Chương 22 : Lớp B
Chương 22 : Lớp B
Ngồi xếp bằng trên giường, Thành Nam đã ngồi ở tư thế này từ tối hôm qua cho đến bây giờ, hắn mở mắt ra, bàn tay từ túi quần thể dục lấy ra [Thông Tin Tra Xét Khí ] ma cụ.
Thành Nam
Tuổi tác : 18
Thực Lực : Thức Tỉnh Ma Đạo Sư
Sử Dụng Ma Pháp : Nguyên Tố Tạo Hình Ma Pháp Hoả Chi Diệt Long Ma Pháp.
Ma lực trị số : 960
Vũ lực trị số : 160
Tinh thần điểm : 350
Tạo hình ma pháp : Sơ giai băng hệ tạo hình ma pháp · Băng Kiếm - Băng Chùy - Khiên băng - Băng Xích.
Sơ giai thủy hệ tạo hình ma pháp · thủy lao - bong bóng nước - thủy trảm - khoá nước.
Hoả chi diệt long ma pháp : Sơ giai ma pháp · Hoả quyền - liệt cước - tiếng rầm của hoả long.
_________________
____________
“Chỉ minh tưởng một buổi tối liền tăng hơn 200 điểm ma lực, so với số lượng ma lực tăng trưởng trong một tuần vừa qua còn nhanh gấp đôi!”
Thành Nam khuôn mặt tràn đầy kinh ngạc.
— Ma lực trị số đại diện cho một ma đạo sư có thể thi triển bao nhiêu lần ma pháp, trong các cuộc chiến cân sức ngang tài thì người nào còn nhiều ma lực hơn người còn lại, người đó đương nhiên là người có lợi.
— Vũ lực trị số đi kèm với thực lực cá nhân của ma đạo sư, một khi ma đạo sư đã bước vào hàng ngũ Sơ giai ma đạo sư trở lên, cơ thể sẽ sinh ra tình trạng kháng ma pháp cùng cường hoá thể lực, hai loại phản ứng tự nhiên.
— Tinh thần điểm cực kì quan trọng với một ma đạo sư, tăng thả năng thi triển ma pháp một cách nhanh chóng, ngăn cản một lượng ma pháp có thể tổn thương đến tinh thần ma đạo sư.
“Nếu nói 120 điểm ma lực mình có thể thi triển một lần sơ giai ma pháp, thì với 960 điểm ma lực mình đã có thể thi triển tám lần sơ giai ma pháp!”
Khuôn mặt hài lòng Thành Nam nhảy thẳng xuống giường, hoạt động cơ thể một lúc, khoé miệng lẩm bẩm : “Minh tưởng vào ban đêm cơ thể giống như đang ở trong mộng du trạng thái, vậy mà không thề cảm thấy một chút mệt mỏi gì cả, cơ thể bây giờ cũng đang tràn đầy năng lượng, quái lạ!”
“Cậu tỉnh rồi đó à, bây giờ mới chỉ 5h sáng, cậu hãy giúp tôi dọn dẹp sạch sẽ căn phòng, nhớ kĩ trước 6h đến lớp!”
Từ giường trên cao nhảy xuống Cơ Thanh Ngọc nhẹ nhàng linh hoạt đáp xuống sàn nhà, trên người mặc đồng phục nữ sinh, tay áo còn đeo lấy huy hiệu màu đỏ, quay sang nhìn Thành Nam, khuôn mặt tràn đầy uy nghiêm, lạnh giọng nói.
“Ngày hôm qua đến giờ cô ngủ phía trên?” Thành Nam kinh ngạc nhìn Cơ Thanh Ngọc, ánh mắt ngước lên trên cao nhìn lấy giường sắt, nhỏ giọng đáp.
“Ngủ? Ban đêm thời gian tôi dùng để minh tưởng, bởi vì vào khoảng thời gian này sẽ không có bất kì ai quấy rầy, như vậy có thể dễ dàng tỉnh tâm minh tưởng, hầu hết tất cả ma đạo sư điều lựa chọn minh tưởng vào ban đêm, minh tưởng cũng giống như việc đi ngủ của người bình thường.”
Cơ Thanh Ngọc lắc đầu, trong tay xuất hiện một thanh kiếm màu đen được buộc lại bởi nhiều lớp giấy trắng, đeo thanh kiếm vào thất lưng của mình, nàng bước ra khỏi phòng.
