Chương 13 : Ký túc xá ( hai )
Chương 13 : Ký túc xá ( hai )
“Tính cách của Lưu Béo là như vậy, cậu cũng không nên tưởng rằng hắn ta là một tên côn đồ!” Thảo Ngọc bàn tay đẩy Yên Nhiên nam sinh qua một bên.
Nàng tiến tới trước mặt Thành Nam, mỉm cười giải thích.
“Lưu Béo, có phải lần này cậu lại bị Tường Vi từ chối nữa đúng không hả? Cho nên mới đổ mọi sự tức giận lên người khác?” Yên Nhiên từ đằng sau Thảo Ngọc đi tới, hắn ta mở miệng trêu chọc.
“Không phải, lần này Tường Vi đặt một câu hỏi cho ta, còn nói rằng chỉ cần ta cho cô ấy một đáp án hài lòng, cô ấy liền làm bạn gái của ta!” Lưu Béo lắc đầu, khuôn mặt tràn đầy buồn bã, thấp giọng nói.
“Vậy thì cô ta đã đặt câu hỏi gì cho mày?” Thanh Kiệt nam sinh cũng tiến đến góp vui, khuôn mặt của hắn tràn đầy hiếu kỳ nhìn vào Lưu Béo.
“Cô ấy bảo rằng, nếu như một ngày em và mẹ anh cùng rơi xuống nước, thì anh sẽ nhảy xuống cứu ai đầu tiên?” Lưu Béo gục đầu, buồn bã nói.
Đứng bên cạnh hắn, Thành Nam ánh mắt trở nên quái dị, khoé miệng cười trộm.
Câu hỏi mà nữ sinh kia đặt ra cho hắn, thì liền có thể hiểu được nữ sinh kia tựa hồ không thề thích Lưu Béo.
Bởi vì câu hỏi mà nàng đặt ra vốn dĩ không có câu trả lời nào là chính xác, chỉ cần Lưu Béo nam sinh trả lời liền xem như đã thua cuộc, mà cũng không có cách nào trả lời của hỏi này được cả.
“Vậy thì mày đã trả lời như thế nào?” Thanh Kiệt lắc đầu, cười nhạt.
“Tao bảo rằng tại sao lại phải cứu hai người? Không phải anh chỉ cần thi triển thủy ma pháp liền đã có thể giúp hai người có thể thở dưới nước, khi nào muốn lên mà chả được!” Lưu Béo ngước đầu thở dài.
Không khí xung quanh trở nên yên tĩnh, từng ánh mắt đặt lên người Lưu Béo, một lúc sao từng tiếng cười vang đột ngột phát ra.
“Phụt! C·hết cười ta, quả nhiên ngươi không thề có một chút IQ .”
“Lưu Béo quả là Lưu Béo, một câu trả lời khiến người khác phải cực kì bất ngờ.”
“Hèn gì mà Tường Vi không thề thích mày là phải, với chỉ số thông minh có tí điểm thế kia, thì làm gì cua được cô ta.”
Đứng ở bên cạnh Thành Nam cũng kiệt lực khống chế khoé miệng, hắn sợ mình cũng sẽ cười ra tiếng.
“Cậu thấy đó, mọi chuyện chỉ là hiểu lầm! Xem như không nhờ Lưu Béo thì chúng ta không quen biết, liệu chúng ta có thể trở thành bạn bè được không?”
Thảo Ngọc bỗng nhiên quay sang nhìn Thành Nam, mỉm cười đưa cánh tay ra, nhỏ giọng nói.
Thành Nam kinh ngạc nhìn nàng, quay sang nhìn Yên Nhiên, thấp giọng nói : “Cô không sợ bạn trai của mình ghen à?”
“Chỉ là một cái bắt tay mà thôi!” Thảo Ngọc lắc đầu, nhẹ nhàng cười nói.
Thành Nam gật đầu, bàn tay hắn chạm nhẹ vào bàn tay của nàng, rồi thì nhanh chóng buông ra.
“Chắc rằng cậu cũng đã biết tên của tôi, tuy nhiên vẫn phải cho phép tôi giới thiệu lại một lần nữa, tôi gọi Tô Thảo Ngọc, thanh tra đến từ hội đồng học sinh và cũng là Ghi chép ma đạo sư!” Thảo Ngọc vẫy sợi tóc, cười nhạt.
“Còn tôi thì gọi Lê Thành Nam, tốt nghiệp trường đại học Siêu Phạm và cũng là một Tạo hình ma đạo sư, ngày hôm nay mới gia nhập học phủ!” Thành Nam cũng mỉm cười đáp lời.
