Chương 21 :Minh Tưởng
Chương 21 :Khai Giảng ( hai )
“Hai cậu suy nghĩ nhiều, Cơ Thanh Ngọc sở dĩ làm như vậy là bởi vì cậu ta đang thiếu một người làm việc nhà, thậm chí vì sợ căn phòng của mình bị dính bụi mà cậu ta còn ra thêm vài quy định cho tôi!” Thành Nam bất đắc dĩ, cười khổ.
Thanh Kiệt cái tên này tưởng nghĩ Cơ Thanh Ngọc tốt bụng như vậy sao? nếu không phải cậu ta đang thiếu một người để sai bảo, thì hôm nay chỉ sợ hắn phải ngủ ngoài đường mất rồi.
Nhưng mà so với việc phải ngủ ngoài đường, hắn lại càng không muốn sống cùng phòng với cô ta, nếu như không phải không có lựa chọn, cậu ta nghĩ hắn muốn ở cùng phòng với Cơ Thanh Ngọc tựa như.
“Vậy thì cậu không biết rồi, cho dù Cơ Thanh Ngọc có tìm một người làm việc nhà cho cậu ta, thì trên đời này không thiếu đàn ông tình nguyện trở thành người giúp việc của cậu ta, cho nên cậu được Cơ Thanh Ngọc lựa chọn đã là rất mai mắn.” Lưu Béo lắc đầu, khuôn mặt tràn đầy ghen tị, ghen ghét thấp giọng nói.
“Vậy cậu có muốn cùng tôi đổi phòng không? chỉ cần chúng ta đổi phòng thì cậu đã có thể sống chung cùng với Cơ Thanh Ngọc!” Thành Nam đôi mắt híp lại, nhích lại gần Lưu Béo nhỏ giọng nói.
“Cậu vẫn tự giữ lại cho mình, Lưu Béo chỉ sợ chưa đến gần được Cơ Thanh Ngọc, thì lưỡi kiếm của cậu ta đã gác thẳng lên đầu hắn.” Đứng bên cạnh Lưu Béo, Thanh Kiệt dơ hai bàn tay lắc lư, cười cợt.
“Hai cậu nếu như không có việc gì thì tránh qua một bên cho tôi đi qua.” Thành Nam xem như rõ ràng, hai tên này cố ý đứng ở đây để chọc tức hắn.
“Mà cậu rốt cuộc có thứ gì đặc biệt, ngoại trừ khuôn mặt đẹp trai ra một tí thì tôi cũng đâu có thấy điểm gì đặc biệt từ cậu, Cơ Thanh Ngọc từ trước đến giờ chưa bao giờ cho phép nam sinh đến gần bản thân trong vòng mười bước.”
“Tôi chưa thấy nam sinh nào có thể đến gần Cơ Thanh Ngọc, cậu xem như người đầu tiên có thể đến gần cậu ta, có thể nói cho tôi nghe làm cách nào mà cậu có thể khiến Cơ Thanh Ngọc cho ghép cậu sống cùng phòng!”
Lưu Béo đứng dậy đi vòng quanh Thành Nam một vòng khuôn mặt tràn đầy hiếu kỳ, thấp giọng nói.
“Chỉ cần lá gan của cậu đủ lớn là được, bây giờ thì né ra để tôi đi qua!” Thành Nam khuôn mặt tức giận, bàn tay đẩy Lưu Béo sang một bên, bước lên cầu thang.
“Nhìn biểu cảm của cậu ta thì xem ra cậu ta đang nói thật, mày còn ở đây mù nói lung tung, đây không phải đang tự tìm c·hết sao?” Thanh Kiệt khuôn mặt cười đểu nhìn Lưu Béo.
“Không phải mày nghi ngờ cậu ta có quan hệ với Cơ Thanh Ngọc nên mới rũ tao đến đây hỏi cho ra lí lẽ, bây giờ thì quay qua chửi tao là có ý gì.” Lưu Béo khuôn mặt mộng bức, chợt tức giận nhìn Thanh Kiệt, cười lạnh.
