Chương 14 : Ký túc xá ( ba )
Chương 14 : Kí túc xá ( ba )
Ngay khi Thảo Ngọc vừa dẫn Huyền Trang rời đi, đứng ở bên cạnh Yên Nhiên đột nhiên quay mặt nhìn hắn, thấp giọng nói : “Tôi còn thật không ngờ cô ấy lại là em gái của cậu!”
“Đừng nhắc đến chuyện này nữa, cậu có cách nào giúp tôi trong trường hợp này không?” Thành Nam khuôn mặt tràn đầy bất đắc dĩ, quay sang nhìn Yên Nhiên, nhỏ giọng nói.
Yên Nhiên nghi ngờ, đôi mắt quay xung quanh một vòng, hắn thấy được từng đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào Thành Nam.
“ Đơn giản, chỉ cần cậu khai báo thông tin của mình cho hai người họ thì không phải là đã có thể rời khỏi nơi này rồi à!” Yên Nhiên cười nhạt, bàn tay chỉ về phía đằng trước.
“Nhưng mà không phải tôi còn muốn xếp hàng rồi khi nào họ điểm danh đến tôi, thì tôi mới được đi lên à?” Thành Nam nhíu mày, khuôn mặt nghi hoặc, nhỏ giọng nói.
“ Đơn giản, chỉ cần tôi dẫn cậu đến đó là được, cậu không nghe qua còn có đi cửa sau con đường này à.” Yên Nhiên chớp mắt một cái, cười nhạt.
“Vậy thì làm phiền cậu dẫn tôi đến chỗ của họ.” Thành Nam gật đầu, khuôn mặt mỉm cười.
Yên Nhiên gật đầu bước đi, Thành Nam đi theo phía sau của hắn, khi đến trước mặt hai người giáo viên, Yên Nhiên đột nhiên mở miệng : “Cô Kiều em cho chuyện muốn nói!”
Đang ngồi trên ghế ghi chép sổ sách, nữ giáo viên ngước đầu trong thấy Yên Nhiên mặt, chợt mỉm cười nói : “Em có chuyện gì không?”
“Không biết, cô có thể cho cậu ta mau chóng rời khỏi đây, để em còn dắt cậu ta tham quan ngôi trường chúng ta được không?” Yên Nhiên chỉ tay vào Thành Nam, mỉm cười giải thích.
“Ra là như vậy, gọi cậu bạn của em vui lòng điền thông tin còn thiếu của mình vào đây!” Nữ giáo viên gật đầu, đưa một tờ giấy đặt sẵn ở trên bàn vào tay Yên Nhiên, khoé miệng cười nhạt.
“Của cậu đó, mau chóng điền hết thông tin còn thiếu vào trong, rồi còn rời khỏi nơi này!” Yên Nhiên đưa tờ giấy vào tay Thành Nam, cười nói.
Thành Nam gật đầu, quan sát tờ giấy rồi thì cầm lấy cây bút trên bàn, bắt đầu ghi chép.
—Tính Danh : Lê Thành Nam
— Thức Tỉnh Ma Pháp : Tạo Hình Ma Pháp
— Năm Học : Học Sinh Năm Nhất
— Thực Lực : Thức Tỉnh Ma Đạo Sư
Điền tất cả thông tin trên trên giấy, Thành Nam đưa tờ giấy vào trong tay nữ giáo viên, hắn mở miệng : “Em còn cần phải ghi chép cái gì nữa không?”
“Không cần, em hãy đặt tay của mình lên thủy tinh cầu!” Nữ giáo viên lắc đầu, bàn tay chỉ vào thủy tinh cầu đặt trên bàn.
Thành Nam gật đầu, bàn tay hắn đặt lên bề mặt thủy tinh cầu, đột nhiên thủy tinh cầu toả ra ánh sáng chói mắt. Bên trong xuất hiện một dãy số.
“Chỉ số ma lực : 750!”
“Thức Tỉnh cấp bậc Ma Đạo Sư!”
Nữ giáo viên quan sát dãy số trên thủy tinh cầu, từ trong học tủ bàn lấy ra một thanh chìa khoá đưa vào trong tay Thành Nam, cười nhạt.
“Đây là chìa khóa phòng của em, phòng của em mang số 503! Chúc mừng em đã trở thành một học sinh của Thành Tiên Học Phủ!”
“Vậy cô cho em hỏi, rốt cuộc em học lớp nào!” Thành Nam cầm lấy thanh chìa khóa, buồn bực nói.