“Cô cũng là một ma đạo sư phải không?” Thành Nam nhìn nàng, đột nhiên mở miệng.
Từ ngày hôm qua đến giờ, Thành Nam phát hiện thanh kiếm trên lưng nàng khẳng là điệp gia một loại ma pháp vào trên v·ũ k·hí, cho phép uy lực của v·ũ k·hí trở nên mạnh mẽ hơn v·ũ k·hí bình thường, hắn mới sẽ không thừa nhận ma pháp của mình bị nàng chém đứt dễ dàng.
“Tôi chỉ là một ma kiếm sư!” Bước chân dừng lại, Cơ Thanh Ngọc trầm mặc, nhỏ giọng nói.
Thành Nam khoé mắt co giật, nhìn chăm chú bóng lưng Cơ Thanh Ngọc, hắn đóng cửa phòng lại, khoá từ bên trong.
Từ trong vali lấy ra nam sinh đồng phục, Thành Nam tiến vào nhà tắm, không lâu thì bước ra khỏi phòng.
Vẫn là bộ đồng phục giống như ngày hôm qua, tuy nhiên bộ đồ kia thì đã bị Thành Nam ném vào máy giặt.
Đi xuống nam sinh ký túc xá, Thành Nam thấy được mặc trên thân đồng phục Trọng Yên Nhiên cũng từ trong phòng của mình đi ra.
“Yô! chào buổi sáng.”
Thành Nam khuôn mặt mỉm cười, bước lại gần Yên Nhiên, bàn vỗ vào bờ vai của hắn.
“Thật không ngờ rằng cậu thật sự thành công khiến Cơ Thanh Ngọc cho phép sống cùng phòng với cô ta, tôi khá ấn tượng về điều này, cố gắng đừng để bản thân b·ị c·hém làm đôi!”
Ngày hôm qua còn mắng chửi Thành Nam một trận, hôm nay Yên Nhiên lại dùng ánh mắt tán thưởng nhìn lấy Thành Nam, thậm chí còn cười cợt nói.
“Đừng đùa nửa, ngày hôm qua nếu tôi nghe cậu thì có lẽ đã không chịu sự uy h·iếp từ Cơ Thanh Ngọc, bây giờ tôi quả thật có chuyện cần cậu giúp đỡ.” Thành Nam khoé miệng co giật, nhanh chóng chuyển đề tài sang chuyện khác.
“Có chuyện gì thì cứ nói!” Yên Nhiên nhíu mày, gật đầu đáp.
“Tôi đang định đi đến biển thông báo trong trường, để biết rốt cuộc lớp của tôi là lớp nào, cậu dẫn tôi đến đó được không?” Thành Nam nở nụ cười, nhỏ giọng nói.
“Được, vậy để tôi dẫn cậu đến đó!” Yên Nhiên gật đầu, cười nhạt.
“Cậu chờ tôi một tí, để tôi gọi điện thoại cho một người bạn, rồi chúng ta cùng nhau đi đến đó.”
Thành Nam móc lấy điện thoại, bấm lấy số điện thoại của Như Ý, hắn cười nói.
“Cậu đâu rồi, mình đang định tiến đi đến bảng thông báo để biết xem rốt cuộc đã được xếp vào lớp nào, cậu có muốn cùng mình cùng đi không?”
“Cho mình một chút thời gian, mình đi qua bên cậu liền đây!”
“Tốt, mình sẽ đợi cậu ở sân trường!”
Thành Nam gật đầu, tắt máy điện thoại, nhìn lấy Yên Nhiên cười nói : “Chúng ta trước tiên cứ đến sân trường, rồi một chút nữa hãy đi qua bên chỗ biển thông báo!”
“Người bạn cậu nói với tôi, là nam sinh hay nữ sinh?”
Gác tay lên vai Thành Nam, Yên Nhiên bàn tay chọc chọc cơ thể Thành Nam, trêu ghẹo.
“Cậu đang nói Như Ý à! cậu ấy thì đương nhiên là con gái.” Thành Nam sửng sờ, cười cợt trả lời.
“Như Ý cô ta là gì của cậu?” Yên Nhiên sửng sờ, ý vị thâm trường nhìn Thành Nam.
“Một người cực kỳ quan trọng! Chúng ta mau đi thôi, kẽo để Như Ý chờ lâu.” Thành Nam trầm mặc.
