pháp cột màn hình, nhíu chặt ông mày.
Hắn lúc nào sở hữu hai kĩ năng của diệt long ma pháp, tại sao hắn không thề biết điều đó.
“Nguyên bản ngay từ đầu ta còn tưởng ngươi thức tỉnh vật chất tạo hình ma pháp nhưng thật không ngờ lại thuộc về cực kì hiếm thấy nguyên tố tạo hình ma pháp, bởi vậy ta chuẩn bị kế sách cho ngươi cũng chẳng còn tác dụng gì nữa, nhưng mà cũng không sao, như ta đã nói ngay từ đầu, chỉ cần ngươi không bại lộ vật này, thì đám người kia sẽ không bao giờ tìm thấy vật này được cả.” Lão đầu thấp giọng thở dài.
Thanh âm lão đầu vang lên, đánh vỡ suy nghĩ trong đầu Thành Nam.
“Vậy thì bây giờ chúng ta phải làm gì.” Thành Nam bất đắc dĩ nói.
“Đem hai cô bé kia cũng mang lại đây, ta sẽ sử dụng ma pháp của mình đưa các ngươi rời khỏi nơi này, ta khuyên ngươi tốt nhất đừng nói chuyện này cho hai cô nàng bên cạnh biết được, hơn nữa bọn ngươi kia sắp đến rồi, mau chóng lại đây!” Lão đầu giọng nói trở nên nghiêm túc, ánh mắt quan sát động tĩnh phía ngoài.
Hắn gật đầu, tiến lại cánh cửa, quỳ xuống vác Huyền Trang cùng Như Ý cả hai lên trên lưng, đứng thẳng người lên đi đến trước mặt lão đầu.
“Nói mới nhớ, ta từ lúc gặp ngươi đến giờ vẫn chưa biết tên của cậu, có thể nói tên của ngươi cho lão già này biết được không?” Ông lão tiến lại gần, bỗng nhiên nở nụ cười.
“Ta tên Thành Nam, tên đầy đủ thì gọi Lê Thành Nam!” Hắn sửng sờ chốc lát, chợt mỉm cười nói.
“Tốt, bây giờ hãy nhắm mắt lại, ma pháp mà ta sử dụng sẽ khiến ngươi trở nên chóng mặt, do lần đầu ngươi vẫn chưa thích ứng, cho nên cố mà chịu đau đớn.” Ông lão chợt nghiêm mặt, trầm trọng nói.
Không đợi Thành Nam lên tiếng, hai bàn tay lão đầu đã phát sáng.
“Không gian ma pháp... Thứ nguyên không gian!”
Thành Nam bổng chợt phát hiện, không gian xung quanh hắn bắt đầu trở nên rợn sóng.
Không gian rợn sóng hình thành một lỗ đen trên đầu, Thành Nam bị hút vào lỗ đen bên trong.
Thành Nam bổng nhiên cảm nhận được từng tia đau đớn, giống như từng con kiến đang cắn lấy sọ não của mình, đau đớn dữ dội.
Không chịu nổi đau đớn, Thành Nam cuối cùng rơi vào ngủ sai, lỗ đen không gian đang chậm rãi đóng lại, trước khi lỗ đen biến mất hoàn toàn, lão đầu chợt mỉm cười nhìn Thành Nam, nhẹ giọng than thở.
“Thành Nam... trên đời quả nhiên còn rất nhiều thứ mà ta không biết... chẳng hạn giống như ngươi, chàng trai sở hữu hai linh hồn trong một thân thể... ta nhìn thấy được tương lai của ngươi là một mảnh hỗn độn... thật muốn biết bên trong chứa hồ lô màu gì, hoả và hắc ám giao nhau, băng cùng hoả tiếng ca, thật muốn còn sống đến khi nhìn thấy tương lai của ngươi... đáng tiếc hôm nay là ngày c·hết của ta.”
Lão đầu tiếc nuối thở dài, đợi cho đến khi lỗ đen không gian biến mất, ánh mắt nhìn qua cửa sổ, lão thấy được từng đạo bóng đen đang nhanh chóng lao đến ngôi nhà ma ám
Một tuần lễ đã trôi qua.
Kể từ ngày hôm đó, Thành Nam quay về cuộc sống bình thường cùng em gái của mình.
Ngày hôm đó khi hắn tỉnh dậy, hắn phát hiện bản thân đã không còn ở bên trong ngôi nhà ma ám.
Hắn bị lỗ đen đưa đến một nơi khá xa công viên giải trí, ngoài ra trên người còn có cả em gái cùng thanh mai trúc mã nằm trên.
Qua hôm sau, truyền thông khắp nơi đưa tin về sự việc xảy ra tại công viên giải trí.
Truyền thông đưa tin bảo rằng, công viên giải trí bị một số lượng lớn yêu ma tập kích cho nên đã bị tàn phá bừa bãi cho nên đã phong tỏa khu vực này lại, ngoài ra đã quyết định đóng cửa công viên giải trí tạm thời, nhằm sửa chữa từng nơi đã bị phá hư.