“Ấy chà! Xem ra chỉ mới mấy ngày mà mày đã thay đổi đến vậy, bây giờ chẳng lẽ còn muốn cùng tao PK một trận!” Thanh Kiệt tiến tới gần Lưu Béo, một tay nhấc hắn lên không trung, cười lạnh.
“Kiệt ca!! Có chuyện gì từ từ nói, vừa rồi do mình nóng giận nhức thời cho nên mới khiến đầu óc choáng váng, vì vậy mới nói ra những lời đó, Kiệt ca có thể thả mình xuống được không?”
Bị nhắc lên không trung, Lưu Béo khuôn mặt nhanh chóng thay đổi, từ khuôn mặt tức giận nhanh chóng đổi thành một khuôn mặt tràn đầy nịnh nọt nhìn Thanh Kiệt, chân thành nói.
“Phụt! Ha ha ha ha !!!”
“Tao chỉ đùa giỡn một tí mà mày đã thay đổi 180° đến nỗi ngay cả tao là bạn thân của mày, cũng không biết đâu mới thật là tính cách của mày, nói thật đi, mày còn có thứ gì mà tao không biết nữa.”
Thanh Kiệt bỏ tay ra khỏi áo Lưu Béo, ngồi xuống ôm bụng cười to, lấy tay lao khoé mắt, khuôn mặt mỉm cười nói.
“Không phải chính mày cũng giống vậy à, mày đồng dạng lúc nào cũng như thế này, chả thay đổi bao giờ cả.” Lưu Béo khuôn mặt xanh xám, bàn tay sờ mông, lạnh giọng đáp.
Thanh Kiệt đột nhiên giữa chừng buông tay làm hắn té ngã, cái mông hắn sợ rằng bây giờ đã sưng lên đỏ chót.
“Hai cậu ta thật ồn ào, đã lên đến lầu bảy mà vẫn còn nghe được giọng nói của bọn họ, thật là.” Thành Nam bàn tay nắm chặt cầu thang, lắc đầu cười nhạt.
Thành Nam đi đến cửa phòng, hắn định chạm vào cánh cửa thì chợt buông ra.
“Cơ Thanh Ngọc, cô có ở trong đó không?” Nhẹ nhàng gõ cửa, Thành Nam khuôn mặt lo âu thấp thỏm, nhỏ giọng nói.
Trong căn phòng không thề có bất kỳ giọng nói nào đáp lại, Thành Nam khuôn mặt trở nên vui sướng, cầm lấy chìa khóa mở cửa phòng ra.
Bước vào trong phòng, Thành Nam ánh mắt quan sát một vòng, thở phào nhẹ nhõm.
“Xem ra Cơ Thanh Ngọc không có ở đây, bây giờ thì mình có thể đi tắm rồi đánh một giấc cho đến sáng ngày mai!” Thành Nam mỉm cười, hắn tiến lại gần va-li từ bên trong lấy ra một bộ đồ thể dục, khăn tắm cùng một chiếc quần nhỏ, rồi đi vào nhà tắm.
___________
______________
“Sảng khoái!”
Bước ra từ nhà tắm, Thành Nam mặc trên thân quần áo thể dục, một tay cầm lấy khăn lau đầu.
Thành Nam bước lên giường dưới, khuôn mặt bổng nhiên thai đổi, thấp thỏm nói : “ Cơ Thanh Ngọc hiện tại vẫn chưa trở về, mình phải tranh thủ ngủ một giấc mới được!”
Nằm xuống trên giường, ma xui quỷ khiến Thành Nam lại nhớ đến trận đấu hồi sáng.
Mặc dù biết bản thân không đánh lại cô ta nhưng cái cảm giác không cam tâm đó là sao? nếu như Cơ Thanh Ngọc là đám người điên kia thì bây giờ hắn có phải đã trở thành một cái xác c·hết?
“Xem ra hôm nay muốn ngủ cũng không được, đã hơn một tuần lễ mà đám người điên kia vẫn chưa tìm đến ta, chứng tỏ bọn họ vẫn chưa biết đến sự tồn tại của ta nhưng nếu như bọn họ biết được ta đang nắm giữ thứ này thì sao?”