________________
__________
Thành Nam cùng Yên Nhiên từ kí túc xá đi thẳng đến sân trường, ánh mắt Thành Nam nhìn về phía cổng trường.
“Thành Nam!! bên này.”
Đứng trước cổng trường, Như Ý vẫy tay liên tục, Thành Nam mỉm cười đi tới trước mặt nàng.
“Cậu đợi lâu chưa?” Thành Nam đứng trước mặt Như Ý, ánh mắt quan sát đồng phục trên người nàng.
Thành Nam phát hiện hôm nay Như Ý ăn mặc áo sơ mi, tay áo ngắn để lộ bàn tay ngọc giữa không khí, váy dài màu xanh che khuất đầu gối, đôi chân mang một đôi giầy thể thao màu đen.
“Mình chỉ vừa mới đến, còn người đứng bên cạnh Nam là ai?” Như Ý cười lắc đầu, ánh mắt quay sang nhìn chằm Yên Nhiên, nhíu chặt lông mày, lạnh lùng nói.
“Cậu ta gọi Trọng Yên Nhiên, một người bạn mình mới quen vào hôm qua, hôm nay mình nhờ cậu ấy dẫn chúng ta đến bảng thông báo! Còn đây là Như Ý, hai người làm quen với nhau đi!”
Thành Nam mỉm cười, bàn tay đưa ra chỉ vào Yên Nhiên cười nói, tiếp đó lại giới thiệu Như Ý cho Yên Nhiên biết.
“Chào cậu, mình gọi Nguyễn Ngọc Như Ý, thanh mai trúc mã từ nhỏ của Thành Nam, rất vui được làm quen với cậu.” Như Ý cười híp mắt, lạnh nhạt đáp.
Thành Nam khuôn mặt cứng đờ, quay mặt sang một bên khác, trong lòng thầm nghĩ.
— Như Ý cười híp mắt trong thật đáng sợ, vẫn là đừng nói gì trong lúc này thì tốt nhất.
Trọng Yên Nhiên sửng sờ, quái dị nhìn lấy Thành Nam, cười tủm tỉm nói : “Mình tên Nhiên, rất vui được làm quen với cậu, cậu có thể gọi mình là Yên Nhiên hay Nhiên Nhiên điều được, tuy nhiên bạn gái mình thì gọi mình là Nhiên Nhiên, nên cậu vẫn gọi mình Yên Nhiên thì tốt hơn!”
“Yên Nhiên? Yên lành tự nhiên! tên của cậu rất đẹp.” Như Ý gật đầu, nhỏ giọng thì thầm.
“Cậu cũng vậy, Như Ý một cái tên rất đẹp đồng dạng cũng có ý nghĩa rất hay, tên của cậu giống như khuôn mặt xinh đẹp của cậu như vậy!” Yên Nhiên gật đầu, cảm thán nhỏ giọng đáp.
“Cảm ơn! mình không xinh đẹp giống như cậu nói, chúng ta mau đi thôi!”
Như Ý ôm chọn cánh tay phải Thành Nam, đầu tựa lên vai của hắn, quay sang nhìn Trọng Yên Nhiên cười nhạt.
“Để mình dẫn hai người các cậu đến đó, cứ đi theo sao mình là được!” Yên Nhiên gật đầu, ý vị thâm trường nhìn Thành Nam.
Dọc theo con đường, Thành Nam bị Như Ý ôm chọn cánh tay, cứ mỗi khi hắn liếc mắt dòm ngó Yên Nhiên thì Như Ý liền nhéo tay hắn một cái.
“Đến rồi nè, ở đây khá đông đúc, nên hai người các cậu cẩn thận.”
Yên Nhiên dẫn Thành Nam hai người đến một nơi tụ tập rất đông người, bọn họ đang chen lấn lẫn nhau tựa hồ đang xem lấy thứ gì viết trên bản thông báo dán trên tường đồng dạng.
“ Tránh ra cho tôi xem với!”
“Mấy nam sinh các cậu chen lấn ai vậy, mau chóng né ra cho tôi xem rốt cuộc tôi được sắp xếp vào lớp nào!”
“Làm ơn đừng xô đẩy nữa, mọi người cứ từ từ, tất cả nam sinh lẫn nữ sinh điều có tên phía trên cho nên không cần phải vội vã như này.”
“Từ từ thôi, các cậu có tin tôi dùng hoả diễm trong tay đốt các người thành tro hay không, mau tránh ra!”