— Đại Nam không giống như Việt Nam, cơ cấu trường học cũng đã được chia ra làm hai bộ phận : Hội đồng nhà trường cùng hội đồng học sinh.
“Thì ra là năm nhất, vậy cậu vẫn chưa báo cáo thông tin cho chủ nhiệm đúng không?” Ánh mắt lấp loé, Thảo Ngọc thấp giọng nói.
“Đúng vậy!” Thành Nam thản nhiên trả lời.
“Hai người nói chuyện có vẻ hơi lâu rồi đấy! Em không sợ bạn trai của mình ghen à!” Đứng bên kia từ nãy đến giờ, nam sinh Yên Nhiên bỗng nhiên mở miệng, khuôn mặt khó chịu nhìn Thành Nam.
“Anh ghen gì hả? Hơn nữa anh không định giới thiệu gì về mình cho cậu ấy biết à.” Thảo Ngọc liếc mắt nhìn Yên Nhiên, lạnh nhạt trả lời.
“Xin chào, tôi tên Trọng Yên Nhiên học sinh năm hai, triệu hoán ma đạo sư! Nếu ở trong trường có ai ức h·iếp gì cậu cứ nơi tên của tôi ra. Đảm bảo không người nào dám kiếm chuyện với cậu nữa cả.” Yên Nhiên nhìn chằm chằm Thành Nam, bỗng nhiên cười nhạt.
“Cảm ơn cậu.” Thành Nam cười nhạt gật đầu.
“Hai thằng mày còn đứng ở kia làm gì, còn không mau tự giới thiệu về mình!” Yên Nhiên gật đầu, quay sang nhìn Lưu Béo cùng Thanh Kiệt.
“Chào cậu, cho phép tôi xin lỗi về chuyện vừa rồi, cậu có thể gọi tôi Lưu Minh hoặc Lưu Béo điều được, tôi cũng là Thủy hệ ma đạo sư.“
“Chào anh bạn, cậu có thể gọi tôi Thanh Kiệt hoặc Kiệt ca điều được, xin tự giới thiệu tôi là một Quang Hệ ma đạo sư!”
“Chào hai người, rất vui được biết các cậu!” Thành Nam mỉm cười gật đầu.
Trên đời có một câu nói, thà rằng nhiều hơn một người bạn còn hơn thêm ra một người kẻ thù.
Người ta cũng đã lên tiếng xin lỗi, hắn cũng nên bỏ qua chuyện vừa rồi.
Ngay đúng lúc này, vài tiếng kinh hô vang lên khắp sân trường.
“Oa, cô gái đó là một chữa trị ma đạo sư!”
“Trời ạ, Huyền Trang cậu có thể cho tớ làm quen được không?”
Tiếng kinh hô hấp dẫn Thành Nam, hắn quay đầu thì thấy được nguyên lai đang xếp hàng Huyền Trang không biết lúc nào đã lên đầu tiên, hơn nữa còn để lộ mình là một chữa trị ma đạo sư.
“Năm nay vậy mà còn cả xác xuất cực kì thấp chữa trị ma đạo sư gia nhập học phủ?” Thảo Ngọc ánh mắt liếc nhìn đang bị bao vây bên trong Huyền Trang, nhỏ giọng nói.
“Tôi đi qua làm quen với cô ấy đây!” Thanh Kiệt ánh mắt sáng lên, bước đi về phía đang bị bao vây Huyền Trang.
“Sau nào, cậu không định đi theo cậu ta à?” Yên Nhiên nghi ngờ nhìn Lưu Béo.
“Tao cũng đâu quen biết gì cô ta, mặc dù chữa trị ma đạo sư cực kì hiếm thấy nhưng cũng chỉ tầm triệu hoán ma đạo sư như mày mà thôi!” Lưu Béo lắc đầu, bình thản đáp lời.
“Mày đừng có quên ngôi trường này cứ cách ba tháng điều sẽ một lần kiểm tra thực chiến, đến lúc đó lỡ như bản thân b·ị t·hương thì còn có người giúp mày chữa trị, còn nếu không thì cứ nằm viện vài ngày là được!” Yên Nhiên tràn đầy ngạc nhiên nhìn Lưu Béo, tiến lại gần nhỏ giọng nói.
“Đúng vậy à, vậy chúng ta cũng mau đi qua làm quen với cậu ta, nói không chừng đến lúc đó còn phải nhờ đến cô ta!” Lưu Béo đôi mắt sáng lên, vui vẻ gật đầu.