Chính phủ nhà ước cũng đã đứng ra giải quyết vụ việc, chính phủ quyết định bồi thường cho người nhà n·ạn n·hân một số tiền lớn.
Rồi hứa sẽ tiêu diệt tất cả yêu ma còn xót lại bên trong công viên giải trí, nhằm đòi lại một công đạo cho người nhà n·ạn n·hân, sự việc này mới xem như chạm rãi lắng xuống.
Chỉ có Thành Nam mới biết được tiền căn hậu quả của sự việc, hắn cũng không đem tin tức này nói cho bất kỳ người nào.
Ngày 31/10/2044 Học Phủ Ngày Khai Giảng.
Hôm nay là ngày đặc biệt đối với tất cả đối với từng chàng trai cô gái, một ngày cực kì đặc biệt của những ai muốn trở thành ma đạo sư.
Thành Nam hôm nay mặc một bộ đồng phục màu trắng, quần tây màu xanh, chảy đầu gọn gàng, cầm lấy vali bước ra khỏi ngôi nhà.
“Anh hai, chúng ta mau chóng cho người khác thuê ngôi nhà này đi, em nghe nói một khi gia nhập học phủ, thì trong vòng ba năm điều phải ở kí túc xá của nhà trường.”
Bên ngoài ngôi nhà, Huyền Trang đang chờ đợi sẵn ngoài cổng, nàng hôm nay mặc trên người một bộ đồng phục màu trắng, áo sơ mi tay cục đi kèm váy ngắn màu xanh, dưới chân mang một đôi giầy màu đen che khuất bàn chân.
“Chúng ta không thề thiếu tiền thì cần gì phải làm vậy, bây giờ thì mau chóng đi đón đoàn tàu, không thôi thì trễ mất thời gian đăng ký!” Hắn lắc đầu, nắm lấy bàn tay Huyền Trang, song song cùng bước đi.
“Nhưng mà em nghe nói ma đạo sư nghề nghiệp cực kì tốn kém, mặc dù cha mẹ để lại cho chúng ta hơn sáu tỷ linh kim gửi trong linh phủ, nhưng liệu số linh kim mà cha mẹ để lại có đủ hai người chúng ta tiêu xài ba năm ở học phủ không hả.” Huyền Trang khuôn mặt tràn đầy lo lắng, quay mặt nhìn Thành Nam, nhỏ giọng nói.
Linh kim mà nàng nhắc tới là một loại khác của tiền tệ.
Nếu như nói tiền tệ là đơn vị tiền được người thường sử dụng khi mua thức ăn các loại, thì linh kim chỉ được sử dụng rộng rãi ở một số nơi.
Linh kim được dùng khá rộng rãi trong giới ma đạo sư, nó có tác dụng thay thế tiền tệ để mua một số thứ mà người thường không sử dụng được.
Nói ví dụ như các loại ma cụ, sách ma pháp các thứ, những thứ này người bình thường không thể sử dụng được, cho nên trong mắt người bình thường linh kim không thề có một chút tác dụng.
“Em đừng có lo lắng quá mức, thật ra sáu tỷ linh kim mà cha mẹ để lại cho chúng ta, đã có thể mua được rất nhiều thứ mà các ma đạo sư khác không thể mua được, hơn nữa chúng ta khi gia nhập học phủ vẫn có thể gia nhập ma pháp công hội.”
“Từ nơi đó nhận lấy các loại nhiệm vụ khác nhau, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ thì chúng ta đã có thể lãnh phần thưởng từ người ủy thác nhiệm vụ, nên em không cần phải lo lắng.” Thành Nam mỉm cười xoa đầu Huyền Trang, nhỏ giọng giải thích.
Ma pháp công hội là nơi rất nhiều ma đạo sư hoạt động, nó giống như một công hội guild, nơi này chủ yếu nhận ủy thác nhiệm vụ từ các người ủy thác.
Hiệp hội sẽ dán tất cả các loại nhiệm vụ lên trên một tấm bảng thông báo và chia làm bảy loại đẳng cấp.
- G cấp - E cấp - D cấp - C cấp - B cấp - A cấp - S cấp
Đồng dạng công hội ma pháp cũng phân chia thực lực ma đạo sư, một khi ma đạo sư thực lực chưa đạt đến yêu cầu cấp bậc thì sẽ không thể nào nhận lấy các loại nhiệm vụ cao cấp.
— G cấp - E cấp là thấp nhất đẳng cấp, tất cả ma đạo sư điều có thể lựa chọn loại nhiệm vụ để hoàn thành, tuy nhiên phần thưởng khi hoàn thành nhiệm vụ không thề cao.
— D cấp nhiệm vụ, bắt buộc ma đạo sư thực lực ít nhất phải là Sơ giai ma đạo sư trở lên thì mới có tư cách lãnh nhiệm vụ.
— C cấp nhiệm vụ thì đối ứng Trung cấp ma đạo sư cấp bậc thực lực trở lên.
— B cấp nhiệm vụ đối ứng Cao cấp ma đạo sư cấp bậc thực lực trở lên.
— A cấp cùng S cấp nhiệm vụ đối ứng Siêu Phàm ma đạo sư cấp bậc thực lực trở lên.