“Khai giảng vào ngày mai thì mới biết được chính xác em sẽ được sắp xếp vào lớp nào, bây giờ cứ để Yên Nhiên cậu ấy dẫn em đến ký túc xá!” Kiều giáo viên lắc đầu, mở miệng giải thích.
“Vâng! Vậy thì cho tôi làm phiền cậu một lần nữa!” Thành Nam gật đầu, quay sang nhìn Yên Nhiên, bất đắc dĩ nói.
“Không có gì! Hơn nữa tôi cũng đang định trở về ký túc xá lấy một chút đồ, chúng ta mau đi thôi!” Yên Nhiên lắc đầu mỉm cười.
Thành Nam gật đầu đi theo phía sau hắn, cùng nhau rời khỏi nơi này.
Ký túc xá nằm ở bên phải sân trường phía sau, mất khoảng mười phút cả hai đã đến được bên ngoài ký túc xá.
Thành Nam đứng bên ngoài ký túc xá quan sát, cậu thấy được ở đây chia làm hai khu chung cư một khu nằm bên tay phải thuộc về nữ sinh ký túc xá, còn một khu thì ngay ở trước mặt hắn thuộc về nam sinh ký túc xá.
“Thành Tiên Học Phủ ký túc xá được chia làm nam nữ kí túc xá để thuận tiện cho việc sinh hoạt, nam sinh ký túc xá mỗi phòng chỉ có hai người, bên trong phòng khá rộng rãi nên cậu không cần phải lo lắng.” Yên Nhiên quay mặt nhìn Thành Nam mỉm cười giải thích.
“Mỗi phòng chỉ có hai người sinh hoạt thật ư!” Thành Nam khuôn mặt tràn đầy kinh ngạc, bật thốt lên.
“Đúng vậy, cậu cũng không cần lo về việc trong phòng không sạch sẽ, hầu hết nam sinh trong lầu điều rất ít mang thức ăn về nhà, thiếu thứ gì thì tất cả điều có sẵn trong căn - tin của trường, nên trong phòng khá sạch sẽ.” Yên Nhiên gật đầu, giải thích.
“Như vậy thì ký túc xá cũng không khác gì nhà trọ là bao nhiêu, mỗi tội là miễn phí!” Thành Nam tràn đầy thán phục.
Bộ dáng bây giờ của hắn giống như mấy kẻ chưa thấy qua việc đời, cái này cũng không trách Thành Nam được.
Xuyên không trước đó, lúc mà hắn còn học đại học, để cho thuận tiện việc đi lại cậu quyết định ở lại trong lầu ký túc xá của trường học, tuy nhiên không đến ba ngày thì Thành Nam đã dọn ra thuê một căn hộ gần trường mà tự mình sinh hoạt.
- Thanh Xuân như một tách trà,
Ở ký túc xá hết bà thanh xuân.
Cứ mỗi lần ngẫm lại ba ngày trong kí túc xá, Thành Nam liền cảm thấy bản thân giống như sống trong địa ngục ba tháng.
Một căn phòng gồm có năm sáu người cùng sinh hoạt, ăn uống tập thể, rồi để lại một đóng rác trong phòng, khiến căn phòng còn hơn cả một ổ rác, mà hắn chính là sống trong ổ rác này ba ngày liên tục.
Hi vọng ở thế giới này hắn không mong muốn mình phải trải qua điều này một lần nào nữa cả.
“Đừng đứng đờ người ra đó, nói xem cậu ở tầng mấy, để tôi dẫn cậu đến đó.” Yên Nhiên gác tay lên bờ vai của hắn, chợt nói.
“Tôi không biết nữa, giáo viên đó đưa cho tôi chìa khóa phòng 530, và cũng không thề đề cập đến việc này.” Thành Nam lắc đầu, trả lời.
“Thì ra giáo viên đó đưa cho cậu chìa khóa phòng 503, vậy sau này cậu sẽ ở trong phòng 503... Chờ đã! cậu vừa mới bảo cô ta đưa cho cậu chìa khóa phòng số mấy?” Yên Nhiên nhắm mắt liên tục gật đầu, chợt mở to đôi mắt, chấn kinh hô lên.
“Cô ta đưa cho tôi chìa khóa phòng 503, chẳng lẽ căn phòng đó có gì khác biệt so những căn phòng còn lại?” Thành Nam nghi hoặc nhìn Yên Nhiên.