Ngửa đầu ngồi dậy, Thành Nam lấy tay đút vào cổ áo, cầm lấy thánh giá mặt dây chuyền nhìn thật kỹ, thấp giọng lẩm bẩm.
“Không được, mình phải tìm cách để bản thân có thể trở nên mạnh mẽ ở thế giới này, tăng cường ma lực của bản thân cũng xem như một cách, thử xem trên internet có ai biết cách nhanh chóng tăng cao ma lực hay không.”
Từ trong vali lấy ra máy tính, Thành Nam đặt máy tính lên giường, bàn tay liên tục nhấn bàn phím, sau một khoảng thời gian hắn cũng tìm được một cách để tăng cường ma lực.
[ Muốn tăng cường ma lực chỉ có một số cách, hoặc là ăn thiên tài địa bảo hấp thụ năng lượng từ bên trong chuyển đổi thành nguồn ma lực, ngoài ra còn có thể tiến vào minh tưởng trạng thái, đây là cách thông thường cũng là cách ổn định nhất, minh tưởng gia tăng 40% tốc độ chuyển đổi năng lượng trong tự nhiên thành nguồn ma lực của bản thân.]
“Nếu đã đăng luôn điều này lên đây thì sao không chỉ luôn cách để hấp thụ ma lực trong tự nhiên, ghi như thế này thì làm sao mình hiểu được chứ!” Thành Nam khuôn mặt đen lên, cười khổ.
“Cậu không biết cách minh tưởng?”
Thành Nam sắc mặt biến đổi, mau chóng quay đầu lại đằng sau, hắn phát hiện là Cơ Thanh Ngọc thì thở phào, chợt nhíu mày : “Cậu đứng ở đây bao lâu rồi?”
“Cậu hỏi điều này làm gì, tôi đang hỏi cậu có phải cậu không biết cách minh tưởng đúng không?” Cơ Thanh Ngọc ánh mắt híp lại, khoé môi công lên.
Bàn tay phát sáng, trong tay Cơ Thanh Ngọc xuất hiện một thanh kiếm đen, chỉ thẳng vào cổ Thành Nam.
“Cậu bình tĩnh một chút, tôi chỉ muốn biết cậu tiến vào phòng từ khi nào mà thôi, lỡ như cậu nhìn lén...tôi quả thật không biết cách minh tưởng, cậu có thể thu hồi kiếm của mình được chưa?”
Thành Nam cơ thể cứng đờ, ánh mắt nhìn chăm chú lưỡi kiếm, khoé môi run rẩy, nhỏ giọng nói.
“Cậu có muốn tôi chỉ dạy cách để cậu tiến vào trạng thái minh tưởng không? Đương nhiên việc này cũng có cái giá của nó!”
Trong tay kiếm đen biến mất, Cơ Thanh Ngọc cười nhạt nhìn lấy hắn.
“Quả thật tôi muốn biết làm cách nào để tiến vào trạng thái minh tưởng, tuy nhiên nếu như cái giá để biết được điều này cao hơn so với dự tính của tôi thì không biết vẫn hơn.” Thành Nam thở phào nhẹ nhõm, thấp giọng nói.
“Muốn tiến vào minh tưởng không khó, chỉ cần cậu vứt bỏ tất cả những thứ không cần thiết ra khỏi đầu, thì đã có thể tiến vào trạng thái minh tưởng, lúc này cậu sẽ cảm nhận được năng lượng ở khắp mọi nơi, cậu chỉ cần hấp thụ tất cả năng lượng xung quanh vào thân thể thì đã xem như thành công.” Cơ Thanh Ngọc liếc mắt nhìn hắn, mở miệng nói.
Thành Nam kinh ngạc nhìn Cơ Thanh Ngọc, nhíu mày nói : “Giá cả thông tin này của cô là bao nhiêu?”
“Một bữa ăn sáng!”
Cơ Thanh Ngọc bước ra khỏi phòng, quay đầu nhìn hắn, khoé miệng cong lên, nhỏ giọng nói.
“Cơ Thanh Ngọc!! cô rốt cuộc muốn gì!”
Thành Nam sửng sốt, tức giận hô to.