Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 3852-3856




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cô gái một chân quay đầu nhìn về phía A Mục, A Mục nói: “Mong cô nương tiễn bọn ta một đoạn đường!”



Cô gái một chân nói: “Tiểu Đạo bảo các ngươi đến?”



A Mục gật đầu.




Cô gái một chân trầm lặng.



A Mục nhìn cô gái một chân, không nói lời nào.



Diệp Huyên muốn nói lại thôi, hắn xem như đã hiểu! Cô gái một chân này và Tiểu Đạo đều không hoan nghênh hắn!



Nhưng hắn nghĩ thế nào cũng không thể hiểu, bản thân từ khi nào đã khiến người ta chán ghét như vậy?




Đúng lúc này, cô gái một chân đột nhiên nói: “Ta đưa các ngươi đi!”



Nghe vậy, Diệp Huyên thầm mừng trong lòng, vội vàng buông bỏ váy trong tay, lúc này cô gái một chân đột nhiên quay đầu nhìn hắn một cái: “Giặt sạch cho ta!”



Giặt sạch!



Diệp Huyên: “...”



Sau nửa canh giờ, Diệp Huyên cuối cùng cũng giặt sạch hết quần áo của cô gái một chân.



Cô gái một chân dẫn theo Diệp Huyên và A Mục vào trong bầu trời sao, nàng ta vẫy tay một cái, một tinh hạm cực lớn xuất hiện trước mặt ba người.



Diệp Huyên nhìn về phía cô gái một chân: “Cô nương, sao không dùng Truyền Tống Trận?”



Sắc mặt cô gái một chân không chút thay đổi: “Không có Truyền Tống Trận! Nơi đó là cấm địa do Thiên Đạo phong ấn, không Truyền Tống Trận nào đi thông đến đó.”



Diệp Huyên chỉ vào tinh hạm trước mặt: “Chúng ta ngồi cái này đi có an toàn không?”



Cô gái một chân lạnh nhạt nói: “Không an toàn thì cũng không có cách nào khác!”



Diệp Huyên còn muốn hỏi gì đó, cô gái một chân đột nhiên tức giận nói: “Sao ngươi luôn có nhiều câu hỏi như vậy?”



Diệp Huyên: “...”



Cô gái một chân dẫn theo A Mục lên tinh hạm kia, thấy thế, Diệp Huyên vội vàng đi theo.



Cô gái một chân vung tay phải lên, tinh hạm rung lên dữ dội, sau đó lập tức biến mất ở chỗ sâu trong bầu trời sao.



Tốc độ cực nhanh!



Tốc độ này làm cho Diệp Huyên có chút kinh ngạc, bởi vì quá nhanh! Nhanh hơn cả ngự kiếm của hắn!



Trên tinh hạm, cô gái một chân đột nhiên nói: “Đại Tế Ti, nơi đó không đơn giản, ngươi thật sự muốn dẫn hắn đi?”



A Mục gật đầu: “Đây là cơ hội cuối cùng của chúng ta!”



Cô gái một chân khẽ gật đầu, không nói thêm gì.



Diệp Huyên quay đầu nhìn về phía A Mục: “Bất Chu Thần Sơn rốt cuộc là một nơi như thế nào?”


A Mục nhẹ giọng nói: “Một di tích, di tích cuối cùng của thời đại Thiên Đạo, nơi đó từng được đích thân Thiên Đạo phong ấn, không cho người ngoài đặt chân vào.”
Diệp Huyên chớp chớp mắt: “Chúng ta đi, liệu có xảy ra chuyện không?”



A Mục nhìn Diệp Huyên, cười nói: “Có thể sẽ không! Bởi vì ngươi và Thiên Đạo có một mối thiện duyên!”



Diệp Huyên suy nghĩ, sau đó nói: “A Mục, ngươi đến chỗ đó, còn có mục đích khác, đúng không?”




A Mục gật đầu: “Đúng vậy!”



Diệp Huyên khẽ gật đầu, không nói nữa.



A Mục đột nhiên nói: “Vì sao ngươi không hỏi ta có mục đích gì?”