“Cô ta vậy mà đưa cho cậu chìa khóa phòng 503!” Yên Nhiên đôi mắt quái dị nhìn Thành Nam, khoé môi cong lên, thấp giọng nói.
Thành Nam nhíu chặt lông mày, hắn đột nhiên có cảm giác đại sự không ổn, ngay tại lúc hắn định mở miệng hỏi rõ sự việc, Yên Nhiên đột nhiên cười nhạt.
“Căn phòng này không có gì khác với những căn phòng còn lại, chỉ là... mà cậu tự mình trải nghiệm đi là biết, 503 căn phòng nằm ở tầng 7 ký túc xá, tôi còn có việc đi trước, cậu hãy tự mình tìm kiếm, trên mỗi căn phòng điều có đánh số thứ tự nên cậu không cần phải sợ không tìm được căn phòng 503! Tớ đi trước đây.”
Yên Nhiên nói xong quay mặt bỏ đi, chỉ để lại một mình Thành Nam đứng tại một chỗ.
Nhìn lên cầu thang dẫn lên lầu, Thành Nam bất đắc dĩ kéo lấy vali, hướng lên cầu thang mà đi.
Mất khoảng bảy phút, Thành Nam cuối cùng mới lên đến tầng bảy lầu cư xá.
Hắn quan sát từng dãy số dán trên tường.
“Từ lầu bước qua thuộc 501! Phòng kế bên thì 502, vậy 503 căn phòng nằm bên cạnh 502 và 504 căn phòng, đây rồi!”
Thành Nam đi đến trước cửa căn phòng 503, cầm lấy chìa khóa cửa đút vào lỗ khoá trên cánh cửa.
“Kẹt!”
Cánh cửa kiêu một tiếng, Thành Nam đẩy cửa phòng qua một bên cầm lấy vali tiến vào căn phòng.
Vào bên trong phòng, Thành Nam phát hiện căn phòng có hai giường đơn, sàn nhà cực kì sạch sẽ không thề có hạt bụi, Thành Nam còn chú ý đến bóng đèn còn sáng, bên trong phòng tắm thì có tiếng nước chảy.
“Trong phòng còn người khác, chẳng lẽ cậu ta đang ở trong nhà tắm.” Thành Nam suy tư nhìn vào nhà tắm, cuối cùng lắc đầu, đem vali đặt lên trên giường, rồi bước ra khỏi phòng.
Ngay khi Thành Nam vừa rời khỏi, một nữ nhân mái tóc màu đen huyền, mặc trên người một chiếc khăn tắm bước ra khỏi nhà tắm.
Cô gái leo lên tầng hai giường trên, lấy ra một bộ đồng phục nữ sinh mặc lên trên người.
Nàng bước xuống giường, cầm lấy vali của Thành Nam ném thẳng ra ngoài hành lang, đóng chặt cửa phòng.
Một bên khác, Thành Nam đã rời khỏi lầu xá, hắn đi theo hướng mà mình tới được lầu xá rồi trở về sân trường.
Cầm lấy điện thoại, Thành Nam nhấn vào số điện thoại của Huyền Trang rồi bấm gọi.
“Alo!” Đầu bên kia điện thoại chợt vang lên một thanh âm, từ giọng nói liền có thể phân biệt ra là của nữ sinh thanh âm.
“Xin hỏi em gái tôi có ở đó hay không?” Thành Nam lông mày nhăn lại, trầm giọng nói.
“Cậu làm gì mà giống như tôi ăn h·iếp em gái của cậu dữ vậy, tôi chỉ là bạn cùng phòng cùng với Huyền Trang mà thôi!” Đầu bên kia điện thoại tiếp tục vang lên âm thanh.
“Xin lỗi, cậu có thể đưa điện thoại cho em gái tôi được chứ, tôi có chuyện muốn nói với con bé.” Thành Nam lông mày giản ra, thấp giọng nói.
“Huyền Trang cậu ấy đang đi tắm, đợi một chút nữa cậu ấy đi ra tôi sẽ báo lại, anh còn có chuyện gì nữa không?”
“Vậy thì làm phiền cậu, nhờ cậu nói cho em gái tôi khi nào tắm xong thì liên lạc cho tôi, cảm ơn.” Thành Nam sửng sờ, mỉm cười nói tiếp.
“Không có gì.” Đầu đây bên kia cô gái đáp lại một tiếng rồi tắt điện thoại.