“Cậu có muốn cùng chúng tôi qua bên đó làm quen với cô ấy hay không?” Thảo Ngọc nhìn chằm chằm Thành Nam, mỉm cười nói.
Thành Nam sửng sờ, thật trùng hợp, hắn cũng đang định đi qua nhìn xem em gái của mình.
“Được!” Thành Nam gật đầu, bình thản đáp.
Thành Nam cùng ba người họ đi đến chỗ Huyền Trang, hắn thấy được đang bị vây quanh bởi nam sinh lẫn nữ sinh, đứng tại chỗ bên trong Huyền Trang, khoé miệng mỉm cười.
“Xin chào, tôi là Thanh Kiệt, chúng ta có thể làm bạn được không?” Chen lấn vào bên trong, Thanh Kiệt đi đến trước mặt Huyền Trang, hắn đưa bàn tay ra, khuôn mặt mỉm cười.
“Tôi tên Huyền Trang, rất vui được làm bạn với các cậu!” Huyền Trang nhìn Thanh Kiệt một mắt, nhẹ nhàng gật đầu.
Nàng hiện tại chỉ muốn thoát khỏi chỗ này, những người này quả thật không định cho nàng nghĩ ngơi một tí nào hết.
“Xin chào, tôi tên Thảo Ngọc, chúng ta có thể làm quen được không hả.”
Nguyên bản tràn đầy náo động các nam sinh thấy được từ xa đi đến Thảo Ngọc, vội vàng rời xa vị trí, các nữ sinh đồng dạng cũng tránh sang một bên.
Thảo Ngọc đi đến trước trước mặt Huyền Trang đưa cánh tay của mình ra, tràn đầy hảo ý nói.
“Xin chào, tớ cũng rất thân hạnh được biết cậu! ” Huyền Trang sửng sốt, nắm lấy bàn tay của nàng, gật đầu mỉm cười đáp.
“Cậu vẫn chưa biết đường đi đến ký túc xá đúng chứ?” Thảo Ngọc mỉm cười, nhỏ giọng nói.
“Đúng vậy!” Huyền Trang thành thật gật đầu.
“Để mình dẫn cậu đến nữ sinh ký túc xá, cậu đã có chìa khóa phòng rồi phải không?” Thảo Ngọc cười nhạt, nắm lấy bàn tay Huyền Trang.
“Khoan đã! Mình còn đang chờ đợi anh của mình, không biết anh của mình lạc ở đâu rồi nữa.” Huyền Trang lắc đầu, trong đôi mắt tràn đầy lo lắng.
“Em cứ đi theo cậu ấy đến ký túc xá trước đi đã!” Thành Nam từ đằng sau Thanh Kiệt đi đến trước mặt Huyền Trang, hắn mỉm cười nói.
“Anh hai, từ nãy đến giờ anh đi đâu vậy hả!” Huyền Trang thấy được hắn, khuôn mặt tràn đầy vui vẻ.
Từng đạo ánh mắt bắt đầu đặt khóa chặt lên người Thành Nam.
“Anh hai? Thành Nam là anh trai của cậu?” Nắm lấy bàn tay Huyền Trang, Thảo Ngọc khuôn mặt tràn đầy kinh ngạc nhìn Thành Nam, thấp giọng nói.
“Cậu quen biết anh trai của mình?” Huyền Trang nghi ngờ nhìn lấy Thảo Ngọc, nhỏ giọng đáp.
“Anh cùng cô ấy cũng vừa mới quen nhau, đây là Thảo Ngọc bạn trai, em cũng sẵn tiện làm quen với cậu ta luôn đi!” Thành Nam mỉm cười, trả lời, bàn tay chỉ vào đang đứng bên cạnh mình Yên Nhiên, nhắc nhở nói.
“Chào cậu!” Huyền Trang quay mặt nhìn Yên Nhiên, gật đầu thấp giọng nói.
“Chào cậu, mình là bạn trai Thảo Ngọc, sao này trong học viện có việc gì khó khăn cậu cứ tìm hai người chúng mình!” Yên Nhiên gật đầu, cười nhạt.
“Cảm ơn! Vậy em cùng Thảo Ngọc đi đến kí túc xá trước đây!” Huyền Trang mỉm cười gật đầu, quay mặt dò hỏi nhìn Thành Nam.
“Ừ!” Thành Nam gật đầu, bình tĩnh đáp.