Diệp Huyên cười nói: “Ngươi sẽ không hại ta, đúng không?”



A Mục nhìn Diệp Huyên, không nói lời nào.




Diệp Huyên cười nói: “Mục đích của ngươi chính là mục đích của ta!”



Nghe vậy, khoé miệng A Mục khẽ giương lên: “Đúng!”



Bên cạnh, cô gái một chân bỗng nhiên nói: “Cấu kết với nhau làm việc xấu!”



Diệp Huyên mặt đầy vạch đen, câu này dùng hình như không thích hợp lắm!



Lúc này, cô gái một chân liếc nhìn Diệp Huyên: “Rắn chuột một ổ!”



Diệp Huyên: “...”



Đúng lúc này, A Mục đột nhiên quay đầu, tại nơi xa xôi sâu trong bầu trời sao, một bức tượng Thiên Long to lớn dần hiện ra.



Nhìn thấy cảnh này, A Mục cau mày lại: “Đến rồi!”



Nói xong, nàng ta nhìn về phía Diệp Huyên: “Thiên Long bát bộ!”







Thiên Long bát bộ!



Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn, hình ảnh của Thiên Long bát bộ kia rất lớn, toàn bộ phần đầu kéo dài qua cả tinh vực, trên người tản ra một uy lực vô hình.



Uy lực áp chế của Thiên Long bát bộ!



Một con Thiên Long bát bộ mạnh nhất trong Thiên Long tộc hiện nay, cũng là một con duy nhất



Thiên Long bát bộ nhìn xuống đám Diệp Huyên: “Đại Tế Ti, ngươi đây là muốn đi đâu?”



A Mục chớp chớp mắt, cười nói: “Đi dạo!”



Thiên Long bát bộ đột nhiên cười ha hả: “Đi dạo? Đại Tế Ti, ngươi cũng thật thảnh thơi”.



Nói xong, ông ta đột nhiên hướng xuống phía dưới gầm thét.



Ầm!



Một luồng Long Uy thổi quét xuống từ trên đầu đám người Diệp Huyên, lúc này, cả tinh vực đều sục sôi!



Diệp Huyên nhìn thấy cảnh này, sắc mặt trở nên nghiêm túc.



Thiên Long bát

1645438203727.png


Trong trời sao, một kiếm quang sáng như tuyết chém thẳng xuống, luồng Long Uy kia lập tức bị chém vỡ.



Thiên Long bát bộ nhìn xuống Diệp Huyên, Diệp Huyên đứng cầm kiếm, hắn chỉ nhìn Thiên Long bát bộ như vậy, trong mắt không hề có vẻ sợ hãi.



Thiên Long bát bộ đột nhiên biến mất, lúc này, một người đàn ông trung niên dáng người vạm vỡ xuất hiện trước mặt Diệp Huyên.




Biến thành người!



Thiên Long bát bộ nhìn Diệp Huyên: “Con người, thịt Thiên Long bát bộ ăn ngon không?”



Diệp Huyên cười nói: “Hương vị cũng không tệ”.



Thiên Long bát bộ gật đầu: “Ta sẽ từng chút một ăn hết thịt của ngươi, để ngươi nhìn ta ăn, loại cảm giác ấy chắc chắn sẽ rất kỳ diệu!”




Diệp Huyên nhếch khoé miệng khinh thường: “Ngươi là cái quái gì?”



Vừa dứt lời, hắn đột nhiên biến mất tại chỗ.



Thiên Long bát bộ đánh một quyền ra.



Ầm!



Một quyền này đánh ra, toàn bộ chân trời tinh vực đều rung lên vì nó!



Mà lúc này, kiếm của Diệp Huyên chém tới!



Ầm!



Trong nháy mắt Diệp Huyên bị chấn động trở về chỗ cũ, mà Thiên Long bát bộ kia cũng bị lùi xa mấy chục trượng, cùng lúc đó, trên nắm tay của ông ta có một vết kiếm rất sâu, có vết máu.



Thiên Long bát bộ nhìn thoáng qua nắm tay của mình, mày nhăn lại, hắn biết rõ cơ thể của mình, trong Thiên tộc, cơ thể của ông ta tuyệt đối nằm trong ba người đứng đầu! Đừng nói ở Thiên tộc, cho dù là ở cả thời đại Thần Ma, cơ thể ông ta cũng là đứng đầu.



Nhưng ông ta thật không ngờ, thế mà lại bị Diệp Huyên chém bị thương!



Thiên Long bát bộ nhìn kiếm Thiên Tru trong tay Diệp Huyên, hai mắt híp lại: “Chẳng trách ta Thiên Long bát bộ của Thiên Long tộc ta không địch lại ngươi, hoá ra là có thần kiếm này!”



Nói xong, ông ta chậm rãi nắm chặt tay phải. Trong phút chốc, bốn phía sao trời đột nhiên xuất hiện một lực lượng thần bí, lực lượng này tựa như thuỷ triều tụ tập về phía Thiên Long bát bộ, rất nhanh, trên đầu ông ta xuất hiện một quyền ấn hình rồng mờ ảo!



Diệp Huyên nhìn thấy cảnh này, chân mày cau lại, đây là thuật thần thông gì?



Lúc này, giọng của A Mục đột nhiên vang lên: “Đây là Thiên Long Quyền, tuyệt học trong Thiên Long tộc, nên cẩn thận một chút!”



Diệp Huyên gật đầu, hắn không dám sơ suất, tay phải nắm chặt kiếm Thiên Tru, lực lượng và kiếm ý hùng mạnh lặng lẽ ngưng tụ, cùng lúc đó, hắn đột nhiên biến mất tại chỗ.



Một chút ánh sáng lạnh lẽo hiện ra từ trước mặt Thiên Long bát bộ!



Thiên Long bát bộ híp mắt lại, đánh một quyền ra!



Ầm!



Trong phút chốc, cả tinh vực liền trở nên hư ảo, không chịu nổi lực lượng của một quyền này!



Ầm ầm! Kiếm quang vỡ tan, một bóng người bay ra, chính là Diệp Huyên!



Lần bay này ước chừng xa đến mấy trăm trượng!



Sau khi Diệp Huyên dừng

1645438215647.png


Thiên Long bát bộ mặt không chút biểu cảm, giơ cánh tay phải lên đỡ.



Ầm!



Kiếm Thiên Tru chém lên cánh tay phải kia, Thiên Long bát bộ lập tức bị lùi xa mười mấy trượng, mà trên cánh tay phải của ông ta có một vết kiếm rất sâu, nhưng chỉ trong giây lát vết kiếm kia đã khôi phục bình thường.




Diệp Huyên thấy vậy, chân mày cau lại.



A Mục đột nhiên nói: “Thiên Long bát bộ có năng lực tự chữa lành, ngươi không giết được ông ta! Ông ta cũng không giết được ngươi!”



Diệp Huyên trầm lặng.



Theo như lần giao đấu vừa rồi, hắn quả thật không làm gì được Thiên Long bát bộ này, mà đối phương cũng không làm gì được hắn!



Hai Bất Diệt Kim Thân giao đấu, chỉ có thể nói nhàm chán!




Sắc mặt của Thiên Long bát bộ trở nên hơi khó coi, bởi vì ông ta cũng phát hiện, ông ta không giết được Diệp Huyên!



Nếu ông ta muốn phân sống chết với Diệp Huyên thì ít nhất cũng phải đánh mười ngày mười đêm!



Đúng lúc này, A Mục đột nhiên nhìn về phía Diệp Huyên: “Chúng ta đi!”



Diệp Huyên lui trở về tinh hạm, mà lúc này, Thiên Long bát bộ bỗng nhiên khôi phục lại bản thể, ngay sau đó, ông ta từ không trung lao xuống, đánh thẳng vào tinh hạm.



A Mục nhìn cô gái một chân: “Cô nương, chúng ta đi!”



Hai tay nàng ta kết lại thành một dấu tay kỳ quái, thầm đọc trong miệng, đột nhiên, một lực lượng thần bí bao phủ lấy tinh hạm, trong chốc lát, tinh hạm kia lập tức biến mất khỏi mảnh sao trời này, mà Thiên Long bát bộ thì chỉ đụng vào hư không.



Thiên Long bát bộ nhìn thấy tinh hạm biến mất, sắc mặt trở nên âm trầm, ông ta quay đầu nhìn lại: “Vì sao không ra tay?”







Nơi đó, một người đàn ông trung niên không biết đã xuất hiện từ khi nào.



Hạo Thiên!



Ở bên cạnh Hạo Thiên còn có A Bố Tạng và Cổ Chiến Thiên.



Hạo Thiên nhìn phía xa, nhẹ giọng nói: “Bất Diệt Kim Thân, người này quả thật yêu nghiệt!”



Thiên Long bát bộ trầm giọng nói: “Người này cực kỳ không đơn giản!”



Hạo Thiên cười nói: “Đương nhiên không đơn giản, người này còn trẻ tuổi mà đã đạt đến Bất Diệt Kim Thân Cảnh, phần thiên phú này cho dù ở thời đại kia của chúng ta cũng xem như rất đáng kinh ngạc rồi! Ngoài điều đó ra, thân phận của người này mới càng không đơn giản! Hai ngày nay, ta đã điều tra người này, cả cuộc đời của người này giống như là lừa đảo, cao nhân sau lưng lại càng nhiều vô kể, đối mặt với người này, chúng ta không được có chút sơ suất nào!”



A Bố Tạng đột nhiên nói: “Thần sư khi nào mới thức tỉnh?”



Thần sư!



Nghe vậy, sắc mặt của mấy người đều lộ vẻ xúc động.



Hạo Thiên lắc đầu: “Tạm thời không biết”.



A Bố Tạng nhẹ giọng nói: “Đại Tế Ti kia dùng việc cả Vu tộc thức tỉnh muộn làm cái giá để nàng ta tự thức tỉnh, điều này thật sự là có khó đoán. Còn có Diệp Huyên, người này có nhân quả rất lớn trên người, nếu chúng ta trở thành kẻ địch của hắn, sợ là sẽ dính phải một vài nhân quả không tốt”.



Hạo Thiên trầm lặng.



Nếu có Thần sư của Thiên tộc ở đây, bọn họ sẽ biết nên làm như thế nào.



Nhưng mà hiện tại, Thần sư vẫn chưa thức tỉnh.



Cổ Chiến Thiên đột nhiên nói: “Mặc kệ hắn có nhân quả gì, người này đã gia nhập Vu tộc, vậy thì chính là kẻ địch của Thiên tộc ta, hơn nữa, người này đã cướp lấy chí bảo của các tộc chúng ta, chẳng lẽ cứ chắp tay tặng hắn như thế sao? Theo ta thấy, không bằng chúng ta trực tiếp ra tay, giết chết hắn, còn cả Đại Tế Ti kia, không có Đại Tế Ti túc trí đa mưu này, ngày sau Vu tộc làm sao đối kháng với Thiên tộc ta?”



A Bố Tạng lắc đầu: “Ta vẫn luôn cảm thấy việc này không đơn giản. Thứ nhất, tất cả mọi người hẳn là đều biết rõ Đại Tế Ti, nếu giết nàng ta dễ dàng như vậy, chúng ta cũng không cần chờ tới bây giờ! Nàng ta lựa

1645438227113.png


A Bố Tạng lại lắc đầu: “Ta luôn cảm thấy Đại Tế Ti kia làm như vậy ắt phải có ý nghĩ sâu xa, chúng ta nên chờ Thần sư thức tỉnh”.



Cổ Chiến Thiên nói: “Đương nhiên Đại Tế Ti không đơn giản, nhưng A Bố Tạng ngươi phải biết, lúc này cao thủ Vu tộc vẫn chưa thức tỉnh, đây là cơ hội ngàn năm có một của chúng ta. Mất đi cơ hội này, ngày sau loại trừ Đại Tế Ti này, sợ là khó như lên trời!”



A Bố Tạng quay đầu nhìn về phía Hạo Thiên: “Ngươi thấy thế nào?”




Hạo Thiên nhẹ giọng nói: “Các ngươi đã bỏ qua một điểm, Diệp Huyên và Tiểu Đạo!”



Tiểu Đạo!



A Bố Tạng và Cổ Chiến Thiên đều trầm lặng.



Có thể chắc chắn một điều, thực lực của Tiểu Đạo kia tuyệt đối mạnh hơn ba người bọn họ!




Hạo Thiên nhẹ giọng nói: “Nàng ta thật sự quá mức thần bí, sợ rằng chỉ có Thần sư mới biết được thân phận thật sự của nàng ta”.



Lúc này, Cổ Chiến Thiên đột nhiên nói: “Mặc kệ như thế nào, chúng ta lập tức phải đưa ra một quyết định, là đuổi giết người này, hay là chờ Thần sư thức tỉnh. Nếu là đuổi giết người này, chúng ta phải nhanh chóng hành động! Ba người chúng ta và Thiên Long bát bộ, cho dù Tiểu Đạo kia ra tay, chúng ta cũng có thể giết Diệp Huyên và Đại Tế Ti, điều kiện tiên quyết là bây giờ chúng ta ra tay, bởi vì Diệp Huyên và Đại Tế Ti rõ ràng là muốn tìm nơi giúp đỡ”.



A Bố Tạng gật đầu: “Đúng là phải đưa ra một quyết định, đề nghị của ta vẫn là chờ Thần sư thức tỉnh”.



Hạo Thiên im lặng, dường như đang do dự.



Nhưng vào lúc này, Thiên Long bát bộ đột nhiên nói: “Cho dù Thần sư thức tỉnh, nàng cũng vẫn sẽ lựa chọn giết Diệp Huyên và Đại Tế Ti, các vị đừng quên Diệp Huyên đã gia nhập Vu tộc, trở thành Vu Thị của Đại Tế Ti. Hơn nữa, người này hầm Thiên Long bát bộ của Thiên Long tộc, cướp chí bảo của các tộc, chẳng lẽ chúng ta còn có khả năng hoà giải với hắn sao? Mà bây giờ là thời điểm tốt nhất để chúng ta giết hắn và Đại Tế Ti kia, nếu mất đi cơ hội này, một khi cao thủ Vu tộc tỉnh lại, khi đó, chúng ta muốn diệt trừ bọn họ, khó! Khó!”



Cổ Chiến Thiên gật đầu: “Không thể lỡ mất cơ hội này!”



A Bố Tạng muốn nói lại thôi.



Không thể phủ nhận, đây thật sự là một cơ hội lớn đối với Thiên tộc!



Hạo Thiên đột nhiên nói: “Vậy giết!”



Nói xong, ông ta ngẩng đầu nhìn về phía xa: “Bát Bộ, giữ bọn họ lại!”



Nghe vậy, Thiên Long bát bộ gật đầu, ông ta định đuổi theo tinh hạm của Diệp Huyên, nhưng vào lúc này, một cô gái đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Thiên Long bát bộ.



Cô gái dáng người nhỏ nhắn, mặc một thân áo giáp vàng, dị thú cầm kiếm, ánh mắt mang vẻ khí khái anh hùng.



Người tới chính là A La!



Thiên Long bát bộ nhìn thấy A La, nheo mắt lại: “Các hạ có ý gì?”



A La nhìn Thiên Long bát bộ ở trước mặt, vẻ mặt không chút thay đổi: “Ngăn cản các ngươi một lát!”



Thiên Long bát bộ nở nụ cười khinh thường: “Chỉ dựa vào ngươi!”



A La đột nhiên cầm kiếm chém vào yết hầu của mình.



Xuy!



Xa xa, cơ thể Thiên Long bát bộ đột nhiên nứt ra, một tia máu tươi bắn tung toé ngay tại chỗ...


....